Trở về Tô Hiệu Sơn
La
Đầy ắp kỷ niệm
ngôi nhà năm xưa
Mái tranh phên nứa
gió lùa
Ngọn đèn vẫn thức
những giờ soạn văn
Thừa nghèo khát
chữ bao lần
Đàn em ríu rít
quây quần về đây
Trẻ trung gương
mặt cô thầy
Tạm xa thành thị,
miền Tây vẫy chào
Ba cùng, cùng với
đồng bào
Rạng danh Tô Hiệu
– cây đào mãi xanh
Không còn phên nứa
mái tranh
Cao tầng lớp học
vươn mình trời mây
Trong tôi còn mãi
trường này
Còn nguyên vẻ đẹp
tình thầy nghĩa cô
Nhớ từng gương mặt
học trò
Thắng nghèo ham
học để giờ bay xa
Hôm nay sum họp
một nhà
Da mồi, tóc
bạc,bài ca tình người
Nguyễn
Văn Trung. 20/11/2011
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét