Phạm Viết
Đào
Qua một vài vụ án được khởi
tố, đang được tiến hành nổi cộm gần đây thật sự thu hút dư luận cho thấy: mức
độ khốc liệt của cuộc chiến băng nhóm ngày càng lộ diện, leo thang cả về chiều
rộng lẫn chiều nấc cao, sâu.
Đây là các cuộc chiến thanh
sát nhau mất còn giữa các băng nhóm nằm trong nội bộ bộ máy chính quyền nhằm
tranh đoạt các nguồn lợi ích, tài nguyên. Bài viết không bàn tới các cuộc chiến
giữa lực lượng chức năng chính quyền với thế giới tội phạm như những chuyện vẫn
xảy ra xưa nay và hàng ngày được đưa trên ANTV.
Những vụ thanh tra, kết
luận kiểm toán, khởi tố điều tra liên quan tới một loạt doanh nghiệp ngành dầu
khí cho thấy không đơn thuần những cá nhân, tập đoàn dính án do họ vi phạm pháp
luật, lợi dụng quyền hạn để bòn rút tiền ngân sách từ các dự án không hiệu quả…
mà liên quan tới băng nhóm nào đang lợi thế, thất thế.
Xin đi sâu vào 2 vụ nổi cộm
đằng sau ẩn chứa những xung đột khốc liệt giữa các băng nhóm lợi ích.
Khởi tố “Vụ Đồng Tâm” lúc
đầu nhiều người cho rằng đây là thủ tục bắt buộc, mang tính hình thức, hành
chính để hợp thức cho nó đúng ql uy
trình về các vụ xảy ra ở Đồng Tâm do sự nổi dậy phản kháng… Thao tác này nhằm
đẹp cái bộ mặt pháp chế Việt Nam thời kinh tế thị trường.
Nhưng xem các động thái
liên quan, nhất là sau khi xem chương trình TV thời sự tối qua 25/6/2017 buổi
19h đưa tin về cuộc hội nghị của Hà Nội gặp các nhà đầu tư; qua hình ảnh TV
thấy khuôn mặt của CT Nguyễn Đức Chung rộc đi, xọp đi, thần sắc của “Chung con”
không được linh lợi, sáng, sung mà có vẻ u ám cho thấy thần thái của “Chung
con” có vấn đề, có vẻ như đang suy sau vụ khởi tố Đồng Tâm.
Theo người viết bài này,
quyết định khởi tố Vụ Đồng Tâm chắc chắc mục tiêu chính mà lực lượng đứng sau
ép cái quyết định này không nhắm vào nông dân Đồng Tâm và nhắm vào “Chung con”.
Đây là một mũi tên hiểm độc
để xem bản lĩnh “Chung con”, khả năng hóa giải mũi tên độc này như thế nào?
Liệu “Chung con” có rơi vào
cái tình thế giống như Quan Vân Trường buộc phải rút chạy qua con đường Mạch
Thành để rồi bị Phan Chương một tiểu tướng Đông Ngô dùng câu liêm lôi cổ xuống,
mặc dù Quan Vũ vẫn còn cưỡi ngựa Xích Thố và cầm trong tay Yển Nguyệt Đao chém
người như chém bùn.
Quyết định đưa vụ Đồng Tâm
ra khởi tố đã đẩy “Chung con” phải hứng chịu búa rìu dư luận mà không có cách
nào để hé răng đỡ đòn, thanh minh… “Chung con” bị ném đá tứ phía, bị đánh đòn
hội chợ và đã có lúc lộ ra sự lung túng.
Ép khởi tố vụ Đồng Tâm cho
thấy thế lực đứng sau cái quyết định này rất có thể là thế lực liên quan tới
khu đất được coi là đất quốc phòng. Thế lực đang bị nhân dân Đồng Tâm vô hiệu, đã
thua dân Đồng Tâm.
Đây là lần đầu tiên người
nông dân đứng lên một cách có tổ chức, có tính toán, biết dùng mưu: lấy nhân
nghĩa thắng hung tàn nên đã giữ được đất, vô hiệu được đội quân lấn đất, xưa
nay vẫn được coi là quân xâm lược trang bị hùng hậu, võ nghệ thâm hậu… Thắng
lợi này thuộc về nhân dân Đồng Tâm không do sự lãnh đạo của Đảng bộ Hà Nội do
Bí thư Hoàng Trung Hải đứng đầu.
Có điều những đội quân xâm
lược, cướp đất này trong lịch sử xưa nay thường đến từ phương bắc; trong thời
buổi cơ chế thị trường định hướng XHCN đội quân cướp đất này nảy nòi ra ngay
trong nội bộ quân ta, trong các lực lượng hàng ngày vẫn hô vang: trung với
nước, hiếu với dân.
Chú ý đặc thù này nên nếu
chú ý từ đầu thông tin cho thấy CT NDC đã đề nghị BCA vào cuộc; chắc “Chung
con” nhận ra đây là cuộc chiến đến từ nhóm lợi ích nhân danh quốc phòng. Các
chiến sĩ cảnh sát cơ động cũng sớm nhận ra điều này nên họ đã tìm cách đứng về
phía nhân dân Đồng Tâm.
Vậy khởi tố vụ án Đồng Tâm,
thế lực đứng sau vụ này tung ra miếng võ giết gà dọa khỉ, mục tiêu nhắm vào tấn
công vào cái cuộc thanh tra đất đai do CT NDC ký quyết định thành lập và ký Kết
luận thanh tra?
Theo những thông tin mà
người viết bài này nắm được, nếu tuân thủ đúng pháp luật thì kết luận của cuộc
thanh tra này phải kết luận: việc Bộ Quốc phòng giao đất Đồng Tâm cho Viettel
là vi phạm pháp luật.
Vi phạm này không chỉ dừng
ở 49ha cơi nới lấn ra ruộng của bà con Đồng Tâm mà ngay cả trên 217ha xin để
xây dựng Miếu Môn, theo Nghị định số 09/CP Hà Nội, ngày 12 tháng 02 năm 1996
thì lý ra Bộ Quốc phòng từ lâu phải làm thủ tục trả Chính phủ; không được xin
đất làm sân bay rồi quay sang làm việc khác sử dụng sai mục đích lúc đi xin.
Chỉ Thủ tướng mới có thẩm quyền giao, cắm đất quốc phòng cho quân đội để phục
vụ mục đích quốc phòng.
Như vậy, đòn khởi tố vụ
Đồng Tâm giống như một cú “đá song phi” nhằm vào hạ bộ của “Chung con”. Sau cú
song phi đau điếng này, giống như Quan Vũ dính mũi tên nhúng độc, liệu “Chung
con” có gượng lên cầm bút như Quan Vân Trường nắm Yển Nguyệt Đao để ký một kết
luận thanh tra theo đúng nghĩa chỉ tuân thủ pháp luật.
Để khỏi bị cô lập, bị đẩy
vào con đường tử địa Mạch Thành, liệu tướng “Chung con” có chùng tay khi đặt
bút ký Kết luận thanh tra Đồng Tâm buộc Bộ Quốc phóng phải trả đất cho dân Đồng
Tâm. Điều này phụ thuộc rất nhiều thế lực của NDC mối tương quan giữa các thế
lực hậu thuẫn phía sau… Chắc chắn cuộc chiến vẫn đang còn tiếp chiến khốc liệt…
Xem hồi sau sẽ rõ.
Vụ thứ 2:
vụ “khởi nghĩa” Yên Bái
Yên Bái là một tỉnh miền
núi, nghèo, dân cư thưa thớt nhưng đây lại là địa bàn ẩn chứa, sự thao túng của
các băng nhóm lợi ích… Yên Bái sau vụ nổ súng của Đỗ Cường Minh hạ sát Bí thư
Tỉnh ủy và Chủ tịch HDND tỉnh cho thấy cuộc chiến nội bộ ở đây khốc liệt mất
còn.
Hậu quả, di chứng do vết
thương của vụ này chưa lành da thì nổ ra việc báo chí phanh phui một số biệt
phủ tư gia đồ sộ của một số quan chức đứng đầu tỉnh, trong đó có GĐ Sở Tài
nguyên - Môi trường là em của đương nhiệm BT Tỉnh ủy… Báo chí nhảy vào phanh
phui chắc chắc có sự mời gọi của các băng nhóm ở ngay tại Yên Bái mời kéo vào.
Trong khi BT Tỉnh ủy Phạm
Thanh Trà phải nghiến răng để chỉ đạo việc ra quyết định thanh tra tư dinh của
em trai mình. Đây là một thao tác luật pháp cay đắng, một cú vượt vũ môn pháp
quyền.
Liệu BT Tỉnh ủy Yên Bái có
giống với loài chim tự làm vỡ bọng đái một cách đau đớn để cất cánh bay lên,
làm một cánh chim độc lập tự tìm sự sống, bầu trời xanh cho mình hay tìm cách
ôm túm với nhau để rồi cũng chết cả ổ vì không bay lên được.
Chắc chắn đây sẽ là một bài
toán khó, hóc hiểm không phù hợp lắm với tư chất nữ nhi thường tình: bên tình
bên lý bên nào trọng hơn… Có tìm được cách nào giữ vẹn tròn được cả tình lẫn lý
không: giữ được tài sản cho em mà không bị phe nhóm khác, nhân danh Đảng đì
cho? Đây thực chất là cuộc đấu trong nội bộ của tỉnh Yên Bái giữa các phe nhóm
đang chi phối các nguồn đặc sản của cái vùng núi ma thiêng nước độc này… Nếu kẻ
nào run tay, nếu không xuất huyết não thì rất có thể đâm ôtô xuống vực thẳm.
Yên Bái đang tìm cách hóa
giải vụ đất đai của em BT Tỉnh ủy chưa có hồi kết; chưa đâu thì lại bùng nổ ra
thêm vụ biệt phủ của người thân của GĐCA Yên Bái bị báo Giáo dục phanh
phui. Rồi nổ ra tiếp việc khởi tố, bắt quả tang nhà báo Lê Duy Phong người đưa
các biệt phủ của quan chức Yên Bái lên báo, bị tố: ép doanh nghiệp chi tiền…
mãi bút. Liệu đây là mặt trái, tại họa nghề nghiệp của cái nghề cầm bút hay đây
là một màn dàn dựng hiểm ác, nhằm vô hiệu, triệt hạ lẫn nhau giữa phe đương
quyền và phe chống đối tại Yên Bái.
Trong những ngày nằm trong
trại giam CA Yên Bái, chắc Lê Duy Phong chắc sẽ bị ép khai ra ai, băng nhóm nào
đã mời gọi, cung cấp thông tin cho báo Giáo dục và Phong vào
cuộc, viết về khoảng tối của chính trường Yên Bái.
Với tư chất của một nhà báo
“bạch diện thư sinh” để xem bản lĩnh của Lê Duy Phong tự bảo vệ mình như thế
nào trong cảnh tù tội khắc nghiệt của nhà tù; khi các lực lượng giải cứu chưa
tiếp cận được?
Với việc liên tục nổ ra các
sự cố nóng chắc chắn xô đẩy các cuộc chạy đua của các phe nhóm đang đấu nhau
tại chiến trường Yên Bái phải dốc bóng vào các cuộc tỷ thí mất còn này.
Nếu cuộc đấu làm minh bạch
sự đúng sai của việc xây tư dinh của em trai BT Tỉnh ủy là cuộc đấu mang tính
chất nội bộ của các phe nhóm “quân ta” ở Yên Bái thì cuộc chiến giữa CA Yên Bái
với báo Giáo dục sẽ kéo theo hàng loạt các cơ quan ở trung
ương bị rơi vào tỉnh cảnh: cháy thành vạ lây buộc phải nhảy vào lửa để dập lửa…
để cứu mình để bảo vệ thanh danh và cái uy của phe nhóm?
Vụ Yên Bái rồi sẽ khép lại
như thế nào? Là một người duy lý, ngoài cuộc, khách quan không bị lôi kéo chi
phối bởi nhóm lợi ích nào cũng cảm thấy bó tay, chịu không đoán ra được hồi kết
của tấn bi hài kịch này: ai thắng, ai thua.
Đành chờ xem chắc chắc các
chiến tướng sẽ đấu hay, mọi nhẽ theo luật pháp, luật tù mù (luật rừng) hay cùng
quay lại ca bài ca “kết đoàn chúng ta là sức mạnh”?!
Mặc dù trong các văn kiện
chính thống và cửa miệng của những vị nắm quyền sinh quyền sát đất nước vẫn hô
to: Toàn Đảng, toàn quân, toàn dân phải luôn coi chừng thế lực thù địch gây bạo
loạn lật đổ nhà nước, chế độ và sự lãnh đạo của Đảng.
Hiện nay lẻ tẻ lại thấy
xuất hiện một vài kẻ được cho là đại diện cho thế lực thù địch, đó là một số
bloger?!
Những gì đám này gây ra
chắc còn lâu mới sánh được với những gì ai đó đã gây ra vụ Đồng Tâm, ai đó đã
làm nên tiếng súng Yên Bái báo hiệu sự chấm dứt sự bình yên của các quan chức
đầu tỉnh; những biệt phủ ngất trời tại Yên Bái mọc lên giữa vùng dân chạy ăn
từng bữa.
Còn tại các tập đoàn kinh
tế trọng điểm do Chính phủ thành lập và cấp hàng trăm ngàn tỷ VNĐ từ ngân sách
do Quốc hội duyệt và phê chuẩn thì có vẻ đám này chỉ mang tội không biết chi
tiêu tiền cho hiệu quả! Chúng nó can tội ngu chứ chúng không bao giờ bị vào thế
lực thù địch, tự chuyển biến, tự chuyến hóa… vì chúng đốt phá tiền chứ không
phá Đảng, phá chế độ?!
Tóm lại cho dù kẻ nào thắng
trong cuộc chiến khốc liệt này thì người thua cuộc đau đớn nhất, kẻ gánh chịu
mọi hệ lụy của cuộc chiến vẫn sẽ là NHÂN DÂN!
Bài viết rất ý nghĩa, cám ơn bạn đã chia sẻ
Trả lờiXóaclick xem thêm dạy kèm bình dương