Chủ Nhật, 30 tháng 7, 2017

Ngưng khoan dầu có giữ được Trường Sa?

Bùi Quang Vơm
BBC ngày 24-7-2017 đưa tin Chính phủ Việt Nam yêu cầu REPSOL ngưng khoan dầu và ngừng kế hoạch khai thác dầu tại lô 130-03 - bãi Tư Chính thuộc phạm vi chủ quyền của Việt Nam với lí do Trung Quốc đe doạ "sẽ tấn công các căn cứ của Việt Nam tại quần đảo Trường Sa nếu không dừng việc khoan thăm dò".
REPSOL đã chính thức rút giàn khoan, ngưng hoạt động, nhưng nguồn tin "lề phải" cho biết rằng REPSOL tạm ngưng hoạt động vì lí do thời tiết biển Đông không thích hợp và sẽ quay lại vào tháng 11-2017.
Không có đủ thông tin để có thể khẳng định được điều gì nhưng nhìn lại sự việc từ sau khi tướng Phạm Trường Long đùng đùng bỏ dở chuyến thăm Việt Nam hôm 18-6-2017, theo suy luận thông thường thì khả năng Trung Quốc tấn công Trường Sa là có thật, không phải chỉ là đe doạ.
Phó chủ tịch Quân uỷ, nhân vật thứ hai theo thang bậc chính trị, nhưng là người cao nhất của Quân đội Trung Quốc, nếu phải bỏ về sau khi tuyên bố: "Tất cả các hòn đảo tại Trường Sa là của Trung Quốc từ thượng cổ", thì không thể không tin con người này sẽ không làm gì .
Theo BBC, Phạm Trường Long đã khởi hành chuyến công du quân sự sang Phần Lan và Tây Ban Nha từ ngày 12-6-2017 cho đến khi ghé vào Hà Nội ngày 18-6.
Phần Lan là một cường quốc thăm dò và khai thác dầu khí. Tây Ban Nha là nơi có trụ sở của REPSOL, công ty mẹ của Talisman - Việt đang thực hiện hợp đồng với Việt Nam khoan thăm dò và khai thác dầu khí lô 136-03 thuộc bãi Tư Chính.
Báo cáo trước đó của REPSOL cho biết đã có kết quả xác định một mỏ dầu và khí lớn, mặc dù mũi khoan chưa đạt tới độ sâu thiết kế.

Thứ Bảy, 29 tháng 7, 2017

Nhận diện nhóm lợi ích "bán nước, hại dân"

Xuân Dương
Rất hoan nghênh ông/bà Xuân Dương đã chỉ thẳng ra hàng loạt đối tượng/hành vi bán nước, hại dân đang nhơn nhơn tồn tại, tác oai tác quái. Rất hoan nghênh báo Giáo dục Việt Nam đã đăng tải bài viết này. Nhưng nhiều, thậm chí rất nhiều cây, lắm khi vẫn chửa thành rừng. Ở đây, BVN muốn nói tới một thiểu số không do người dân bầu lên hay cử ra song mấy chục năm qua cứ khư khư nắm giữ toàn bộ quyền quản lí, điều hành nhà nước và xã hội.
Bauxite Việt Nam
Những kẻ đang làm cho đất nước "đội sổ", khiến lòng dân không yên có phải là những kẻ "bán nước, hại dân"?
Khái niệm "bán nước" đề cập trong bài viết này không liên quan quán nước vỉa hè, những xe téc chở nước ngọt bán cho đồng bào vùng khô hạn đồng bằng sông Cửu Long hay cư dân Hà Nội khi đường ống nước sinh hoạt sông Đà vỡ 18 lần. "Bán nước" nói ở đây liên quan chủ quyền quốc gia, đến khả năng đất nước có đủ lực lượng và sức mạnh quốc phòng khi buộc phải chiến đấu chống ngoại xâm, đến một xã hội mà người dân giàu có, hạnh phúc vẫn được sống trong an bình chứ không phải nghèo mà an bình.
Từ xưa đến nay, quan niệm phổ biến cho rằng "bán nước" là hành động cấu kết, tiếp tay các thế lực ngoại bang nhằm mưu lợi cho bản thân, dòng tộc, phe nhóm… gây thiệt hại tới chủ quyền quốc gia, lợi ích dân tộc, nói theo ngôn ngữ dân gian là "rước voi về giày mả tổ".
Hiểu như thế đúng nhưng chưa đủ. Những hành động làm băng hoại đạo đức xã hội, biến Nhà nước thành công cụ trấn áp nhân dân, phá hoại khối đoàn kết toàn dân, gây thiệt hại kinh tế… không đơn thuần chỉ là hại dân, hại nước. Đó chính là hành động "bán nước, hại dân" bởi chúng làm suy yếu khối đoàn kết dân tộc, suy yếu lực lượng vũ trang, khiến đất nước lệ thuộc nước ngoài về kinh tế, quân sự, bị đồng hóa về văn hóa…
Những kẻ đang hàng ngày đem tiền thuế của dân mua đồ phế thải từ nước ngoài, biến đất nước thành bãi rác công nghiệp, đổ hàng nghìn tỉ tiền mồ hôi, nước mắt của dân vào các công trình để rồi bỏ hoang, làm cho đất nước nghèo đi, khiến đứa bé vừa chào đời đã trở thành con nợ, khiến tài nguyên cạn kiệt, ô nhiễm tràn lan, tệ nạn xã hội hoành hành, khiến người dân suy giảm niềm tin vào thể chế, vào đội ngũ cán bộ, không thể gọi với cái tên nào khác ngoài cụm từ "bán nước, hại dân".

Thứ Năm, 27 tháng 7, 2017

VÌ LỊCH SỬ VÀ CÔNG LÝ, CHÚNG TÔI LÊN TIẾNG

Chúng tôi, những nạn nhân còn sống và thân nhân những nạn nhân đã qua đời trong một vụ án không được xét xử cách nay vừa tròn 50 năm được gọi tắt là “Vụ án Xét lại chống Đảng”, một lần nữa phải lên tiếng vì sự thật và công lý, vì lương tâm và nghĩa vụ, vì một đất nước thượng tôn pháp luật.
BỐI CẢNH LỊCH SỬ.
Năm 1956, tại Đại hội 20 Đảng cộng sản Liên Xô, Bí thư thứ nhất Nikita Khrushev đã đọc báo cáo quan trọng về chống tệ sùng bái cá nhân Stalin và chủ trương “cùng tồn tại trong hoà bình” giữa hai hệ thống cộng sản và tư bản. Đường lối mới đã được hầu hết các đoàn đại biểu tán đồng tại Đại hội các đảng cộng sản và công nhân quốc tế họp tại Moskva với 81 thành viên tham dự năm 1960.
Đoàn đại biểu Đảng Lao Động (Cộng sản) Việt Nam (viết tắt theo tên mới ĐCSVN) do Chủ tịch Đảng Hồ Chí Minh cùng với Bí thư Thứ nhất Lê Duẩn và các ủy viên Bộ Chính trị Trường Chinh, Nguyễn Chí Thanh tham dự đã ký vào bản Tuyên bố chung Hội nghị trên. Đường lối mới này đã bị Đảng cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) kịch liệt lên án, gọi là “Chủ nghĩa xét lại hiện đại”.
Sự thay đổi trong nhận định về quan hệ quốc tế đã phân hoá nội bộ một số đảng cộng sản. Trong ĐCSVN cũng xuất hiện hai luồng quan điểm khác nhau. Một bên ủng hộ “cùng tồn tại trong hoà bình”, phản đối sự rập khuôn đường lối giáo điều tả khuynh của ĐCSTQ, mở rộng dân chủ trong đảng cũng như trong xã hội, chủ trương hòa bình thống nhất đất nước, phát triển kinh tế đa thành phần.

Biến cố Đồng Tâm: HÃY GIỮ ĐÚNG CAM KẾT ĐỐI NGOẠI!

 -Nguyễn Đăng Quang-

         Sáng 20/4/2017, trả lời câu hỏi về biến cố Đồng Tâm sau khi người dân bắt 38 quan chức Đảng, Chính quyền và CSCĐ làm con tin khi lực lượng này được phái đến để cưỡng chế, giải tỏa phần đất đang tranh chấp giữa người dân với Tập đoàn Viettel nhằm đòi chính quyền phải thả 5 người dân bị các cơ quan chức năng đánh đập dã man và bắt đưa đi trái phép, Người phát ngôn Bộ Ngoại giao Việt Nam tuyên bố: “Các cơ quan chức năng Tp. Hà Nội đang giải quyết tình hình theo đúng quy định của pháp luật, và bảo đảm quyền lợi hợp pháp của các bên liên quan”! Đây là lần đầu tiên từ khi ĐCSVN cầm quyền, Bộ Ngoại giao Việt Nam, thông qua Người phát ngôn đối ngoại của mình, tuyên bố lập trường giải quyết một vấn đề thuần túy về mặt đối nội trong một cuộc họp báo quốc tế thường kỳ của Bộ Ngoại giao!
    Người viết bài này cho rằng Người phát ngôn Bộ Ngoại giao không thể ngẫu hứng tuyên bố về cách thức giải quyết một vấn đề nội trị thuần túy nếu không có chỉ thị của Lãnh đạo cấp cao. Và cũng không phải vô cớ Lãnh đạo cấp cao lại lệnh cho Bộ Ngoại giao chỉ đạo Người phát ngôn tuyên bố như vậy cả! Tất cả đều có nguyên nhân và lý do sâu xa của nó! Và như có sự phối hợp rất nhịp nhàng, chiều tối cùng ngày (tức rạng sáng ngày 20/4/2017 giờ Hoa Kỳ), Chủ tịch Hà Nội Nguyễn Đức Chung đột ngột về Huyện Mỹ Đức mời người dân Đồng Tâm lên gặp để “đối thoại”. Nhưng người dân “không dám” đến, cuộc đối thoại bất thành! Song người đứng đầu Hà Nội vẫn tuyên bố: “Chính quyền không sử dụng vũ lực tấn công vào thôn Hoành để giải cứu con tin!”. Hai việc trên tưởng như không có sự liên quan nào cả, nhưng thực ra đây là những động thái để đáp ứng một đòi hỏi đối ngoại! Người viết bài này được biết, một cường quốc rất quan trọng với Việt Nam đã dùng ảnh hưởng của họ khéo léo và tế nhị tác động qua con đường ngoại giao nhằm tìm cách tháo ngòi nổ, tránh cho bạo lực không xảy ra đối với người dân Đồng Tâm!

Thứ Tư, 26 tháng 7, 2017

GS NGÔ BẢO CHÂU CÓ XÚC PHẠM HỒ CHỦ TỊCH KHÔNG?

Trần Đình Sử
GIÁO SƯ NGÔ BẢO CHÂU
CÓ XÚC PHẠM HỒ CHỦ TỊCH KHÔNG?
Ông Nguyễn Trọng Bình phân tích: "Năm2016, nhân dịp kỷ niệm ngày sinh của Chủ tịch Hồ Chí Minh, trên trang cá nhân, GS Châu có nói rằng: “Có quý mến ai thì mong họ thoát khỏi vòng luân hồi, đừng bắt họ sống mãi trong sự nghiệp của chúng ta”.
Bình tĩnh phân tích cặn kẽ từng chữ trong câu nói trên sẽ thấy không có một chi tiết nào, cơ sở nào để nói rằng GS Châu xúc phạm Chủ tịch Hồ Chí Minh như lời của những kẻ đã cố tình “chụp mũ” cho ông. Câu nói trên chỉ có thể hiểu ở hai tầng nghĩa sau đây nếu người đọc có một sự hiểu biết ở mức trung bình:
Một, câu nói trên trước hết cho thấy quan điểm riêng của GS Ngô Bảo Châu trong vấn đề thể hiện sự tôn kính của cá nhân này với một cá nhân nào đó (mà mình thần tượng). Nói khác đi, kính trọng và nhớ ơn ai đó là một chuyện còn cách thức thể hiện sự kính trọng và nhớ ơn đó ra bên ngoài là một chuyện khác. “Có yêu mến ai thì mong họ thoát khỏi vòng luân hồi” – ý này nếu là người có hiểu biết nhất định về tư tưởng và giáo lý nhà Phật sẽ biết con người sau khi mất đi nếu “thoát khỏi vòng luân hồi” cũng đồng nghĩa với việc được “về” với cõi “niết bàn”, hay xứ “tiên cảnh”; và chỉ có những người với phẩm hạnh cao vời - những bậc chân tu đắc đạo mới mong “về” được cõi ấy. Như thế, ý của GS Châu ở đây là nếu chúng ta cầu mong cho thần tượng mình “thoát khỏi vòng luân hồi” chính là chúng ta đang thể hiện lòng tôn kính cao nhất và thánh thiện nhất dành cho họ; còn để họ “sống mãi trong sự nghiệp của chúng ta” nghĩa là họ mãi mãi không được “siêu thoát”, vẫn trong bể trầm luân của kiếp người.
Hai, đặt trong bối cảnh và thời điểm xuất hiện câu nói trên, cùng với sự liên tưởng với xã hội và đất nước Việt Nam hôm nay, cho phép chúng ta suy luận thêm một tầng nghĩa khác trong câu nói trên của GS Ngô Bảo Châu là: ông muốn ngầm phê phán, đả kích những kẻ nào nhân danh lợi dụng hình tượng Chủ tịch Hồ Chí Minh để che đậy những việc làm tệ hại của mình; những kẻ tuy ngoài miệng nói “học tập theo Bác” nhưng thực chất là mang Bác ra làm tấm bình phong và nhất là qua đó phỉnh lừa đám đông dân chúng vốn cuồng tính và mê muội.
Tóm lại, với câu nói trên Ngô Bảo Châu hoàn toàn không có một ý nào xúc phạm mà ngược lại còn rất tôn kính Chủ tịch Hồ Chí Minh theo góc nhìn và quan điểm của cá nhân ông trên tinh thần giáo lý nhà Phật" (Bài trên trang Viet -study của THD, xin phép ông Dũng).
.

Chủ Nhật, 23 tháng 7, 2017

Chỉ trong sáu tháng đầu năm 2017, Cơ quan An ninh Điều tra đã bắt bốn người theo Điều 88 Bộ luật Hình sự (BLHS) về tội tuyên truyền chống nhà nước. Con số này ngang bằng với năm 2015 và năm 2012. Từ năm 2012 đến nay có ít nhất 21 người bị bắt theo Điều 88, trong đó có sáu người vẫn chưa được xét xử và sáu người vẫn đang thụ án tù.
Điều 88 phạt tù tối đa lên đến 20 năm đối với những ai “tuyên truyền chống nhà nước”, bao gồm các hành vi phỉ báng chính quyền; phao tin bịa đặt gây hoang mang trong nhân dân; làm ra, tàng trữ và lưu hành các tài liệu chống nhà nước.
Đây là điều luật về phỉ báng với mức án tù nặng nhất trong các nước ở Đông Nam Á.
Bà Trần Thị Nga (Hà Nam), thường gọi là Thúy Nga, là người đầu tiên bị bắt vào tháng 01/2017 theo Điều 88.
Chỉ trong tháng 3/2017, Cơ quan An ninh Điều tra đã bắt thêm hai người là ông Bùi Hiếu Võ (TP. Hồ Chí Minh) và ông Phan Kim Khánh (Thái Nguyên), đồng thời tạm giam để điều tra đối với ông Vũ Quang Thuận và ông Nguyễn Văn Điển cùng ngụ tại Hà Nội vì làm và phát tán video clip có nội dung xấu (chưa rõ điều tra tội gì).
Trường hợp gần đây nhất bị bắt theo Điều 88 là ông Trần Hoàng Phúc, sinh năm 1994. Ông bị bắt vào đầu tháng 7/2017 khi đang tạm trú tại quận Tây Hồ, Hà Nội.

Thứ Sáu, 21 tháng 7, 2017

Tượng đài dựng tại Sơn La

(Thân tặng Giáo Sư Ngô Bảo Châu)
Đặng Huy Văn

Giáo Sư Ngô Bảo Châu: “Số tiền này đủ để xây toàn bộ trường, các ký túc xá cho Sơn La và các tỉnh miền núi. Trẻ con ăn không đủ no, áo không đủ ấm , sinh hoạt như lũ thú hoang, mà bỏ ra 1400 tỷ để xây tượng đài thì hoặc là khốn nạn, hoặc là thần kinh“.


Tượng đài dựng tại Sơn La
“Hoặc là khốn nạn, hoặc là thần kinh!”
Sinh thời lai lịch bất minh
Việt, Hoa hai nước đều tình quê hương
Nay thành tượng đá hoa cương
Vẫn yêu nước Việt, vẫn thương nước Tàu
Miền Nam khắc khoải niềm đau
Nồi da xáo thịt biết bao năm trời
Mậu Thân Sáu Tám Huế ơi
Nghìn sau sử sách đời đời khắc ghi
Đánh cho quân Mỹ cút đi
Để Mao ác quỷ nâng ly rượu mừng
Thành danh lưỡng quốc anh hùng
Tượng đài nghìn tỷ trải cùng nước non
Mặc bay ai mất ai còn
Dân xa bệnh viện, trẻ con thiếu trường
Ngày ngày pá, mế lên nương
Háng Đồng dột nát là trường của em!(1)
Sơn La chờ đợi ngày đêm
Tượng đài nghìn tỷ về trên đất này
Quan tham có “cục” cầm tay
Để xây biệt thự rồng bay cuối trời
Mời lên du lịch quê tôi
Mà xem xác chết được “ngồi” xe ôm!(2)
Còn trời, còn nước, còn non
Tượng đài còn đó, dân còn khổ đau
Bảy hai năm lệ thuộc Tàu
Nhờ ai gây dựng, đồng bào rõ không?
Hà Nội, 19/7/2017
Đặng Huy Văn
(1). Về nơi học sinh phải ăn thịt chuột ngày giá rét

(2). Chở người chết bằng xe máy: Có hỏi bác sĩ thuê xe – DVO – Báo ..

Thứ Năm, 20 tháng 7, 2017

Chuyện Trung tướng Võ Văn Liêm cho thấy VN cần cách mạng dân chủ

Lê Minh Nguyên
Chế độ dân chủ pháp trị (rule OF law) có nền tảng luân lý và xây dựng bằng cấu trúc thượng tôn pháp luật, dù tổng thống, thủ tướng, thẩm phán tối cao hay cả một định chế chính quyền như hành pháp... đều phải đứng dưới luật pháp. Bà Tổng thống Phát Cận Huệ ở Nam Hàn phải từ chức và lãnh án tù vì phạm luật, ở Mỹ một nhóm 21 đứa trẻ miệng còn hôi sữa (tuổi từ 9 đến 20) kiện chính quyền liên bang và thắng (http://bit.ly/2vyuq0p), đương kim Tổng thống Mỹ Donald Trump đang bị công tố viên độc lập Robert Mueller điều tra về nghi vấn thông đồng với Nga, cản trở công lý, thủ lợi từ chức vụ (Emoluments Clause) mà điều I (9)(8) của Hiến pháp ngăn cấm, cho thấy trong dân chủ pháp trị không ai có thể đứng trên luật pháp.
Chế độ nhà nước pháp quyền (rule BY law) mà CSVN thường hay khoe khoang cho phép Đảng CSVN đứng TRÊN pháp luật và DÙNG pháp luật như một CÔNG CỤ để phục vụ việc nắm quyền của Đảng. Cho nên nó được áp dụng một cách TUỲ TIỆN, một cách kỳ thị, một cách để bảo vệ giai cấp thống trị, tức đảng viên Đảng CSVN. Nó không có công lý và không phải để thực thi công lý, nó ngụy công lý, được dùng để ru ngủ quần chúng là Đảng CSVN cai trị bằng công lý của luật pháp.
Hôm 14/7/2017 anh trung úy cảnh sát giao thông quận Bình Thủy Nguyễn Văn Thành chặn xe ô tô của Trung tướng Võ Văn Liêm do tài xế lái đang chạy từ hướng sân bay Cần Thơ về quận Ninh Kiều vì quá tốc độ giới hạn 70km/h (tốc độ xe 81km). Tướng Liêm chửi mắng, hăm he, dùng quyền lực để đe dọa Thành và cả vị chỉ huy của Thành. Video thu lại hoạt cảnh cho thấy nhà nước pháp quyền của CSVN là như vậy đó! (http://bit.ly/2vyD8vA)

Thứ Tư, 19 tháng 7, 2017

XIN HỎI ÔNG TRƯƠNG MINH TUẤN.


   -Nguyễn Đăng Quang-

        Chắc phải là người có tài tuyên truyền, thuyết khách nên mới hơn 1 năm làm Bộ trưởng Thông tin-Truyền thông, ông Trương Minh Tuấn lại nhanh chóng được cho kiêm nhiệm thêm chức Phó Trưởng ban Tuyên giáo Trung ương ĐCSVN. Gần đây ông không chỉ thể hiện là Tư lệnh “thép” trong lĩnh vực Thông tin-Truyền thông, mà còn chứng tỏ là người tiên phong và có kiến thức uyên thâm trong lĩnh vực kinh tế vĩ mô! Có lẽ đây là bước chạy đà, chuẩn bị cho xuất TBT sắp tới? Nếu đúng vậy, xin được chúc mừng ông!
       Cách đây không lâu, hệ thống thông tin-báo chí nhà nước đồng loạt đăng tải bài viết ca tụng “Sự phát triển ngoạn mục” của nền “Kinh tế thị trường định hướng Xã hội chủ nghĩa” với tiêu đề “Sức thuyết phục của Kinh tế thị trường định hướng Xã hội chủ nghĩa”, ký tên Trương Minh Tuấn. Tôi đoán tác giả đích thị là ông. Mặc dù ông rào trước đón sau là “không tranh luận về học thuật, mà chỉ đề cập đến các vấn đề thực tiễn trong quá trình phát triển của đất nước, và sự tiếp nhận của cuộc sống người dân, sự ghi nhận của cộng đồng quốc tế đối với KTTT định hướng XHCN”. Song những độc giả, đặc biệt là những độc giả lớn tuổi không thể không thắc mắc, và muốn nêu lên những khúc mắc, mâu thuẫn rất cần tác giả giải đáp! Tôi không có ý định tranh luận với ông về học thuật, chỉ xin nêu vài khúc mắc cụ thể liên quan đến luận điểm mà ông cho là “được sự tiếp nhận của người dân, sự ghi nhận của cộng đồng quốc tế đối với KTTT định hướng XHCN” được ông tô hồng trong bài viết của mình! Ý kiến ông thế nào, xin ông cho công bố công khai trên báo in và cả báo mạng do ngành ông quản lý, đồng thời, nếu có thể, xin ông vui lòng gửi vào hòm thư điện tử của tôi theo địa chỉ sau: DangQuang42@gmail.com. Tôi xin được trân trọng cám ơn ông nhiều!
    Dưới đây là 4 vấn đề cụ thể và ngắn gọn, nhờ ông giải đáp giùm:

Thứ Ba, 18 tháng 7, 2017

QUAN CỘNG SẢN

Phạm Đình Trọng
Cung cách ứng xử trong cuộc sống của đám quan cộng sản, từ quan trẻ, cấp nhỏ như bà Phó Chủ tịch quận Lê Mai Trang, tới quan già, cấp cao như trung tướng Võ Văn Liêm cho người dân nhận ra rằng đám quan chức cộng sản chỉ có hình hài của con người thể xác, con người sinh vật, tuyệt nhiên không có hình hài của con người văn hóa, con người xã hội.
Con người thể xác là sản phẩm của tự nhiên, của di truyền nòi giống. Con bò đẻ ra con bò. Con người thể xác chỉ là sinh vật trong tự nhiên, chỉ có phần “con” do cha mẹ sinh ra. Phần “con” đó dù cao 1,9 mét, nặng 90 kilogram hay chỉ cao 1,5 mét, nặng 40 kilogram cũng chỉ tính theo đơn vị con.
Con người văn hóa xã hội do chính mỗi người tự hình thành, tự tạo ra cho mình, tự sinh ra mình bằng cách tiếp nhận nền văn hóa xã hội của loài người để hình thành con người văn hóa của riêng mình, tạo nên hình hài “người” của mỗi người.

Thứ Hai, 17 tháng 7, 2017

Lưu Hiểu Ba, ngọn lửa vẫy gọi

Bài đọc trong lễ tưởng niệm Lưu Hiểu Ba, giải Nobel Hòa bình
Tương Lai

Đó là ngọn lửa của trí tuệ và lòng quả cảm của người trí thức đích thực, người đấu tranh cho nhân quyền hàng đầu của Trung Quốc, giải Nobel Hòa bình 2010.
Bị bắt năm 2008 và bị kết án 11 năm tù giam với cáo buộc “âm mưu lật đổ nhà nước”, Lưu Hiểu Ba vừa qua đời ở tuổi 62 tại một bệnh viện thuộc thành phố Thẩm Dương sau một thời gian ngắn điều trị bệnh ung thư gan. Giáo sư Lưu Hiểu Ba là biểu tượng của một nhân cách trí thức với bản lĩnh “uy vũ bất năng khuất”, bền bỉ và quả cảm đấu tranh cho khát vọng tự do và dân chủ chống lại chế độ toàn trị phản dân chủ đang thống trị hơn một tỷ dân Trung Quốc.
Sau khi đã thụ án được 8 năm, ngày 23/5/2017 ông bị chẩn đoán mắc bệnh ung thư gan và được đưa ra khỏi nhà tù để điều trị tại một bệnh viện ở tỉnh Thẩm Dương. Chính quyền Bắc Kinh đã khước từ yêu cầu của gia đình giáo sư Lưu Hiểu Ba và một số Chính phủ cùng với Tổ chức Nhân quyền Quốc tế về việc cho ông sang Mỹ hoặc Đức chữa bệnh. Lý do sự khước từ đó chẳng có mấy khó hiểu đối với nhà cầm quyền Trung Quốc cũng như với mọi nhà nước của chế độ toàn trị phản dân chủ khác. Tuy nhiên, đối với Trung Quốc thì càng là điều cấm kỵ vì tên tuổi của Lưu Hiểu Ba gắn liền với cuộc đấu tranh vạch trần vụ thảm sát Thiên An Môn năm 1989.
Vào năm đó, giáo sư Lưu Hiểu Ba đang thỉnh giảng tại Đại học Columbia ở New York Hoa Kỳ đã không chút do dự mà quyết định bay ngay về Bắc Kinh để đồng hành với sinh viên và thanh niên Trung Quốc trong cuộc đấu tranh đòi tự do trong các cuộc biểu tình ôn hòa. Chính ông đã tham gia thương thuyết với quân đội được điều đến để bắn giết không nương tay những người trẻ tuổi trên quảng trường Thiên An Môn. Ông đã góp phần cứu hàng trăm người biểu tình thoát khỏi họng súng của những công cụ chỉ biết bóp cò theo lệnh.

Cũng chính vì vậy, sau vụ thảm sát Thiên An Môn đến trước năm 2008, nhà trí thức Lưu Hiểu Ba liên tục bị khủng bố, đe dọa và đã từng hai lần bị bắt đi tù. Vào tháng Giêng năm 1993, ông được mời sang Úc tham gia phỏng vấn trong cuộc thực hiện bộ phim tài liệu biến cố Thiên An Môn. Đã có lời khuyên ông nên ở lại Úc nhưng ông quyết liệt từ chối và khẳng định rằng “cuộc đời tôi là để góp phần xây dựng một tương lai tốt đẹp hơn cho Trung Quốc và điều đó có nghĩa là tôi phải sống tại quê nhà. Đó là quê hương của tôi”.

Chủ Nhật, 16 tháng 7, 2017

Con trâu biết làm toán bị bà Nguyễn Thị Hộ Lý cột ở sân đình

Trần Thảo 

Hôm nay vớ phải bài viết của nhà báo Nguyễn Thị Hộ Lý trên tờ điện tử Sân Đình, tôi quả thật cảm thấy rất dzui. Đang hết đề tài, không biết phải viết cái gì cho đỡ ngứa ngáy thì chị Hộ Lý cung cấp ngay tức thì, đúng là buồn ngủ mà gặp chiếu manh, phải ngả lưng làm một giấc chứ còn chần chờ gì nữa!
Trong bài viết của mình, chị Hộ Lý liệt kê lý lịch mấy đời của nhà toán học Ngô Bảo Châu, nêu bật lên những ưu đãi mà chế độ CSVN đã dành cho nhà toán học này, từ cấp nhà ở, cấp viện nghiên cứu v.v... Sau đó chị Hộ Lý tát trái nhà toán học NBC một phát vì tội dám buông ra những lời xúc phạm đến "bác vĩ đại" của chị Hộ Lý. Chị trích "lời dạy của bác" rằng thì là người có tài mà không có đức thì cũng là người vô dụng. Chị Hộ Lý túm gọn một câu: Ngô Bảo Châu chỉ là một con trâu biết làm toán!
Trước hết, tôi xin bàn đôi điều về lời dạy của "bác" mà chị Hộ Lý đã trích dẫn để kê tủ đứng vô họng nhà toán học Ngô Bảo Châu:
Người có tài mà không có đức thì cũng là người vô dụng.
Thế nào là tài? Thế nào là đức?
TÀI ở đây chính là khả năng xuất sắc của một cá nhân nào đó trong một lãnh vực, có thể là về toán học, về nghệ thuật, về âm nhạc, về thể thao, về lãnh đạo v.v... mà cá nhân đó sử dụng nhuần nhuyễn để góp phần xây dựng xã hội tốt đẹp.
ĐỨC nếu muốn diễn giải rõ ràng thì hơi rắc rối một chút chứ không đơn giản như với chữ TÀI bởi vì tiêu chuẩn về ĐỨC có phần thay đổi theo sự tiến bộ về kiến thức của con người.
Người xưa quan niệm con người phải gom đủ TAM CƯƠNG NGŨ THƯỜNG mới được coi là người có đạo đức tốt.

Thứ Sáu, 14 tháng 7, 2017

Thủ tướng nên đứng ra phân xử vụ tranh chấp đất ở Đồng Tâm

Phạm Viết Đào
Từ nay đến khi Thủ tướng quay về với việc dân việc nước tôi sẽ chia sẻ lại bài này liên tục. Các bạn cũng nên chia sẻ rộng rãi bài viết của Phạm Viết Đào, một người có tầm nhìn sâu rộng, có kinh nghiệm và tri thức về thanh tra đã từng đưa sáu quan chức vào tù ở thập kỷ 90 khi anh làm thanh tra Bộ Văn hoá. Đây không phải đơn tố giác, khiếu nại hay cầu cứu, mà là một bài viết thẩm định kết quả thanh tra của Hà Nội với đất Đồng Tâm của một cán bộ thanh tra có thâm viên, sắc sảo, dày kinh nghiệm, nắm vững luật pháp, hiểu sâu từng con số, với số liệu và lý lẽ chính xác, thuyết phục. Thủ tướng cần đọc, cho dù sau khi đọc ông lờ đi thì lẽ phải của dân Đồng Tâm mà bài viết vạch ra rõ như ban ngày cũng đã nằm gọn trong lương tâm ông, có thể bị chôn vùi ở đó và cũng có thể một ngày nào đó sẽ cựa quậy và sống dậy. So với những lý lẽ rối rắm, loanh quanh, mập mờ, ấp úng và quy chụp của Nguyễn Đức Chung thì lý lẽ của bài này như mặt trời so với đèn pin, như Tiến sỹ so với học sinh trung học. Các vị ở các cơ quan công quyển và trong các nhóm lợi ích dán tem nhãn QP có thể trì hoãn, lờ đi, chứ không thể nào bác bỏ.
Đỗ Minh Tuấn
Vụ thanh tra đất ở Đồng Tâm đã công bố dự thảo kết luận thanh tra. Theo luật Thanh tra thì kết luận chính thức sẽ được công bố ngay sau đó vài tuần…
Theo người viết bài này, với chiều hướng kết luận của thanh tra đất như bản dự thảo vừa qua thì khó lòng đạt được sự đồng thuận giữa dân Đồng Tâm với chính quyền Hà Nội và Bộ Quốc phòng…
Mục tiêu của bất kỳ cuộc thanh tra nào cũng đều tìm các giải pháp thực tế, khách quan, công tâm, thấu lý đạt tình, “rút củi đáy nồi” để đạt được sự đồng thuận, để an dân… Mục tiêu của thanh tra không phải đẩy dân vào chân tường, biến dân thành đối thủ, đối địch; nhất là do xuất phát từ sự tranh chấp đất đai.
Cha ông từng đúc kết: “Hôn nhân, điền thổ vạn cổ chi thù”… Những tranh chấp đất đai nếu không được giải quyết khôn ngoan, thấu đáo, công tâm, tỉnh táo sẽ là mầm họa gây nên sự bất bình giữa dân chúng, chính quyền. Vì lý do đó, blogger Phạm Viết Đào đề nghị đích thân Thủ tướng nên vào cuộc vì mấy cơ sở pháp lý sau đây:
1/ Đất Đồng Tâm là đất do Chủ tịch Hội đồng Bộ trưởng ký quyết định thu hồi bằng Quyết định 113/TTg ngày 14/4/1980 để phục vụ mục đích xây dựng 1 sân bay quốc phòng; số đất quyết định thu hồi của dân Đồng Tâm và một số xã ở Chương Mỹ là 206 ha. 

Thứ Ba, 11 tháng 7, 2017

VỀ ĐỒNG TÂM, TÂM SỰ VỚI CỤ KÌNH!

 -Nguyễn Đăng Quang-


          Nhận lời mời của cụ Lê Đình Kình và gia đình, tôi cùng nhà văn Nguyên Bình, nhà báo Nguyễn Đình Ấm, doanh nhân CCB Phan Trọng Khang và nhà giáo Nguyễn Tiến Dân là 5 trong trong số hàng triệu người quan tâm và theo dõi sự kiện Đồng Tâm sau biến cố hôm 15/4/2017, cuối tuần qua đã rủ nhau về thôn Hoành, xã Đồng Tâm thăm sức khỏe và trò chuyện với cụ Lê Đình Kình và đại gia đình cùng nhiều bà con người dân ở đây. Phải có người đỡ, cụ mới ngồi dậy được để tiếp chúng tôi. Từ sau hôm được xuất viện về nhà đến nay đã gần 3 tháng, cụ vẫn chưa thể tự ngồi dậy được. Cụ phải gánh chịu vết thương quá nặng, khó tránh khỏi thương tích suốt đời, vì xương đùi trái cụ bị gẫy thành 4 đoạn, xương hông bị vỡ, được Bệnh viện Việt Đức phẫu thuật, phải nẹp một thanh kim loại dài 27cm dọc suốt đoạn xương đùi bị dập nát với tổng cộng 11 đinh vít cố định, cộng thêm 2 đinh vít nữa để cố định chỗ xương hông bị vỡ! Cụ cố gắng tiếp chúng tôi trong tình trạng cơ thể đau mệt nhưng trí lực tỉnh táo và tinh thần minh mẫn! Được biết, ngay sau khi xuất viện về nhà, cụ đã lên tiếng tố cáo 4 sỹ quan LLVT (có họ tên, cấp bậc, chức vụ cụ thể) sáng hôm 15/4/2017 khi được cụ dẫn ra thực địa giáp ranh sân bay Miếu Môn để chỉ ranh giới đất tranh chấp, bất thần họ vây quanh rồi xông vào đạp và đá cụ gẫy xương, quẳng cụ lên xe “như quẳng một con vật”, sau đó còn dùng còng số 8 khóa quặt 2 tay rồi nhét dẻ vào mồm cụ, và cứ thế xe chạy 50km đưa cụ về nơi tạm giữ để lấy lời cung! Sau gần 3 ngày rưỡi bất tỉnh và đau đớn, họ mới đưa cụ vào bệnh viện để cấp cứu! Cụ cho biết mục đích chính của họ là “nhằm thủ tiêu để bịt đầu mối, không cho cụ lên tiếng phanh phui sự thật trong vụ cướp đất ở cánh Đồng Sênh.”! Tôi hỏi cụ: “Thế từ sau hôm bác xuất viện về nhà đến nay, có ai trong số họ đến thăm bác không?”. Cụ buồn rầu đáp: “ Nhiệm vụ thứ nhất được giao, họ đã hoàn thành, nhưng mới được một nửa! Tôi không rõ họ có được giao tiếp nhiệm vụ đến thăm tôi hay không, nhưng có lẽ họ không được giao đâu, cho dù lương tâm họ có muốn chăng nữa!”. Cụ cho biết, cụ lên tiếng để công luận thấy rõ căn nguyên và bản chất sự việc, chứ cụ không tư thù cá nhân ai, cũng như đòi truy tố 4 kẻ thủ ác kia! Cụ hy vọng việc này sẽ do cơ quan pháp luật của thành phố thực hiện theo đúng nội dung mà Chủ tịch Tp. Hà Nội Nguyễn Đức Chung đã cam kết với dân Đồng Tâm hôm 22/4/2017!   

Thứ Hai, 10 tháng 7, 2017

‘10 năm Hoa Quỳnh’: Đảng tự giẫm chân hay ai giẫm lên đảng?


Phiên xử Mẹ Nấm tại Việt Nam.
Không biết vô tình hay hữu ý, trường hợp Mẹ Nấm Nguyễn Ngọc Như Quỳnh – nhà hoạt động nhân quyền tranh đấu cho người dân miền Trung phản kháng Formosa – đã được chính quyền nổi còi báo động toàn quốc ngay trước khi diễn ra những chuyến công du đối ngoại của cấp chóp bu Việt Nam. Ngay trước mắt là chuyến đi Đức của Thủ tướng Phúc dự Hội nghị G20 khai mạc vào ngày 7/7/2017.
Vô tình hay hữu ý?

Vào nửa cuối tháng 5/2017, trước chuyến đi của Thủ tướng Phúc sang Washington với mục đích ẩn ý “làm quen với Trump”, ngay trước cuộc đối thoại thường niên về nhân quyền Việt - Mỹ tại Hà Nội, ngôi nhà nhỏ số 24 Đặng Tất ở Nha Trang của bà Nguyễn Thị Tuyết Lan – mẹ của Như Quỳnh – bất thần bị hàng trăm công an và dân phòng bao vây vòng trong vòng ngoài. Những người hàng xóm chứng kiến cảnh tượng hùng hổ đe nẹt ấy cứ ngỡ là trong nhà bà Lan phải có một lực lượng đang “âm mưu lật đổ chính quyền”, hay chí ít cũng phải có một tổ chức phản động đang nhóm họp. Song ngôi nhà ấy lại chỉ có bà Lan và hai bé con của Quỳnh – những sinh linh chân yếu tay mềm mà chỉ cần thế ngang ngược côn đồ của một viên công an là khống chế được tất cả.
Vậy tại sao chính quyền phải dùng đến “sức mạnh toàn dân” như thế?
Không thể hiểu khác hơn, việc cho số đông công an bao vây nhà, phong tỏa “nội bất xuất ngoại bất nhập” là một “biện pháp nghiệp vụ” của chính quyền vẫn tuyên xưng “chính danh”, trở thành mẫu mực về hiệu quả khủng bố tâm lý trong các giáo trình nghiệp vụ “bảo vệ an ninh Tổ quốc”.
Cảnh tượng đầy màu sắc khủng bố trên lại xảy ra hai tháng sau khi đóa hoa Nguyễn Ngọc Như Quỳnh được Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ vinh danh “Người phụ nữ can đảm quốc tế”.

Thứ Sáu, 7 tháng 7, 2017

Thông báo: Báo Tiếng Dân ra đời

Kính thưa quý độc giả,

Hôm nay là ngày Tiếng Dân chính thức chào đời.
Mục tiêu của Tiếng Dân là trở thành một tờ báo điện tử độc lập, một diễn đàn để mọi người Việt có thể chia sẻ thông tin, quan điểm về tất cả các lĩnh vực từ chính trị, kinh tế đến xã hội, giáo dục…
Tiếng Dân sẽ không nói thay bất kỳ ai bởi đây là nơi để chính quý vị – những người đang trăn trở về vận mệnh dân tộc, đang phẫn nộ với bất công chồng chất càng ngày càng cao, đang quay quắt với tương lai càng ngày càng mờ mịt, ảm đạm của chính mình và con cháu mình – lên tiếng.
Dù chúng tôi đã cố gắng hết sức nhưng chắc chắn quý vị sẽ nhìn ra nhiều khiếm khuyết trên Tiếng Dân, sẽ thấy nhiều điểm làm quý vị chưa hài lòng, thậm chí không hài lòng. Xin hãy góp ý và góp thêm sức, biến Tiếng Dân thành viên đá lót cho con đường đưa xứ sở của chúng ta tới tự do, đem lại cơm no, áo ấm và tri thức cho mọi người Việt.
Trân trọng,
***
Chúng tôi, những người viết báo chuyên nghiệp, cũng như những người chỉ đam mê công việc đem lại thông tin cho mọi người, đã quyết định tập hợp lại cùng nhau trong bối cảnh xã hội Việt Nam đang đứng ở hai cực: quá nhiều ngôn ngữ nhưng cũng lại quá ít thông tin, quá nhiều báo chí nhưng cũng quá ít sự thật.
Ước mong của chúng tôi là đem lại một kênh mới, một chọn lựa mới cho những người theo dõi thời sự Việt Nam, quốc tế, vốn đang có nhu cầu tiếp nhận một lượng tin tức vừa phải, không chiếm quá nhiều thời gian trong ngày nhưng có thể nhận biết được, chia sẻ được những gì đang diễn ra, đang thay đổi trên đất nước chúng ta.
Và sự thật, đó là điều cốt lõi mà chúng tôi tha thiết muốn đem đến cho mọi người.
Mượn câu nói của người xưa, nhà cách mạng Phan Châu Trinh (1872-1926) mà chúng tôi tâm đắc “Khai dân trí – Xướng dân quyền“, mục đích của tờ báo điện tử Tiếng Dân là muốn dùng sự thật để khai dân trí và thúc đẩy những sự phát triển và thay đổi cho con người. Thế kỷ trước hay thế kỷ này cũng vậy, dân tộc Việt Nam vẫn phải đang từng ngày vượt qua đêm đen của nhận thức, của không nghi ngại để nắm tay nhau đến trước đại cục đổi thay.
Chúng tôi là những người đang dựng lại ước mơ của mình cho một chân trời cách mạng tư duy mà chí sĩ Tây Hồ đã ôm ấp. Chúng tôi bao gồm cả quý vị, những người đang đọc những dòng chữ này và muốn góp sức cùng chúng tôi hôm nay. Đừng ngại liên lạc hay gửi đến cho chúng tôi những bài viết tâm huyết của quý vị.
Tiếng Dân là tiếng nói của chúng ta. Cùng nhau, chúng ta khai mở dân trí và cất cao tiếng nói về quyền của nhân dân, quyền con người.
Trân trọng,
BBT Tiếng Dân

Thứ Năm, 6 tháng 7, 2017

“Nhà nước Yên Bái” và trách nhiệm bà Phạm Thị Thanh Trà

Tác giả: Nguyễn Huy Toàn
.KD: Nhà báo Nguyễn Huy Toàn (Truyền hình CAND) vừa gửi cho blog bài viết này. Còn mình nghĩ cái sự “tha hóa” kiểu này nó chẳng phải chuyện riêng Yên Bái. Nhân điển hình tích cực thì khó thế, mà học cái xấu, cái tha hóa- cứ “nhìn nhau mà… gắp thịt” của các quan chức sao nhanh thế  
.Title bài, mình xin đặt lại cho ngắn gọn  
——————-   

Tôi viết bài này không riêng gì cho Yên Bái.
Những ngày qua, các phương tiện truyền thông cũng như mạng xã hôi liên tục đưa tin về những “biệt phủ” khủng, những gia sản kếch xù của các quan chức Yên Bái. Điều mà xã hội quan tâm là bởi vì Yên Bái là một tỉnh nghèo, hàng năm Trung ương vẫn phải hỗ trợ gạo cứu đói, trong khi đó một bộ phận giàu có một cách nghênh ngang, tương phản với đời sống người dân. Nếu họ là Doanh nghiệp, Doanh nhân thì chẳng nói làm gì, nhưng đây toàn là cán bộ, Đảng viên trong bộ máy chính quyền tỉnh Yên Bái – những người hưởng lương công chức Nhà nước. Vậy xin đặt ra một số câu hỏi để chúng ta cùng tìm câu trả lời cho những vấn đề này:
– Câu hỏi thứ nhất: Những người em bà Phạm Thị Thanh Trà, và những quan chức khác của Yên Bái xây dựng các dinh thự, các “biệt phủ” bà Trà có biết không? Tôi tin chắc rằng bà biết rõ vì đây không phải là cái kim, sợi chỉ mà có thể cất giấu chỗ này, chỗ nọ được. Thậm chí bà Trà còn có thể là vị khách quý trong các bữa tiệc khánh thành.
– Câu hỏi thứ hai: Với cương vị là Bí Thư tỉnh ủy: – Bà Trà và tập thể lãnh đạo Tỉnh ủy Yên Bái có tổ chức quán triệt đầy đủ các Nghị quyết của Đảng tới cán bộ đảng viên hay không. Đặc biệt là Nghị quyết Trung ương 4 (khóa XI) “Một số vấn đề cấp bách về xây dựng Đảng hiện nay”, Trong đó, Đảng ta nhấn mạnh vấn đề trọng tâm cần tập trung chỉ đạo, tạo chuyển biến, là: Ngăn chặn, đẩy lùi tình trạng suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống của một bộ phận không nhỏ cán bộ, đảng viên, nhất là cán bộ lãnh đạo, quản lý các cấp..

Thứ Tư, 5 tháng 7, 2017

CHÚNG TA LÀ MẸ NẤM

Tân Thái Bá


Chúng ta là Mẹ Nấm,
Chúng ta là Ba Sàm.
Vì chúng ta đơn giản
Đều là người Việt Nam.
Mẹ Nấm đã bị bắt,
Không hề chống phá ai.
Như chúng ta, Mẹ Nấm
Lên tiếng vì tương lai,

XEM LẠI BÀI BÁO QUỐC DOANH !

Người Nhật nói: “Trung Quốc chiếm trọn Việt Nam chỉ là vấn đề thời gian”? ( báo quốc doanh đăng ) :

Thứ Ba, 4 tháng 7, 2017

Trách nhiệm của Quân Ủy và Bộ Quốc Phòng

Bùi Tín Blog - VOA

Dư luận trong nước gần đây rộ lên nhiều nhận xét bình luận về trách nhiệm của Quân Đội Nhân Dân trong việc làm biến nhiều đất quốc phòng thời chiến tranh thành đất tư nhân của nhiều sỹ quan cấp cao, đặc biệt là các tướng thuộc Quân khu VII, Quân khu IX, trước khi về hưu. Các tướng nguyên Tư Lệnh, Chính Uỷ, Tham mưu trưởng đều được cấp vài chục hécta đất một cách bán chính thức, có thể nói là tư túi, không theo một chính sách công khai của Nhà Nước.
Tôi được biết tại các tỉnh, các Đảng Ủy và Bộ Chỉ huy tỉnh đội Bộ đội Địa phương cũng theo gương các Quân khu, chia chác đất Quốc Phòng cho nhau một cách tự do, hào phóng, bất chấp đó là tài sản công của quốc gia.
Trong chiến tranh, theo nhu cầu quốc phòng, nhiều vùng đất của tư nhân được trưng dụng để xây doanh trại, bãi tập, trường bắn, nhà máy quốc phòng, quân y viện, trường quân chính, sân bay lớn, sân bay dã chiến, sân bay dự bị, sân bay trực thăng, các ụ súng cao xạ, trận địa tên lửa và pháo phòng không, rải ra ở khắp nơi.

Khởi tố hình sự vụ Đồng Tâm: BẢO VỆ LỢI ÍCH NHÓM hay GIỮ LÒNG TIN VỚI DÂN?

                        -Nguyễn Đăng Quang-

    Vụ Đồng Tâm đang êm ả, người dân đang chờ ngày công bố kết luận thanh tra để cùng nhau khắc phục hậu quả theo hướng tích cực thì bất ngờ CAHN ra quyết định khởi tố hình sự vụ án “bắt, giam giữ người trái pháp luật” và “hủy hoại, làm hư hỏng tài sản” ở Đồng Tâm (vụ 38 cán bộ Đảng và CSCĐ bị người dân bắt làm con tin và một số xe ô tô chở đoàn cưỡng chế bị xì lốp và đập bể kính!). Đây không chỉ là đòn đánh trực diện vào người dân Đồng Tâm mà còn cả vào công luận trong và ngoài nước! Người viết bài này không vội kết luận đây là việc làm sai trái, bội tín hay lật lọng của chính quyền Hà Nội, nhưng có thể khẳng định ngay đây là việc làm nóng vội, một sai lầm chính trị tồi tệ của chính quyền trong mắt người dân Đồng Tâm cũng như người dân toàn quốc! Sai lầm này rất có thể sẽ phải trả giá! Hình như có bàn tay đen đúa nào đó muốn phá hoại bản “Cam kết Đồng Tâm” (22/4/2017) và hủy hoại chủ trương “Đối thoại” mà Trưởng Ban Tuyên giáo Trung ương mới đề xuất gần đây?  
     Như mọi người đã biết, sáng 15/4/2017, lực lượng chức năng của Tp.Hà Nội, Bộ Quốc phòng và huyện Mỹ Đức đã lừa bắt cụ Lê Đình Kình và 4 người dân khác. Người dân Đồng Tâm phản ứng bằng cách bắt giữ 38 cán bộ Đảng và CSCĐ thuộc lực lượng cưỡng chế được phái đến để giải tỏa 59ha đất nông nghiệp giao cho Tập đoàn Viettel làm kinh tế. Và đây là căn nguyên dẫn đến sự ra đời của một biến cố xã hội đi vào lịch sử nước ta! Vâng, sự kiện đó được gọi là biến cố Đồng Tâm! Sau hơn một tuần lễ, trưa ngày 22/4/2017, nhận lệnh của Bộ Chính trị, Ban Bí thư và tất nhiên của cả Ban Thường trực Thành ủy Hà Nội, ông Nguyễn Đức Chung, với danh nghĩa là Phó Bí thư Thành ủy, Chủ tịch UBND Thành phố, về tận thôn Hoành, xã Đồng Tâm, để trực tiếp đối thoại với người dân và trịnh trọng ký tên, điểm chỉ vào bản “Cam kết 3 điểm” trước sự chứng kiến cùng chữ ký xác nhận của 3 ĐBQH, 2 luật sư, và 2 vị lãnh đạo địa phương là Bí thư Đảng ủy và Phó Chủ tịch UBND xã Đồng Tâm trước sự vui mừng, hò reo của hàng ngàn người dân sở tại! Văn bản lịch sử này gồm 3 điểm rất cụ thể và rõ ràng! (xin mời độc giả xem bản chụp scan đính kèm)

Thứ Hai, 3 tháng 7, 2017

Nhân nhượng hay chiến tranh tại Biển Đông

Nguyễn Quang Dy
“Một dân tộc tìm cách tránh chiến tranh bằng cái giá của sự nhục nhãthì cuối cùng sẽnhận lấy cả sự nhục nhã và chiến tranh” (Winston Churchill).
Nhân nhượng Trung Quốc hay chiến tranh tại Biển Đông? Đó là cách nhìn bàn cờ Biển Đông bằng lăng kính trắng đen của một số học giả và chính khách phương Tây (và phương Đông). Về cơ bản, họ cho rằng đường lối cứng rắn đối với Trung Quốc là “diều hâu”, sẽ dẫn đến chiến tranh, vì vậy phải nhân nhượng Trung Quốc. Đó là quan điểm nhầm lẫn của một số học giả như Hugh White (Lowy Institute) hay Lyle Goldstein (Naval War College).
Hệ quả của nhân nhượng
Thực tế bàn cờ Biển Đông vốn phức tạp với nhiều ẩn số và biến số, cũng như Châu Á là một bức tranh mosaic nhiều màu sắc đa dạng. Không thể thay đổi được bức tranh đó, nhưng cần thay đổi cách nhìn về nó, mới có thể tìm được giải pháp hiệu quả. Không nhất thiết phải nhân nhượng hay chiến tranh với Trung Quốc như trò chơi một mất một còn (zero sum). Một đường lối cứng rắn không nhất thiết dẫn đến chiến tranh, mà có khi ngược lại.
Trong tám năm cầm quyền, Tổng thống Obama đã nhân nhượng Trung Quốc, tuy ông và Ngoại trưởng Hillary Clinton đề xướng chủ trương xoay trục sang Châu Á (hay tái cân bằng) và thúc đẩy Hiệp định TPP làm chỗ dựa để Mỹ và đồng minh kiềm chế Trung Quốc. Đó là một chủ trương đúng, nhưng thực hiện thiếu quyết liệt, vì nhân nhượng Trung Quốc. Tuần tra biển Đông (FONOPs) cũng làm chiếu lệ vì “đi qua vô hại” (innocent passage) như “tiếng kèn ngập ngừng” do Obama “lãnh đạo từ phía sau”. Một chính sách nhân nhượng như vậy (với lý do để tránh né chiến tranh) là phản tác dụng và có thể gây nguy hiểm cho khu vực.

Chủ Nhật, 2 tháng 7, 2017

TUYÊN BỐ VỀ CHỦ QUYỀN BIỂN ĐẢO QUỐC GIA VIỆT NAM CỦA CÔNG DÂN VÀ CÁC TỔ CHỨC XÃ HỘI DÂN SỰ VIỆT NAM

(cập nhật đợt 2: 10 tổ chức và 183 cá nhân ký tên, bổ sung phiên bản tiếng Đức bên cạnh các phiên bản Việt, Anh, Pháp đã có)
Ngày 27 tháng 6 năm 2017
Lần đầu tiên, một lãnh đạo Trung Quốc sang Việt Nam – tướng Phạm Trường Long – đã tuyên bố công khai, trực tiếp với lãnh đạo Việt Nam, rằng “vùng lãnh hải Biển Đông là thuộc chủ quyền Trung Quốc từ thời cổ đại”, điều mà Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình đã phát biểu tại Singapore sau khi rời Việt Nam, mà không dám nói khi còn ở Việt Nam.
Phạm Trường Long, đại diện lập trường bành trướng của Trung Quốc, đã tiến thêm một bước khiêu khích mới, đe dọa chủ quyền Việt Nam, đồng thời Trung Quốc tiến hành manh động gây hấn ở lãnh hải và một số điểm trên đất liền của Việt Nam.
Dù yêu chuộng hòa bình hữu nghị, và đã từng trải qua chiến tranh, nhân dân Việt Nam không sợ hãi và kiên quyết chống lại cuộc xâm lấn của nhà cầm quyền Bắc Kinh, như đã từng thể hiện qua lịch sử mấy ngàn năm chống giặc Tàu xâm lược.
Chúng tôi, các công dân Việt Nam và các hội đoàn xã hội dân sự Việt Nam, long trọng tuyên bố:
1) Phản bác và lên án các hành vi xâm lược lãnh hải, lãnh thổ Việt Nam của nhà cầm quyền Bắc Kinh đang diễn ra. Dù bất cứ tình huống nào, sự đánh trả của nhân dân Việt Nam để bảo vệ đất nước là tất yếu.
2) Nhân dân Việt Nam đồng lòng, đoàn kết, gác bỏ mọi khác biệt và ủng hộ tất cả các Nhà nước của Quốc gia Việt Nam ở mọi thời kỳ, trong cùng lập trường bảo vệ chủ quyền quốc gia, chống mọi hành động xâm lược.

Thứ Bảy, 1 tháng 7, 2017

Quân đội không làm kinh tế: Thật không?

 Phạm Nhật Bình




Ở Việt Nam ngày nay, chế độ độc tài còn đứng vững nhờ sự chống đỡ của hai cột trụ chính yếu: thứ nhất công an, thứ nhì quân đội. Lực lượng công an đã tự hào khẳng định “còn đảng còn mình”; quân đội thì thường xuyên được nhắc nhở hãy trung thành và bảo vệ đảng, đất nước và nhân dân đứng hàng thứ yếu.
Do đó, việc nuôi dưỡng hai đứa con cưng này để vun bồi lòng trung thành của chúng là mối quan tâm hàng đầu của đảng. Trong thời kỳ gọi là đổi mới nền kinh tế, trong khi giai cấp đảng viên được đảng khuyến khích lao vào làm ăn và làm giàu, công an và quân đội cũng không bị bỏ quên.
Trong thể chế cộng sản, quy luật “tự quản” tuy là một quy luật bất thành văn nhưng áp dụng đồng đều cho mọi lãnh vực, do một cấp ủy đảng phụ trách và chỉ đạo xuyên suốt. Ngoài các bộ trong chính phủ, Công an, Quân Đội, Mặt Trận Tổ Quốc, Hội Nông Dân, Hội Cựu Chiến Binh cũng như các hiệp hội quốc doanh khác đều có một bộ máy kinh tế bao gồm nhà thương, trường học, khách sạn, du lịch... có mặt khắp nơi. Tuy quy mô lớn nhỏ khác nhau nhưng nhằm chung một mục đích là phục vụ cho các đảng viên trong ngành của mình. Thật ra sự phục vụ này chỉ là hình thức mà mục đích làm giàu cho lãnh đạo thì nhiều.