NHÂN DÂN
Thơ Nguyễn Trọng Tạo
Có thể thay
quan, không thay được Nhân Dân
Thay tên
nước, không thể thay Tổ Quốc
Nhưng sự
thật khó tin mà có thật
Không thể
thay quan dù quan đã thành sâu!
Quan thành
dòi đục khoét cả đất đai
Vòi bạch
tuộc đã ăn dần biển đảo
Đêm nằm mơ
thấy biển Đông hộc máu
Những oan
hồn xô dạt tận Thủ Đô
Những oan
hồn chỉ còn bộ xương khô
Đi lũ lượt,
đi tràn ra đại lộ
Những oan
hồn vỡ đầu gãy cổ
Ôm lá cờ
rách nát vẫn còn đi
Đi qua hàng
rào, đi qua những đoàn xe
Đi qua nắng
đi qua mưa đi qua đêm đi qua bão
Những oan
hồn không sức gì cản nổi
Đi đòi lại
niềm tin, đi đòi lại cuộc đời
Đòi lại
những ông quan thanh liêm đã chết tự lâu rồi
Đòi lại ánh
mặt trời cho tái sinh vạn vật…
Tôi tỉnh
dậy thấy mặt tràn nước mắt
Nước mắt
của Nhân Dân mặn chát rót vào tôi.
Ôi những
ông quan không Dân trên chót vót đỉnh trời
Có nhận ra
tôi đang kêu gào dưới đáy
Cả một tỷ
tôi sao ông không nhìn thấy?
Vì tôi vẫn
là người mà ông đã là sâu?…
10/2012.
THỜI MẠT
Thơ Nguyễn Trọng Tạo
Vua kém tài
thiếu đức
Quan thả
sức lộng quyền
Coi dân như
cỏ rác
Công lý thì
đảo điên
Chức từ to
đến nhỏ
Mua bán
thành chợ đêm
Làm giàu
bằng dự án
Làm mõ cũng
moi tiền
Thi nhau
xây biệt phủ
Đâu chỉ đám
“hoà thân”
Những đại
án nghìn tỷ
Chung thân
cũng đếch cần
Nay chia bè
kéo cánh
Mai lập hội
ủ mưu
Ghét nhau
không nhìn mặt
Vẫn kính
thưa kính mời
Dân ngửa
mặt kêu trời
Trời làm
ngơ làm điếc
Chén rượu
trên bàn tiệc
Thuốc độc
đã sủi tăm
Một vương
triều nát tan
Nước chia
ba chia bảy
Dân đầu rơi
máu chảy
Sặc tiếng
cười ngoại bang
Thời mạt
vết mực đen
Bôi bẩn vào
pho sử
Ai là người
chăn dân
Thoát con
đường “tử lộ”?...
18.7.2017
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét