Huỳnh
Ngọc Chênh
Khi người Mỹ thức tỉnh, tung ra những đòn đánh liên tiếp vào Tàu
cộng thì thế giới và người Việt chúng ta mới có dịp nhìn rõ hơn về sự phát
triển vượt bậc của đất nước cộng sản nầy trên nhiều lĩnh vực trong vòng mấy
chục năm trở lại đây, và cũng có dịp nhìn nhận ra sự phát triển đó đã tăng
cường nanh vuốt để đất nước đông dân nhất thế giới này biến thành một thế lực
lớn mạnh của bóng đêm đối kháng lại thế giới văn minh.
Đất nước đông dân nhất thế giới và từng có nền văn minh vào hàng
lớn nhất và sớm nhất nhân loại lẽ ra phải là một trung tâm văn hóa kinh tế lớn
đại diện phương Đông đối trọng ngang hàng với phương Tây thời hiện đại nếu họ
không đi sai đường, lầm lạc suốt trong đêm dài trung cổ phong kiến.
Cơ hội cũng đến Trung Hoa vào năm 1911 khi cuộc cách mạng dân
chủ tư sản nổ ra lật đổ chế độ phong kiến, lập nên nhà nước dân chủ cộng hòa.
Rất tiếc, ngay sau đó chủ nghĩa cộng sản du nhập vào và giành
chiến thắng trong cuộc nội chiến ý thức hệ đẫm máu Quốc - Cộng.
Chiến thắng đó của phe cộng lại đẩy Trung Hoa lục địa vào con
đường sai lầm khác, còn tệ hại hơn sai lầm thời phong kiến, bắt đầu từ năm 1949
cho đến tận ngày hôm nay.
Độc tài Mao với đường lối chính trị và kinh tế sai trái đã làm
Trung Hoa hơn 1 tỷ dân bầm dập như thế nào suốt 26 năm cho tới tận cuối thập
niên 80 của thế kỷ trước, làm cho hàng chục triệu dân chết đói, thấy cũng không
cần nhắc ra đây cho dài dòng.
Tuy nhiên sau khi Mao chết, Đăng Tiểu Bình lên đã sửa sai. Đó là
vào thời điểm Mỹ mở vòng tay, bỏ cấm vận để lôi kéo Tàu cộng về phía ánh sáng
để mong đất nước nầy cải hóa. Đồng thời việc sụp đổ của thành trì cộng sản Liên
Xô cũng làm Đặng mở mắt, muốn chế độ cộng sản tồn tại chỉ còn cách thay đổi
đường lối kinh tế theo tư bản.
Sau hơn 40 năm, nhà nước cộng sản kiểu mới đã đưa Tàu cộng từ nước
đói nghèo lạc hậu lên thành siêu cường quốc kinh tế số hai thế giới như ngày
hôm nay.
Hầu hết các lãnh vực, Tàu cộng đều đuổi kịp và có cái còn vượt
các nước tư bản tiên tiến. Hàng tiêu dùng quá rẻ của họ tràn ngập ra khắp thề
giới. Hàng công nghệ cao như smartphone, đuổi kịp về chất lượng và vượt qua Mỹ
về số lượng bán ra. Họ đi đầu thế giới về công nghệ 5G. Đáng sợ nhất là trình
độ và năng lực sản xuất vũ khí của họ phát triển như vũ bảo. Các loại vũ khí
tiến tiến nhất như máy bay không người lái, tên lửa hành trình, tàu sân bay...
họ đều làm được.
Trong suốt lịch sử và mãi đến năm 1979, sức mạnh quân sự của
Trung Hoa chỉ hơn VN ở đông quân, còn trình độ tác chiến và vũ khí thì ngang
nhau. Do vậy trong chiều dài lịch sử chiến tranh xảy ra giữa hai nước, VN có
thể chống cự ngang ngửa và có những lúc đánh thắng. Nhưng hiện nay, họ vượt qua
VN mọi mặt, đi trước VN đến vài chục năm. Nếu xảy ra chiến tranh giữa hai nước
thì không khó để đoán được kết quả thắng thua nghiêng về phía nào.
Nói lên điều này để thấy trách nhiệm của đảng CSVN đối với vận
mệnh của đất nước. Qua mấy chục năm đổi mới đường lối kinh tế rập khuôn theo
Tàu cộng nhưng chẳng làm gì ra trò, chưa tự sản xuất hoàn chỉnh một chiếc xe
đạp, chưa sản xuất được một cái đinh ốc đạt chuẩn. Nhìn tới nhìn lui chỉ thấy
bán tài nguyên, bán đất, xin viện trợ và vay nợ về xây dựng cao tốc và cao ốc,
phủ lớp hào nhoáng bên ngoài chỉ tổ đào sâu thêm hố cách biệt giàu nghèo giữa
các tầng lớp nhân dân, gây ra bất công và xuống cấp xã hội chưa từng thấy. Để
bây giờ thua quá xa Tàu cộng rồi rúm ró trước chúng một cách hèn mạt chưa từng
thấy.
Có bao giờ những người cộng sản VN chịu đặt ra câu hỏi tại sao
Tàu cộng làm được còn VN không làm được chút gì?
Nói vậy thôi chứ đi vào con đường sửa sai nửa vời như Tàu Cộng thì
muôn đời VN cũng chẳng đi đến đâu ngoài mấy trò gian dối ăn xổi ở thì và bóc
lột người dân thậm tệ.
Đúng vậy, Tàu cộng cố gắng sửa đổi đường lối sai lầm tệ hại mà
Mao đã dẫn đi, nhưng cũng chỉ sửa đổi nửa vời. Sửa đổi đường lối kinh tế mà
không thay đổi thể chế chính trị thượng tầng. Gắng gượng dung hợp hai bộ phận
không những không tương thích mà còn mâu thuẫn nhau nên sự phát triển của Tàu
cộng theo hướng dị dạng và chắc chắn không bền vững. Điều nầy sẽ được kiểm
nghiệm qua cuộc thương chiến đang diễn ra.
Giao tiếp với ánh sáng văn minh để kiếm ăn, nhưng sợ luồng ánh
sáng đó xua tan chế độ độc tài đàng trị đen tối nên phải che đậy và bảo vệ nó
bằng mọi thủ đoạn gian dối. Gián dối với thế giới bên ngoài và gian dối với cả
nhân dân trong nước.
Với bên ngoài thì gian lận thương mại, đánh cắp sở hữu trí tuệ,
sử dụng kinh tế phi thị trường trong nước để hạ giá thành sản phẩm cạnh tranh
với kinh tế thị trường bên ngoài. Cam kết với các tổ chức thế giới bảo vệ quyền
lợi người lao động, nhưng cấm đoán người lao động được tự do lập công đoàn để
tự bảo vệ, từ đó ngang nhiên định giá lao động chủ quan không theo cơ chế thị
trường để tăng tính cạnh tranh ra ngoài.
Trong nước thì độc quyền nhà nước mọi nguồn lực từ tài nguyên,
đất đai, lực lượng lao động, đến các ngành nghề kinh doanh quan trọng. Ưu tiên
quốc doanh, xem nhẹ tư doanh, o ép doanh nghiệp FDI chuyển giao công nghệ và
sáng kiến phát minh....
Nguy hiểm là nguồn lực kinh tế to lớn làm ra đều thu về tay nhà
nước độc tài và nhóm lợi ích thân hữu. Nhà nước độc tài Tàu cộng toàn quyền sử
dụng nguồn lực kinh tế to lớn đó vào bất cứ việc gì họ muốn, không ai kiểm soát
được.
Chúng đã dùng nguồn lực kinh tế đó để lũng đoạn khắp nơi, xâm
lược các quốc gia nhỏ yếu khác bằng quyền lực mềm rất nham hiểm. Nó cũng được
dùng vào việc lũng đoạn nội bộ của nhiều quốc gia giàu có, ngay cả với Mỹ,
thông qua lobby nghị trường, mua chuộc truyền thông, can thiệp bầu cử...Nhiều
cơ quan truyền thông ở Mỹ đã bị mua đứt sở hữu, tương tự như vậy với một số
hảng phim ở Holywood. Đã xuất hiện nhiều phim ảnh, nhiều bài viết tô gam màu
tươi sáng lên bộ mặt vốn đen tối của Tàu cộng.
Không thể chối cãi, Tàu cộng nghiễm nhiên vươn lên thành một thế
lực lớn mạnh, thế lực của bóng tối, sẵn sàng công khai đứng lên đối đầu với thế
giới tự do.
Ý đồ đen tối đó Tập không hề che giấu thông qua sáng kiến
"nhất đái nhất lộ", thông qua chương trình bá chủ công nghệ đến năm
2025, thông qua đề án vượt qua Mỹ vào năm 2045.
Lịch sử thế giới cho thấy hầu hết các nhà nước độc tài khi trở
nên lớn mạnh đều muốn bành trướng tham vọng quyền lực ra ngoài, xâm lược các
nước khác để làm bá chủ thiên hạ. Napoleon rồi Hitler đều ham muốn thống nhất
châu Âu bằng vũ lực, Nhật Bản xâm lược Đông Á, Liên xô sáp nhập Trung Á và
thống trị Đông Âu.
Độc tài cộng sản Tàu, đã từng cho xe tăng nghiền nát lên cả vạn
người dân đấu tranh dân chủ ôn hòa tại Thiên An Môn, đã từng giết chết cả vạn
người dân hiền lành tập luyện Pháp Luân Công, đang lập trại giam cả triệu người
Duy Ngô Nhĩ, thì không có lý do gì không đi vào vết xe của các nhà nước độc tài
kể trên, nhưng chắc chắn với phương cách nham hiểm và tàn độc hơn, một khi đã
hội đủ sức mạnh.
May mắn cho nhân loại là Mỹ và các quốc gia tư bản tiên tiến đã
kịp nhìn ra. Nhất là Mỹ, đã tiếp tay tạo ra Tàu cộng ngày hôm nay nên có trách
nhiệm nhiều nhất trong việc dẹp bỏ chúng.
Một kế hoạch quy mô lớn nhằm ngăn chặn và bao vây sự bành trướng
của thế lực bóng đêm Tàu cộng đã được mở ra và từng bước triển khai.
Mỹ đang tung ra những đòn đánh dồn dập trên khắp các mặt trận,
từ chính trị ngoại giao, đến thương mại, công nghệ...
Đây là cuộc chiến giữa ánh sáng văn minh và thế lực hắc ám.
Mỗi quốc gia trên thế giới mà nhất là các nước Đông Á, trong đó
đặc biệt là VN, phải biết chọn chỗ đứng của mình trong trận chiến sống còn này
nếu như không muốn bản thân mình bị bóng đen che phủ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét