Thơ
Trần Mạnh Hảo.
Ô
nhiễm quá Sông Hồng chừng nín thở
Em ơi bụi mịn hóa sương mù
Chúng phá rừng, chặt cây Hà thành bán gỗ
Khẩu trang nào che nổi bụi thiên thu ?
Em ơi bụi mịn hóa sương mù
Chúng phá rừng, chặt cây Hà thành bán gỗ
Khẩu trang nào che nổi bụi thiên thu ?
Ô nhiễm từ bên Tầu tràn sang gió bấc
Cả bầu trời nấc nghẹn ho hen
Không thở được, mẹ ơi con chết mất
Thiếu ô xy không cháy nổi cây đèn
Cả bầu trời nấc nghẹn ho hen
Không thở được, mẹ ơi con chết mất
Thiếu ô xy không cháy nổi cây đèn
Hà Nội nghìn năm xanh xưa đâu hỡi
Em đang tìm cách thở để còn mơ
Như thể ai vừa cướp đi lá phổi
Sợ quê hương bị chết đuối trên bờ
Em đang tìm cách thở để còn mơ
Như thể ai vừa cướp đi lá phổi
Sợ quê hương bị chết đuối trên bờ
Như ai bỏ Hà Nội vào container ý thức hệ
Làm Việt Nam bị lao phổi tinh thần
Khó thở quá em ngồi tuôn dòng lệ
Xin trời ban dưỡng khí cứu muôn dân ...
Làm Việt Nam bị lao phổi tinh thần
Khó thở quá em ngồi tuôn dòng lệ
Xin trời ban dưỡng khí cứu muôn dân ...
Sài Gòn 13-11-2019
T.M.H.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét