Hội nghị TƯ 5 bắt đầu khai cuộc. Vẫn chiếc loa rè của cụ
Tổng Trọng yêu cầu chấn chỉnh doanh nghiệp nhà nước để tiếp tục đẩy mạnh nền
kinh tế thị trường có cái đuôi “định hướng XHCN”, bất chấp khối doanh nghiệp
ăn hại khổng lồ này trong bao nhiêu năm đã tha hồ tự tung tự tác, xả láng vay
mượn, xả láng đầu tư, đi kèm với hàng trăm nghìn phi vụ của đám quan chức sân
sau... làm cho kinh tế cả nước rơi vào vòng xoáy khủng hoảng, triền miên, dai
dẳng và mỗi năm một chìm sâu xuống đáy lũ, với những con số nợ nước ngoài
tăng chóng mặt, ai nghe cũng kinh hồn.
Trong khi chấn chỉnh doanh nghiệp nhà nước là chuyện ảo
tưởng không bao giờ hoặc chưa biết bao giờ mới thực hiện được, thì một mục
tiêu cụ thể của Hội nghị TƯ 5 – tuy không nói trắng ra trong lời khai mạc –
là xem xét kỷ luật ông Đinh La Thăng, Ủy viên BCT, nguyên Bí thư Đảng ủy và
Chủ tịch Hội đồng thành viên Tập đoàn Dầu khí Quốc gia PVN trong thời gian
2009-2015 – mà theo nhận định của UB kiểm tra TƯ đảng CS, là người chịu trách
nhiệm toàn diện việc thất thoát khổng lồ tiền bạc của Tập đoàn này.
Rất nhiều phản ứng khác nhau đã rộ lên kể từ khi bản đề
nghị kỷ luật ông Đinh La Thăng được công bố ngày 27/04/2017. Mới đây nhất là
nguồn tin rò rỉ về việc Thành ủy TP HCM có gửi lên Ban bí thư TƯ đảng một
công văn “không chấp nhận bản tự kiểm điểm và xin nhận hình thức kỷ luật
khiển trách” của ông ĐLT, đi kèm với kiến nghị “không áp dụng hình thức kỷ
luật với đồng chí Đinh La Thăng”. Nhưng oái oăm hơn là công văn gửi Ban Bí
thư TƯ đảng của Thành ủy HCM lại đồng thời được gửi đến tận tay tất cả các Ủy
viên TƯ đảng trong cả nước ngay trước Hội nghị TƯ 5, khiến cho Ban Bí thư TƯ
phải lật đật gửi ngay một công văn khác, yêu cầu các Ủy viên TƯ “không bóc
bản công văn của Thành ủy HCM” và chuyển ngược lên Ban bí thư, theo nguyên
tắc mới là “nơi nhận”. Đúng là ly kỳ. Chứng tỏ, đằng sau một cái án kỷ luật,
còn rất nhiều góc khuất. Cũng chứng tỏ, trong thời buổi hỗn mang hôm nay, ý
muốn của một người hay vài người, dù quyền lực tối cao, cũng chưa chắc đã
thuyết phục được người khác trong cùng phe đảng.
Bauxite Việt Nam không
đứng về phía ông Trọng, cũng không tán thành bao che cho tội lỗi của ông Đinh
La Thăng. Tuy nhiên theo chúng tôi, bất kỳ tổ chức nào cũng vậy, muốn xử lý
kỷ luật một người trong tổ chức, để được tiếng công minh chứ không nhằm thỏa
mãn ân oán cá nhân, thì đều phải xem xét công tội của người đó một cách khách
quan trên suốt cả một quá trình, sao cho thấu tình đạt lý.
Để bạn đọc hiểu rõ hơn các dư luận trái chiều xung quanh
sự việc nóng bỏng về ông Đinh La Thăng hiện đang được các vị Ủy viên TƯ ĐCS
trong hội nghị TƯ 5 bàn thảo, ngoài bài viết quan trọng của Kỹ sư Bùi Quang
Vơm đăng trên BVN hôm nay, chúng tôi cũng xin đăng lại dưới
đây hai ý kiến khác, của các cây bút quen thuộc trong XHDS, có nắm được ít
nhiều về một vài mảng công việc ông Đinh La Thăng đã từng phụ trách, cũng như
về tác phong làm việc của ông Đinh La Thăng.
Bauxite Việt Nam
|
Duy Đức -
Bà Đầm Xòe
Đinh La Thăng
có điểm yếu tuyệt đối là hồn nhiên, cả tin vào bạn bè, chiến hữu,
đồng chí. Người ta lập mưu sắp giết mình nhưng vẫn bỏ ngoài tai mọi
lời nhắc nhở của người khác quan tâm đến mình. Trong vụ UBKTTW đề
nghị kỉ luật Thăng, tận đến phút chót, khi mọi thứ công khai trên
báo, ông Bí thư cựu Bộ trưởng mới tin là họ đang đánh mình thật.
Nhưng bất
chấp cả chính thực tế đau thương đó, đến tận giờ này mà Thăng vẫn
hồn nhiên khen ông Trọng hoàn toàn trong sáng, khen ông Vượng là người
mẫn cán, vô tư làm theo chức trách, thanh minh hết lời cho ông Thưởng
về vụ báo chí đồng loạt “bêu” mình để tạo áp lực trước cho những
người sẽ bỏ phiếu kỉ luật mình? Thậm chí nghe nói Thăng còn mắng
người đến bảo với ông ta về nhận định cho rằng ông Thưởng ra lệnh
báo chí phải đăng đồng loạt tin về Thăng.
Riêng chuyện
này thì tôi tin Thăng.
Ông Thưởng
từng là ứng cử viên sáng giá cho vị trí Bí thư Thành ủy thành phố
Hồ Chí Minh. Nhưng rồi Thăng thay mất vị trí ấy của Thưởng. Về mặt
logic thông thường, mọi người dễ nghĩ nhất định Thưởng phải ghét
Thăng. Nhưng nếu quan sát kĩ qua cả một quá trình công tác, qua những
vụ việc cụ thể gắn với ngành tuyên giáo thời gian qua, đặc biệt qua
một số phát biểu gần đây của ông Thưởng, trong đó có ý kiến liên
quan đến vụ Đồng Tâm, Mỹ Đức, thì có thể thấy ông Thưởng hoàn toàn
khác những gì mọi người vẫn nghĩ ác ý về những ông lãnh đạo tuyên
giáo. Ông Thưởng khá đĩnh đạc, mềm mỏng, dù tuổi còn trẻ, lại hiểu
biết, chịu lắng nghe những lời chân thành, phải trái từ người khác.
Tôi cam đoan rằng, trong vụ ông không được về làm Bí thư Thành ủy
thành phố HCM, thì mấy ông anh đỡ đầu (vốn đầy ắp toan tính lợi
ích) của ông Thưởng buồn hơn là chính ông. Còn trong vụ của ông Thăng,
ông Thưởng thừa hiểu rằng, mình hành động không cẩn thận, chỉ cần sơ
suất, sẽ tiếng để đời là kẻ tiểu nhân, là thù hằn cá nhân, là tầm
thường trong ứng xử. Người thường còn nghĩ được thế, người như ông không
thể không nghĩ hơn thế nhiều lần.
Vả lại, qua
nhân tướng học, ông Thưởng cũng cho thấy từ ông tỏa ra nhiều thiên
lương. Người có thiên lương không hành xử như một kẻ chỉ quen nghĩ ác
làm ác.
Nhưng vì sao
lại có cái sự cố rất tai tiếng vừa rồi (dân mình tinh thật, cứ
nhìn bề ngoài tưởng họ chẳng quan tâm gì nhưng qua vụ ông Thăng bị
bêu, mới thấy hóa ra họ biết cả), thì ông Thưởng sẽ phải tự tìm
hiểu lấy, xem có thằng cấp dưới nào lợi dụng chơi đểu mình không?
Dân gian hiện đại vẫn có câu: Cấp phó là cấp ăn chơi / Chầu chực chờ
cấp trưởng qua đời lập tức lên thay. Mà cấp phó, rồi cận kề cấp
phó lúc nào cũng nhan nhản. Chả đang khủng hoảng [thừa] cấp phó đấy
thôi. Mong ông Trưởng ban cẩn thận.
Nhân đây cũng
xin kể hầu bạn đọc một chuyện. Khi Thăng còn làm Chủ tịch Hội đồng
quản trị Tổng công ty Sông Đà, có một tờ báo thuộc Trung ương đoàn
đến xin Thăng tài trợ cho một cuộc thi của trẻ con. Nói đến trẻ con,
Thăng cười hết cỡ miệng, cầm bút ghi luôn cho mấy chục triệu, bảo
nhân viên tài vụ xuất tiền ngay tức khắc. Mọi người, kể cả người đi
xin cũng nghĩ chắc ông này thích nổi danh trên báo chí, mới hào
phóng tiền công thế. Sau đó, quả nhiên bản báo kia cũng viết mấy lời
có ý cảm ơn Thăng, giọng rõ là da diết. Ngày báo ra, chức vụ của
Thăng như ghi trong bài báo bị hạ mấy cấp so với thực tế. Những
người đi xin tài trợ vừa xấu hổ, vừa ngại phản ứng của ông Chủ
tịch HĐQT. Có khác gì điềm giáng chức người ta. Đám nhân viên của
Thăng đều giận những kẻ xin tài trợ đoảng tính, cùng sợ tái mặt.
Không khéo họ vạ lây. Sau mấy hồi toan tính, đùn đẩy, cuối cùng họ
quyết định cử người đến báo cáo với Thăng, đề xuất luôn cả cách xử
lý là phải đính chính toàn bộ mấy vạn tờ báo. Thăng cầm tờ báo
xem xong lại cười hết cỡ miệng, bảo: “In ấn nhầm là thường, có gì
đâu mà phải bắt bí họ cho tốn kém ra. Mình chưa khiến người ta phải
nhớ, thì là lỗi của mình, chứ đâu phải của người ta. Họ nhắc mình
không nỗ lực thì lại xuống cấp, xuống chức, thế càng tốt”.
Thăng tin người,
xuê xoa với lỗi lầm người khác, thậm chí nhiều lần người khác chơi
đểu ra mặt nhưng Thăng vẫn dễ dàng bỏ qua, khiến Thăng không có nhiều
kẻ thù.
Hội nghị TW5
đã bắt đầu. Sau những quyết sách để giữ chế độ không nghiêng ngả,
sẽ có mục luận tội Thăng. Nhiều tin đồn đoán đang làm rối dư luận.
Nào là Thăng không được bào chữa, nào là Thăng xin từ chức, nào là
ông Trọng quyết cho Thăng thân bại danh liệt. Toàn tin vịt! Riêng tôi
nghĩ, Thăng sẽ bị đưa ra luận tội, tìm hình thức kỷ luật, nhưng ăn
được Thăng không dễ. Mới chỉ hơn một năm Thăng vào thành phố HCM, nhưng
Thăng đã chiếm được cảm tình của hầu hết những người vốn được ai
đó giao cho nhiệm vụ phải bằng mọi cách loại bỏ Thăng. Vì Thăng tài
hay vì ông ta sống có tình, có thể là cả hai? Hay chính vì cái bản
tính hồn nhiên như ông tiên của Thăng.
Dù thế nào,
thì Thăng cũng không đơn độc. Những người bầu Thăng vào BCT khi ông ta
nằm ngoài cơ cơ cấu của Ban chấp hành TƯ khóa trước, hẳn phải có lý
do nào đó cực kỳ thuyết phục. Nay ai đó muốn dìm ông ta xuống, cũng
phải có lý do đủ thuyết phục ngược lại với họ. Mà lý do đưa ra
trong bản kết luận của UBKTTW thì thuyết phục trẻ con cũng còn khó,
nữa là các Ủy viên Trung ương đảng.
Tội nặng như
ông Trương Tấn Sang, mà hồi năm 2003, cũng chỉ bị lôi ra Hà Nội, chịu
mức khiển trách, để rồi sau đó thành “Phó Tổng bí thư”, rồi tót lên
quốc vương. Mà ông Sang chủ động can dự gây ra tội, đằng này Thăng chỉ
làm theo chỉ đạo, không làm thì toi lâu rồi, làm gì còn đến giờ để
bị luận tội.
Cứ thử chờ
xem con Tạo xoay vần đến đâu. Biết đâu điểm yếu rất con người của
Thăng, có khi lại là điểm mạnh tuyệt đối dưới con mắt của Giời?
D.Đ. - B.Đ.X.
2. Thông tin đặc
biệt về Đinh La Thăng chưa từng công bố
Bạch Hoàn
Bây giờ là
những ngày ngày cuối tháng 4 lịch sử. Lịch sử hôm qua đầy thương đau, và hôm
nay cũng không khác mấy...
Đến giờ này, ai
cũng biết Uỷ viên Bộ Chính trị, Bí thư Thành uỷ TP.HCM Đinh La Thăng, đang đứng
trước nguy cơ có thể phải nhận một án kỉ luật liên quan đến trách nhiệm của ông
khi còn là Chủ tịch Hội đồng thành viên Tập đoàn dầu khí quốc gia Việt Nam
(PVN).
Uỷ ban Kiểm tra
Trung ương, hôm thứ 5 đã kết luận, ông Đinh La Thăng phải chịu trách nhiệm
người đứng đầu trong việc góp vốn vào Ocean Bank, việc đầu tư xây dựng các nhà
máy xơ sợi, xăng sinh học; chịu trách nhiệm trong việc ban hành chủ trương,
quyết định đầu tư dàn trải; thiếu kiểm tra, giám sát quá trình triển khai thực
hiện các dự án ở thời kỳ làm lãnh đạo PVN, dẫn đến hiệu quả đầu tư thấp...
Trước đó, suốt
từ cuối 2016 đến nay, trên facebook, có những cá nhân cho rằng, ông Đinh La
Thăng là nguyên nhân gây ra những khoản thất thoát, lãng phí hàng ngàn tỉ đồng,
phải chịu trách nhiệm về những dự án đầu tư không hiệu quả, trong đó có dự án
đầu tư nhiên liệu sinh học, dự án hợp tác khai thác dầu ở Venezuela.
Việc xử lý ông
Đinh La Thăng, đến hôm nay đang ở bước đề xuất xem xét kỉ luật của Uỷ ban Kiểm
tra Trung ương. Hình thức kỉ luật ra sao sẽ phải chờ Hội nghị Trung ương 5
quyết định bằng bỏ phiếu. Trong trường hợp sau khi có quyết định kỉ luật, ông
Đinh La Thăng sẽ rời vị trí Bí thư thành uỷ TP.HCM hay không thì phải chờ Bộ
Chính trị họp rồi quyết định. Đến giờ, nhiều thông tin cho rằng, ông Thăng sẽ
phải rời vị trí ấy.
Những cơ sở để
dẫn đến đề nghị kỉ luật, hầu hết báo chí đã đưa tin đầy đủ. Cũng đã có
facebooker thay mặt toà tuyên án Đinh La Thăng. Tôi không lấy mất thời gian của
các anh chị đang đọc bài viết này bằng việc nhắc lại những thông tin mà mọi
người đều đã biết. Tuy nhiên, tôi sẽ cung cấp thêm một số thông tin mà báo chí
và các facebooker khi kết án ông Đinh La Thăng, vì lý do nào đó mà không thông
tin chi tiết.
Đầu tiên là về
dự án hợp tác khai thác dầu khí ở mỏ Junin-2 tại Venezuela. Vốn đầu tư của dự
án khoảng 1,8 tỉ USD, trong đó phía Việt Nam góp 40%. Khi mới chỉ giải ngân
được một phần thì dự án phải dừng lại vào năm 2014 do những bất ổn về chính
trị, tình hình lạm phát không thể kiểm soát và chênh lệch quá lớn giữa tỉ giá
chính thức và tỉ giá chợ đen ở Venezuela.
Chính vì phải
dừng dự án, chưa biết khi nào có thể thực hiện được nên có ý kiến cho rằng ông
Đinh La Thăng phải chịu trách nhiệm về việc chôn tiền ở Venezuela. Thực tế, đây
không phải là dự án mang dấu ấn của cá nhân Đinh La Thăng. Khai thác dầu khí ở
mỏ Junin-2 chính xác phải gọi là dự án tiêu biểu cho cái gọi là "ngoại
giao dầu khí" của Việt Nam với Venezuela.
Cụ thể như sau:
Việc hợp tác
khai thác mỏ Junin-2 được ký kết vào ngày 20-11-2008 nhân chuyến thăm chính
thức Venezuela của chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết.
Trong thời kỳ
đàm phán để chuẩn bị đầu tư, cứ 2-3 tháng lại có một đoàn của Tổng bí thư (lúc
ấy là ông Nông Đức Mạnh), chủ tịch nước, phó Thủ tướng... sang Venezuela và làm
việc với đại diện PVN.
Việc đàm phán
hợp đồng khai thác Junin-2 không phải chỉ cá nhân Đinh La Thăng hay PVN quyết
định, mà [đó là] các đàm phán thuộc tầm Chính phủ. Ông Hoàng Trung Hải lúc bấy
giờ là Phó Thủ tướng đã 4 lần sang Venezuela đàm phán.
Dự án khai thác
mỏ Junin-2 cũng đã được Quốc hội phê duyệt. Chủ tịch Quốc hội lúc ấy là ông
Nguyễn Phú Trọng bây giờ. Nhiều đại biểu Quốc hội khi ấy giờ chắc cũng nắm
những vị trí cao trong bộ máy chính quyền.
Ngày 29-6-2010,
hợp đồng thành lập và quản lý công ty liên doanh khai thác và nâng cấp dầu tại
mỏ Junin-2 được ký kết tại Venezuela cũng có sự chứng kiến của đại diện Chính
phủ Việt Nam là Phó Thủ tướng Hoàng Trung Hải, cùng đại [diện] các bộ ngành
ngoại giao, công thương, kế hoạch và đầu tư....
Đó chỉ là một
trong những ví dụ cho thấy, chỉ nói chung chung việc thất thoát của một dự án
với cá nhân ông Đinh La Thăng là chưa đủ, nếu không xem xét đầy đủ các khía
cạnh và vai trò của ông Thăng cũng như các cá nhân khác, đặc biệt là phải đặt
trong bối cảnh ngoại giao dầu khí.
Quay trở lại đề
xuất kỷ luật, ông Đinh La Thăng phải chịu trách nhiệm vì là người đứng đầu. Đây
là lần hiếm hoi khái niệm trách nhiệm người đứng đầu được sử dụng quyết liệt.
Với cơ chế được
tiêu tiền không phải của mình, thì thật khó để tìm kiếm được một doanh nghiệp
nhà nước làm ăn hiệu quả, cũng thật là khó để tìm thấy một doanh nghiệp không
làm sai, nếu không có những đặc quyền. Nhưng, dù chúng ta có nói PVN phá hoại,
thì cũng phải nhìn nhận thực tế là suốt nhiều năm ròng rã, ngành dầu khí phải
làm cả nhiệm vụ kinh tế, chính trị, ngoại giao. Họ phải gánh cho GDP của cả đất
nước này. Ví dụ vào năm 2011, PVN đóng góp tới 26% GDP, và năm 2010 là 24%.
Tôi không bình
luận gì về việc kỉ luật một quan chức trong hệ thống chính quyền. Trong thể chế
chính trị này, khi bản kê khai tài sản của quan chức là tài liệu mật, thì tôi
chẳng tin có một quan chức nào liêm khiết. Và thể chế kinh tế này, khi một cá
nhân ngồi vào vị trí quản lý kinh tế thì có lẽ họ đã là một tội phạm dự bị khi
cần!?
Khi xem tivi
phát thông tin về đề nghị xử lý trách nhiệm Đinh La Thăng, bỗng dưng tôi chợt
nhớ, ông này này đã từng lớn tiếng phản ứng và trảm nhà thầu Trung Quốc và phía
Mỹ, Nhật đều có chỉ dấu chọn ông Thăng chứ không phải những cá nhân khác trong
chính quyền Hà Nội.
Nhưng, xét về
trách nhiệm người đứng đầu, thì PVN đã là gì, nếu so với tương lai của cả dân
tộc này?
B.H.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét