Thứ Ba, 29 tháng 11, 2016

“Mưu đồ Chính trị dơ bẩn” của bè lũ “bán Nước – hại Dân”

Posted by adminbasam on 29/11/2016

Nguyễn Tiến Dân
29-11-2016
Mình là cái thằng lười nhác, ham ăn – biếng làm. “Thức khuya – dậy sớm”, là cụm từ, chưa bao giờ có trong tư duy của mình. Ngày thường, Mặt trời lên bằng con sào, mình vẫn tay ôm – chân quặp Sư tử và cả hai, vẫn thi nhau kéo gỗ. 
Sáng qua, phá lệ. Ngay từ 8h, bác Dư luận viên bữa trước, đã gọi điện đến. Nghe giọng, tưởng bác vừa trúng lô – đề: “Ông hãy vào mạng và gõ dòng chữ Nguyễn Tiến Dân thêm một lần gây tội ác – NHÂN VĂN VIỆT NAMHãy chuẩn bị tinh thần, để kheăn gói quả mướp mà nhập kho. Nghe rõ chửa?”.
Nghe lời bác, mình vội nhẹ nhàng đặt đôi chân thon thả của Sư tử xuống giường và lên máy. Cái đầu tiên đập vào mắt mình, đó là dòng chữ “Chống diễn biến hòa bình” và dòng chữ “QUÂN ĐỘI NHÂN DÂN VIỆT NAM” của cái trang mạng này. Một ý nghĩ, thoáng qua trong đầu: Phải chăng, đây là phụ bản của Báo Quân đội Nhân dân? Kiểm tra lại, hóa ra không phải. Có lẽ, đó chỉ là “đứa con ngoài giá thú” của họ. Mang cái tên Nhân văn, nhưng nội dung, lại do cái bọn ôn vật viết. Bởi thế, nồng nặc mùi phân bắc. Thế mới biết, “cái áo, chẳng làm nên ông thày tu”. Mình đành phải bịt mũi, cố kiên nhẫn, đọc cho hết cái bài viết ngô nghê của Ly ly (Hồ ly tinh).
Vẫn biết, cái thế bế tắc toàn diện hiện nay của đám Tuyên giáo CS. Chúng đâu có đủ trình độ lí luận và vốn sống thực tế, để đường đường – chính chính, đấu tranh với “các thế lực thù địch và phản đông”. Do đó, phải che mặt – giấu tên, để chui xuống Âm ty – Địa ngục và từ đó, phả lên cõi trần gian, cái luận điệu của lũ đầu trâu – mặt ngựa: Đần độn đến mức tận cùng và tanh hôi đến mức lộn mửa. Vẫn biết, chúng chỉ là cái bọn Chí phèo. Cả đời, lũ vô lại này, chỉ biết có 2 việc: Một là, đi ăn xin – hai là, đi ăn cướp. Cào mặt ăn vạ và vô cớ, mạt sát cả làng, chúng cũng chẳng từ. Miễn sao, có được bát cơm hẩm và chén rượu chua, để đổ vào cái lỗ mồm. Vô nhân cách, là thế. Nhưng chúng vẫn nhâng nháo, vu khống cho những người không cùng hội – cùng thuyền với chúng: “bị những đồng đô la của các thế lực thù địch làm lóa mắt” và trước sau, họ cũng chỉ là “bè lũ bán nước – hại dân”(!). Những thứ, vốn dĩ là bản chất của chúng.

Phạm Toàn và Huệ Chi

Nguyễn Thị Từ Huy


Những thảo luận gần đây về vấn đề liên minh và chia rẽ khiến tôi nhớ lại một câu chuyện giữa hai cá nhân: Phạm Toàn và Huệ Chi.
Cách đây mấy năm, vào thời điểm khi tôi trở về Việt Nam sau lần du học đầu tiên, một buổi chiều tôi nhận được điện thoại của Phạm Toàn, giọng rất nghiêm trọng: "Tối nay toa bận gì, hẹn gì với ai cũng phải bỏ để đến ngay nhà moi, có việc gấp, quan trọng" (Chắc nghĩ tôi mới ở Pháp về nên Phạm Toàn thỉnh thoảng chua tiếng Pháp vào các cuộc trò chuyện). Tôi nghe giọng điệu cũng cảm thấy là quan trọng, liền trả lời không chần chừ: "Cháu sẽ huỷ mọi cuộc hẹn để đến nhà chú, lúc 8h tối".

Thứ Hai, 28 tháng 11, 2016

Sự vô luân mang tên thời đại

VietTuSaiGon
27-11-2016

Một thời đại tử tế với một nền chính trị tử tế, nền giáo dục tử tế, phông văn hóa tử tế, nền kinh tế không ẩn chứa những đồng tiền bẩn thỉu và có thể tử tế nốt. Ngược lại, một thời đại vô luân, nó được bắt nguồn từ nền chính trị vô luân, kéo theo giáo dục vô luân và văn hóa, kinh tế vô luân. Không thể nói khác đi được.
Việt Nam hiện tại, dù có soi trên góc độ, giác độ nào, đưa qua lăng kính nào thì vẫn thấy rằng người Việt Nam thật đau khổ, thê thảm vì đang gồng mình đi qua một thời đại vô luân. Sự vô luân đã lan tỏa trong không khí, bốc lên thành mùi xú uế và thi thoảng nó hiện nguyên hình cờ đỏ búa liềm của nó.
Sở dĩ tôi phải nêu cái cờ đỏ búa liềm ra trong câu chuyện vô luân bởi chẳng có ai khác, chính cái đảng lãnh đạo đất nước suốt 41 năm nay đã đưa đất nước đến chỗ tan nát như hiện tại. Và, cái lý lẽ “con người phải ăn, mặc, ở trước tiên rồi sau đó mới nói đến dân chủ, văn minh, tiến bộ” của người Cộng sản được biểu hiện tại Việt Nam mạnh hơn bất kì quốc gia nào.

Thứ Năm, 24 tháng 11, 2016

“Cánh Buồm” đã hoàn tất bước cuối cùng

Mặc Lâm, biên tập viên RFA


Từ lớp 6 đến lớp 9 - một phần của bộ sách Văn và Tiếng Việt của nhóm Cánh Buồm.Courtesy canhbuom.edu.vn
Sau 7 năm nghiên cứu và thực hiện bộ sách hướng dẫn học sinh từ lớp 1 cho tới lớp 9, nhóm Cánh Buồm đã chính thức hoàn thành công trình giáo dục đầy tham vọng và sẽ ra mắt vào thời gian rất ngắn sắp tới. Mặc Lâm có cuộc trao đổi ngắn với nhà giáo Phạm Toàn người hướng dẫn và chịu trách nhiệm về công trình này để biết thêm mục tiêu mà nhóm Cánh Buồm từng theo đuổi.

Cần những người tự do và trách nhiệm

Mặc Lâm: Trước tiên nhà giáo Phạm Toàn cho biết sơ lược con đường mà nhóm Cánh Buồm đã chọn từ nhiều năm qua:
Phạm Toàn: Trước hết, phải nói những việc mà tôi đã làm trong 7 năm nay với nhóm Cánh Buồm thì tôi đã làm cách đây 40 năm. Tôi đã thử cùng với giáo sư Hồ Ngọc Đại rất nhiều việc thì GS mời tôi về cộng tác vào năm 1978, giao cho tôi nhiệm vụ là tổ chức dạy các môn học giáo dục phổ thông làm thế nào cho trẻ con mà mình không giảng và tổ chức cho nó làm việc thì nó tự tìm ra kiến thức.

