Thanh Hieu Bui
Nhà
máy nước sông Đà bán nước cho nhân dân Hà Nội với mức giá hơn 5 nghìn đồng, năm
nay với mức giá này họ báo lãi hàng trăm tỷ.
Nhà máy nước sông Đà ở huyện Kỳ Sơn, Hoà
Bình.
Nhà máy nước sông Đuống ở Gia Lâm, Hà Nội.
Trong việc xây dựng nhà máy nước, chi phí cho đường ống dẫn nước
chiếm phí đầu tư rất cao. Chỉ cần nhìn hai điểm đặt nhà máy trên sẽ thấy chi
phí của nhà máy nước sông Đà đắt hơn nhà máy nước sông Đuống bội phần.
Thế nhưng với mức giá 5 nghìn đồng một mét khối, nhà máy nước
sông Đà vẫn lãi to.
Vậy tại sao chính quyền Hà Nội lại cho tăng giá nước lên hơn 10
nghìn đồng một khối. Ai sẽ là kẻ hưởng lợi và ai sẽ là người phải chịu thiệt.
Đường ống nhà máy nước sông Đà bị vỡ 23 lần. Đường ống nhà máy
nước sông Đuống bị vỡ chỉ có một lần, nhưng một lần ấy là sau khi nó mới khai
trương. Đường ống nước sông Đà chiều dài gấp cả chục lần sông Đuống, ai cũng
hiểu là đường ống càng dài thì tỷ lệ vỡ càng cao. Cho nên nói về chuyện vỡ
đường ống thì chưa biết ai sẽ hơn ai , vì nhà máy nước sông Đuống cự ly ngắn
hơn và vừa mới khai trương.
Bây giờ nói đến chuyện người đàn bà tử tế Đỗ Liên, chủ nhà máy
nước sông Đuống, nhà máy đầu tư giá 5000 tỷ trong đó đến 80% vay ngân hàng. Một
nhà máy mà chủ đầu tư gần như tay không bắt giặc khi chẳng phải bỏ ra đồng vốn
nào.
Sao gọi là không bỏ ra đồng vốn nào khi đã bay 80%, ít ra còn
20% vốn phải bỏ chứ?
Câu hỏi này rất dễ trả lời, vì gian trá đội giá thi công. Chỉ
cần nhìn bảng kê khai số lượng cọc tre để dùng kè bảo vệ đường ống thôi, con số
cọc tre đấy đã bằng số tre của cả nước cộng lại cũng không đủ. Giờ nhà máy nước
sông Đuống cứ kê khai hạng mục thi công, giá thành thì sự thật sẽ rõ mười mươi.
Việc nhà máy nước sông Đuống bán 34% cổ phần cho người Thái thu
về 2000 tỷ là một thương vụ hời, nhưng nước sạch dùng cho thủ đô như vậy nó còn
yếu tố ảnh hưởng đến an ninh quốc phòng, đó là tính mạnc con người, tính mạng
của nhân dân, binh lính trong thành phố.
Nói đến đây chúng ta nhớ lại vụ AVG, chỉ là truyền thông thôi mà
ông Tô Lâm bộ trưởng công an bây giờ đã kiến nghị, không nên để nước ngoài mua
cổ phần, vì như thế không kiểm soát được nội dung, sợ dân chúng bị đầu độc tinh
thần.
Vậy chả lẽ lo sợ nước ngoài đầu độc tinh thần hơn là lo sợ họ
đầu độc thể xác hay sao?
Người Thái là những người làm ăn ít khi bị điều tiếng, sao họ có
thể dễ dàng mua 34% cổ phần của một nhà máy nước xây dựng với giá thành khai
vống lên như vậy? Có thật đây là người Thái mua để kinh doanh, hay là một thế
lực Hoa Kiều đội lốt người Thái để mua cổ phần nhà máy này nhằm mục đích khác
thâm độc hơn?
Cái này chưa rõ, nhưng việc mua dễ dàng, không cân nhắc như vậy
thường không phải bản chất của người Thái, nó chỉ có ở những người Trung Quốc
láng giềng. Chỉ có họ mới có những tác động đến quan chức, chính trường Việt Nam
để ra những chính sách có lợi cho doanh nghiệp của họ. Hoặc họ mua với sự tài
trợ ngầm của nhà nước Trung Quốc để nhằm mục đích nào đó nham hiểm hơn. Tuy
nhiên thì vấn đề này chỉ là suy luận, giả thiết, nên cứ để từ từ bàn sau.
Việc tăng giá nước lên gấp đôi đúng lúc nhà máy nước sông Đuống
vận hành, bắt đầu bán nước dùng cho nhân dân và nhà máy nước sông Đà bị tê liệt
vì sự cố đổ dầu. Ai cũng thấy sự tăng giá này của chính quyền Hà Nội tưởng như
tất cả các nhà máy nước được lợi, nhưng thực chất chỉ duy có nhà máy nước sông
Đuống được hưởng lợi nhiều nhất.
Nhà máy nước sông Đuống vì đường ống dẫn ngắn, chi phí giảm khá
nhiều so với nhà máy sông Đà, lúc khai trương bán hàng được tăng giá bán gấp
đôi. Khỏi nói thì ai cũng thấy nhà máy nước sông Đuống được hưởng lợi nhiều thế
nào từ chính sách tăng giá của chính quyền Hà Nội.
Ngay từ khi khởi công, nhà máy nước sông Đuống đã được sự quan
tâm của chính quyền Hà Nội, sau khi khánh thành cấp sản phẩm lại được chính
quyền Hà Nội cho tăng giá bán lên gấp đôi.
Thế này là bán nước hại dân theo đúng nghĩa đen.
Lẽ ra một người thường hay khoe mẽ là người tử tế, hay làm việc
thiện như Đỗ Liên phải nhận thức được những gì tử tế trong đời mà hành xử. Như
thấy trường hợp nhà máy sông Đà bị sự cố, hãy bán nước cho dân với giá nhà máy
này đang bán, chứ không phải nhanh chóng chiếm thị phần rồi thu về gấp đôi tiền
nhờ chính sách của những quan chức cấu kết ăn chia với mình.
Thiết nghĩ nếu chính quyền Hà Nội vì dân và Đỗ Liên là người tử
tế, họ hãy cân đối giá nước giảm trở lại với mức hơn 5 nghìn một khối như nhà
máy nước sông Đà đã báo lãi hàng trăm tỷ một năm với mức gía đó.
Đó là câu trả lời thiết thực nhất cho thấy sự trung thực và tử
tế.
Nhờ chính sách nhộn nhạo của phe cánh chính trị Việt Nam, Đỗ
Liên đã lập bảo hiểm AAA và nhanh chóng bán cho nước ngoài thu về hàng chục
triệu USD rồi kéo cả gia đình té ra nước ngoài. Phải chẳng sự trở lại lần này
của Đỗ Liên vẫn là một kịch bản cũ, lợi dụng sự nhốn nháo và lợi ích của phe
nhóm, cấu kết với quan chức hủ bại để lập ra nhà máy nước, hưởng những chính
sách ưu đãi khiến giá trị nhà máy tăng lên, sau đó lại bán sang tay kiếm món
lời khủng?
Kiếm lời hàng nghìn tỷ từ việc cấu kết với quan chức, móc túi
người dân, rồi chi ra vài chục tỷ cho những bọn nhà báo kền kền làm “từ thiện”
hót vang lời ca ngợi đức độ, điều ấy chỉ lừa được người dân đen thiếu hiểu
biết.
Nếu tử tế thì hãy đừng cấu kết với quan chức để móc túi người
dân.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét