( Tiếp theo và hết )
D3- PHẢN BIỆN
HỌC THUYẾT CỦA MÁC
1-Giới thiệu
Xin không bàn đến câu chuyện có hay không có Chủ nghĩa Mác mà chỉ đề cập
đến học thuyết của Mác.
Những người tôn sùng Mác được gọi là Macxit. Họ đánh giá rất cao học
thuyết của ông. Họ tôn ông là lãnh tụ thiên tài của giai cấp vô sản và các đảng
Cộng sản, người lỗi lạc nhất trong những người lỗi lạc, nhà triết học, kinh tế
học, sử học, xã hội học, chính trị học, người trọn đời đấu tranh chống áp bức
bóc lột, vì hạnh phúc của giai cấp vô sản và nhân loại.
Số người Macxit tuy đông, nhưng chỉ chiếm một phần nhỏ của thế giới. Số
đông hơn nhiều đánh giá Mác là kẻ hồ đồ, xảo trá, là tội phạm lớn của nhân loại,
đánh già học thuyết của Mác là phản khoa học.
Mác sinh năm 1818, mất năm 1883, là một người rất giỏi ngụy biện, đã
dùng hình ảnh vô cùng tốt đẹp của một xã hội tương lai do ông tưởng tượng ra để
đánh lừa nhiều triệu người. Những người đó phần lớn là tầng lớp vô sản, ít học
hoặc những người tuy có học, có bằng cấp cao nhưng dễ tin nên bị mắc lừa, đặc
biệt là bị nhồi sọ từ lúc còn bé, trở thành cuồng tín. Ngoài ra có một số người
trong các Đảng CS cầm quyền cũng đề cao Mác, tuy biết những cái sai của ông,
nhưng vẫn cố bám víu vào ông, nhằm bảo vệ quyền và lợi họ đã chiếm được nhờ vào
cách mạng vô sản và những thủ đoạn của họ.
Riêng một số người biết suy nghĩ, ban đầu bị nhầm mà tôn sùng và tìm cách vận dụng học thuyết của Mác, nhưng rồi họ tỉnh ngộ ra và chống lại khi phát hiện thấy rằng những điều tốt đẹp về Chủ nghĩa cộng sản ở thế giới đại đồng chỉ là bánh vẽ, rằng đấu tranh giai cấp và cách mạng vô sản là những sự phá hoại, rằng xóa bỏ tư hữu về sản xuất là sai lầm. Nói chung, cứ đem áp dụng học thuyết của Mác vào thực tế thì chủ yếu gặp thất bại. Đại diện cho những nhà trí thức lớn trước thì theo, sau thì bỏ Mác có Bertrand Russell (1872-1970 người Anh), ở VN có GS Trần Đức Thảo (1917-1993).