Chẳng gì hơn cái ấy nữa mà thôi !
Khách văn nhân tài tử ai ai
Sinh cũng đấy mà vui chơi thời cũng đấy
Khách văn nhân tài tử ai ai
Sinh cũng đấy mà vui chơi thời cũng đấy
Dầu lá tre, lá vông thì cũng vậy
Hở hang ra coi thấy, dễ càng đau !
Hở hang ra coi thấy, dễ càng đau !
Khách tài tình rày ước mai ao
“Mao” cũng thú, mà “vô mao” càng tuyệt thú !
Nền gấm lơ thơ tơ liễu rủ,
Cửa son thấp thoáng hạt hồng non
Quyền thế gì một thú con con
Dầu trăm khéo, ngàn khôn thời cũng mắc !
Đố ai biết bên nào là chắc
Dầu có chăng, bên “ấy” nữa mà thôi !
“Mao” cũng thú, mà “vô mao” càng tuyệt thú !
Nền gấm lơ thơ tơ liễu rủ,
Cửa son thấp thoáng hạt hồng non
Quyền thế gì một thú con con
Dầu trăm khéo, ngàn khôn thời cũng mắc !
Đố ai biết bên nào là chắc
Dầu có chăng, bên “ấy” nữa mà thôi !
Của bà bà vỗ bà chơi !
Khuyết danh
Ghi chú : Tương truyền tác giả là Thám hoa Vũ Phạm Hàm sáng
tác đầu thế kỷ 20. Đây là lời bài ca trù lưu truyền rộng trong các tiệm cô đầu
thời đó.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét