Nguyễn Tiến Dân
10-4-2017
Đôi lời của người viết: Trong kho tàng Trí
tuệ Trung hoa, Quỷ Cốc tử, chiếm vị
trí đặc biệt. Cổ – kim; đông – tây, chẳng nhiều tác phẩm, sánh ngang với nó.
Không tuân theo qui luật “Sinh – Lão – Bệnh – Tử” của Tự nhiên, kiệt tác này,
đi vào lòng người và giá trị của nó, không phai tàn theo năm tháng. Doanh nhân
– binh gia – nhà chính trị…, đều có thể đọc và rút ra ở đó, những bài học, cho
riêng mình. Nó dạy con người ta, hết sức tỉ mỉ. Nhỏ, dạy phép tu tâm – dưỡng
tính và coi đó, là cái gốc trong rèn luyện nhân cách của mỗi con người. Tâm có
định, chí mới bền. Chí bền, làm nên việc lớn.
Cố
Tổng thống Ngô Đình Diệm, là 1 ví dụ. Ở Ngài, hội tụ đủ cả lí tưởng kiên định
và ý chí sắt son. Ngài phủ dụ thuộc cấp: “Nếu tôi tiến, các ông tiến theo tôi.
Nếu tôi lùi, các ông cứ giết tôi. Nếu tôi chết, các ông hãy theo gương tôi!”.
Một con người, vĩ đại. Nhân cách của Ngài, so với bọn tráo trở CS, giống như,
ngày và đêm.
Sinh
thời, Lê Duẩn luôn coi Trung cộng, là kẻ thù truyền kiếp của Dân tộc và dẫn cả
nước, đắm đuối vào cuộc chiến, chống lại chúng. Cho đến thời Phú Trọng, ông này
quay ngoắt 180o. Coi Tàu phù, còn hơn cả bố đẻ của mình. Một sự phản bội về Lí
tưởng, có thể nói, là vĩ đại. Không những thế, dưới sự lãnh đạo của ông: Nay,
Đảng đánh đĩ và đi theo trai Trung cộng – Mai, liếc mắt đưa tình, ve vãn chú
Sam. Trông mong gì, ở cái loại lãnh đạo: “Lập trường, thịt bụng bầy nhầy/ Đằng
đông cũng gật – đằng tây cũng ừ”.
Kế
đó, Quỷ Cốc tử dạy nhân tình – thế thái. Tinh thông về nhân tình – thế thái, dễ
nắm được quyền mưu. Nắm được quyền mưu, có thể “xuất Quỷ – nhập Thần”; tiến –
thoái mặc lòng, chẳng ai ngăn được.
Tôn
Tẫn, Bàng Quyên, Tô Tần, Trương Nghi…, thâm hiểu về nó, mà lưu danh thiên cổ.
Cận thế, siêu việt như Henry Kissinger, ngoại trưởng thứ 56 của Hợp chủng quốc
Hoa kỳ, cũng không tiếc lời, để ca ngợi nó.
Quỷ
Cốc tử, có tất cả 17 thiên. Trong đó, 2 thiên đã thất truyền. “Để hy”, được hậu
thế bình chọn, là thiên hay nhất. Thiên này, cung cấp cho độc giả 1 cái nhìn
biện chứng – đa chiều về đổ vỡ và khuyết điểm. Đồng thời, dạy con người ta,
cách ứng xử thích đáng với những thứ đó. Đọc đoạn trích dưới đây trong thiên Để
hy và liên hệ với thực tiễn ở Việt nam, độc giả sẽ thấy, cổ nhân sâu sắc và
thâm thúy đến nhường nào.
抵巇
…….
天下纷错,Thiên hạ
phân thố.
Cộng sản, xuất thân từ nghèo đói và
thất học. Cho nên, chúng vô cùng tham lam và tàn độc. Ngay từ lúc còn chưa chào
đời, chúng đã công khai và trắng trợn cổ xúy cho tư tưởng ăn cướp: “Trong cuộc
cách mạng này, giai cấp vô sản, nếu được thì được tất cả. Nếu mất, chỉ mất đi
xích xiềng nô lệ”. Loài “sâu bọ” như chúng: lấy chém giết, làm niềm vui và lấy
cướp bóc, làm nguồn sống. Bạo lực và tuyên truyền dối trá, là 2 trụ cột cơ bản,
giúp chúng cướp được Chính quyền. Khi đã có Chính quyền, chúng vẫn dùng nguyên
2 công cụ ấy, để đày đọa – tha hóa quần chúng và ra tay nhào nặn, biến họ thành
bầy dã thú. Dưới sự cai trị của chúng: Trên dưới, lộn sòng – phải trái, khôn phân
– trắng đen, lẫn lộn.
上无明主,Thượng
vô minh Chủ
Từ gia đình, cho đến Xã hội, ở đâu
cũng cần phải có người đứng đầu. Đất nước có minh Quân, ở đó: Quốc thái – Dân
an và ngược lại: Đất nước sẽ đảo điên, nếu Quốc gia, thiếu minh Chủ. Xã hội CS
ngày nay, đang ở vào cái vế thứ 2.
Lê Duẩn, một trong những tổ sư của
cái đám CS Việt nam, đã có lần vỗ ngực mà xưng xưng nói với thuộc hạ: “Loài
người cho đến nay đã có ba phát minh vĩ đại có ý nghĩa bước ngoặt của lịch sử.
Thứ nhất là tìm ra lửa. Thứ hai là tìm ra cách sử dụng kim khí. Thứ ba là làm
chủ tập thể(!)”. (Bài nói tại lớp chính trị Trung cao cấp ngày 13-3-1977 tại
trường Nguyễn Ái Quốc). Nói ra câu ấy, có mấy khả năng: Một là, Lê Duẩn kém
hiểu biết. Hai là, da mặt ông ta, hơi bị dày. Ba là, ông ta có cả 2 thuộc tính
ấy.
“Làm chủ tập thể”, hiểu nôm na: chẳng
có ai đứng đầu và chẳng có ai phải chịu trách nhiệm trước Nhân dân và Đất nước.
Không có người làm chủ, đào đâu ra “minh Chủ”. Hệ quả tất yếu: Từ kẻ “lú lẫn”,
cho tới thằng “tiều phu”, thậm chí, là lão “hoạn lợn”, ai cũng có thể được đôn
lên làm bung xung, để cầm cái cho cuộc chơi.
Vua, lú lẫn – Chúa, tật nguyền. Cho
nên, chính sự, chúng không biết và cũng chẳng màng. Đất đai của Tổ quốc, còn
hay mất, chúng nào có hay. Nhân dân cơ cực thế nào, chúng đâu thèm để ý. Cả
cuộc đời, chúng chỉ biết cắm đầu vào, để ăn chơi sa đọa và vơ vét cho đẫy mồm.
群龙无首. Quần
long, vô thủ. Bầy rồng mà không có thủ lĩnh, chúng sẽ đấu đá nhau tơi bời. Đó
là điềm đầu tiên, báo hiệu sự đổ vỡ của những người CS.
公侯无道德,Công hầu
vô đạo đức.
Dân gian có câu: “Người trên ở chẳng
chính ngôi/ Để cho kẻ dưới chúng tôi lăng loàn”. Khi “thượng bất chính – hạ tắc
loạn”. Tầng lớp quan lại, “vô tài – thất đức”, nhiều vô thiên lủng. Nhiều đến mức,
chính ông cựu Chủ tịch nước phải thốt lên: “toàn 1 bầy sâu”. Đạo đức của chúng,
được Dân biểu Đỗ Văn Đương khái quát: “mua bán chức quyền xong rồi, thì đi vơ
vét…”.
Chúng hành hạ và bóc lột người dân,
đến tận xương – tận tủy. Thông qua những sắc thuế, mà không một Chính quyền nào
trên thế gian này, có thể tưởng tượng ra.
Luật pháp, mà chúng làm ra, là cái
thứ Luật pháp hết sức đê tiện: Tất cả, chỉ nhằm mục đích, trói chân – buộc tay
và bịt miệng dân chúng. Cái thứ Luật pháp, chỉ để giăng bẫy mọi người. Mắc rồi,
chỉ còn nước: từ bỏ nhân cách của mình – hèn hạ bò đến, mà van xin chúng.
Mỗi năm, chúng nhập hàng ngàn – hàng
chục ngàn tấn hóa chất độc hại của Tàu cộng về, để đầu độc nòi giống Viêt.
Chúng rước cừu thù của Dân tộc, vào những vị trí xung yếu nhất, về An ninh –
Quốc phòng. Đi kèm với nó, là những nhà máy cũ kĩ, với công nghệ lạc hậu và vô
cùng đắt đỏ của thằng bố Tàu phù. Thảm họa môi trường cho Nhân dân – cho Đất
nước, từ đó phát sinh. Bè lũ lãnh đạo CS, không quan tâm đến những thứ đó. Cái
mà chúng quan tâm nhất ở đây. Đó là, số tiền phần trăm mà chúng nhận ở đó,
nhiều hay ít.
Trên khắp thế gian này, diệt chủng,
là tội ác lớn nhất, của và chỉ của lũ ác ôn – vô Đạo đức. Tội này, không thể
tha thứ và đó là nguyên nhân thứ 2, dẫn đến sự đổ vỡ của thể chế CS.
则小人谗贼,Tắc tiểu
nhân sàm tặc.
Trong cái bối cảnh “sâu bọ, lên làm
người”, tất yếu: lũ tiểu nhân mặc sức làm càn. Thích bắt ai, chúng vu vạ cho
người đó. Bất chấp, cái gọi là Luật pháp – Thích có tiền, chúng chỉ cần cấu kết
với nhau, để vẽ ra những “dự án”. Những “dự án” này, cướp đất canh tác của nông
dân, với giá rẻ mạt. Sau đó, san gạt qua loa và chia lô bán lại, với giá đất ở.
Lợi nhuận khổng lồ, đã làm chúng mờ mắt. Chúng, giàu lên bao nhiêu – quần
chúng, cơ cực đi bấy nhiêu.
Bất công xã hội và phân hóa giàu
nghèo, là nguyên nhân thứ 3, dẫn đến sự đổ vỡ của thể chế CS.
贤人不用,Hiền
nhân bất dụng.
Hiền tài, không được trọng dụng. Thế
vào đó, là lũ ngu đần và dễ bảo. Chúng và chỉ có chúng, mới được kết nạp vào
băng đảng và được đem ra dùng. “Ngưu tầm ngưu – mã tầm mã”. Thế nên, chẳng lạ
chuyện: Một anh lái xe, cũng có thể dễ dãi được bổ nhiệm làm… phó viện trưởng
một Viện Quy hoạch. Đồng thời, kiêm luôn chức Chủ tịch Hội đồng Khoa học của
chính cái Viện này. Ở Thanh hóa, một ả cave, à quên, một em chân dài, chỉ
dùng cái “vốn tự có” cộng với mớ lông đen – rậm của mình, mà tiến thân, còn
nhanh hơn cả “hỏa tiễn xuyên lục địa”. Hậu quả của những quyết định điên rồ ấy,
Đất nước và Nhân dân, lĩnh đủ. Dễ nhất, là đào than – là hút dầu thô lên để
bán, lũ ngu dốt này, cũng còn làm chẳng ra gì. Khai thác lên đến đâu, chúng báo
lỗ với Dân – với Nước, đến đó.
Ngu dốt, là thế. Nhưng, chúng nhất
định không chịu buông quyền, cho những hiền – tài của Đất nước.
圣人窜匿,Thánh
nhân thoán nặc.
Thánh nhân, phải gạt nước mắt, mà
trùm chăn – đắp chiếu ở nơi sơn cùng – thủy tận. Sơn hà – Xã tắc, đành phải bỏ
mặc cho lũ “Thánh nổ”, dầy vò.
“Thánh” Trọng đó. Một năm rưỡi toàn
quyền, đã qua. Ngay cả việc dễ nhất, là “ăn tục – nói phét”, mà cũng chẳng biết
đường. Bạ đâu – nói đó. Nói ra câu nào, thiên hạ kê kích lại, cho đủ một chục.
Còn việc làm? Chỉ có thể văng tục, mà nói rằng: “Như xẩm sờ .ồn”. Trước
tình cảnh: Nội bộ, nát bét – Kinh tế, khốn cùng – Môi trường, ô nhiễm đến mức, cá-chim
cũng không thể sống – Dân chúng, nổi lên khắp nơi… , “Thánh” chỉ biết tụng
“kinh Quỷ” và lần tràng hạt. Tịnh, “vô kế khả thi”, để lãnh đạo Đất nước.
“Tài hèn – chí cùn”, là thế. Nhưng,
“Thánh” vẫn đếch chịu về vườn và buông quyền, cho (ngay cả) những “Thánh nổ”
khác, lên nắm. Trơ trẽn, đến mức tận cùng.
“Hiền tài, là nguyên khí của Quốc
gia”. Hiền tài, ẩn – nguyên khí, suy – Quốc gia, kiệt. Bọn mọi rợ CS, dùng súng
đạn và nhà tù, để giành độc quyền làm kinh tế và điều hành Đất nước. Dưới sự
lãnh đạo của chúng, Việt nam đang tiến tới cuối bảng của mọi loại xếp hạng trên
Trái đất. Trừ, bệnh tật – nợ nần – tham nhũng và vi phạm nhân quyền.
“Phi trí, bất hưng”. Đó là nguyên
nhân thứ 4, dẫn đến sự đổ vỡ của thể chế CS.
贪利诈伪者作,Tham lợi
trá ngụy giả tác.
Bối cảnh đó, là mảnh đất màu mỡ cho
“các nhóm lợi ích”, tác oai – tác quái.
Tự cổ – chí kim, trên đất Việt yêu
dấu: Đã có “nhóm lợi ích” nào, phình to bằng nhóm “bốn triệu”? – Đã có “nhóm
lợi ích” nào, dễ lật lọng như “nhóm 500”? – Đã có “nhóm lợi ích” nào, quỷ quyệt
bằng “nhóm 200”? – Đã có “nhóm lợi ích” nào, lì lợm như “nhóm 19”? Còn nhiều và
rất nhiều “băng nhóm lợi ích” khác. Bọn chúng, có thể khác nhau nhiều thứ,
nhưng đều giống nhau ở chỗ: chỉ nghĩ đến chuyện xâu xé quyền hành và vơ vét của
cải của Nhân dân và Đất nước.
Con một cựu Chủ tịch nước, được “cơ
cấu”, để đứng đầu Bộ Công thương. Con một nguyên Chủ nhiệm Ủy ban Trung ương
Đảng, được xí phần, để cưỡi cổ dân Đà nẵng. Cho dù, miệng bọn này, vẫn còn hoi
mùi sữa. Và, nhẹ thì nói là, chúng chưa từng đi bộ đội – nặng thì nói là, chúng
trốn nghĩa vụ Quân sự. Về cái chuyện này, rõ ràng, chúng đang “học tập và làm
theo tấm gương” của kẻ nhát gan và đầu têu. Chính là, Tổng Trọng.
Cán bộ CS, đứa nào cũng là phường đầu
trộm – đuôi cướp. Bằng chứng: tiền của nhà chúng, Thạch sùng, dẫu có sống lại,
cũng phải chắp tay chào thua. Trong khi, lương Tổng Bí thư nhà chúng, chẳng
bằng trợ cấp của 1 thằng thất nghiệp, ở xứ “cờ hoa”. Biết như thế, là vô lí,
Cho nên, thằng “răng chắc – cặc bền”, giấu mõm vào ngực. Nó lì lợm và đếch thèm
thanh minh – thanh nga, về nguồn gốc của cái mớ tài sản bất minh nhà nó. Chẳng
có nhẽ, man trá nói rằng: “do lao động đến thối cả móng tay”, hoặc “do chạy xe
ôm” mà có. Hay là, dẩu mỏ lên: “do tao đi mót củi” trong xó bếp của con mái
già. Tiện thể, tắt đèn và phang luôn nó?
Từ lỗ mồm của Tổng Bí thư, cho tới
cái miệng thối của lũ Mõ làng hạng bét, đều ra rả nói rằng: chúng tuyệt đối tôn
trọng Dân chủ và Nhân quyền. Nhưng khi được hỏi: nguyên nhân chậm ra Luật biểu
tình, cũng như, chặn bầu và ứng cử tự do? Chúng “loanh quanh như chó dọn ổ”,
rồi ngụy biện cù nhầy rằng: “dân trí nước ta, còn thấp”. Đồng nghĩa với việc:
thừa nhận chính sách “ngu dân” trong Giáo dục của bè lũ CS.
Tham quyền – đoạt lợi một cách trắng
trơn, sẽ gây thù – chuốc oán với Nhân dân. Ăn đứng – dựng ngược, sẽ làm mất
lòng tin của quần chúng. Đó là nguyên nhân thứ 5, dẫn đến sự đổ vỡ của thể chế
CS
君臣相惑,土崩瓦解而相伐射, Quân
thần tương hoặc. Thổ băng ngõa giải, nhi tương phạt xạ
Từ Tổng Bí thư cho tới lũ lâu la,
chẳng thằng nào tin thằng nào. Bởi thế, chúng phải đặt máy soi an ninh và kiểm
tra tất cả những người ra vào trụ sở Công quyền. Nghiêm ngặt, còn hơn cả khi đi
tàu bay.
Chúng gầm ghè, đấu đá nhau khốc liệt.
Mục đích cuối cùng: tranh quyền – đoạt lợi. “Ngói tan – gạch nát” ư? Chuyện
nhỏ. Chúng chỉ lừa có cơ hội, để thủ tiêu – để hất cẳng lẫn nhau. Thậm chí,
giữa thanh thiên – bạch nhật, chúng công khai vác súng đi, để “xử lí” nhau.
Ngay, giữa chốn Công đường.
Nội bộ, mất đoàn kết. Đó là nguyên
nhân thứ 6, đe dọa đến sự sống còn của thể chế CS
父子离散,Phụ tử
li tán
Cổ nhân có câu: “sểnh nhà, ra thất
nghiệp”. Nhưng giờ đây, ruộng mất – nghiệp không còn. Không “li hương”, lấy cái
gì mà đổ vào mồm?
Trai tráng, đành phải cam tâm làm món
hàng, cho cái Đảng CS đểu “xuất khẩu sức lao động”. Trăm đắng – ngàn cay, họ
chịu. Còn Đảng CS, thu ngoại tệ về, đút túi. Nữ tú, tung hoành khắp năm châu –
bốn bể, sẵn sàng làm đồ chơi cho cánh đàn ông háo sắc. Để mang USD về, làm giàu
cho Đảng. Đó, thực chất, là khâu cuối cùng, khép kín qui trình “buôn người” của
Đảng CS.
“Trẻ cậy cha – già cậy con”. Giờ đây,
vì mưu sinh, các con phải phiêu dạt tận góc bể – chân trời. Về nông thôn, gặp
toàn ông già – bà lão và lũ trẻ con. Cay đắng, biết chừng nào.
乖乱反目,Quai
loạn phản mục
Binh pháp Tôn tử, thiên “Cửu địa” viết:
陷之死地然后生. Hãm chi tử đia, nhiên hậu sinh. Tạm dịch: Khi đã bị dồn vào chỗ chết, ngay
cả những người hiền lành nhất, cũng phải vùng lên phản kháng điên cuồng. Bởi họ
biết, đó là con đường sống duy nhất của họ.
-Thời @, mọi thông tin, đều được cập
nhật một cách thường xuyên và minh bạch. Quần chúng, rất thông minh. Họ không
còn u mê, để cho bọn bịp bợm, có thể dễ dàng lừa đảo – kích động và xúi giục
họ. Như cái thời, các vị còn “ăn lông – ở lỗ” và “lẩn như trạch” ấy đâu. Đừng,
“ngậm máu – phun người”.
-Đối diện với những người dân hiền
lành – chất phác và không còn gì để mất: Con thuyền mà các vị đang ngồi, chỉ
giống như chiếc lá tre trên biển cả mênh mông. Hãy nghĩ kĩ, trước khi
phát ngôn và hãy thận trọng, trước khi hành động.
是谓萌牙巇罅。Thị vị
manh nha hi há.
Tất cả những nhân tố nêu trên, đều có
thể khởi đầu cho những vết nứt. Dẫn đến, sự sụp đổ của một thể chế – Dẫn đến,
sự sụp đổ của một Quốc gia.
Những con mọt sách như Nguyễn Phú
Trọng – Đinh Thế Huynh – Võ Văn Thưởng…, hãy buông cái “kinh Quỷ” Mác – Lê đi.
Để, nhìn thẳng vào sự thực này và thay đổi, trước khi quá muộn.
圣人见萌牙巇罅,则抵之以法。Thánh
nhân kiến manh nha hi há, tắc để chi dĩ pháp
Nhìn thấy điềm đổ vỡ, bậc Thánh nhân
không thụ động khoanh tay ngồi chờ. Họ âm thầm thiết mưu – hoạch kế, để hóa
giải nó và dẫn dắt chúng sinh, ra khỏi địa ngục của loài Quỷ dữ.
世可以治,则抵而塞之;Thế khả
dĩ trị. Tắc để nhi tắc chi
Một thể chế, sẽ vô cùng vững chắc,
nếu nó đứng trên 2 trụ cột: Tự do và Dân chủ. Trong cái guồng máy rất mạnh ấy,
hư hỏng và khiếm khuyết nếu có, cũng chỉ giới hạn trong một vài cá nhân hoặc
một vài bộ phận nhỏ. Sửa chữa, thậm chí thay đổi hẳn cá nhân và bộ phận ấy,
guồng máy vẫn không bị ảnh hưởng. Ngược lại, nó sẽ vận hành trơn chu hơn.
Mới đây, Hàn quốc phế truất, thậm
chí, tống cả Tổng thống đương nhiệm vào tù. Họ chẳng hề lo sợ, bị “các thế lực
thù địch và phản động”, “lợi dụng các quyền Tự do và Dân chủ”, để bôi nhọ và
nói xấu lãnh đạo Đất nước. Chân lý của họ: “Luật pháp, đã tuyên. Không ai được
ngồi xổm, hoặc đứng trên nó”. Đó, chính là “sức mạnh mềm” của họ – là một trong
những nguyên nhân, khiến Hàn quốc, nhanh chóng cất cánh. Để, “hóa Rồng”
不可治,则抵而得之;Bất khả
trị, tắc để nhi đắc chi
Ngược lại, nếu guồng máy, đã mắc lỗi
có tính chất “hệ thống” – Chính thể, đã ung thư di căn giai đoạn cuối. Mọi chi
tiết, đã mục nát và rệu rã. Cố tình sửa chữa, sẽ dẫn đến tình trạng không đồng
bộ. “Một tiền gà – ba tiền thóc”. Tốt nhất, hãy liệng cả cái guồng máy ấy vào
sọt rác của Lịch sử và cùng nhau xây dựng một thể chế mới, ngàn – vạn – triệu –
tỷ lần tươi đẹp hơn.
或抵如此,或抵如彼;或抵反之,或抵覆之。Hoặc để
như thử, hoặc để như bỉ. Hoặc để phản chi, hoặc để phúc chi
Sửa chữa 1 chính thể bằng cách này
hay bằng cách khác, là tùy theo tình hình thực tế. Không thể chủ quan – duy ý
chí. Nhẹ, thì sửa chữa, để phục hồi nguyên trạng. Nặng, thì bỏ nó đi, để xây
dựng một thể chế mới, trái ngược hoàn toàn với thể chế cũ.
五帝之政,抵而塞之;Ngũ đế
chi chính, để nhi tắc chi
Tỉ như, thời “ngũ đế”: Hoàng Đế (黃帝),
Chuyên Húc (顓頊), Đế Khốc (帝嚳), Đế
Nghiêu (帝堯), Đế Thuấn (帝舜). Năm
vị Hoàng Đế này, được Khổng giáo coi là các vị vua kiểu mẫu và là các tấm gương
Đạo đức. Bởi thế, Chính quyền của các vị Hoàng Đế này, vô cùng vững mạnh. Những
khiếm khuyêt (ở đâu mà chẳng
có), chỉ là nhỏ bé và nhất thời. Chỉ cần sửa chữa vặt (giống như, tra dầu mỡ –
thay săm lốp hỏng của cái xe máy), nhằm mục đích, xây dựng chính quyền mạnh và
tốt hơn.
三王之事,抵而得之。Tam
vương chi sự, để nhi đắc chi
Ngược lại, đến thời “tam vương”: Hạ
Vũ vương, Thương Thang vương (lật đổ vua Kiệt bạo ngược), Chu Văn vương (lật đổ
vua Trụ hung tàn). Các Ngài, cùng dân chúng: “sinh ra, phải thời loạn lạc – lớn
lên, gặp lúc thế nước rối ren”. Tất cả, đều phải sống dưới một chế độ hà
khắc và đãthối nát đến mức, không thể thối nát hơn. Cực chẳng đã, các Ngài
phải lãnh đạo Nhân dân lật đổ chúng và cùng nhau xây dựng một Chính quyền mới,
tiến bộ hơn – hợp lòng dân hơn.
Hậu thế, thiếu gì tấm gương như thế.
Boris Yeltsin, cựu Tổng thống của nước Nga, chẳng hạn. Ông là người đầu tiên,
đã phát biểu Chân lý: “Cộng sản, không thể sửa chữa. Chỉ có thể, dẹp bỏ”. Chẳng
có nhẽ, là người Nga, nhưng ông lại là đệ tử ruột của Quỷ Cốc tử?
Còn ở Việt nam? Rất nhiều người, đã
dè bỉu và chê bai Tổng Trọng, trong việc không chống được tham những. Họ xoáy
vào, giễu cợt câu nói: “ném chuột, đừng để vỡ bình” của ông ta. Than ôi! Giá mà,
họ biết rằng: Những cái chĩnh sành kia, khi đã bị thủng đáy – mẻ miệng, ắt
không dùng được nữa. Thiên hạ, liệng chúng ra đầy bụi tre. Tổng Trọng, mắt
toét. Ông coi đó, là bình quí. Ông nâng niu, nhặt về. Hé mở mắp ra: trong đó,
nhung nhúc những con chuột cống. Con nào – con đấy, to đùng. Chúng nhe nanh –
múa vuốt – cười cợt và đưa gương cho Trọng soi. Lúc bấy giờ, Trọng mới thở dài
và nhận chân ra được: “ta chống ta”, thế thì, chống thế đếch nào được. Xác
quyết, chỉ còn mỗi cách: Đập bỏ cái thể chế thối nát, mà ông và đồng đảng, đã
“dày công xây dựng và vun đắp”.
诸侯相抵,不可胜数,当此之时,能抵为右 Chư hầu
tương để, bất khả thắng số. Đương thử chi thời, năng để vi hữu
Trong cái bối cảnh, thiên hạ loạn
lạc. Các băng nhóm – các đảng phái – các thể chế… đấu đá nhau tơi bời và không
ngừng nghỉ. Nhà Chính trị nào, nhận chân được thời thế và thâm hiểu thuật “Để
hy”. Họ sẽ biết: Thể chế nào tốt đẹp, ta phò tá. Thể chế nào “phản Nước – hại
Dân”, ta phải loại trừ. Đó mới là “Anh hùng cái thế” và “Sử xanh” sẽ đợi, để
lưu danh họ.
Cuối cùng, muốn nhắn với ai đó: Đừng
băn khoăn, về lòng trung thành. Trung thành một cách mù quáng, vào một con
người – vào một ý thức hệ, chỉ xứng đáng, là đồ con lừa. Nhất là khi: con người
đó – ý thức hệ đó, đã phản bội Đất nước và đi ngược với quyền lợi của Nhân dân.
Trên đời, chẳng ai khen ngợi và đồng
tình với lũ ngu tín.
_____
Nguyễn Tiến Dân
Tel: 0168 – 50 – 56 – 430
Địa chỉ: Vì tin vào cái lũ CS đê hèn,
nên bị chúng lừa đảo và cướp sạch của cải. Bởi thế, mất nhà và trở thành dân du
mục. Nay đây – mai đó, chưa có nơi ở cố định.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét