Phạm Tiến Duật
Khói
bom lên trời thành một cái vòng đen
Trên
mặt đất lại sinh bao vòng trắng
Tôi
với bạn tôi đi trong yên lặng
Cái
yên lặng bình thường đêm sau chiến tranh
Có
mất mát nào lớn bằng cái chết
Khăn
tang, vòng tròn như một số không
Nhưng
bạn ơi, ở bên trong vòng trắng
Là
cái đầu bốc lửa ở bên trong.
8
– 1974
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét