Hiện
nay tôi đã già lắm rồi, nhưng vẫn cố gắng theo dõi những việc chính của đất
nước.
Ngày
15/10 (2019) vừa qua, Đài truyền hình trung ương
đưa lên buổi tiếp xúc cử tri của ông Phú Trọng ở Hà Nội.
Trước tình hình nước sôi lửa bỏng do Trung Quốc lại xâm phạm
vùng biển nước ta mấy tháng qua, thế mà ông Trọng và một số cử tri quen mặt vẫn
nói một giọng lập lờ như bao nhiêu năm trước.
Tôi thấy quá buồn.
Gần đây tôi cũng đã xem một số hình ảnh của cuộc tọa đàm về bãi
Tư Chính và Luật pháp quốc tế, ngày 6/10/2019. Tôi thấy anh chị em nói rất hay,
nhiều phát biểu có nghiên cứu, có tính toán, đưa ra ý kiến xây dựng.
Ý kiến của Anh hùng Lê Mã Lương, tuy có chút gây sốc, nhưng cũng
là một ý kiến rõ ràng, mạnh mẽ về việc phải kiên quyết giữ được bãi Tư Chính.
Trước hết phải kiện Trung Quốc ra tòa án quốc tế.
Tôi cũng nghe ý kiến ông Phú Trọng nói về cuộc tọa đàm vừa qua.
Ông có vẻ khó chịu, mỉa mai chì chiết tiếng nói yêu nước của nhiều người dân
(mà đó là các công dân đã từng đóng góp công sức trong các cuộc chiến đấu chống
ngoại xâm và chưa hề bị tước quyền công dân). Ông Trọng nói họ là “một số phần
tử cố tình kích động, to tiếng lên, lên gân lên, ra vẻ ta là anh hùng, ra vẻ ta
là yêu nước” (!).
Vậy là ông đã quên lời dạy của CT Hồ Chí Minh, rằng: “Trừ một
bọn rất ít đại Việt gian, đồng bào ta ai cũng có lòng yêu nước”?
Đã thế, ông cũng lên gân, vỗ ngực: “Vậy còn Trung ương Đảng,
Chính phủ, Tổng bí thư không yêu nước à?”
Cung cách của ông tôi thấy sao mà giống như đôi co giữa chợ, chả
giống phong cách chính khách tí nào!
Thiết nghĩ, là người đứng đầu bộ máy, chắc ông Trọng phải có đủ
thông tin về âm mưu, thủ đoạn, mục tiêu, biện pháp của bọn Tàu từ xưa tới nay
đối với nước Việt ta, đặc biệt là trong mấy tháng qua ở bãi Tư Chính.
Tình hình đang rất nguy ngập và cấp bách, vậy mà khi khai mạc
Hội nghị trung ương 11 vừa qua, ông vẫn nói phải “phân tích, dự báo tình hình”?
Thật quá bức xúc trước thái độ như thế. Giống như bàng quan, thờ ơ vậy.
Hội nghị trung ương đã không ra nổi một nghị quyết kịp thời, dứt
khoát để đối phó với tình hình đang cấp bách ở Biển Đông, mà còn cứ nhai lại
khái niệm “thời kỳ quá độ”? Để làm gì? Để đánh lạc hướng dư luận, để câu giờ,
để ngụy biện cho sự trốn tránh trách nhiệm hay sao?
Theo tôi, ông Trọng viện lý do phải “khôn khéo”, thực chất có
phải đang bế tắc khi tìm giải pháp? (Hay ông có tư tưởng đầu hàng?)
Hiện nay đang có nhiều nước trên thế giới ủng hộ ta kiện Trung
Quốc vì ta có chính nghĩa, và pháp lý đứng về phía Việt Nam.
Hơn nữa, tại sao ông không tìm giải pháp ngay trong những ý
tưởng, giải pháp đã nêu ra trong cuộc tọa đàm khoa học về vùng biển Tư Chính và
Luật pháp quốc tế ngày 6/10 vừa qua?
Vả lại, ngay các cơ quan chính thống của Đảng, Nhà nước cũng đã
nhiều lần nhấn mạnh, Việt Nam có đầy đủ căn cứ, chứng lý về chủ quyền ở Biển
Đông. Vậy còn trở ngại gì mà không đưa đơn kiện Trung Quốc ra các tòa án quốc
tế?
Hà Nội ngày 18/10/2019
NGUYỄN TRỌNG VĨNH
NGUYỄN TRỌNG VĨNH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét