1- Nhận định
Việt
Nam vừa bước vào năm 2018 nhưng không phải với nhiều dấu chỉ hy vọng và nhiều động
lực phát triển, mà với một bức tranh u ám cho dân chủ và nhân quyền.
-
Trên phương diện luật pháp, các văn bản pháp lý bắt đầu có hiệu lực từ mồng 1
tháng 1 như Bộ luật Hình sự sửa đổi, Luật Tín ngưỡng Tôn giáo - được
biên soạn theo ý đảng chứ chẳng theo lòng dân - tỏ ra khắt khe hơn
các bộ luật cũ, với sự kiểm soát ngặt nghèo hơn đối với các hoạt động và sự chế
tài vươn cả đến giai đoạn chuẩn bị cho các hành vi. Bên cạnh đó, việc nhà cầm
quyền thiết lập các cơ quan của quân đội và công an nhằm theo dõi mạng và tác
chiến mạng càng cho thấy ý định gia tăng khống chế và lèo lái tâm tình lẫn tư
tưởng của nhân dân.
-
Trên phương diện xã hội, thảm họa do Formosa gây ra cách đây gần hai năm tiếp tục
đe dọa cuộc sống của đồng bào, từ sinh thái đến kinh tế, từ sức khỏe đến nghề
nghiệp. Việc gia tăng các loại thuế (như VAT) và các hình thức thu thuế (như
BOT) tiếp tục đe dọa túi tiền của nhân dân, đang khi đồng bạc VN ngày càng mất
giá còn vật giá thì leo thang chẳng ngừng. Việc quan chức cán bộ vận dụng
nguyên tắc “đất đai thuộc sở hữu toàn dân nhưng do nhà nước quản lý” ngày càng
khiến nạn dân oan tăng số, gây cảnh dân oan đấu tranh, do đó cũng đẩy nhiều dân
oan vào vòng lao lý với những án tù hay thậm chí án tử.
-
Trên phương diện chính trị, chiến dịch “nhóm lò đốt củi”, “đả hổ diệt ruồi” của
đảng Cộng sản vốn đang diễn ra với cường độ tăng dần và với đảng viên cán bộ,
quan chức lớn bé bị ra tòa ngày càng đông đảo, cho nhân dân thấy đảng cầm quyền
và bộ máy cai trị là một ổ tham ô nhũng nhiễu, cướp bóc phá hoại từ thời này
sang thời khác, từ công sản đến tư sản, từ kinh tế đến thương mại, từ tài
nguyên đất nước đến tiền thuế nhân dân. Chiến dịch đó cũng cho thấy đã từ bao
lâu nay, đảng quan tâm đến việc củng cố quyền lực và giành giật quyền lợi hơn
là phát triển đất nước và phục vụ đồng bào; và các phiên tòa kiểu ấy cũng chỉ
là sự đấu đá nội bộ và thanh trừng phe nhóm, chứ không phải vì công lý và ích lợi
nhân dân.