Thứ Ba, 22 tháng 11, 2016

BẢN LÊN TIẾNG VỀ CÁCH HÀNH XỬ PHI PHÁP CỦA NHÀ CẦM QUYỀN VÀ NHÂN VIÊN CÔNG LỰC ĐỐI VỚI NHÂN DÂN



Xét rằng
1- Trong phong trào tranh đấu cho dân chủ nhân quyền từ nhiều năm nay, đã có những cuộc xuống đường đông đảo của nhiều tầng lớp nhân dân, đòi đất đai sinh kế, lương bổng xứng hợp, đòi tự do hành đạo, sinh thái trong lành… hay phản đối lân bang gây hấn xâm lược, công ty ngoại quốc đầu độc môi trường… Đó là những sinh hoạt dân sự chính đáng và hợp luật, được bảo đảm bởi điều 25 Hiến pháp 2013: Công dân có quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, tiếp cận thông tin, hội họp, lập hội, biểu tình… Nhưng thay vì để cho người dân được thực thi các quyền chính đáng đó, thì nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam luôn thẳng tay đàn áp tàn nhẫn.
2- Công cụ đàn áp chính của họ là lực lượng công an cảnh sát mặc sắc phục. Nhưng bên cạnh đó, đông đảo gấp bội, còn có nhiều lực lượng phụ trợ như quân đội, dân phòng, đoàn thanh niên, nhân viên bảo vệ… và nhất là những kẻ mặc thường phục (đôi khi đeo khẩu trang che mặt, đi xe tháo bảng số) mà người dân nhận ra đó là những công an cảnh sát an ninh trá hình hay những côn đồ đầu gấu được thuê mướn trưng dụng; lắm lúc còn có những đám đông bị kích động gọi là “quần chúng tự phát”. Ngoài ra còn phải kể đến một bộ phận của báo chí nhà nước, công an mạng, dư luận viên chuyên vu khống, thóa mạ phong trào tranh đấu trên các phương tiện truyền thông. 
3- Đối với các tập thể công dân xuống đường biểu tình, việc đàn áp xảy ra trên đường phố bằng thô bạo ngăn chặn, đánh đập dã man, bắt về trụ sở, có khi giam giữ nhiều giờ, nhiều ngày mà không hề có lệnh giam giữ. 

Chế độ Cộng sản là đại bi kịch của dân tộc Việt Nam


Xã hội Việt Nam hiện nay là sự trộn lẫn các phần của CNXH, phong kiến, tư bản, phát xít, mà thảm thương thay lại chủ yếu là trộn lẫn những phần xấu xa nhất, tệ hại nhất của từng chế độ để tạo nên một đại bi kịch cho xã hội.
1. Chế độ mang danh XHCN mà thực chất không phải XHCN

Chế độ XHCN chỉ mới manh nha ở Liên Xô và Đông Âu một thời gian đã vội tan rã. Theo tưởng tượng của Mác thì XHCN và sau đó CSCN chủ yếu là thể chế kinh tế “làm tùy sức, hưởng theo nhu cầu”, không có bóc lột, không có áp bức. Nền kinh tế đó phải dựa trên công hữu tư liệu sản xuất. Vấn đề lãnh đạo của Đảng Cộng sản, chuyên chính vô sản chỉ là biện pháp để thực hiện nền kinh tế đó. Trong chế độ XHCN công nhân và nông dân làm chủ nhà máy, ruộng đồng, mọi người sống tự do, hạnh phúc, giáo dục và y tế miễn phí v.v… Nếu hiểu CNXH là như thế thì ở Việt Nam, ngoài việc chuyên chính do Đảng CS thao túng, không có gì đáng kể là XHCN. Không cần dẫn chứng, không phải chứng minh, cứ nhìn vào cuộc sống thực tế là thấy hết. Phải chăng ở Việt Nam người ta chỉ đưa ra nhãn mác XHCN để tuyên truyền, còn thực chất là chế độ gì chưa biết chứ chắc chắn không phải là CNXH.

2. Nhà nước Cộng hòa nhưng hành xử theo lối phong kiến

Chế độ phong kiến ở Việt Nam có nhiều thời kỳ thịnh trị, có vua sáng tôi hiền, dân được sống ấm no hạnh phúc, nhưng cũng nhiều lúc thối nát, gặp phải vua đểu và hèn, quan tham và ngu. Những lúc như thế dân phải chịu trăm đường khổ nhục. Bản chất của phong kiến là quyền bính tập trung vào vua quan, người dân chỉ là “thảo dân” chẳng có quyền gì, phải lo làm để nuôi bọn thống trị. Tội nặng nhất là khi quân (nói hoặc làm khác ý vua), nghĩa là không được tự do tư tưởng, không có tự do ngôn luận. Vua đứng trên luật pháp, cho sống được sống, bắt chết phải chết, nghĩa là không cần tôn trọng nhân quyền. ĐCS đã làm cách mạng đánh đổ phong kiến, nêu danh là nước Cộng hòa XHCN, xây dựng chính quyền của dân, do dân, vì dân, không ngờ lại tái lập phong kiến dưới hình thức khác, không có một ông vua rõ ràng mà vua tập thể, vua ở trung ương, vua tại các địa phương. Không phải tái lập được nền phong kiến thịnh trị mà là phong kiến thối nát. Theo mô tả của Milovan Djilas thì CS đã lập nên một “Giai cấp mới “để thống trị xã hội còn tàn bạo, thâm hiểm hơn bọn phong kiến. Đúng như bài thơ của Trung tướng Trần Độ: Những mong xóa ác ở trên đời / Ta phó thân ta với đất trời / Tưởng ác xóa rồi thay cực thiện / Ai hay cái ác cứ luân hồi. Cái ác mà Trần Độ nói đến là cái ác do bọn thống trị gây ra, bắt dân phải chịu.

3. Là tư bản man rợ nhưng được ngụy trang bằng định hướng XHCN

Thứ Hai, 21 tháng 11, 2016

Muốn thay đổi, xã hội Việt Nam cần có những "Lương Sơn Bạc”

Trần Nhật Phong 
 Đừng bao giờ trông chờ vào cộng đồng quốc tế giúp các bạn thay đổi xã hội, vì cộng đồng quốc tế chỉ can thiệp khi xã hội đó đã bị thay đổi hay lật đổ, và họ can thiệp để giảm bớt sự bạo loạn, và giúp cho quốc gia đó chấn chỉnh lại guồng máy điều hành thông qua bầu cử, chứ cộng đồng quốc tế không hề giúp lật đổ một chính phủ nào, trừ phi chính phủ đó đe dọa đến nền an ninh thế giới. Khi thay đổi một xã hội, đương nhiên sẽ có một khoảng thời gian bị hỗn loạn trước khi đi vào ổn định và phát triển, và đây là một điều bình thường cho tất cả các xã hội, và không có gì đáng sợ cả. Do đó trong xã hội hiện nay của Việt Nam, nếu các bạn không tự mình trở thành một “Lương Sơn”, thì ai sẽ làm chuyện đó cho các bạn? Và cũng không có ai bảo vệ cho chính các bạn, gia đình các bạn và tài sản của các bạn đâu!...
*
Đang chuẩn bị cho tuần le Tạ Ơn theo truyền thống ở mảnh đất mà tôi sinh sống, hôm nay tôi lại nhận được một email từ Việt Nam của một bạn rất trẻ, chánh gốc miền nam, thường xuyên đọc các ý kiến của tôi trên các bài viết hoặc trên Facebook, người bạn trẻ này đã đưa một ý kiến khá nghiêm túc rằng:

Chú viết rất nhiều và so sánh rất nhiều về xã hội đương đại của Mỹ và Việt Nam, nhưng chú lại không sống thực tế ở Việt Nam, làm sao chú hiểu được người sống ở Việt Nam đang cần điều gì, nhất là trong giai đoạn hiện tại, những cái “quyền” mà chú đề cập đến, có ai ở Việt Nam mà không mơ ước, nhưng lực bất tòng tâm, với một xã hội, môi trường tan nát như vậy, người dân như chúng cháu không có khả năng để thay đổi, điều mong mỏi nhất sau “cơm, áo, gạo, tiền” chính là sự an toàn cho gia đình. Các chú, bác ở bên ngoài nên đưa ra những giải pháp thực tế tốt hơn hơn, còn những cái “quyền” con người mà chú nói, xa vời lắm chú ơi.

Khi chế độ sụp đổ, chúng ta cần làm gì và làm như thế nào?

Nguyễn Vũ Bình

Bài 1: TẠI SAO NÓI CHẾ ĐỘ SẼ SỤP ĐỔ TRONG TƯƠNG LAI GẦN?
     Trong thời gian một vài năm trở lại đây, những nhận định về sự sụp đổ của chế độ cộng sản ở Việt Nam càng lúc càng nhận được sự tán đồng nhiều hơn. Một trong số các nguyên nhân dẫn tới sự tán đồng của nhiều người là số nợ của ngân hàng, của doanh nghiệp và nhà nước đang được tiết lộ theo hướng ngày càng cao hơn. Ban đầu, số nợ công đưa ra chỉ là hơn 30% của GDP, sau tăng dần lên 65%, và đến hiện nay là trên 100% GDP. Nhưng đó chắc chắn chưa phải là con số cuối cùng về số nợ của Việt Nam. Theo quan điểm của người viết bài này, và cũng đã thể hiện ở một số bài viết khác, số nợ công của Việt Nam, tính cho tất cả các chủ thể, doanh nghiệp nhà nước, chính quyền địa phương, chính phủ... tối thiểu là 200% GDP và ngày càng tăng cao hơn. Điều đó có nghĩa là Việt Nam hiện nay nợ từ 300 - 350 tỷ $ và mỗi ngày con số nợ tăng cao hơn, vì nợ chồng nợ, đi vay nợ mới trả nợ cũ.
     Phân tích về cấu trúc của các chế độ cộng sản, và cách thức xây dựng cấu trúc ấy (mời đọc bài: Phác họa lại chân dung một chế độ, http://www.rfavietnam.com/node/2753), chúng ta thấy rằng, về mặt lý thuyết, chế độ cộng sản sẽ sụp đổ bởi sức nặng của chính nó. Một chế độ, để thiết lập và duy trì sự thống trị người dân, đã tạo ra một bộ máy khổng lồ, trong khi nền kinh tế không được thiết kế để tạo ra của cải vật chất. Trên thực tế, Liên Xô và các nước Đông Âu, ngoại trừ Ba Lan, đã sụp đổ từ chính nguyên nhân kinh tế, tất nhiên có sự tương tác với các nguyên nhân xã hội, chính trị. Ở Việt Nam, tuy có chuyển đổi về kinh tế, xóa bỏ cơ chế kế hoạch hóa nhưng vẫn đi ngược lại các nguyên lý, cơ chế và cấu trúc của kinh tế thị trường, dẫn tới việc nền kinh tế vẫn không tạo ra của cải vật chất mà chỉ là sự gia tăng đầu ra do sự gia tăng đầu vào của quá trình sản xuất. Trong quá trình này, nhà cầm quyền Việt Nam đã kịp phá hủy hoàn toàn môi trường sống của đất nước, đem về số nợ khổng lồ, và cùng với nó là sự kết thúc của chế độ cộng sản ở Việt Nam. Tuy nhiên, với các yếu tố gần như hiển nhiên, là chế độ không thể duy trì được sự tồn tại, nhưng chế độ này vẫn đứng sừng sững như hiện nay làm nhiều người hoang mang và không hiểu nổi tại sao chế độ có thể vẫn đang tồn tại như vậy? Các yếu tố sau đây hầu như không một chế độ dân chủ nào có thể duy trì và tồn tại.

Chủ Nhật, 20 tháng 11, 2016

Cần phải có một liên minh dân chủ

Blog RFA

VietTuSaiGon
19-11-2016
Đến thời điểm này, câu chuyện dân chủ và chủ quyền của Việt nam hoàn toàn phụ thuộc vào việc có hay không có một liên minh dân chủ đúng nghĩa về cả số lượng và chất lượng. Nếu không có liên minh dân chủ, tất cả những khối, đảng phải và những trào lưu tiến bộ đều có thể bị bẻ gãy bởi bàn tay sắt của người Cộng sản. Thực ra, với bản chất hung tợn và không ngại vấy máu, người Cộng sản chưa bao giờ ngưng nghỉ trong việc giết tróc, ám toán và triệt tiêu các đảng phái, tôn giáo tại Việt Nam. Sở dĩ hiện tại, họ im lặng và tỏ ra “mềm hơn” không phải là vì họ thực sự mềm hơn mà họ đang đổi cái mềm hơn của họ để được thứ khác.
Giả sử họ mềm hơn đến mức chấp nhận có một cuộc bầu cử tự do, dân chủ và đúng nghĩa dân bầu thì họ vẫn sẽ thắng nếu như Việt Nam chưa xuất hiện một liên minh dân chủ. Vì sao?
Vì nói cho cùng, một đảng phái chính trị muốn mạnh, muốn đứng đầu và nắm quyền bính toàn cục, việc đầu tiên phải hội đủ ba yếu tố: Tài Lực; Nhân Lực và; Ma lực.

THƯ GỬI THẦY GIÁO CŨ

Bùi Văn Thuận

19-11-2016
Nhận được tin nhắn trên facebook của thầy (thày) em vừa mừng vừa buồn thầy ạ. Mừng vì thầy còn nhớ đến em sau gần mười năm không gặp, mừng vì thầy đã dùng facebook. Còn em buồn vì nội dung tin nhắn của thầy.
Trước hết, em kính chúc các thầy cô sức khỏe, niềm vui, bình yên. Mong rằng các thầy cô có niềm vui trọn vẹn trong ngày 20/11.
Trước khi trả lời nội dung tin nhắn của thầy, xin phép thầy cho em được nhắc vài “sự kiện” để thầy thấy rằng em chưa bao giờ quên việc gì, đặc biệt là những người có ơn với em.
Chắc thầy quên rồi, nhưng em vẫn nhớ mùa đông năm 1999 rất lạnh, có lúc xuống đến 4 độ, em đi học mà môi tím ngắt, tay cóng không viết được. Chiều hôm đó thứ 7, mấy thầy trò học đội tuyển gần như em không viết được vì giá rét. Thưa thầy, em suốt từ nhỏ đến năm lớp 12 chưa hề biết chiếc áo ấm, áo khoác là gì. Lúc đó, em chỉ mặc một chiếc áo len mỏng, bên trong là một chiếc áo phông số, bên ngoài thêm một chiếc áo sơ mi, chân không hề có giày tất gì cả mà muôn đời là dép, lạnh 4 độ thì viết sao được thầy? Tối đó thầy và cô (vợ thầy) đã mang vào cho em một túi quần áo trong đó có một chiếc áo khoác mà thầy mặc lúc chiều đi dạy, đó là chiếc áo ấm đầu tiên trong đời của em, chiếc áo đó rất ấm và hiện nay em vẫn còn giữ ở quê thầy ạ. Ngoài ra, còn có chiếc áo “mút lào” cũ nhưng còn đẹp cộng với 2 chiếc quần bò (jeans), 4 cái áo sơ mi (2 cái mới) còn rất đẹp. Túi quần áo của thầy cô đã giúp em giữ ấm và có thể cầm bút viết tiếp và viết mãi đến tận sau này, những chiếc quần áo đó còn đi theo em đến tận 3 năm sau (trừ áo khoác đến bây giờ). Em không quên thầy ạ, không bao giờ quên.

Thứ Bảy, 19 tháng 11, 2016

NỘI DUNG BÓC BĂNG CUỘC ĐIỆN THOẠI GIỮA HỒNG HÀ VÀ HÀ SỸ PHU NGÀY 10-3-2007

Hà Sĩ Phu
18-11-2016
Đôi lời viết thêm ngày 18-11-2016Chỉ vài giờ nữa vị cựu Đại tá công an Lê Hồng Hà sẽ “lên đài” Hoàn Vũ, tan vào mây khói của vũ trụ thiên thu. Để tưởng nhớ và xét đoán nhân vật trước thời cuộc, không gì bằng công bố một tư liệu đã lưu trữ. Không cần bình luận gì thêm, chỉ xin lưu ý: Đây là Hồng Hà của tháng 3 năm 2007! (HSP)
***
Hồng Hà: Chào… Tốt rồi…. Tranh cãi nhé, Hà Sỹ Phu là hay tranh cãi lắm đấy (cười)… Thế nghe mình nói có rõ không? Rõ hả? Rồi, tốt lắm. Vậy sáng nay cho mình phát biểu trong nửa tiếng thôi, ông Phu và ông Quốc phát biểu thì để sau, đã biết số điện thoại của mình rồi mà…. Thế số điện thoại của Hà Sỹ Phu bây giờ là bao nhiêu? (HSP bị cắt hết 3 điện thoại bàn và không biết bao nhiêu SIM di động). Thế à? Thôi,vậy mình sẽ gọi qua Bùi Minh Quốc. Bây giờ tôi nói được chưa? Trước hết tôi kéo dài ngày tết ra để chúc tết các vị đã. Tôi chúc 03 cái, anh nhận được cái gì thì tuỳ anh, còn không thì trả lại (cười). Cái thứ nhất là có sức khoẻ, mọi sự như ý. Cái thứ hai là phát “tài”, tài chính hay tài năng thì tuỳ các ông hiểu. Cái thứ ba là đầu năm đẻ “con” trai, cuối năm đẻ “con “ gái (cười). Thế nhé!
Còn hôm nay tôi đề nghị dành nửa giờ để tôi phát biểu ý kiến của tôi, bởi vì qua theo dõi tình hình và xem các tài liệu của trong và ngoài, tôi thấy có một số vấn đề cần phải có sự trao đổi, mà tôi phát biểu ngày hôm nay coi như người phát biểu đầu tiên trong cuộc toạ đàm và mong rằng các vị xem xét đóng góp ý kiến sau, có phê phán hẳn hoi để mình hoàn chỉnh tư duy của mình. Cách suy nghĩ của tôi với tư cách như là một người quan sát chính trị mà bình luận, chứ không phải một nhà hoạt động chính trị. Thế nhé!

Thứ Sáu, 18 tháng 11, 2016

Thử tìm hiểu quan điểm, tư tưởng của Văn Trinh Chu Văn An

Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam năm 2016

Nguyễn Thanh Giang

Chu Văn An sinh ngày 25/8 (có tài liệu nói 15/8) năm Nhâm Thìn, niên hiệu Trùng Hưng thứ 8 (1282), tại thôn Văn, xã Thanh Liệt, huyện Thanh Trì, Hà Nội và mất ngày 26 tháng 11 năm Canh Tuất (1370), hưởng thọ 78 tuổi, đã từng đỗ Thái học sinh(tương đương tiến sỹ ngày nay) nhưng không ra làm quan mà mở trường dạy học ở làng Huỳnh Cung, bên kia sông Tô Lịch. Tâm huyết với nghề dạy học, không màng danh lợi, Chu Văn An bắt đầu sự nghiệp với một mái tranh đơn sơ ở làng Huỳnh Cung, giáp với làng Quang quê mẹ. Tuy là trường ở làng quê, nhưng cũng có thư viện. Thầy Chu dạy học trò từ hạng ấu học, mộng học, trung tập và đại tập (tương đương với vỡ lòng, tiểu học, trung học và đại học). Học trò nhiều nơi, từ Kinh Bắc, Sơn Nam, Châu Hồng, Châu Hoan tìm đến theo học rất đông, tới 3.000 người. Trường Huỳnh Cung đã đào tạo nên rất nhiều trò giỏi. Khoa thi năm 1314, dưới thời vua Trần Minh Tông, trường có hai học trò đỗ Thái học sinh là Lê Quát và Phạm Sư Mạnh, cả hai đều làm quan dưới triều Trần (Lê Quát được thăng đến chức Thượng thư).
Tài đức và danh tiếng của thầy Chu vang đến kinh đô Thăng Long, vua Trần Minh Tông (lên ngôi năm 1314) mời ông ra kinh thành dạy học tại Quốc Tử Giám, ngôi trường lâu đời, chuyên đào tạo các hoàng tử, con các vị quan lại.
Vua Trần Minh Tông đã cắt cử thầy Chu Văn An chức Tư nghiệp Quốc Tử Giám (tương đương chức Phó Hiệu trưởng) và giao Thái tử Trần Vượng (sau này là vua Trần Hiến Tông) cho thầy Chu dạy dỗ. Đứng đầu Quốc Tử Giám lúc này là quan Tể tướng Trần Nguyên Đán (ông ngoại của danh nhân Nguyễn Trãi, cũng là ông nội của danh tướng Trần Nguyên Hãn).
Theo thư tịch cũ thì Chu Văn An viết nhiều sách, ông đã để lại cho đời sau những tác phẩm: hai tập thơ Quốc ngữ thi tập bằng chữ Nôm và Tiều ẩn thi tập bằng chữ Hán. Ông còn viết một cuốn sách biện luận giản ước về Tứ thư nhan đề Tứ thư thuyết ước. Theo một tài liệu nghiên cứu gần đây thì Chu Văn An còn là một nhà đông y đã biên soạn quyển Y học yếu giải gồm những lý luận cơ bản về chữa trị bệnh bằng Đông y. Khi ông mất, vua Trần đã dành cho ông một vinh dự lớn bậc nhất đối với một trí thức là được thờ ở Văn Miếu. Vua còn ban tặng tên thụy cho ông là Văn Trinh. Ngô Thế Vinh, nhà văn học nổi tiếng thế kỷ 19 trong bài văn bia ở đền Phượng Sơn đã thích nghĩa hai chữ "Văn Trinh" như sau: “Văn, đức chi biểu dã.Trinh, đức chỉ chính cổ dã” (Văn là sự bên ngoài (thuần nhất) của đức, Trinh là tính chính trực, kiên định của đức). Tên thụy như vậy nhằm biểu dương một người đã kết hợp được hai mặt của đạo đức: bên ngoài thuần nhã, hiền hòa với bên trong chính trực, kiên định. Trong lịch sử giáo dục nước nhà, ông cũng đã giành được địa vị cao quí bậc nhất, xứng đáng đứng đầu các nhà giáo từ xưa tới nay. Ông đã vượt qua ngưỡng cửa: làm thầy giáo giỏi của một đời để đạt tới làm thầy giáo giỏi của muôn đời.

Thứ Năm, 17 tháng 11, 2016

PHÙNG XUÂN NHẠ

Thái Bá Tân


Bộ trưởng Phùng Xuân Nhạ,
Bộ giáo dục nước ta,
Bị ném đá khiếp quá,
Liên tục mấy ngày qua.

Ăn đủ thứ bẩn thỉu
Ít người dám nói ra.
Thậm chí mặt bị ví
Như cái Formosa.

Thứ Tư, 16 tháng 11, 2016

NÓNG: Trưởng Ban Tuyên Giáo TW Võ Văn Thưởng lại bị đầu độc bằng phóng xạ?

Kami

Do chịu ảnh hưởng từ người cha của ông - cố Thủ tướng Võ Văn Kiệt, vốn là một người được đánh giá cao trong công cuộc cải cách chính sách ở Việt Nam kể từ năm 1986. Đồng thời ông Võ Văn Kiệt cũng chính là người nâng đỡ, dìu dắt để Nguyễn Tấn Dũng trở thành một nhân vật có thế lực như hiện nay. Giết được ông Võ Văn Thưởng là người ta sẽ giết được cả một đường lối cải cách theo xu thế thân phương Tây. Đó là điều Tổng Bí Thư Nguyễn Phú Trọng và Bắc kinh mong muốn.



Hơn một tháng nay, trong làng báo chí trong nước đang lan truyền một thông tin không khó kiểm chứng, về "tai nạn" của một Ủy Viên Bộ Chính trị, Bí thư TƯ Đảng - Khóa 12 còn rất trẻ. Tuy vậy, thông tin này không được mấy ai tin là sự thật. Người ta không tin không phải vì lý do là thông tin bịa đặt, mang hơi hướng của thuyết âm mưu v.v..., Mà sự khó tin - điều không thuyết phục được người nghe, lại là do sự trùng hợp của thông tin đó với một cái chết đau đớn của một ngôi sao sáng chói trên chính trường Việt Nam, bỗng vụt tắt cách đây chưa lâu (năm 2015). Đó là điều người ta khó có thể tin được rằng chuyện đó xảy ra lần thứ 2 đối với những ngôi sao chính trị đang lên.

Mới đây nhà báo Phạm Chí Dũng trong bài "Trưởng Ban Tuyên Giáo Trung Ương" Trương Minh Tuấn" đăng trên báo Người Việt, có viết về sự kiện này như sau, "Trưởng Ban Tuyên Giáo TW Võ Văn Thưởng, không hiểu vì lý do gì, vẫn quá vắng bóng trên các diễn đàn chính trị, ngày càng nhiều người bắt đầu nghĩ đến một chức vị mang tính thay thế:“Trưởng Ban Tuyên Giáo Trung Ương” Trương Minh Tuấn".

Qua tìm hiểu kỹ vụ việc thì thấy cộng với sự vắng mặt của ông trên báo chí hay truyền thông cho thấy, tin đồn ông Võ Văn Thưởng Ủy viên Bộ Chính trị, Bí thư Trung ương Đảng, Trưởng Ban Tuyên giáo Trung ương hiện đang trị bệnh tại Nhật bản để điều trị bệnh ung thư do nhiễm chất phóng xạ là một chuyện có cơ sở và có nhiều người khẳng định là chuyện có thật. Bởi việc các phe nhóm trong nội bộ lãnh đạo Đảng CSVN ám hại nhau, thậm chí là ám sát là một chuyện có thật, không thể chối bỏ.


Mới gần đây nhất là:

Cái chết bí ẩn của ông Nguyễn Bá Thanh...

Đó là chuyện về cái chết do "bị nhiễm phóng xạ" của ông Nguyễn Bá Thanh (1953 – 2015), nguyên là Ủy viên Ban Chấp hành TW, Trưởng Ban Nội chính Trung ương, Trưởng Ban Nội chính TW Đảng CSVN. Tháng 9/2014, ông Nguyễn Bá Thanh đã bị bác sĩ nghi ngờ rằng "bị nhiễm phóng xạ và cần phải ghép tủy", vì vậy ông Nguyễn Bá Thanh được gia đình đưa sang Hoa Kỳ để điều trị. Tại bệnh viện của Hoa Kỳ, các bác sĩ đầu ngành ở đây cũng đưa ra kết quả chẩn đoán trùng khớp với chẩn đoán của bệnh viện C Đà Nẵng, khẳng định ông Thanh bị nhiễm độc phóng xạ. 

XIN ĐỔI KIẾP NÀY

Nguyễn Bích Ngân

Bài thơ “Xin đổi kiếp này” của em Nguyễn Bích Ngân, học sinh lớp 8A1, Trường THCS Nguyễn Đình Chiểu (Hà Nội).
Em mới 14 tuổi. PS: quá nhiều người lớn không nghĩ được như em.

Nếu đổi được kiếp này, tôi xin hóa thành cây,
Thử những nhát rìu rạch sâu da thịt.
Trong biển lửa bập bùng thử mình cháy khét
Thử chịu thói độc tài, thử sống kiên trung
Nếu đổi được kiếp này, tôi xin hóa ruộng đồng
Thử nếm vị thuốc sâu, thử sặc mùi hóa chất
Thử chịu bão giông, thử sâu rày, khô khát
Thử ngập mặn, triều cường, núi lửa, sóng thần dâng.

XIN CHỚ VỘI KẾT LUẬN VỀ ÔNG TRUMP

Nguyễn Đình Cống

15-11-2016
Chuyện về ông Trump người Việt đã bàn tán khá nhiều với các quan điểm khác nhau. Tôi định không bàn tới vì tuy vai trò của TT Mỹ có liên quan đến chúng ta nhưng chủ yếu vẫn là việc của họ, chúng ta còn nhiều việc quan trọng hơn. Thế nhưng gần đây đọc một vài bài, phát hiện thấy phương pháp trình bày và lập luận của tác giả có vấn đề, nó có thể gây ảnh hưởng xấu đến nhận thức của nhiều người, đặc biệt là đối với các bạn trẻ, nên tôi viết bài này để may ra có thể đóng góp vào việc nâng cao dân trí.
Tôi quan tâm nhiều đến bài “Donald Trump chiến thắng bằng tài năng nào” của tác giả Cao Việt Anh, đăng trên trang Ba Sàm ngày 15 tháng 11 (số 10 724). Nhận xét về Trump tác giả viết: “…Tất cả những lời Donald Trump phát ra toàn là những lời Vu khống, Chụp Mũ, và Kết Tội cho Obama, Hillary và đảng Dân Chủ là tồi tệ… chính quyền Obama nợ nhiều nhất, tham nhũng thối nát nhất từ trước đến nay…. Cuối cùng, tài năng Vu Khống, Chụp Mũ và Kết Tội người khác nhưng hoàn toàn không có bằng chứng đã mang lại chiến thắng vẻ vang cho Donal Trump…”.

Tôi Bỏ Đảng

Phan Huy


Tôi sinh ra trên quê nghèo đất Bắc
Cộng sản nòi nối gót của cha anh
Bố của tôi, một cách mạng lão thành

Đi kháng chiến thuở tầm vông giáo mác
Lúc còn nhỏ, tôi đã nghe về bác
Một ông già râu tóc bạc phơ phơ
Tôi hát bài, em thấy bác trong mơ
Cô giáo bảo, bác là tiên là phật.

Thứ Ba, 15 tháng 11, 2016

PHÍA SAU BỨC MÀN NHUNG

Nguyễn Đình Cống

Ngày 12 tháng 11/2016 tại Thành phố hồ Chí Minh đã mở ra bức màn nhung để mọi người thấy cảnh hoành tráng của “ Hội nghị người Việt Nam ở nước ngoài với chủ đề Kiều bào chung sức xây dựng thành phố Hồ Chí Minh phát triển…”. Tham dự có trên 500 đại biểu của Kiều bào. Phía trong nước có Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc, Phó TT Phạm Bình Minh, bí thư thành ủy Đinh La Thăng và một số UV BCT, UV TƯ như Trương Thị Mai, Nguyễn Thành Phong cùng nhiều cán bộ của thành phố. Mục đích của hội nghị là thảo luận nhằm thu hút trí tuệ và nguồn lực quý báu của kiều bào vào công cuộc xây dựng đất nước. Đây không phải cuộc hội nghị đầu tiên về vấn đề này. Trước đây đã có nhiều hội nghị như thế. Gần đây nhất có lẽ là cuộc gặp mặt của ông Nguyễn Thiện Nhân, chủ tịch Mặt trận TQVN với các chuyên gia, trí thức VN ở nước ngoài vào tháng 6 năm 2015. Tại hội nghị đó ông Nhân đã đưa ra 5 bài toán rồi hình như chỉ để đó, không biết ông có còn nhớ. Đây chắc cũng chưa phải là hội nghị cuối cùng.
Khi tấm màn nhung đang mở người ta thấy cảnh rất hoành tráng với các diễn văn hùng hồn, với những lời phát biểu tâm huyết, với thảo luận sôi nổi, với kết luận đầy hứa hẹn, đầy khích lệ. Tôi chỉ xin trích một vài câu :
TT Phúc : “…Chúng ta tự hào có những người con nước Việt là chuyên gia, trí thức trình độ cao ở các nước phát triển, có điều kiện tiếp cận nhanh nhất, thuận lợi nhất với công nghệ tiên tiến, tri thức tiến bộ của thế giới, là cơ hội tốt để đóng góp giúp đất nước tiến bước nhanh hơn trên con đường phát triển…”.

HỌP MẶT THẦY TRÒ TRƯỜNG TÔ HIỆU SƠN LA TẠI HÀ NỘI






Thứ Hai, 14 tháng 11, 2016

Kết tội “Tự chuyển hóa” là trái phép Biện chứng của Engels

Posted by adminbasam on 13/11/2016

Trần Huy Định
13-11-2016
Nhà kinh tế học Milton Friedman nói về chủ nghĩa tư bản như sau: “Chủ nghĩa tư bản không hoàn hảo nhưng nó là hệ thống tuyệt vời nhất trong lịch sử nhân loại”[1]. Vì nó không hoàn hảo nên người ta vẫn không ngừng tìm kiếm một mô hình hoàn hảo hơn hệ thống tư bản chủ nghĩa và hình dung nó là chủ nghĩa xã hội, bình đẳng hơn so với chủ nghĩa tư bản.
Nhưng trên con đường tìm kiếm đó, nếu có một hệ thống hoàn hảo hơn hệ thống tư bản chủ nghĩa thì chắc chắn đó không phải là chủ nghĩa xã hội mà Lênin gọi nó là giai đoạn đầu của chủ nghĩa cộng sản. Vì ngày nay, những người cộng sản ở Nga thời “hậu Xô Viết” cũng như những người cộng sản ở Phương Tây khi ra tranh cử đã không thể dùng Cương lĩnh cộng sản của Marx mà phải dùng đến Cương lĩnh dân chủ xã hội pha thêm màu sắc dân tộc chủ nghĩa. Ở những nơi này, chủ nghĩa xã hội và chủ nghĩa cộng sản đã mất tính hấp dẫn. Sự thật là ở Pháp, trước Đại hội đảng lần thứ 36, số cử tri bầu Nghị viện bỏ phiếu cho Đảng cộng sản Pháp không tới 3%, còn ở Tây Đức là 0,3%, ở Anh là 0,05%.
Tại sao chủ nghĩa cộng sản của học thuyết Marx lại mất đi tính hấp dẫn như thế? Nguyên nhân không phải như một số người cộng sản bảo thủ giáo điều nói Lý thuyết và Cương lĩnh của Marx vẫn đúng nhưng thực thi sai mà là Lý thuyết và Cương lĩnh đó có những sai lầm thuộc về bản chất,sai ngay từ đầu.

Chủ Nhật, 13 tháng 11, 2016

Tòa án Hình sự Quốc tế

Posted by adminbasam on 12/11/2016

“Câu hỏi mà nhiều người quan tâm hiện nay là liệu ICC có thể tiến hành truy tố Formosa về tội hủy diệt môi trường biển ở miền Trung Việt Nam hay không? Để công tố viên có thể tiến hành điều tra thì phải tuân thủ 6 nguyên tắc thẩm quyền và thừa nhận. Có nghĩa là vụ án phải xảy ra trên lãnh thổ của quốc gia thành viên và nghi phạm là công dân của quốc gia thành viên”.
______
Nguyễn Văn Thân
12-11-2016
Tòa án Hình sự quốc tế (International Criminal Court hoặc ICC) ra đời vào năm 1998 và bắt đầu hoạt động từ năm 2002. ICC có thẩm quyền truy tố bất cứ cá nhân nào bị cáo buộc phạm tội diệt chủng, tội ác chống nhân loại hoặc tội phạm chiến tranh. ICC có trụ sở tại The Hague Hòa Lan và hiện này có tới 124 quốc gia là thành viên chấp nhận thẩm quyền của Tòa.
Ý tưởng thành lập một tòa án quốc tế thường trực để truy tố tội phạm chiến tranh đã được đề ra tại Hội Nghị Hòa Bình Paris vào năm 1919 sau Đệ Nhất Thế Chiến. Đề tài này được chính thức đưa ra thảo luận vào năm 1937 tại Geneva dưới sự bảo trợ của Liên Đoàn các Quốc Gia (League of Nations) là tổ chức tiền thân của Liên Hiệp Quốc, dẫn đến sự hình thành của Công Ước đầu tiên với mục đích thành lập tòa án thường trực xét xử tội khủng bố có tầm mức quốc tế. Có 13 quốc gia ký kết nhưng Công Ước này không có hiệu lực vì không có quốc gia nào phê chuẩn.
Sau Đệ Nhị Thế Chiến, Khối Đồng Minh thành lập hai Tòa án Đặc biệt (ad hoc) để truy tố tội phạm chiến tranh. Giới lãnh đạo của Đức Quốc Xã thì bị xét xử tại Numremberg và Nhật tại Tokyo. Tới năm 1948, Đại Hội Đồng Liên Hiệp Quốc ghi nhận nhu cầu thành lập một tòa án thường trực để xử lý tội phạm chiến tranh tàn bạo như của Phát xít Đức và Nhật và yêu cầu Ủy Hội Luật Quốc Tế (International Law Commission hoặc ILC) soạn thảo hai quy chế về vấn đề này vào thập niên 50. Nhưng mâu thuẫn của cuộc chiến tranh lạnh dập tắt mọi hy vọng thành lập tòa án hình sự thường trực.

Thứ Năm, 10 tháng 11, 2016

So với Việt Nam, nước Mỹ quá kém!

FB Vũ Thị Phương Anh

9-11-2016

So với VN, thấy rõ nước Mỹ đúng là quá kém. Này nhé:
1. Đảng DC đang cầm quyền mà không biết quy hoạch đội ngũ kế cận thay thế mình, để mất quyền lực vào tay Đảng khác. Nếu ở VN thì đây là một tội rất to, có thể xem là tội “chống Đảng”, tù mọt gông nhé!
2. Vì không có quy hoạch nên kết quả hoàn toàn bất ngờ, hồi hộp đến phút chót, làm lãng phí thời gian của nhân dân toàn thế giới vì cứ phải nghe ngóng tin tức về kết quả bầu cử.
Trong khi đó, bầu cử ở VN thì gần như ai cũng biết kết quả từ trước; vả lại, mọi sự đã có Đảng vĩ đại sắp xếp và lo toan trước cả rồi, nên đến ngày bầu cử chỉ việc nhẹ nhàng thơ thới đến bỏ phiếu vào thùng, còn có chọn ai bỏ ai thì cũng vậy thôi, kết quả luôn đúng như dự kiến.

NÓI GÌ KHI ĐCS TAN RÃ ?

*****



Biết nói gì đây hỡi ôi 
Khi mà CS tận thế rồi 
Thôi đành im lặng cho đỡ tủi 
Bởi lỡ tin nên phải vậy thôi !
Tiếc cho chính mình cũng một thời
Phấn đấu quên mình vì chữ Đảng.
Xế chiều tỉnh ngộ, vĩnh biệt thôi ! …/.

Thu Hà Nội 2016
N-H.


Thứ Ba, 8 tháng 11, 2016

KÍNH BÁO

Trường THPT Tô Hiệu Sơn La tổ chức kỷ niệm 55 năm ngày thành lập tường. Kính mời các thày cô nguyên là giáo viên trường về dự. ( nhà trường có xe đưa đón). Trường sẽ cho xe xuống đón các thày cô tại Nhà khách tỉnh Sơn La ( đường Nguyễn Trãi - Hà Nội ) vào 8h sáng ngày 18/11. Ngày 20 hoặc 21 xe sẽ đưa các thày từ Sơn La về Hà Nội.
Bạn đọc nào đọc  được tin này , nhờ thông báo giúp tới các thày nguyên là GV trườn Tô Hiệu mà bạn quen biết. Xin cám ơn !

Thứ Hai, 7 tháng 11, 2016

CÁCH CHỨC


\Thái Bá Tân

Về hưu từ tám hoánh,
Còn cách chức, thật hay.
Vậy thì theo lô-gich,
Dân suy luận thế này:

Đảng làm, chắc phải đúng.
Ai, chức to đến đâu,
Về hưu hay đã chết,
Thì hậu quả về sau

NGHỊCH LÝ

  -Nguyễn Đăng Quang-

        Nghịch lý thì ở đâu cũng có, phần lớn là xấu và đều đáng ghét.  Việt Nam có lẽ là xứ sở có nhiều nghịch lý nhất. Song nó đáng ghét hay đáng yêu thì tôi chưa rõ! Xin kể nhanh ra đây 4 nghịch lý nổi bật ở nước ta. Bốn nghịch lý này xuất hiện và tồn tại ở nước có hình chữ S khá lâu, trên dưới nửa thế kỷ rồi, để chia xẻ cùng quý bạn đọc xa gần:
      1/. Ở Việt Nam trong suốt 70 năm qua, Đảng Cộng sản luôn khẳng định thể chế của mình là ưu việt nhất, nền chính trị ở Việt Nam là “dân chủ gấp vạn lần các nước khác” (Nguyễn Thị Doan); chế độ bầu cử, ứng cử ở Việt Nam là dân chủ tuyệt vời không đâu bằng, “dân chủ đến thế là cùng!” (Nguyễn Phú Trọng) v.v.. Thế nhưng một nghịch lý hiển nhiên là tất cả 90 triệu người dân Việt Nam không được phép chọn lựa thể chế chính trị mà mình tin tưởng, không một công dân Việt Nam nào có thể dùng quyền phổ thông đầu phiếu để lựa chọn chính đảng cầm quyền mà mình ưa thích! Và cũng không một công dân nào có thể trực tiếp cầm lá phiếu của mình để bầu chọn những người lãnh đạo thay mặt họ để quản trị đất nước! Các chức vụ chủ chốt của quốc gia như Chủ tịch nước, Thủ tướng Chính phủ và Chủ tịch Quốc hội, tất cả đều do Đảng cử, song mỗi chức vụ trên, Đảng chỉ cử 1 ứng viên duy nhất để Quốc hội “bầu”! Quả đúng như lời phán của ngài TBT Phú Trọng: “Dân chủ như thế chứ còn thế nào nữa”!?

Chủ Nhật, 6 tháng 11, 2016

BÀN VỀ MỘT SỐ THẤT BẠI VỀ ĐỐI NGOẠI CỦA VIỆT NAM

Posted by adminbasam on 05/11/2016

Nguyễn Đình Cống
5-11-2016
Đối ngoại và đối nội không phải chỉ là hoạt động của Quốc gia mà là của mọi tổ chức, mọi gia đình, mọi con người. Có 2 loại người với xu hướng khác nhau, hướng nội và hướng ngoại. Thông thường người hướng nội quan tâm nhiều đến đối nội, người hướng ngoại thích thú với đối ngoại hơn. Nhưng hướng về một phía nhiều quá sẽ thành cực đoan, không tốt. Vấn đề là giữ được quan hệ, giữ được cân bằng giữa hai lĩnh vực này.
Ngẫm nghĩ cho kỹ thấy rằng đối nội là gốc gác, cách gì cũng phải có. Vì vậy đối ngoại phải xuất phát từ đối nội và phục vụ cho đối nội. Trong hai việc, nếu bắt buộc phải ưu tiên cho một việc thì người khôn ngoan sẽ chọn đối nội, phải làm tốt đối nội mới có cơ sở vững chắc để đối ngoại. Ngược lại những người mắc “bệnh sĩ” sẽ chọn đối ngoại. Họ quá xem trọng hình thức và lời khen chê của mọi người, cố làm ra vẻ ta đây sang trọng, giỏi giang. Ca dao VN có bài nhận xét về loại người này: “Ra đường võng giá nghênh ngang/ Về nhà hỏi vợ cám rang đâu mày…”.
Bệnh sĩ của một con người đã tai hại, bệnh sĩ của một dân tộc, một đất nước càng tệ hại hơn. Nhưng nói bệnh sĩ của dân tộc có lẽ không đúng mà là của những người lãnh đạo, quản lý rồi lây lan ra trong xã hội. Khi đối nội chưa được tốt mà muốn khuếch trương đối ngoại để được nhiều tiếng khen thì buộc lòng phải tìm cách che giấu những thói hư tật xấu, che giấu những tệ nạn gặp phải. Như thế là phạm vào tội dối trá.

Thứ Bảy, 5 tháng 11, 2016

Theo fb Van Man:

Sau khi thủ tướng và ban bí thư quyết định cách chức ông Vũ Huy Hoàng, nguyên Bộ trưởng Bộ công thương. Để mang tính chất răn đe, một số đồng chí sau đây cũng bị khiển trách và cảnh cáo :
1. Đồng chí Âu Cơ, vi phạm pháp lệnh sinh đẻ có kế hoạch, đẻ một phát ra 100 quả trứng vịt lộn, phá giá thị trường.
2. Đồng chí Mỵ Châu, kết hôn với người có lý lịch mờ ám, chứa chấp hàng giả (nỏ thần) từ Trung Quốc
3. An Dương Vưong, thiếu trách nhiệm, gây hậu quả nghiêm trọng, làm mất nước.
4. Đồng chí Hùng Vương, bổ nhiệm toàn con cháu, người nhà giữ chức vụ nhiều đời, không đúng quy trình.
5. Thạch Sanh, tiếp tay cho lâm tặc đốn củi phá rừng ở Yên Bái
6. Đồng chí Tấm , lấy xác người (Cám) làm giả mắm tôm, vi phạm vệ sinh, an toàn thực phẩm. Ảnh hưởng xấu tới văn hoá cá mắm VN.
7. Đồng chí Cuội, nói dối, lừa đảo bán hàng đa cấp, bỏ trốn lên Mặt Trăng. Đang bị cảnh sát quốc tế truy nã.
8. Chử Đồng Tử, tắm truồng khoe hàng khủng, làm lộ bí mật nhà nước. Quyến rũ đàn bà, vi phạm đạo đức thuần phong mỹ tục Việt nam.
9. Phạm Ngũ Lão, đan sọt giữa đường, gây tò mò tụ tập đám đông, cản trở giao thông. Bị xử phạt hành chính nhiều lần
10. Mai An Tiêm, khai khẩn, chiếm giữ đất nông nghiệp trái phép
11. Thủy Tinh xả lũ không đúng quy trình, gây lụt lội
12. Sơn Tinh buôn ngà voi và động vật quý hiếm.
13. Nữ đồng chí Thuý Kiều làm thâm thụt, thất thoát vốn tự có của Hội liên hiệp phụ nữ VN.
14. Đồng chí Minh Mạng vi phạm luật hôn nhân, giường chiếu.
15. Đồng chí Trạng Trình xử dụng mạng xã hội, dự đoán gây bất an cho dư luận.
16.Hai đồng chí Trần Ích Tắc, Lê Chiêu Thống của Bộ ngoại giao, chưa hoàn thành tốt xây dựng quan hệ hữu nghị cha con Trung -Việt.
Danh sách còn dài, đề nghị nhân dân phát giác và tố cáo để Bộ Chính trị quyết liệt xử lý.


Việt Nam: Đảng Cộng sản có thể bắt kịp những cải cách thị trường?

Anton Tsvetov, The Diplomat, ngày 28, tháng Mười, 2016

Duyên Anh dịch

Đảng Cộng sản có sẵn sàng đối mặt với những hệ quả chính trị từ sự chuyển đổi kinh tế Việt Nam?
Năm 1986, tại Đại hội Đảng Cộng sản Việt Nam (ĐCSVN) lần VI, nhà cầm quyền quyết định đã đến lúc thay đổi. Mười năm đã qua kể từ khi Đảng Cộng sản thống nhất quốc gia dưới sự cai trị của mình. Tính danh chính danh của Đảng, dựa trên thắng lợi từ cuộc tấn công quân sự, đã bắt đầu lung lay. Nền kinh tế phải vật lộn căng thẳng bởi những thực hành nhất nhất theo con đường chủ nghĩa xã hội không cung cấp đủ sản lượng nông nghiệp và công nghiệp cho dân chúng. Lối thoát là cải cách thị trường, được gọi là “Đổi mới”.
30 năm sau, Việt Nam đã chuyển dạng về kinh tế và xã hội, nhưng nền chính trị thì vẫn tụt hậu. Đảng Cộng sản vẫn duy trì tình trạng độc quyền về quyền lực, ít có sự tranh biện. Có thể có hai nguyên nhân chính. Thứ nhất, ĐCSVN đã thành công khi kiểm soát được hoàn cảnh chính trị, ngăn chặn các thế lực chính trị khác thâm nhập vào vũ đài chung. Thứ hai, nhưng cũng không kém phần quan trọng, Đảng đã xoay trở từ tính chính danh dựa trên thắng lợi quân sự chuyển sang tính chính danh dựa vào thành tựu [performance-based legitimacy.]

Thứ Sáu, 4 tháng 11, 2016

GS. MẠC VĂN TRANG CHẤT VẤN QUỐC HỘI


 CHẤT VẤN QUỐC HỘI

QUỐC HỘI (QH) chất vấn Chính phủ là chuyện thường kỳ, nhưng Công dân chất vấn QH thì chưa thấy thực hiện trong các kỳ họp QH. Hiến pháp 2013, Điều 28, mục 1, quy định: “Công dân có quyền tham gia quản lý nhà nước và xã hội, tham gia thảo luận và kiến nghị với cơ quan nhà nước về các vấn đề của cơ sở, địa phương và cả nước”. Vậy xin gom một số thắc mắc của bà con đã nêu ra đây đó, gửi đến QH mong các đại biểu bàn thảo và có ý kiến trả lời cho cử tri.

Hiến pháp 2013 xác định: “Quốc hội là cơ quan đại biểu cao nhất của Nhân dân, cơ quan quyền lực nhà nước cao nhất của nước Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam. Quốc hội thực hiện quyền lập hiến, quyền lập pháp, quyết định các vấn đề quan trọng của đất nước và giám sát tối cao đối với hoạt động của Nhà nước”. Xin đề cập 3 điểm: “LẬP PHÁP”, “GIÁM SÁT TỐI CAO” và “ĐẠI BIỂU CAO NHẤT CỦA NHÂN DÂN". 

1. QH là cơ quan LẬP PHÁP, tức là làm ra các pháp luật. Vậy xin hỏi:

1.1. Tại sao QH lại làm luật chậm trễ như vậy? Ví dụ: LUẬT BIỂU TÌNH, các nước phát triển đều đã có luật này, sao ta không tham khảo vận dụng vào Việt Nam cho nhanh, mà cứ ì ạch mấy năm không ra được Luật, trong khi thực tế đã xảy ra các cuộc biểu tình ngày càng gia tăng, thậm chí đã lên tới hàng vạn người. Không có Luật nên cả phía người biểu tình lẫn phía chính quyền đều ứng xử tự phát, dễ gây hậu quả khôn lường? QH còn đợi đến bao giờ? Tại sao vây?

BÀ HILLARY CLINTON CÓ THỂ LÀ MỘT TỔNG THỐNG LỚN CỦA HOA KỲ?

Posted by adminbasam on 04/11/2016
Chu chi Nam  Vũ văn Lâm
4-11-2016
Ngày hôm nay, qua nhiều cuộc thăm dò, mà thường tương đối đúng trong quá khứ, thì bà Hillary Clinton sẽ thắng cử, trong cuộc bầu cử sắp tới, vào ngày 8/11/2016, mặc dầu cuộc tranh cử còn rất gay go, lúc lên lúc xuống, đối thủ của bà không ngừng gây cho bà những khó khăn. Nhưng người xưa có câu: “Khó khăn là bước thang của bật anh tài, là mồ chôn những người yếu đuối.”
Nếu kỳ này Bà thắng cử, thì câu hỏi được đặt ra, đó là: “Liệu Bà sẽ là một anh tài hay nói rõ hơn là một tổng thống lớn của Hoa kỳ hay không,  trong vòng ít nhất một nhiệm kỳ 4 năm, Bà có đủ tài cán, sáng suốt và can đảm để lấy những quyết định to lớn, có lợi ngắn hạn và cả dài hạn, không những về chính trị quốc nội, mà cả quốc ngoại, cho Hoa kỳ mà cho cả thế giới,  hay không?”
I) Thế nào là một tổng thống lớn?
Tổng thống lớn hay là vĩ đại, là một tổng thống, như vừa nói là một người dám lấy những quyết định to lớn, có lợi cho Hoa kỳ mà cả thế giới, không những hiện tại mà còn có hậu quả tốt cho cả tương lai.
Trong lịch sử cận đại của Hoa kỳ, một người tổng thống lớn, vĩ đại, đó là ông Franklin Roosevelt (1932 – 1945); ông ra tranh cử vào năm 1932, đang lúc Hoa kỳ và cả thế giới lâm vào cuộc Đại khủng hoảng kinh tế (1929 – 1933); ông đã thắng cử, và đã đưa ra những biện pháp lớn, áp dụng lý thuyết của nhà kinh tế Keynes, đã đưa nước Hoa kỳ không những thoát khỏi khủng hoảng, mà còn giúp Hoa kỳ đến chỗ giầu mạnh. Không những vậy, ông còn tham gia Đệ Nhị thế Chiến (1939 – 1945), đưa đến chiến thắng, giúp thế giới thoát khỏi đe dọa độc tài Phát xít Đức – Ý – Nhật. Đồng thời ông thành lập ra Tổ chức Liên Hiệp quốc, Hệ thống tiền tệ quốc tế với Tổ chức Quĩ tiền tệ thế giới (IMF), Tổ chức Thương mại quốc tế (WTO), Ngân hàng quốc tế (WB), với những hậu quả tốt còn kéo dài cho tới ngày hôm nay.
II) Điều kiện để trở thành một người tổng thống lớn:
Người Việt nam chúng ta có câu: “Thời thế tạo anh hùng hay anh hùng tạo thời thế.” Thường thì lúc đầu là thời thế tạo anh hung. Nhưng anh hung cũng phải đủ tài cán, sửa soạn để bắt thời cơ, thời thế. Thời thế có thể ví như những ngọn song lớn, lúc thủy triều dâng, đưa người anh hung lên đầu ngọn song. Nhưng người anh hung cũng phải đủ tài để đạp ngọn song, cỡi sóng, để tồn tại, để thực hiện những điều mình muốn làm, và những điều này có lợi cho quốc gia, dân tộc, có hậu quả tốt lâu bền, chứ không, với thời gian lâu dài chỉ toàn là hậu quả xấu, thì không thể gọi là anh hùng được. Trường hợp điển hình là Hitler, Mao trạch Đông và Hồ chí Minh.