Thứ Năm, 31 tháng 5, 2018

NHỮNG ĐIỂM BẤT ỔN CỦA LUẬT ĐẶC KHU




Điều đáng lo ngại nhất của Luật Đơn vị hành chính kinh tế đặc biệt là vấn đề liên quan mật thiết đến chủ quyền về lãnh thổ ở các khía cạnh:

Một là, khả năng mất quyền tài phán của toà án trong nhiều trường hợp, vì luật này cho phép toà án nước ngoài có thể được lựa chọn để giải quyết trong một số tranh chấp với tổ chức và cá nhân người nước ngoài. Trong khi đó, chỉ có Trọng tài mới là cơ chế giải quyết tranh chấp mà do các bên lựa chọn chủ động theo Điều ước quốc tế hoặc theo thoả thuận của các bên tham gia giao dịch (lĩnh vực thương mại quốc tế, thuộc tư pháp quốc tế). Nhưng nay Luật Đặc khu lại cho phép các bên lựa chọn toà án để giải quyết tranh chấp. Đây là một vấn đề pháp lý nguy hại nghiêm trọng, vì một đất nước thì toà án là cơ chế (nhánh tư pháp) thể hiện quyền tài phán riêng biệt và duy nhất mà để khẳng định chủ quyền của một quốc gia. Thế nhưng không hiểu lý do gì mà ta lại có thể coi đặc khu là một nơi được lựa chọn toà án của nước ngoài để giải quyết tranh chấp? Các nhà lập pháp có thực sự có nhận thức và tư duy đúng mực của một nhà lập pháp hay không? Tôi chưa bao giờ thấy nơi nào cho một cơ quan tài phán nào khác được phép xét xử các tranh chấp trên chính lãnh thổ của mình như vậy.

Hai là, việc giao đất có thời hạn đến 99 năm và kèm theo việc người nước ngoài được sở hữu nhà ở, căn hộ theo dạng nhà thương mại hoặc biệt thự nghỉ dưỡng. Tức là người nước ngoài có thể không chỉ sở hữu căn hộ kiểu nhà chung cư mà còn sở hữu nhà trên đất dưới dạng biệt thự trong khu nghỉ dưỡng. Như vậy thì thật sự nguy hiểm, và cộng thêm quyền tài phán của toà án tại đặc khu có thể bị loại bỏ trong một số trường hợp thì chúng ta bảo vệ chủ quyền kiểu gì đối với chính các giao dịch thuộc về sự gắn liền với lãnh thổ và địa giới trên thực địa?

CHO THUÊ ĐẤT ĐẶC KHU 99 NĂM!?


Bài của tác giả Hoa Anh Đào
Đăng trên Nghiên cứu lịch sử
30-5-2018

Suy nghĩ của chúng tôi về đặc khu. Mong được lan tỏa. Từng tiếng nói góp thành sức mạnh.
99 năm không phải là thời gian quá dài của một dân tộc, đặc biệt là đối với nước ta. Dân tộc có khoảng 50 vạn năm lịch sử. Tổ tiên của chúng ta đã có cuộc sống nguyên thủy hàng chục vạn năm trên vùng đất này. Việt Nam là chiếc cầu nối giữa châu Á lục địa và châu Á hải đảo.
99 năm cũng không phải là dài so với lịch sử văn minh của dân tộc Việt. Từ ngành trồng lúa nước sơ khai, người Việt đã xây dựng cho mình một nền văn minh rực rỡ từ phía Nam sông Dương Tử đến đồng bằng Thanh Nghệ Tĩnh.
99 năm —mấy hôm nay, nghe số năm ấy. Tôi đã phải giật mình. Đó là khoảng thời gian đề xuất chúng ta cho ngoại bang thuê đất.
99 năm — một con số quá dài đối với đời người của chúng ta.
99 năm sau, con cháu hỏi, khi các vị ấy cho thuê đất thì ông cố ngươi đã làm gì.
Hôm nay, TÔI LÊN TIẾNG.
Tôi KHÔNG đồng ý để họ biểu quyết cho ngoại bang thuê đất trong 99 năm tới.
Tôi chỉ là một công dân bình thường trong xã hội này. Tôi nhỏ bé, tôi chẳng nắm trong tay quyền lực nào cả. Tôi cũng chẳng có tham vọng hay thủ đoạn về chính trị nào.
Tôi lên tiếng vì lương tri của tôi không cho phép tôi câm lặng.

Thứ Tư, 30 tháng 5, 2018

ĐẤT NƯỚC TÔI


Nguyễn Công Vỹ

"Đất nước tôi, đất nước tôi, đất nước tôi
Từ thuở còn nằm nôi
Sáng chắn bão dông, chiều ngăn nắng lửa
Lao xao trưa hè một giọng ca dao"
Đất nước tôi giờ như thế này sao?
Đảo khơi xa rơi dần vào tay giặc
Biển của ta mà biển như đã mất
Quốc hội thì "giá, phí" cãi hoài nhau!
Đất nước tôi xưa có thế này đâu
BOT giao thông mọc dày như nấm rạ
Đang thu "phí" lại đổi thành thu "giá"!
Đường không làm mà tiền vẫn cứ thu
Đất nước tôi giờ chẳng giống như xưa
Quan kết bè đua nhau xài Quốc khố
Công trình xong rồi công trình lại dở
Nắng mưa đày, cỏ dại mọc hoang vu
Đất nước tôi nhan nhản những đền chùa
Chùa đã to, đền nghênh ngang không kém
Miệng quan hô rằng ăn tiêu tiết kiệm
Hàng mã thì quan lại đốt hàng xe
Đất nước tôi giờ chẳng giống như xưa
Quan với dân đối nhau như kẻ chợ
Nhà của dân quan thích thì quan dỡ
Nếu kêu oan thì quan bắt bỏ tù
Đất nước này quyền chức để bán mua
Dân thì "đi" còn quan thì cứ "chạy"!
Thuế cứ cao mà quốc ngân cứ cháy
Quan lắm nhà, dân mất đất tha hương
Đất nước tôi hỗn loạn chốn quan trường
Cửa công đường mỗi ngày thêm rộng mở
Cha dắt con, vợ dắt chồng chiếm ghế
Đám ăn không đã thành lũ, thành bầy
Đất nước tôi vẫn đó những tháng ngày
Giữa Thủ đô dân oan căng lều trại
Chính quyền quay đi, Đảng thì không mghe thấy
Tiếng dân lành nức nở những oan khiên
Đất nước tôi quan lắm đất nhiều tiền
Những biệt phủ xây bằng "buôn chổi đót"
Luật nhiều khe để "con voi chui lọt"!
Thuế xăng dầu bằng ngang giá đi mua
Đất nước tôi nghị quyết giống nắng mưa
Sáng thì đúng, chiều sai, mai lại đúng
Tượng đài to đi đến đâu cũng đụng
Hỏi làm chi? Chẳng biết để làm gì!
Đất nước tôi cũng lắm chuyện ly kỳ
Quan mãi dâm thì nói "tình yêu đẹp"!
Nhà nghỉ lại cứ mọc quanh trường học
Sếp với bồ du hý khắp năm châu
Đất nước tôi chẳng có giống nơi đâu
Nhà "đầy tớ" to hơn nhà "ông chủ"!
Dân thì gầy mà sư mô cứ bự
Bậc tu hành có năm bẩy xe sang
Đất nước tôi luật lệ cứ xéo tràn
Dân sai - tù, quan sai - quan xin lỗi
Dẫu vô tội rồi cũng hành nên tội
Giản đơn thôi - quan thích thế cho oai
Đất nước tôi chẳng giống đất nước ai
Đất của dân, quan thích thì quan lấy
Hoạ khôn lường khi máu tham quan dậy
Kẻ vào tù, kẻ chiếu đất màn sương
Đất nước tôi - "cái nôi của văn chương"
Tiến sĩ nhiều, Giáo sư thì vô kể
Loạn thi ca, loạn nhân tình thái thế
Những tấm bằng mua bán giữa chợ phiên
Đất nước tôi, đất nước của ưu tiên
Lương bổng nhiều lại tiếng là "cống hiến"
Một đời cha, ba đời con thăng tiến
Chốn công môn cứ ríu rít bầu đàn!
Đất nước tôi, đất nước của vinh quang
Suốt quanh năm chỉ thích hô khẩu hiệu
Tiếng mẹ sinh viết khi thừa, khi thiếu
Lại có bằng ngoại ngữ đạt điểm cao!
Đất nước tôi - chẳng có đất nước nào
Được như thế và hay ho như thế
Gắng nụ cười trên bao nhiêu giọt lệ
Bởi xót thương cho Tổ quốc, giống nòi
Đất nước tôi quan thích hát, thích chơi
Thích ăn ngon và thích nhiều gái đẹp
Nhà thì to mà đường đi lại hẹp
Giữa đô thành, xe biến "thuỷ phi cơ"!
Đất nước tôi- đất nước của bốn mùa
"Trên dưới nóng mà giữa thì cứ lạnh"
Con kền kền đã bao lần nhắp cánh
Chửa bay lên vì xác chết vẫn còn !


LỜI MẸ TỔ QUỐC VIỆT NAM


Thơ Trần Mạnh Hảo


Mẹ khóc van các con đừng bán từng phần thân thể mẹ
Nhượng địa ngoại bang chín mươi chín năm trời
Máu thịt mẹ đây sao các con nỡ xẻ
Để chia phần như chia thịt chia xôi…
Mẹ bị xẻ từng phần bán cho Trung Quốc
Bốn nghìn năm xương máu mẹ ròng ròng
Mẹ đau cắt lòng, sông núi khóc
Bán từng phần đất mẹ thế là xong…
Sao nỡ bán mẹ mình lấy tiền xây biệt phủ ?
Lấy tỉ đô la gửi Thụy Sĩ ngân hàng
Mỗi cọng cỏ nhành cây đất này đều máu mủ
Nỡ lòng nào bán mẹ để giàu sang…
Miệng các con thề bồi yêu Tổ Quốc
Ôi những Vân Phong, Phú Quốc, Vân Đồn…
Thiếu tiền quá đành cho thuê đất nước
Sợ con cháu sau này không còn đất mà chôn
Đừng mượn mẹ Việt Nam để yêu ngoại tệ
Sao lại đi cầm cố cả cha ông ?
Mẹ Việt Nam đã khóc bầm máu bể

Đừng bắt mẹ chít khăn tang đưa đám Tiên Rồng…
Sài Gòn lúc 0 h 49 phút ngày 30-5-2018
T.M.H.


LONG MẠCH RÃ RỜI



(Fb Phạm Lưu Vũ)
Đất đế vương là đất có thể lập quốc, hình thành một Dân tộc, một Quốc gia. Phong thủy quyết định phải có đại Long mạch, gọi là đại Can long. Có đại Can long thì nhỏ như Singapo, hay Brunay… cũng có thể lập quốc. Không có đại can long thì lớn mấy cũng chỉ là tỉnh, là huyện hay vùng lãnh thổ. Trung Quốc có nhiều tỉnh, huyện còn lớn gấp ngàn lần Singapo, trong lịch sử không thiếu kẻ lăm le lập quốc song đều thảm bại. Nhưng toàn Trung Quốc lại có tới 3 đại Can long, nên lịch sử khi hợp, khi tan. Trước đã thế thì nay cũng thế, dẫu có tài cán gấp vạn lần họ Tập, thì cũng không thể cưỡng lại phong thủy.
Sở dĩ nói ra điều đó bởi ta dẫu có mất đảo, mất biển, nay mai mất thêm những vùng đất gọi là “đặc khu” quái đản kia, thì đến lúc vận của Trung cộng tàn, nó giữ mình còn chả xong, huống hồ giữ của ăn cướp. Khi ấy con cháu chúng ta sẽ đòi lại biển, đảo, sẽ đuổi bọn Tàu ô về nước mà đòi lại đặc khu…
Thế nhưng thương cho đời sau quá. Lòng tham tàn mù quáng, tối mắt của đời nay đã gây hại cho con cháu. Đây là tội lỗi bạo thiên nghịch địa, hủy hoại nhân tâm. Không ai có quyền định ra cái thời hạn 99 năm cả. Một đời người, có cái quyền làm người cũng chỉ trong vòng 50 năm. Có cái quyền làm quan cũng bất quá vài nhiệm kì 5 năm, 10 năm… Có cái quyền làm vua cũng chỉ vài chục năm. Ở ngôi lâu như Lý Nhân tông cũng chỉ 40 năm… Vận Trời nó thế, Long mạch nó thế. Vậy mà dám định ra cái thời hạn 99 năm, chả bạo Thiên, nghịch Địa là gì? Chả ăn cướp của đời sau là gì?
Có “tiền lệ” không? Xin thưa, có đấy. Chỉ có duy nhất một “tiền lệ”. Nhưng là “tiền lệ” do Từ Hi thái hậu đời nhà Thanh lập ra, nhượng Hồng Kông cho Anh quốc 99 năm. Chỉ có vua chúa phong kiến mới tự cho mình cái quyền ăn cướp của muôn đời. Nó là đối tượng đánh đổ của chính (cái gọi là) cuộc “cách mạng” này. Đã chửi nó ra rả, bóp méo cả lịch sử để chửi nó, chửi trên tuyên truyền, chửi trên sách báo, chửi trong sách giáo khoa, chửi cả trong… giấy lộn. Vậy mà nay lại đem cái việc ăn cướp của đời sau của nó ra làm “tiền lệ” ư?

TUYÊN BỐ VỀ LUẬT ĐƠN VỊ HÀNH CHÍNH-KINH TẾ ĐẶC BIỆT VÂN ĐỒN, BẮC VÂN PHONG, PHÚ QUỐC


Sự việc và nhận định
Tại kỳ họp thứ 5 diễn ra từ ngày 21/5/2018 đến ngày 15/6/2018, Quốc hội khóa XIV đang thảo luận đề án Luật Đơn vị Hành chính-Kinh tế đặc biệt Vân Đồn, Bắc Vân Phong, Phú Quốc (gọi tắt là Luật Đặc khu). Theo dự luật này, ngoài các ưu đãi về thuế và chính sách dành cho các nhà đầu tư nước ngoài, thời hạn cho thuê đất có thể được Thủ tướng Chính phủ xem xét chấp thuận đến 99 năm.
Trong nền kinh tế toàn cầu hiện đại của thời đại công nghệ thông tin và Internet, các đặc khu hành chính-kinh tế đã là mô hình lỗi thời trong việc thu hút vốn đầu tư nước ngoài. Thêm vào đó, việc cho thuê đất 99 năm là vết tích từ những nền kinh tế của các nước thuộc địa thời tiền công nghiệp hóa ở thế kỷ trước, mà ngày nay chỉ vài nước còn áp dụng.
Theo luật đất đai được ban hành và sửa đổi qua các thời kỳ thu hút vốn đầu tư khác nhau, thời hạn cho thuê đất tối đa chỉ là 50 năm, tuy nhiên đối với những dự án đầu tư sản xuất đặc biệt quan trọng cho nền kinh tế quốc dân, thời hạn thuê đất cũng không vượt quá 70 năm. Thời hạn như thế đã là quá dài nếu so sánh với nhiều quốc gia khác trong khu vực châu Á và trên thế giới, cũng như quá dài đối với bất kỳ dự án sản xuất hoặc kinh doanh nào, huống chi 99 năm.
Thời hạn thuê đất 99 năm dấy lên mối lo ngại của công luận về an ninh quốc phòng, nhất là khi ba đặc khu Vân Đồn, Bắc Vân Phong và Phú Quốc chiếm diện tích tổng cộng hàng chục ngàn cây số vuông trên biển và đất liền, lại nằm gần những vị trí chiến lược về phòng thủ quốc gia, đặc biệt trong bối cảnh nhà cầm quyền Trung Quốc tiến hành chính sách gây hấn trên Biển Đông, chiếm giữ hải đảo và ngang nhiên xây dựng các căn cứ quân sự áp sát bờ biển nước ta.
Yêu cầu
Trước việc những ý kiến phản biện về đề án Luật Đặc khu chỉ chiếm thiểu số trên diễn đàn Quốc hội, chúng tôi - các thành viên Câu lạc bộ Lê Hiếu Đằng và cảm tình viên của Câu lạc bộ - đồng lòng yêu cầu Quốc hội, Ban Thường vụ Quốc hội, và các vị Đại biểu Quốc hội, hãy vì quyền lợi quốc gia và tiền đồ của dân tộc, HOÃN và BÃI BỎ việc thảo luận và thông qua Luật Đơn vị Hành chính-Kinh tế đặc biệt Vân Đồn, Bắc Vân Phong, Phú Quốc, với những lý do sau đây:

Thứ Ba, 29 tháng 5, 2018

Luật an ninh mạng - FPT, Viettel, VNPT - Và cách mạng 4.0


Nguyễn Quang Đồng
Xác đáng và sắc bén.
Nguy cơ không chỉ là chuyện luật này nếu thực thi nghiêm ngặt sẽ kéo lùi 1.7% GDP, mà còn là: Một chuyện động trời như thế "Sao không một ai lên tiếng?". Cái ngoảnh mặt đó là do chán, do sợ, do bàng quan, do thiếu hiểu biết, do thiếu thông tin... nhưng vì bất cứ lý do nào thì đó là điều đáng sợ có thật.
Nếu dự luật An ninh mạng được thông qua thì trong mắt người dân và cộng đồng quốc tế, đây là bằng chứng cho thấy Chính phủ của ông Nguyễn Xuân Phúc là Chính phủ phản kiến tạo. Các vị lãnh đạo đất nước nên sáng suốt thoát ra ám ảnh của sự sợ hãi "diễn biến hòa bình" để kiên quyết gạt bỏ dự luật này. Đó là vì quyền lợi của đất nước và xét cho đến cùng, vì chính bộ máy lãnh đạo.
Bauxite Việt Nam
Ấn tượng lớn nhất của tôi khi lần đầu tiên đến Singapore, là cảm giác hoảng sợ khi chờ qua đường bởi xe ô tô vèo qua trước mặt mình với tốc độ ‘kinh người’ ngay giữa giao lộ ở trung tâm thành phố. Hoảng sợ – chính xác là cảm giác của tôi, bởi nếu lỡ bước chân xuống đường lúc đèn đỏ, với ô tô đi chắc chắn phóng không dưới 60 - 70km/h thì chỉ có ‘đi Văn Điển’. Nhưng tỷ lệ tai nạn ở quốc gia này là thấp nhất thế giới. Lý do nằm ở chỗ, tất cả người dân đều chấp hành nghiêm túc luật lệ. Xe cộ không phải bò trên đường, giảm thiểu thời gian lãng phí vô ích, – cũng là một yếu tố khiến một đất nước đạt đến năng suất và hiệu quả làm việc hàng đầu thế giới. Sự nghiêm minh của luật pháp – hiếm ai dám phạm luật, như ví dụ về giao thông, là yếu tố góp phần khiến người Singapore trong 3 thập kỷ từ một vùng đất thuộc địa nghèo trở thành những người giàu nhất thế giới. Lý Quang Diệu nói như thế; và khi đứng giữa ngã tư trung tâm quốc đảo, tôi hoàn toàn bị thuyết phục bởi lời ông Lý.
Hôm qua một nhà báo hỏi tôi tại sao những doanh nghiệp lớn như Viettel, FPT, VNPT… hoàn toàn im lặng và đứng ngoài một dự thảo luật – nói không quá, là xua đuổi start-up, xua đuổi sáng tạo và khởi nghiệp sang Sing, như dự thảo Luật An ninh mạng. Thậm chí ông Trương Gia Bình còn là Trưởng ban Ban Nghiên cứu phát triển kinh tế tư nhân của Hội đồng tư vấn cải cách thủ tục hành chính của Chính phủ. Một dự thảo luật, mà nếu thực thi nghiêm ngặt sẽ kéo lùi 1.7% GDP. Sao không một ai lên tiếng? Họ không biết à?
Bất kỳ ai có kiến thức cơ bản một chút thôi về pháp luật, đọc 2 điều thôi: điều 26 và điều 15, từ người dân bình thường như tôi đến doanh nghiệp làm ăn chân chính ai cũng có thể là tội phạm cả. Cần nhớ rằng, quy định về dữ liệu bao gồm cả tổ chức Việt Nam chứ không phải riêng gì cho Google hay Facebook. Đơn giản thế này, có doanh nghiệp, tổ chức nào trong chúng ta không dùng Gmail, yahoo mail, hay Hotmail, không lưu trữ một ít dữ liệu, thông tin có liên quan đến người khác lên google drive, lên icloud không? Chiếu theo Điều 26.2.c, nếu bất kỳ dữ liệu cá nhân nào mà lưu ở nước ngoài là phạm luật. Có ai tránh khỏi phạm luật với kiểu luật lệ thế này không?

Sau ‘áo lưỡi bò’ sẽ là gì?

Phạm Chí Dũng

Xin cứ yên tâm. Cụ Tổng đang bận bụm miệng thổi lò nên không hơi đâu trả lời dư luận. Nhưng Cụ đã phân loại củi nào củi nào đâu đấy rồi mà. Ưu tiên của cụ là loại củi tham nhũng, vì đó là mục tiêu số 1: bảo vệ đảng ta. Đốt xong đống củi này thì mới đến loại củi bán nước, đó là ưu tiên số 2, nhưng thế nào cũng đến lượt. Còn khi ấy mà giặc đã vào tận nhà rồi ư? Thì cụ lại sẽ chìa lá bùa “4 tốt” và “16 chữ” ra ăn thua đủ với chúng. Mỗi năm Cụ đều đặn sang chầu mừng sinh nhật ông Tập đúng giờ đúng giấc có phải là chuyện trẻ con đâu. Người lớn với nhau hẳn hoi đấy chứ. Mà lại là cùng phe cùng giáp, cùng chung ý thức hệ nữa. Đừng có mà lo chuyện bò trắng răng.
Bauxite Việt Nam
clip_image002
Du khách Trung Quốc cố tình mặc áo in hình “lưỡi bò” nhập cảnh vào Việt Nam tại phi trường Cam Ranh hôm 13 tháng Năm, 2018. (Hình: Facebook)
Từ sau thời “ngàn năm Bắc thuộc”, xã hội và lãnh thổ Việt Nam chưa bao giờ cận kề với nguy cơ bị Hán hóa như giờ đây.
Phép thử mới nhất mà Bắc Kinh tung ra, xem ra đã thành công bước đầu: “áo lưỡi bò”.
Cơ thể chính trị bại xụi
Ngày 13 tháng Năm, 2018, 14 du khách Trung Quốc – được chuẩn bị như một hành vi tập thể, có tổ chức – đã đồng loạt cởi áo ngoài để lộ hẳn áo thun nổi bật hình “đường lưỡi bò” ngay tại sân bay Cam Ranh – một vị trí nằm trọn trong tầm ngắm của giàn tên lửa của Trung Quốc đặt tại đảo Phú Lâm thuộc quần đảo Hoàng Sa.
Trong khi đó, nhiều tàu cá Việt Nam vẫn bị tàu hải giám và tàu cá Trung Quốc tấn công, đâm chìm, còn ngư dân Việt bị hành hung và bị hất xuống biển.

Thách thức mới đối với cuộc đấu tranh dân chủ cho Việt nam


LS Nguyn Văn Thân
Phong trào dân ch ti châu Á nói chung và ti Vit nam nói riêng đang phi đi din vi nhiu thách thc mi. Ti Thái Lan, chính quyn quân phit lt đ Th tướng dân c Yingluck Shinawatra vào năm 2014. Dù đã nhiu ln ha hn là s có bu c dân ch nhưng vn chưa thy gì. D kiến là bu c s được t chc vào tháng 2 năm 2019 nhưng không có gì bo đm là chính quyn s tôn trng kết qu bu c. Ti Miến Đin, cuc bu c vào năm 2015 dn ti s thành công ca Liên đoàn Dân ch dưới s lãnh đo ca bà Aung San Suu Kyi to ra nim hy vng mi. Nhưng bây gi thì cng đng quc tế li phi ng ngàng vi thc trng là quân đi vn nm hết quyn kim soát và gây ra ti ác thanh lc sc tc đi vi người Rohingya. Bà Aung San Suu Kyi là mt s tht vng ln. Đã có nhiu trường đi hc và cơ quan công quyn quyết đnh tước b các bng thưởng dân ch và nhân quyn trao tng cho bà trước đây vì thái đ bàng quan bt lc ca bà đi vi quân đi Miến trong các cuc thm sát người Rohingya.
Ti Cam Bt, Hunsen ngày càng l rõ mt là mt tên đc tài tham quyn c v. Theo T chc Nhân chng Toàn cu (Global Witness), Hunsen đã vơ quét hơn 200 triu M kim cho bn thân và gia đình trong giai đon làm th tướng hơn 30 năm. Các lãnh t đng đi lp có người thì b cho vào tù v ti ph báng, người khác thì phi b chy khi x và sng lưu vong.
Ti Phi Lut Tân, chiến dch chng ma túy ca Duterte đã dn đến cái chết ca hơn 10.000 người do b cnh sát và lc lượng an ninh bn giết qua các cuc b ráp. Duterte s b truy t ra Tòa án Hình s Quc tế (ICC) nên đã rút Phi Lut Tân ra khi Quy chế Rome. Nhưng điu này không có nghĩa là Duterte s được min t vì khi phm lut chng ti ác nhân loi thì Phi Lut Tân đang là thành viên ICC.