Nguyễn Việt Chiến
NHỚ NGÀY GIỖ TRẬN VỊ XUYÊN 12/7:
THƯA
MẸ, SỚM NAY BÌNH YÊN
HAI
NGÀN GƯƠNG MẶT HỒN NHIÊN HIỆN VỀ
Nếu
thắp một nén hương cho mỗi người hy sinh
Cần
cả một rừng hương cho Vị Xuyên mới đủ
Chùm thơ dưới đây tôi viết trong chuyến đi công tác cùng
đoàn nhà văn Việt Nam tại Hà Giang năm 2016 vào dịp giỗ trận Vị Xuyên nơi hơn
600 chiến sĩ của chúng ta hy sinh trong ngày 12/7/1984 trong trận chiến chống
quân xâm lược Trung Quốc. Các bài thơ dưới đây đã được in trên Tạp chí Văn nghệ
Quân đội và Tạp chí Thơ-Hội Nhà văn VN.
Nguyễn Việt Chiến
VỊ XUYÊN NGÀY GIỖ TRẬN
Những cựu binh năm ấy
Ngược về chiến trường xưa
Trái tim như lửa cháy
Chưa nguôi quên bao giờ
Bao người con ngã xuống
Bên sông Lô những ngày
Như mộc miên hoa rụng
Đỏ một trời đạn bay
Trên Vị Xuyên, Thanh Thủy
Các anh quyết tử rồi
Sống bám trụ cùng đá
Chết hóa thành đá thôi
VỊ XUYÊN NGÀY GIỖ TRẬN
Những cựu binh năm ấy
Ngược về chiến trường xưa
Trái tim như lửa cháy
Chưa nguôi quên bao giờ
Bao người con ngã xuống
Bên sông Lô những ngày
Như mộc miên hoa rụng
Đỏ một trời đạn bay
Trên Vị Xuyên, Thanh Thủy
Các anh quyết tử rồi
Sống bám trụ cùng đá
Chết hóa thành đá thôi
Ba mươi hai năm trước
Trời Vị Xuyên đạn bay
Đất Vị Xuyên máu đổ
Nhức nhối đau thương này
Bao lớp người giữ đất
Hồn thiêng trong cỏ cây
Vô danh không cần kể
Công lao với đất dày
Lên Hà Giang chợt thấy
Giời như gần đất hơn
Ông cao xanh trên ấy
Thương dân, có thấy buồn?
Ta buồn nỗi giặc giã
Trăm năm bạn lẫn thù
Tình người dễ hóa đá
Trong bạo tàn hoang vu
Ta đau nỗi chúng sinh
Oán thù mong hóa giải
Mà sao đến muôn đời
Hận biên cương còn mãi
Chúng đừng mong thôn tính
Một dải biên cương này
Máu thiêng bao người lính
Vẫn sục sôi đâu đây
Vị Xuyên ngày giỗ trận
Bao lớp người lên đây
Màu áo xanh lính trận
Điệp trùng dưới ngàn mây
Người chết đã hóa đá
Người sống hóa ngàn cây
Rưng rưng một màu lá
Phủ xanh non nước này.
12-7-2016
NĂM ẤY, VỊ XUYÊN
Nếu thắp một nén hương cho mỗi người hy sinh
Cần cả một rừng hương cho Vị Xuyên mới đủ
Năm ấy dọc sông Lô
Cả một rừng gỗ Mộc Miên được hạ xuống
Xẻ làm áo quan
Sau trận đánh cuối cùng, các anh nằm lại với Hà Giang
Mưa biên thùy đưa các anh từ Vị Xuyên xuống núi
Gió biên thùy tiễn các anh vào đất
Bên kia biên giới hoa Mộc Miên nở
Còn bên này biên giới gỗ Mộc Miên xẻ làm áo quan
Sông Lô bình thản trôi qua hai miền đất như không có chuyện gì…
12-7- 2016
HAI NGÀN TAY SÚNG CHỐT TRÊN ĐỒI NÀY
Các anh nằm lại Vị Xuyên
Hai ngàn liệt sĩ ở trên đồi này
Nén hương đầu gió khói lay
Khói hương chia khắp bia này mộ kia
Âm dương hai ngả cách chia
Hai ngàn tay súng đi về tận đâu
Mẹ ơi! Đất nước thương đau
Chúng con nằm lại núi sâu rừng già
Hai ngàn trái tim xót xa
Hai ngàn câu hát tình ca tắt rồi
Hai ngàn nỗi nhớ mồ côi
Hai ngàn ngọn lửa quên đời trong đêm
Các anh nằm lại Vị Xuyên
Hai ngàn tay súng chốt trên đồi này
Các anh vẫn mãi còn đây
Đội hình đánh giặc bao ngày không quên
Thưa mẹ, sớm nay bình yên
Hai ngàn gương mặt hồn nhiên hiện về.
14-7-2016
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét