Ngày
02/12/1975, Pathet Lào chiếm được thủ đô Vientiane, quốc vương Savang Vatthana từ Hoàng cung ở Luang Prabang thoái vị, Vương
quốc Lào chấm dứt tồn tại sau 622 năm (1353 - 1975). Thời thế đổi thay, những
người lãnh đạo mới đã đối xử tàn bạo đối với gia đình vị quân chủ cuối cùng của
đất nước Triệu Voi.
Sau ngày 02/12/1975, cựu hoàng Savang Vatthana từ chối đi sống
lưu vong tại nước ngoài và được bổ nhiệm làm cố vấn tối cao cho chủ tịch nước,
hoàng thân Souphanouvong. Sau đó một thời gian, cựu hoàng Savang Vatthana bỗng
dưng lặng lẽ biến mất. Trong lần đến thăm Pháp năm 1989, ông Kaysone Phomvihane
cho biết cựu hoàng mất vì già yếu vào năm 1981. Sự thật hoàn toàn không phải
như thế.
Ngày 11/3/1977, cả gia đình Hoàng gia bị bắt và áp giải đưa đến
trại học tập cải tạo Sam Neua (Sầm Nưa) tại Bắc Lào. Hoàng hậu Khamphoui bị
tách khỏi gia đình và giam riêng trong khu dành cho nữ giới.
Tháng 9/1977, đại diện cuối cùng của đất nước Triệu Voi được
nghe tuyên cáo: tất cả những phạm nhân bị bắt đều bị coi là kẻ thù của nhân dân
và dân tộc Lào, không quyền công dân, giam không xét xử.
Khi nhập trại, vua Savang Vatthana đã 69 tuổi. Ông không có
một đặc quyền lợi nào khác các bạn tù. Ông cùng Thái tử Vong Savang và ba
người cùng trại giam phải lao động ngoài đồng, với những khẩu phần ăn chết
đói. Lao lực, ăn uống thiếu thốn, tuổi cao, nhà vua nhanh chóng suy kiệt đến
mức không còn làm việc được. Thế là nhà vua bị liệt vào hạng tù chống đối, bị
bỏ đói. Thái tử Vong Savang chia phần cơm của mình cho cha, khăng khăng bắt ông
phải ăn.
Vào ngày 2/5/1978, Thái tử nối dõi ngai vàng Vương quốc Lào qua
đời vì kiệt sức khi khẩu phần cơm ít ỏi của một người tù không đủ nuôi sống cả
hai.
Sau cái chết vì lòng hiếu thảo của con trai, vua Savang Vatthana
bỏ ăn và buông xuôi số phận. Ngày 13/5/1978, ông qua đời, đúng 11 ngày sau cái
chết của con.
Hai cha con được mai táng vội vàng như những kẻ vô danh. Không
có bia mộ nào được phép đặt trước nơi an nghỉ cuối cùng của họ.
Hoàng hậu Khamphoui chịu thân phận tù đày cũng không được dự
phút khâm liệm cả chồng và con trai. Hai năm sau, bà vẫn không biết là chồng
và con đã ra đi. Nhân chứng nhìn thấy bà lần cuối không còn nhận ra Hoàng hậu
của nước Lào. Tóc bà bạc trắng và đôi mắt đầy sự u uất buồn rầu. Ánh mắt đó
cuối cùng cũng tắt vào ngày 12/12/1981. Mộ của bà nằm cách khoảng một km nơi
chồng an táng và cũng không có bia.
Cách thức đối xử của những người CS Lào dành cho những người
cuối cùng của hoàng gia Lào quả là tàn ác vô lương tâm, chẳng kém gì cuộc thảm
sát đê hèn toàn bộ gia đình Nga Hoàng Nicholas II (gồm 7 người) và 4 người
theo hầu đêm 16 rạng ngày 17/07/1918 của những người Bolshevik Nga.
(Tổng hợp từ tài liệu nước ngoài)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét