Thứ Ba, 30 tháng 4, 2019

Niềm mong mỏi dân chủ của người Việt Nam và chuyến đi Mỹ của ông Nguyễn Phú Trọng sắp tới


Trn Đình Thu
Điều ta có thể khẳng định là hiện nay, Trung Cộng bị Mỹ ra đòn tơi tả đang xính vính về kinh tế và chính trị, không dám thị uy bắt nạt các nước yếu!
Đây chính là lúc phải chọn lựa để thoát gọng kèm! Cơ hội trăm năm là đây! Không làm gì mới đáng ngạc nhiên. Bất cứ ai trong tay nắm quyền là phải tìm cách di chuyển chút đỉnh chính sách. Đây là điều tất yếu phải chờ đợi!
Vấn đề là chiến lược liên minh căn bản có di chuyển không, có xoay trục dứt khoát không? Tôi không dám kỳ vọng nhiều theo hướng này, tuy rất mong ước!
Mà thay đổi chiến lược là thay đổi cách quản trị đất đất nước, tôn trọng dân quyền, khuyến khích xã hội dân sự hoạt động, thay đổi thể chế, cách duy nhất để xoá bỏ tận gốc tham nhũng!
Không coi tham nhũng là ghẻ ngứa mà là ung thư di căn, phải thay đổi hệ điều hành... Bắt đầu bằng chính sách nhân sự... Chia quyền với người dân, mở rộng chính quyền cho hiền tài trong nhân dân, bãi bỏ thói cơ cấu gà nòi vô tích sự, tham quyền hám lợi, không có trình độ và đạo đức...
Làm thế nào luật pháp được nghiêm minh từ trong ra ngoài, không có thói đối xử bất bình đẳng như hiện nay.
Cái này không tuỳ thuộc ở Mỹ, nó trong tay đảng cầm quyền, nhất là người đứng đầu đảng và nhà nước!
Như vy vi vic công b ông Nguyn Phú Trng làm Trưởng ban l tang ông Lê Đc Anh vào ngày mùng 3 ti đây, tôi không cn phi nói thêm gì v bnh tt ca ông Trng na. Dĩ nhiên vn s có nhng ý kiến đi loi như phi ch đến lúc đó ông Trng có xut hin trong l tang hay không mi tin, nhưng đó là nhng ý kiến ca nhng người bo th. Tôi hoàn toàn thông cm v s bc xúc ca mi người nhưng bc xúc là mt chuyn, còn nhng gì đang din ra thì dù chúng ta có ghét thì nó vn din ra.
Tuy nhiên nhng gì đang din ra có khi tht s không đáng ghét chút nào mà còn có th ngược li là khác.

Bố Lưu Manh


FB Chau Doan

Tôi có mấy điều cần nói về bài này của anh Hoàng Hải Vân. Ta sẽ đi từng vấn đề anh HHV nêu ra.
1. Tên gọi không bao giờ là vấn đề đáng tranh luận. Một chính thể mang tên là gì cũng được, miễn là phục vụ tốt nhân dân, coi trọng nhân quyền, dân chủ, hoạt động minh bạch để đưa đất nước đi lên. Nhưng anh HHV đã nói thì tôi cũng nhắc anh rằng cái từ cộng ở đây nghĩa là cộng đồng, không phải cộng trừ. Đến giờ người nông dân cũng không ai hiểu theo nghĩa cộng sản là cộng chung tài sản lại. Hơn nữa, nếu anh đã phản bác lại tên gọi thì anh nên đưa ra một cái tên tốt hơn. Anh đang nói điều không cần thiết.
2. Anh bảo sách của Karl Marx không hề tầm thường. Lại nói thừa. Không ai dám bảo sách hay trí tuệ của Karl Marx là tầm thường. Tầm thường thì làm sao mà thu phục được bao đệ tử như Lê Nin, Stalin, Mao Trạch Đông, Hồ Chí Minh?
Sách của Marx vẽ ra một xã hội đẹp lộng lẫy nhưng tiếc thay là không tưởng, không khả thi. Nó đẹp quá nên khiến bao nhà cách mạng lao theo. Vì là không tưởng nên bất lực, bất lực nên dùng bạo lực để trấn áp con người. Kết quả là hàng mấy chục triệu người bị giết. Trong lịch sử thì con người vốn được biết đến là một động vật tàn sát đồng loại nhiều nhất, có trí thông minh hơn các loài khác nhưng cũng man rợ nhất và chế độ cộng sản là chế độ giết hại nhiều người nhất.
3. Anh lại nhọc công phân tích niềm tin và khoa học. Nếu sách của Marx không có vẻ là một công trình khoa học có giá trị thì ma nào tin?
Bởi nó có vẻ khoa học quá, thuyết phục quá nên mới có lòng tin. Anh tư duy ngược rồi.
Từ việc này, anh suy ra thất bại là bởi ảo tưởng khoa học là vạn năng, rằng khoa học có thể làm chủ mọi thứ. Trước hết, xin nhắc lại cho anh hiểu là khoa học để nghiên cứu quy luật tự nhiên và quy luật xã hội. Vấn đề ở đây là cái thứ khoa học của Marx nó nặng tính suy diễn, là thứ khoa học không được kiểm chứng nên nó sai lầm. Nó có vẻ quá lô-gic, nó vẽ ra một xã hội quá đẹp, lý luận của nó quá công phu nên các đệ tử của Marx mừng rỡ như tìm được ngọc quý, dựa vào đấy mà mị dân, hô hào chém giết với hứa hẹn sau chém giết là thiên đường. Nó sai thì nó sụp đổ, tuy nhiên cái sai của một thứ chủ nghĩa nó khiến nhân loại quằn quại trong máu me và đau đớn.
4. Duy nhất phần anh nói đúng trong bài này là về lý do tại sao nền kinh tế kế hoạch hoá thất bại. Chủ nghĩa cộng sản là duy ý chí, phản khoa học nên thất bại về kinh tế.
5. Giờ là tới cái phần kết luận tệ hại nhất của anh và tôi nhận ra chân xác chân dung của anh là ai. Trump mấy lần phát biểu trước hội đồng liên hiệp quốc và trong các buổi nói chuyện nhỏ hơn là chủ nghĩa cộng sản là thứ tồi tệ, con người cần phải loại bỏ, thế mà anh nói “Trump không còn thấy gì đáng phải chống nữa.” Thông tin của anh thiếu, anh không biết thật hay anh giả vờ không có thông tin, không biết? Tôi nghĩ là anh giả vờ, bởi anh luôn tỏ vẻ đọc nhiều, biết nhiều, anh hay thích tầm chương trích cú ra dáng một học giả uyên bác, do vậy không thể có việc anh không biết những bài phát biểu và quan điểm của Trump về CNCS. Vậy anh HHV gỉa vờ không biết là với mục đích gì?
6. À, chưa hết, phần này mới thực sự là phần mất dạy nhất của anh. Anh bảo chống cộng ở Việt Nam chỉ la huơ gậy vào không khí để kiếm danh. Chống cộng là bị bắt bỏ tù, vợ con nheo nhóc, có ai kiếm danh bằng cách ấy không? Đã không biết mở mồm nói điều hay thì nên câm miệng không được nói xấu những người sống có lý tưởng. Anh bảo sự tù đày khốn khổ của họ chỉ là để kiếm danh. Viết đến đây thì tôi sẽ thẳng thắn hơn trong ngôn từ, bởi sự tôn trọng của tôi với anh không còn nữa. Anh là một loài bò sát và anh nghĩ mọi người cũng ở tầm mức giống anh. Anh mang tâm thức của kẻ tiểu nhân để đo lòng quân tử.
Chưa hết, anh chuyển giọng và nói giờ cần chống là chống lợi ích nhóm, rồi anh đánh bóng một chút ra vẻ mình cũng là chiến binh dũng cảm, cũng có thể sẵn sàng thân bại danh liệt để bảo vệ được nhà nước pháp quyền và thể chế kinh tế thị trường… Dạng bưng bô như anh thì cứ việc ngồi mà hót vớ vẩn, ai bắt anh vào tù?
Viết đến đây thì trong lòng tôi dâng lên sự khinh bỉ vô bờ bến và tôi khẳng định anh là một kẻ lưu manh giả danh trí thức mạt hạng nhất ở đất nước này. Anh đọc nhiều sách nhưng tựu trung lại cái mớ chữ ấy của anh chỉ để đi lừa người khác và bởi cái tâm của anh là cái tâm bưng bô, tâm hèn mạt, cái trí của anh là cái trí nửa vời, cái trí chỉ để phục vụ cái tâm đen tối. Cái tâm của anh đã bẻ cong ngòi bút hòng hướng dư luận ngu dốt, thiếu hiểu biết nghe theo anh. Là người có học, anh đã không khai trí cho người ít học, anh lại tiếp tục làm ngu họ. Anh thật vô cùng khốn nạn.
Nhưng thôi, tôi phải nén giận để dậy anh từ từ. Tôi hỏi anh nhóm lợi ích từ đâu ra? Sở dĩ nhóm lợi ích xuất hiện là bởi hệ thống luật pháp kém cỏi, là bởi sự không minh bạch trong khi làm luật và khi điều hành xã hội, là sự không công minh của luật pháp.
Vậy hỏi tiếp anh là những vấn đề ấy từ đâu ra?
Ấy là bởi chế độ cộng sản độc đảng, một mình một ngựa thích gì làm nấy. Làm dở đến đâu cũng không có ai tranh giành quyền lực. Điều này khiến Việt Nam tụt hậu so với thế giới và mọi mặt văn hoá, khoa học, xã hội nẩy sinh ra vô cùng nhiều vấn đề be bét, rất đau lòng như hiện nay.
Điều tôi bực nữa là nhiều kẻ ngu thật hay giả vờ ngu cũng hùa theo vỗ tay khen bài anh viết hay. Tôi rất mong anh đọc được bài này và lần sau, trước khi mở mồm thì anh nhớ cho rằng vẫn có những người như tôi đọc bài của anh và đừng có nói láo trắng trợn đến thế.
Tôi xin trân trọng trao tặng anh danh hiệu Bố Lưu Manh anh Hoàng Hải Vân nhé.
Có lẽ anh không phải là dạng DLV 3 củ tầm thường mà là loại DLV 30 củ chăng? Nhưng hãy thôi điếm đàng đi, anh còn đấy, tôi còn đây, anh viết láo gì, tôi biết hết cả đấy.
·                


Tôn giáo và sự suy thoái đạo đức xã hội


Có thể điều Marx và các tiền bối của Marx đưa ra không còn đúng với phương Tây hiện đại sau mấy trăm năm đế chế Rome sụp đổ và sau những cuộc cải cách tôn giáo, nhưng lại rất đúng với thực tại Việt Nam. Tôi không cực đoan công kích tôn giáo, bởi tôi thừa hiểu rằng, tôn giáo góp một phần rất lớn vào nền tảng đạo đức xã hội. Nếu đạo đức xác lập trật tự và áp đặt vào đời sống một cách giáo điều thì tôn giáo còn tạo thêm đức tin cho đạo đức. Đức tin làm cho con người tự giác hướng thiện. Nhờ đức tin tôn giáo mà nhân loại thoát khỏi những cuộc tương tàn hoang dã dưới thời thống trị của những thầy mo thời đại đa thần giáo.
Với vai trò đó, khi tôn giáo suy thoái, ắt toàn bộ nền tảng đạo đức xã hội bị sụp đổ trong sự thối nát không thể cứu chữa.
C.M.L.
Mnh đ "Tôn giáo là thuc phin" (Sie ist das Opium) nm trong c mt h thng triết hc phê phán Đc. Bt đu t Nam tước Holbach trong "Đo Ki tô b vch trn", năm 1761, đã đnh nghĩa tôn giáo là ngh thut đu đc nhân dân. Tiếp sau đó Sylvan Maréchal trong "T đin các nhà vô thn c và hin đi", năm 1800, đã dùng rõ ràng t "thuc phin" khi nói v tôn giáo. Đến lượt Friedrich W.Hegel ri Heinrich Heine, L.Feurbach trong các công trình triết hc gn như nht lot xem "Tôn giáo là thuc phin". Nguyên văn Bruno Bauer trong "Nhà nước Thiên Chúa giáo và thi đi chúng ta": "Die Religion ist Opium fur das Volk" (Tôn giáo là thuc phin đi vi nhân dân), Karl Marx chnh sa thành: “Sie ist das Opium des Volkes” (Tôn giáo là thuc phin ca nhân dân).
S chnh sa ca Marx có ý nghĩa m rng ni hàm, t k thng tr dùng tôn giáo đ buôn thn bán thánh như buôn thuc phin đ đu đc nhân dân thành s t giác ca nhân dân khi t biến mình thành con nghin. Không phi Marx không quyết lit vi tôn giáo như các nhà Marxist gn đây c tình bin minh đ dn đường cho tôn giáo phát trin mà đúng ra là phê phán kch lit hơn. Chính tr dùng tôn giáo ru ng nhân dân đến lúc biến nhân dân thành k t ru ng trong hoang tưởng và làm tê lit tinh thn đu tranh ca nhân dân. Đó cũng là lúc "Tôn giáo là tiếng th dài ca chúng sinh b áp bc, là trái tim ca thế gii không có trái tim, là tinh thn ca nhng trt t không có tinh thn".

Thứ Hai, 29 tháng 4, 2019

CHUYỆN VỀ ÔNG LÊ ĐỨC ANH !


Đảng và Nhà nước đã quyết định tổ chức Quốc tang Nguyên Chủ tịch nước Lê Đức Anh vào ngày 3-5.
Trần Nhung - Nguyên TBT Báo Cựu Chiến BInh.

Những ngày qua hệ thống truyền thông và mạng xã hội có rất nhiều bài về ông. Báo chí chính thống ca ngợi ông hết lời còn mạng xã hội có vô số bình luận phê phán ông với nhiều ngôn từ năng nề, thậm chí còn gọi ông là kẻ phản quốc.
Các nhà lãnh đạo cách mạng VN có nhiều công lao to lớn nhưng cũng có nhiều sai lầm nghiêm trọng gây tổn hại lớn cho nhân dân và đất nước.Ông Lê Đức Anh cũng không là ngoại lệ. Sở dĩ có hiện tượng bên khen hết lời bên phê phán hết mức trái ngược nhau là do nhân dân bị phân tâm và tình trạng hệ thống chính tri tư tưởng của ta xưa nay chi có khen lãnh đạo, tô hồng công lao mà tuyệt nhiên không nói hai mặt có tốt có xấu có công lao và có sai lầm.
Tôi có nhiều dịp đi theo ông Lê Đức Anh cả trong nước và quốc tế. Năm 1998 ông bị trọng bệnh tưởng khó qua khỏi, tôi được báo QĐND phân công viết bài về ông. Bài viết xong đã duyệt đăng nhưng ông khỏi bệnh thần kỳ, sống thêm 21 năm nữa. Các thày thuốc TQ đã chữa bệnh cho ông nên ông qua cơn nguy kịch. Bài báo của tôi Đại tướng Chủ tịch Nước Lê Đức Anh-nhà chính trị quân sự xuất sắc 20 năm sau mới đăng trên báo điện tử VIETTIMES tháng 2-2018 vào lúc ông lâm trong bệnh.
Ông Lê Đức Anh có nhiều công lao to lớn, là người đi qua ba cuộc chiến tranh trên nhiều mặt trận và giữ nhiều trọng trách lớn. Ông là một trong các nhà lãnh đạo có công đầu về nhiều lĩnh vực chính trị, kinh tế, quân sự, ngoại giao, an ninh quốc phòng,đặc biệt là bình thường hóa và phát triển quan hệ Việt -Trung, Việt-Mỹ.
Tuy nhiên ông cũng có nhiều vấn đề nhiều uấn khúc chưa được làm rõ và kết luận công khai nên gây nhiều tranh cãi và đánh giá khác nhau .
Đó là:
-Việc ông được kết nạp Đảng có khúc mắc về thủ tục do có đơn tố cáo ông chưa là đảng viên của lão thành cách mạng Phạm Văn Xô. Lẽ ra việc này cần có kết luận và thông báo cho đảng viên biết. 

Cảm nhận 30 tháng Tư

                           1
Ba mươi tháng Tư – miền ký ức,
Ngậm ngùi thảm kịch Mác-Lê-Hồ.
Bịp công nông, đọa đày trí thức
Đảng trị công thành triệu cốt khô.

2
Ba mươi tháng Tư dù đã qua
Bốn thập niên, ký ức lùi xa.
Văn minh chịu đầu hàng man rợ,
Mãi còn xanh bài học hôm qua!
3
Hãy luôn ghi nhớ ngày quốc khánh
Mười một tháng Ba năm Bốn lăm.
Vua Bảo Đại tuyên bố độc lập,
Mốc son lịch sử bốn ngàn năm.
4
Lấy tên nước Đế quốc Việt Nam,
Cờ quẻ Ly ba sọc đỏ nền vàng.
Trần Trọng Kim Thủ tướng Nội các,
Học giả lớn tài đức vẹn toàn.
5
Chính phủ thuận đạo trời, hợp hiến,
(Tiền thân của Việt Nam Cộng hòa)
Một tập thể hiền tài cấp tiến,
Còn lưu danh sử sách nước nhà.
6
Mít tinh của Tổng đoàn công chức
Chào mừng Chính phủ Trần Trọng Kim,
Bỗng biến thành biểu tình đường phố,
Cướp diễn đàn, giương cờ Việt Minh.

7
Hai ngày sau, Mười Chín tháng Tám,
Việt Minh nhanh tay cướp chính quyền,
Nhốt nhân dân vào nhà tù lớn,
Suy tôn “quốc phụ” Trần Dân Tiên”.

8
Chính phủ Việt Minh về pháp lý
Là kế nhiệm Nội các Nam triều
(Ép Hoàng Đế Bảo Đại thoái vị,
Trao ấn kiếm cho Chính phủ lâm thời).

9
Do vậy, Tuyên ngôn Hai tháng Chín,
Trò khoa trương, mạo nhận công lao.
Mít tinh rùm beng bất hợp pháp
Bịp quốc tế, lừa dối đồng bào.

`10
Tuyên ngôn đôc lập của Bảo Đại,
Sáu thượng thư phó thự cùng ký tên.
Tuyên ngôn cướp chính quyền vi hiến,
Hồ tự biên tự diễn một mình.

11
Hồ ém nhẹm Tuyên ngôn lịch sử
Của cựu hoàng Bảo Đại anh minh.
Bởi sự kiện này là chứng cứ
Lột mặt nạ giặc cỏ Ba Đình!

12
Thoán đoạt chính quyền thật “ngoạn mục”,
Ngón nghể cộng phỉ Mác–Lê–Mao.
Tương tự cuộc lật đổ Chính phủ
Do Thủ tướng Kerensky đứng đầu.

13
Một quả lừa lịch sử “tuyệt hảo”,
Vận nước cũng khốn khổ từ đây.
Bảy mươi năm bưng bít lừa đảo,
Đảng độc tôn, độc thoại, mặt dày.

14
Cộng phỉ ác, hèn, ngu, bịp bợm,
Sắc màu xã nghĩa Hồ-Lê-Mao.
Chinh - Duẩn - Linh - Mười - Phiêu - Mạnh -Trọng,
Buôn dân bán nước, hại đồng bào.

15
Từ chối lời khuyên Tư lệnh Nhật
Giúp tiễu trừ băng cướp Việt Minh.
Bảo Đại, Trần Trọng Kim nhượng bộ
Bọn thoán ngôi thảo khấu Ba Đình.

16
Lo thảm họa "nồi da xáo thịt",
Sợ ô danh "cõng rắn cắn gà nhà".
Nam triều có ngờ đâu thảm kịch:
Hồ Chí Minh - gián điệp Mao-Hoa.
17
Ngờ đâu Việt cộng là băng đảng,
Nội gián rước bành trướng vào nhà.
Khoác mũ áo công nông cách mạng,
Lừa dân dối đảng, dựng can qua.
18
Lớn tiếng rao nhân quyền, nhân đạo,
Lẻo mép thành viên Hội Quốc Liên,
Chất thổ phỉ côn đồ ngụy tặc:
Đặc trưng đảng toàn trị nhất nguyên.
19
Phá tan nát cương thường đạo lý,
Nhấn chìm đất nước xuống bùn sâu.
Phế quyền dân, chấn hưng đảng trị,
Khom lưng gập gối lạy Ba Tàu.

20
Sự thật cướp chính quyền hợp hiến,
Chứng cứ còn nguyên vẹn rõ rành.
Cậy thắng cuộc thay đen đổi trắng,
Xưa nay vẫn là chuyện thường tình.
21
Nhưng lừa bịp được cả dân tộc,
Bảy mươi năm đằng đẵng đau thương,
Bằng ngu dân, mị dân, chuyên chế,
"Giáp công ba mũi" thật "phi thường"!
22
Nhờ phối kết nội hô ngoại ứng
Tình báo Hoa - mật vụ Ba Đình.
Mao phù thủy hà hơi tiếp sức,
Diệt mầm non dân chủ văn minh.

23
Hồ điệp đánh cắp lòng yêu nước,
Bịt miệng dân, chăn bồi bút văn nô.
Dựng cuộc chiến tương tàn huynh đệ,
Xây nền toàn trị Mác-Lê-Hồ.

24
Mười bốn thư gửi Tổng thống Mỹ,
Hồ không nhận được một hồi âm.
Trò gian xảo, côn đồ cộng phỉ,
CIA đâu thể nhìn nhầm!

25
Không cầu thân thành công với Mỹ,
Quay sang dối đảng bịp đồng bào.
Hồ bịa ra “kẻ thù Mỹ Ngụy”,
Phải “đánh cho Mỹ cút Ngụy nhào”!

26
Được chăn dắt bởi Mao đồ tể,
Tình báo Tàu chống lưng vây quanh,
Hồ gian hùng, ác ôn như thế,
Vẫn lừa được cả dân tộc mỉnh!

27
Rước Pháp vào,…kháng chiến chống Pháp,
Kéo Mỹ vô,…đánh đuổi Mỹ đi.
Biến đất nước thành bãi thí nghiệm
Cho hai cuộc “kháng chiến trường kỳ”.

28
Xương máu dân củi khô, nước lã,
Lập đảng quyền cai trị dài lâu.
Dù dãy Trường Sơn phải đốt cháy,
Quyết giành lại Việt Nam cho Tàu!

29
“Trăng Trung Quốc tròn hơn trăng Mỹ,
Đồng hồ Thụy Sĩ thua đồng hồ Liên Xô”.
Nửa thế kỷ ngộ ra chân lý,
Thoát Mác-Lê, giã biệt Mao–Hồ.

30
Ông anh cả “Cách mạng Tháng Mười”:
Lò nuôi dưỡng khỉ đột, đười ươi,
Ấp nở ma cà rồng cộng phỉ,
Dối đảng lừa dân, hút máu người.

31
Em Tháng Mười: “Cách mạng Tháng Tám”
Hạ bệ Chính phủ hợp lòng dân.
Mở kỷ nguyên chuyên chính vô sản,
Nâng cấp thành vô học, vô luân!

32
Đặt tên “Chủ nghĩa Mác – Lê nin”:
Trò đại bịp Josef Stalin,
Cắm râu Lê nin cằm Các Mác
Thành học thuyết chuyên chính bạo hành.

33
Đảng vẫn cố đấm ăn xôi hẩm,
Chui vào bẫy bành trướng Bắc Kinh.
Dùng ngu dân, mị dân, chuyên chính
Bám giữ ngai Thái thú Ba Đình.

34
Lịch sử bảy thập niên của đảng
Là lịch sử thảo khấu, côn đồ,
Tiếm Quốc hội, Chính quyền, Tòa án,
Thực thi mộng bành trướng Mao–Hồ.

35
Xếp bút nghiên lên đường tranh đấu,
Cả tin “vì sự nghiệp nước non”.
Theo Hồ điệp phò Tàu mãi quốc,
Tỉnh ra đời đã ngả hoàng hôn.

36
Ngụy đảng triều tài lùn đức thấp,
Lãnh đạo, thức giả thiếu lương tri.
Người giàu nhanh đua đòi, sống gấp,
Một xã hội vô đạo, bất nghì.

37
(Lương tri là ý thức mạnh mẽ
Về trách nhiệm xã hội, nhân quần;
Dám dấn thân bảo vệ công lý,
Không hững hờ, vô cảm, vô tâm).

38
Nơi nào có tự do báo chí?
Chỉ thấy ở Việt Nam Cộng Hòa.
Những “Trắng Đen”, “Tin Sáng”, “Tia Sáng”,
“Đuốc Nhà Nam”, “Điện Tín”… nở hoa!

39
Cái gọi là báo chí cách mạng,
Phải biết láo khoét, ngu chân thành;
Không thể nói những điều mình biết,
Không thể viết những điều mình tin.

40
Những chính sách bạo hành tội lỗi,
Phải ngợi ca “tính đảng”, “tầm cao”.
Những nghị quyết xa rời cuộc sống,
Phải bốc thơm, nịnh thối, đội đầu.

41
Cái gọi là “báo chí cách mạng”,
Nhà báo chuyên nói láo ăn tiền;
Viết sự thật - no đòn, xô khám,
Bẻ bút theo định hướng tuyên truyền.

42
Cái gọi là “báo chí cách mạng”:
Khóc cười theo cây gậy chỉ huy,
Từ thưở chép tay, in thạch bản
Đến bàn phím chẳng đổi thay gì!

43
Cái gọi là “báo chí cách mạng”:
Đám thiên lôi tay búa tay liềm
“Đưa bệnh ngoài da vào nội tạng”,
Trốn mặt trời, chui lủi bóng đêm.

44
Cái gọi là “báo chí cách mạng”,
Chỉ là trò đoạt lý, cưỡng từ.
Dàn bồi bút lừa dân dối đảng
Cam phận làm cháu thỏ con cừu.

45
“Báo chí cách mạng” vắng chữ Tâm,
Chữ Tài: giỏi lộng giả thành chân;
Vâng lời đảng theo mưa té nước,
Viết, nói sai mà chẳng hề lầm.

46
Vâng lời đảng miệt mài viết láo,
Việc chết người lặng tiếng im hơi.
Đi ngược hai tiêu chí nghề báo:
Thông tin chính xác và kịp thời!

47
Xoa dịu cảnh nhà tan nước mất,
Biến các chuyện lá cải tầm phào
Thành tin “hót” giật gân câu khách,
Lãng quên họa bành trướng Hán-Mao.

48
Thời gian lùi xa càng sáng rõ,
Miền Nam nền kinh tế thị trường.
Trọng dân sinh, dân quyền, tư hữu,
Khắc tinh xích quỷ cộng ma vương.

49
Thời gian lùi xa càng sáng tỏ,
Miền Nam nền dân chủ sơ khai.
Sợi chỉ đỏ Tam quyền phân lập,
Pháp quyền thắng chuyên chế, độc tài.

50
Mô hình dẫu còn nhiều khuyết tật,
Nhưng đúng hướng trào lưu văn minh.
Mẫu Xô – Trung lắp vào Bắc Việt,
Quái thai đảng toàn trị Ba Đình.

51
Một dấu son cải cách điền địa,
Luật người cày có ruộng ra đời.
Nông dân, địa chủ đều đồng thuận,
Thấu tình đạt lý, hợp lòng người!

52
Trồng trọt, chăn nuôi cùng khởi sắc,
Công nghiệp tăng trưởng tốc độ cao.
Tự sản nông cơ, La Dalat,
Cơ khí Miền Nam đáng tự hào!

53
Diệm không cõng rắn cắn gà nhà,
Hoa Kỳ vào rồi lại rút ra.
Vì chiến lược toàn cầu của Mỹ
Ngăn làn sóng bành trướng Nga-Hoa.

54
Hồ - Duẩn ra Nghị quyết Mười Lăm,
Phải cưỡng chiếm bằng được Miền Nam.
Và từ đây tội ác nội chiến,
Mười sáu năm huynh đệ tương tàn.

55
Khi Hoa Kỳ chủ trương xoay trục,
Bỏ Đài Loan, gạ gẫm Mao triều,
Thì việc đi đêm với Bắc Việt,
Bỏ Miền Nam là chuyện sớm chiều!

56
Từ giữa năm Một Chín Sáu Chín,
Mỹ manh nha ý định rút quân.
Hồ mất, Duẩn tóm thâu quyền bính,
Vét thanh niên chi viện chiến trường.

57
Mỹ đã đồng lõa với Trung cộng,
Nhằm hạ gục đối thủ Liên Xô,
Xoay trục Sài Gòn sang Hà Nội
Chỉ là nước đi một thế cờ!

58
Hồ xẻ Trường Sơn đi cướp nước,
Mỹ mới lún sâu vào Nam phần.
Thi đua hòa bình như Đông Đức,
Đâu có chuyện huynh đệ tương tàn!

59
Hồ mở đường từ năm Năm Chín,
Xua quân vào Nam cuối Sáu Mươi.
Diệm vẫn cấm cửa quân lực Mỹ,
Làm gì có “Mỹ Ngụy” trên đời!

60
Đại hội Ba “đảng ta” lấp liếm:
Mỹ Diệm dựng lên ở Miền Nam
Một chính quyền độc tài hiếu chiến,
Miền Nam thành thuộc địa “chú Sam”.

61
Vào thời điểm tháng Một, Năm chin,
Cố vấn dân sự Mỹ mấy ngàn.
Cố vấn Nga Tàu trên Miền Bắc
Số lượng đông hơn cả chục lần!

62
Hoa Kỳ chỉ ngăn họa cộng sản,
Giúp Miền Nam trụ vững thành đồng.
Mao sai Hồ cầm đầu băng đảng
“Đánh Mỹ đến người Việt cuối cùng”.

63
Hồ bịa ra “Mỹ Ngụy xâm lược”,
Phất cờ “đoàn kết” chống ngoại xâm.
Quốc phụ dởm buôn dân bán nước,
Hai bốn năm Bắc Việt “cầm nhầm”.

64
Bốn sáu mùa thu về chin suối,
Xác còn nâng hạ giữa Ba Đình.
Hồn quanh quẩn ăn năn tội lỗi
Đẩy nước non vào cuộc trường chinh.

65
Việt cộng luôn bịa ra địch thủ,
Lừa công nông, trí thức hướng vào.
Quên lãng lũ côn đồ thảo khấu,
Ác ôn toàn trị Hồ-Lê–Mao.

66
Việt cộng lộ nguyên hình băng đảng,
Tiếm chính danh Dân chủ Cộng hòa.
Thanh trừng đảng, hội đoàn yêu nước,
Lập tiền đồn cộng sản Nga-Hoa.

67
Việt cộng là “nhà nước thú dữ”,
Chuyên ăn cướp, “ăn thịt” đồng bào.
Băng đảng nắm luật lệ, tòa án,
Cướp là tao, lãnh đạo cũng là tao!

68
Nhà nước khủng bố đã lộ mặt
Làm tay sai bành trướng Bắc Kinh.
Toàn trị độc tài, nối giáo giặc,
Dân nhận ra còn đảng chẳng còn mình!

69
Nhân danh vì giang sơn, Tổ quốc,
Dán ngụy bài độc lập tự do
Là quả lừa vô tiền khoáng hậu
Mang tên băng đảng Hán-Mao-Hồ.

70
Giàn khoan cắm vào thềm lục địa,
Lấp đảo chìm, lấn chiếm biển Đông.
Trọng-Mạnh-Phiêu-Mười chưa tỉnh ngủ,
"Kiên trì" cứu đảng bán non sông?

71
Việt cộng là bậc thầy khủng bố,
Al Qaeda, IS chào thua.
Ngụy nhà nước mặt dày, ngoan cố,
Coi Quốc Liên là thứ trò đùa?

72
Tuyên ngôn, Công ước nào cũng “gật”,
Diễn đàn nào cũng khoác lác, ba hoa.
Cam kết một đàng, làm một nẻo,
Ký hòa bình gây hấn can qua.

73
Liên Hiệp Quốc – mặt trận hòa hiếu,
Là diễn đàn chém gió đa phương.
Nể nước lớn, nuông chiều nước nhỏ,
Ngày Nhân quyền chỉ để thắp hương!?

74
Trông đợi Nghị quyết Liên Hiệp Quốc
Thêm hạng mục “Cải thiện nhân quyền”
Vào chương trình mục tiêu Thiên niên kỷ,
Với chế tài thưởng phạt thường niên.

75
Có loại ngụy quyền ngụy quân nào
Giết hại nhiều đồng chí đồng bào
Bằng băng đảng dã man diệt chủng
Mang tên cộng phỉ Hồ-Lê-Mao!

76
Việt Nam Cộng Hòa và Việt cộng,
Ở đâu có độc lập tự do?
Ai ngụy, ta; ai cầm tù, khai phóng,
Ai buôn dân bán nước tội đồ?

77
Giữa thời đại thông tin bùng nổ,
Câu hỏi này thật dễ trả lời.
Bộ mặt Hồ-Lê-Mao đã rõ:
Bầy cẩu nô dạ thú mặt người.

78
“Đảng ta” căn bản đã thối, hỏng
Từ đảng trưởng Thiếu tá Hồ Quang.
Đâu phải Linh – Mười – Phiêu – Mạnh – Trọng
Mới ôm chân bành trướng đầu hàng!

79
Hồi ký Hoàng Văn Hoan ghi rõ:
“Năm Bốn mươi, ‘Bác’ – Thiếu tá Hồ Quang –
Về Côn Minh bắt liên lạc chỉ đạo,
Thường gặp Phùng Chí Kiên luận bàn”.

80
Hồ Quang chính là Hồ Tập Chương,
Bị Stalin ghẻ lạnh, xem thường.
Đành len lỏi ôm chân Mao - Hán,
Thoán quyền đảng cộng sản Đông Dương.

81
Vũ Đình Huỳnh lần đầu gặp “Bác”:
“…Tôi báo cáo, cụ ghi vào sổ tay
Bằng vài ba chữ Hán ngắn gọn,
…Cho kế hoạch lập Chính phủ sau này.”

82
Chi tiết nhỏ trả lời câu hỏi lớn,
Ông Vũ khéo nhắn gửi đời sau:
Kẻ đóng thế Sinh Cung (Ái Quốc)
Là Hồ Quang điệp viên gốc Tàu.

83
Dẫu Hồ vẫn là Nguyễn Tất Thành,
Cũng là một thứ “Hồ ly tinh”.
Bán đứng Phan Sào Nam cho giặc,
Bá truyền tà đạo Mác – Lê-nin!

84
Nếu Hồ vẫn là Nguyễn Tất Thành,
Đại Việt gian tăng nặng tội danh.
Ngoài khung hình phân thây tứ mã,
Còn tru di cả họ Nguyễn Sinh!

85
Nguyễn Sinh Hùng không mau làm rõ:
Hồ Tàu đóng thế Nguyễn Sinh Côn.
Tòa án Việt mai ngày luận tội,
Dòng họ Nguyễn Sinh khó bảo tồn!

86
Nam Đàn chớ nghe vua tập thể
Bảo vệ Hồ là Nguyễn Tất Thành!
Khác nào ghi tội đồ bán nước
Vào gia phả dòng họ Nguyễn Sinh!

87
Cùng hội thuyền với Trần Ích Tắc,
Lê Chiêu Thống cõng rắn vào nhà.
Luồn váy Tàu, lừa dân dối đảng,
Đất trời nào có thể dung tha!

88
Hai mốt năm Việt Nam Cộng hòa,
Giữ thuần phong mỹ tục, nếp nhà.
Nền giáo dục nhân bản, khai phóng,
Gắn bản sắc dân tộc đậm đà.

89
Hai mốt năm thời kỳ “Đồ Đảng”,
Việt cộng triệt đạo lý luân thường.
Chuyên chính vô học thay vô sản,
Chui sâu vào cạm bẫy Mao vương.

90
Bảy thập niên độ lùi thời gian,
Thực hư nay chứng lý rõ ràng:
Hồ Minh râu Thái thú Tàu khựa,
Dù gốc Đài Loan hay Nghệ An.
91
“Hậu hiện đại” tàn dư “Đồ Đảng”,
Con buôn chính trị thời a còng,
Kinh doanh trên xác chết cộng sản,
Thây ma đóng thế Nguyễn Sinh Cung.

92
Ngày nay chẳng còn gì “cộng sản”,
Chỉ còn Băng-Đảng-Cướp-Quyền-Dân.
Lý tưởng “thiên đường mù” khủng hoảng,
Đảng ma vương Thái thú hung thần.

93
Độc tài, ngụy dân chủ, pháp quyền
Là căn bệnh cố hữu kinh niên,
Nâng tham nhũng lên hàng “quốc sách”,
Đảng một bên, dân nô một bên.

94
Tham nhũng: bản chất của cộng sản,
Phải đâu khuyết tật hay lỗi lầm.
Tham quyền lực: căn nguyên, nền tảng,
Là nguyên nhân của mọi nguyên nhân.

95
Quyền sinh tiền, tiền mua quyền lực,
Quyền lực mạnh tài lực càng nhiều.
Theo vòng xoay con gà – quả trứng,
“Thời Đồ Đảng” nhiều trò lắm chiêu.

96
Đảng suy thoái, dân cạn niềm tin,
Hết thời tà đạo Mác – Lê nin.
Rơi mặt nạ bành trướng Mao – Hán,
Lộ diện điệp viên Hồ Chí Minh.
97
Chinh - Duẩn - Linh - Mười - Phiêu - Mạnh - Trọng
Theo chân Hồ tàn hại nước non.
Duẩn lợi dụng Tàu xây “nghiệp lớn”,
Chui vào gọng kìm Mao Trạch Đông.

98
Duẩn - Thọ nắm gót chân Achilles
“Cha già” Mao-Hán Hồ ly tinh.
Cuối đời cho “ngồi chơi xơi nước”,
Tiếm “ngụy quyền Việt cộng Ba Đình”.

99
Dù vậy Duẩn chỉ là con rối
Trong tay dàn phù thủy Ba Tàu.
Đu dây ăn mày Quốc tế đỏ,
Dễ gì qua mặt được Mao – Chu!

100
Qua lời thú nhận của Lê Duẩn:
“Ta đánh Mỹ cho Trung Quốc, Liên Xô”.
Hỏi còn ai phản động, ngu xuẩn
Hơn Thọ – Duẩn – Đồng – Giáp – Chinh – Hồ?

101
Việt cộng biết mình là “Hán Ngụy”,
Nên suy bụng ta ra bụng người.
Vu chính quyền Miền Nam: “Mỹ Ngụy”,
Một nhà nước văn minh đương thời!

102
Mỹ với Miền Nam là đồng minh,
Ngăn đại dịch cộng sản hành tinh.
Tàu cộng dùng xương máu người Việt
Thực thi mộng bành trướng Bắc Kinh.

103
Washington đại phu quân tử,
Bắc Kinh lũ mạt hạng tiểu nhân.
Bảy mươi năm sự thật sáng rõ,
“Đảng ta” thật phản động, ngu đần!

104
Không phải người Tàu hay người Mỹ,
Thể chế cộng phỉ phản văn minh,
Bành trướng Mác–Lê–Mao toàn trị
Dẫn đường tới địa ngục Ba Đình!

105
Không hề có tham vọng lãnh thổ,
Mỹ chỉ giúp hòn ngọc Viễn Đông
Ngăn chặn lan tỏa làn sóng đỏ,
Giữ thuần phong, quốc túy Lạc Hồng.

106
Xưa gọi Mỹ “sen đầm quốc tế”
(Chỗ nào cũng muốn thọc tay vào).
Hoa Kỳ không hào hiệp can dự,
An bình thế giới sẽ ra sao?

107
Nay Việt Nam đang cầu viện Mỹ
Làm “sen đầm” canh giữ Biển Đông,
Cắt lưỡi bò chin khúc Tàu phỉ,
Răn đe vùng nhận dạng phòng không.

108
Hoa Kỳ - một dân tộc cởi mở,
Tôn trọng độc lập và tự do.
Càng phát triển, phồn vinh rực rỡ,
Loài người tiến bộ càng được nhờ!

109
“Người Mỹ luôn vì quyền lợi Mỹ”,
Cũng là điều dễ hiểu, tự nhiên!
Đất nước, dân tộc nào chẳng thế!
Nhưng “giá trị Mỹ” thật khó tìm!

110
Tàu cộng còn xách dép Hoa Kỳ,
Thành đại cường vẫn giữ thói man di.
Khổng Tử dạy: điều mình không muốn
Áp đặt lên kẻ khác làm gi!

111
Mỹ mới là đồng minh chiến lược,
Trung cộng: hiểm họa lớn, lâu dài.
Mỹ giúp đảng chống Tàu cứu nước,
Tàu dùng đảng trói chặt tương lai.

112
Tổng Trọng lẽ nào chưa tỉnh ngủ,
Bị Trung cộng nắm chặt yết hầu?
Biết rõ mười mươi cam phận lú,
Bảo toàn sinh mạng phải “ngu lâu”?

113
Chưa có thời nào trong sử Việt,
Một chế độ bạo nghịch, gian tà
Quy tập nhiều côn đồ thảo khấu,
Tàn hại nước nhà như “đảng ta”!

114
Ba mươi tháng Tư “ngày định mệnh”,
Ứng nghiệm lời tiên tri Ngô Đình Nhu:
“Nếu có ngày Quốc gia hàng Việt cộng,
Đó là ngày tái Bắc thuộc khởi đầu”!

115
Hán - Mao đã mưu tính từ lâu,
Có Miền Nam trụ vững tuyến đầu,
Làm tiền đồn tự do tiến bộ,
Cản ngăn làn sóng đỏ Ba Tàu!

116
Ba mươi tháng Tư “ngày đen tối”,
Hồn Ních xơn lạc lối nơi đâu?
Ác mộng báo Kissinger sám hối
Nước cờ sai rụng tóc bạc đầu.

117
Obama sửa sai chưa muộn,
Đã nhận ra lầm lỗi năm xưa.
Tổng thống còn chần chừ, lúng túng,
Thượng, Hạ viện quyết chuyển thế cờ?

118
Ham lợi thị trường một tỷ dân,
Mỹ đã đi những bước sai lầm,
Giúp Tàu cộng dũa mài nanh vuốt,
Vượt lên thành đối thủ cạnh tranh.

119
Hoa Kỳ đã nhận ra thiển cận
Đi đêm với Tàu lật đổ Nga,
Nuôi Trung cộng thành ong tay áo,
Đuổi “chú Sam” ra khỏi ao nhà?

120
Nay xoay trục sửa sai chưa muộn,
Bài học xuyên thế kỷ nhớ đời.
Chớ mắc lừa Tàu: “Biển Đông đủ rộng
Hoa Kỳ và Trung cộng cùng bơi”!

121
Hoa Kỳ và nhân loại tiến bộ
Không kịp thời chặn tay Hán – Hoa,
Trung cộng sẽ thành Đức Quốc xã:
Ngòi nổ chiến tranh thế giới Ba.

122
Chủ động cắt lưỡi bò Tàu khựa,
Giữ trời yên sóng lặng biển khơi.
Sự chậm trễ của đệ nhị thế chiến
Cho ta những bài học nhớ đời!

123
Nhược điểm các “siêu cường già cỗi”:
Nghe ngóng, chần chừ, thiếu quyết tâm.
Để thế lực hung hăng mới nổi
Cắt lát, gặm nhấm, lấn sân dần.

124
Đến khi “cái sảy nảy cái ung”,
Mới giật mình chạy đáo chạy đôn.
Giật gấu vá vai bài binh bố trận,
Mất bò mới tính chuyện làm chuồng!

125
Xu hướng bành trướng nước mới nổi:
Điều dễ hiểu và rất tự nhiên.
Nhưng phải trong trật tự, khuôn khổ,
Xa gần đều chấp nhận, hoan nghênh.

126
Trung Quốc có được như ngày nay:
Hưởng lợi trật tự thế giới này.
Đạp đổ và ăn cháo đá bát
Là thảo khấu trơ trẽn mặt dày.

127
Thế giới phải dạy cho Tàu cộng
Bài học trỗi dậy trong hòa bình.
Con đường Hitler là tử lộ,
Tấm gương soi tày liếp hành tinh! 

128
Rút bài học kinh nghiệm xương máu,
Mỹ, đồng minh phải đánh phủ đầu.
Đừng đẩy Putin vào ngõ cụt,
Liên minh ma quỷ với Ba Tàu!

129
Đánh phủ đầu: cuộc chiến toàn diện,
Trước hết bằng chính trị, ngoại giao;
Khoa học công nghệ và thương mại,
Giáp công thành tổng lực cao trào!

130
Tôn Tử viết: công thành hạ sách,
Trung, thượng sách: công lương, công tâm.
Đánh phủ đầu bằng trung, thượng sách,
Mỹ, Đồng minh bất chiến tự nhiên thành!

131
Hãy từ bỏ quan điểm sai trái:
Thương mại Mỹ - Trung cộng gia tăng
Có thể giúp Bắc Kinh hoán cải,
Tàu phù du đảng bớt hung hăng.

132
Nếu ngày nay không đủ ý chí
Đánh nốc ao bành trướng Bắc Kinh,
Mười năm nữa e là “bất khả”
Ngăn chiến tranh, bảo vệ hòa bình.

133
Hoa Kỳ không khẩn trương hành động,
Trung cộng và các nước trong vùng
Sẽ hiểu Mỹ mặc nhiên thừa nhận
Ao nhà Bắc Kinh trên Biển Đông!

134
Mỹ cần có chiến lược toàn diện
Bảo đảm hàng hải hàng không Biển Đông,
Giúp ASEAN bảo vệ chủ quyền biển,
Hai kế hoạch tương hỗ tương đồng!

135
Thông qua kênh ngoại giao, truyền thông,
Phân tích rõ tình hình Biển Đông,
Tính pháp lý các đảo bồi lấp,
Thống nhất nhận thức chung cộng đồng.

136
Quốc Liên cần một chiếc roi điện
Quất vào con ngựa hoang Bắc Kinh,
Giữ ổn định trật tự thế giới,
Giúp Trung cộng trỗi dậy văn minh.

137
Xây Vạn lý Trường Thành bằng cát
Trên các bãi đá chìm Trường Sa,
Cách Hải Nam hơn bảy trăm dặm:
Công dã tràng bành trướng Mao-Hoa!

138
Không chỉ bồi lấp đảo bất hợp pháp,
Tàu còn xua giàn khoan Hải Dương,
Chiến hạm ngụy trang cảnh sát biển,
Đội tàu cá xâm phạm ngư trường.

139
Lén lút xây đường băng phi pháp,
Giương pháo thử phản ứng cộng đồng.
Hãy đợi đấy, một ngày bão táp,
“Đằng giang tự cổ huyết do hồng”.

140
Các đảo bồi lấp xây căn cứ
Khác nào mẫu hạm liệt động cơ,
Biến thành bãi tập bắn tên lửa
Cho quân khu Cam Ranh - Khánh Hòa!

141
Hòng đe nẹt “con cừu cháu thỏ”,
Sao dọa nổi Đại Việt kiêu hùng!
Không sợ xung đột hải chiến nhỏ
Mới bảo vệ hòa bình Biển Đông!

142
Lịch sử Trung Quốc thời cận đại:
Hỗn độn, chia cắt, xâu xé nhau.
Người khổng lồ đôi chân đất sét,
Lực bất tòng tâm giấc mộng Tàu!

143
 Việt Nam không gây hấn chiến tranh,
Nhưng kiên quyết bảo vệ hòa bình!
Dẫu phải thêm một lần quyết tử
Cho ngàn đời Tổ quốc quyết sinh!

144
Việt Nam ngày nay không đơn độc,
Và đừng ai coi thường quyết tâm.
Phép thử giàn khoan Chín tám mốt,
Tàu cộng nhận ra “bé cái nhầm”!?

145
Đừng nhìn Việt Nam qua Trọng lú,
Mạnh đụt, Phiêu gái gú, Sang hèn…!
Lý Trần Lê... chống Tàu cứu nước,
Ngàn năm bài học vẫn tươi nguyên!

146
Dáng đứng cúi đầu Nông Đức Mạnh,
Khom lưng gập gối Trương Tấn Sang:
Nỗi nhục thời “ngu, hèn, đốn mạt”,
Say bánh vẽ “Bốn Tốt, Chữ Vàng”.

147
“Ổn định, hòa bình để phát triển”
Là bài học sơ đẳng, vỡ lòng.
Nhưng không thể lặng im, nhịn nhục,
Vun đắp tình “Hữu nghị” viển vông!

148
Nắm phương châm “mềm nắn rắn buông”!
Bắc Kinh dù tham vọng điên cuồng,
Nhưng tự biết gian manh, đuối lý,
Sợ công pháp, tiếng nói cộng đồng.

149
Chỉ cần dăm trăm quả tên lửa,
Dìm bảy bãi cát bồi Biển Đông.
Tất cả đều nằm trong kịch bản,
Ngoại giao, quân sự phải đi cùng!

150
Canh bạc Biển Đông của Trung cộng
Thua đậm ngay từ ván bài đầu!
Không chỉ Đông Nam, Đông Bắc Á,
Lan rộng trên bình diện toàn cầu!

151
Chuẩn bị dư luận công chúng Mỹ,
Nối vòng tay thế giới văn minh,
Hoa Kỳ khép góc dồn Tàu cộng
Đi đúng đường trỗi dậy hòa bình.

152
Là đồng minh với ba mươi nước,
Hơn bốn mươi đối tác tiềm năng,
Với minh triết, tầm cao chiến lược,
Mỹ vẫn cầm tay lái vững vàng!

153
Sức mạnh mềm, cứng của Hoa Kỳ
Bỏ xa các cường quốc hạng nhì.
Mỹ: chân lý, lương tri thời đại,
Điểm tựa trừ bành trướng man di.

154
Liên Hợp Quốc biết dựa vào Mỹ;
Mỹ quy tụ sức mạnh đa phương,
Đoàn kết với loài người tiến bộ,
Thành công xoay trục Thái Bình Dương!

155
Bài học vàng thời chiến tranh lạnh:
Các nước ủng hộ Mỹ chống Nga
Đều trở thành quốc gia cường thịnh,
Gặp thiên thời địa lợi nhân hòa!

156
Đi với Mỹ không hề mất đảng!
Đảng hoàn lương về với nhân dân.
Bám Trung cộng, đảng thành nội gián,
Ngày ra vành móng ngựa đến gần.

157
Theo Tàu, đảng thành quân bán nước,
Diệt hết thỏ, tiêu đời chó săn.
Đi với Mỹ: tiến cùng thời đại,
Băng đảng thành chính đảng nhân văn.

158
Thái độ hung hăng của Trung cộng
Trao tặng Hoa Kỳ cơ hội vàng
Quy tụ cả loài người tiến bộ
Vào guồng xoay trục Thái Bình Dương.

159
Kim Jong-un tầm nhìn chiến lược,
Tống – Minh - Mao… thù truyền kiếp ngàn năm.
Sao không mau gắn với Hàn Quốc
Thành Liên bang hùng mạnh Triều - Hàn?

160
Nam Hàn có sức mạnh kinh tế,
Bắc Triều nắm ưu thế quốc phòng.
Đại cường Hàn – Triều thật đáng nể,
Cản đường bành trướng, tại sao không?

161
Lợi ích dân tộc là vĩnh viễn,
Ý thức hệ: sách lược tạm thời.
Dĩ bất biến ứng phó vạn biến,
Thoát Trung, lực cộng hưởng nhân mười!

162
Nhật nâng quyền tự vệ tập thể,
“NATO Châu Á” mở liên danh.
Bắc Triều, Nam Hàn tái thống nhất,
Tạo vành đai vây hãm Bắc Kinh.

163
Tăng cường liên minh Mỹ - Nhật - Úc,
Án Độ nối vòng tay ASEAN;
Chặt đứt đường lưỡi bò chín khúc,
Hán - Mao – Hoa tan vỡ “mộng vàng”!

164
Lòng tham không bao giờ có đáy,
Nếu chế tài mờ nhạt, hữu khuynh,
Tội ác chẳng bao giờ dừng lại,
Để người tốt được sống yên lành!

165
Lòng tham là “hoài bão” tự nhiên,
Xã hội mở, nhà nước pháp quyền
Thôi thúc hoài bão thành động lực
Dấn thân vì sự nghiệp thiêng liêng.

166
“Nhóm lợi ích” tồn tại khách quan,
Qua tổ chức đảng phái, hội, đoàn,
Góp sắc màu đa nguyên cuộc sống,
Đường tương lai rộng mở huy hoàng!

167
Cơ chế mở, công khai minh bạch,
 “Nhóm lợi ích”, “tham vọng” gặp nhau,
Cộng hưởng thành sức mạnh đột phá,
Xây tương lai Tổ quốc mạnh giàu.

168
Đảng khép kin, độc tôn toàn trị
Chuyển hóa sức mạnh của “lòng tham”
Thành lực cản bánh xe lịch sử,
Nhấn chìm nhân – trí – dũng – tài – tâm.

169
“Nhóm lợi ích” tim đen thẻ đỏ
Loạn vi mô, lũng đoạn vĩ mô,
Gài vào Luật, Thông tư, Chỉ thị
Những điều khoản co giãn mơ hồ.

170
Ba mươi tháng Tư “ngày chung cuộc”,
Hai thập niên huynh đệ tương tàn,
Mà kết quả đã nhìn thấy trước,
Có gì là “thắng lợi vẻ vang”!

171
Khi Hoa Kỳ cắt hết viện trợ,
Thiệu hết xăng, hết đạn, cạn tiền.
Duẩn xé Hiệp định vứt sọt rác,
Thọ từ chối nhận giải Hòa bình,

172
Thì kết quả bàn cờ chiến sự
Đã hiện ra trước mắt rõ ràng.
Chẳng cần “chiến dịch Hồ thần tốc”,
Thiệu - Kỳ cũng gãy súng đầu hàng.

173
Kỹ thuật truyền thông thời hiện đại,
Cùng với thời gian đủ độ lùi,
Phơi bày tính gian manh, độc hại
Chiến thắng ảo Ba mươi tháng Tư!

174
Việt Nam Cộng hòa, đồng minh Mỹ
Không thua cộng sản trên chiến trường,
Mà trên đường phố các đô thị,
Mật đàm Việt, Trung cộng – Ních-xơn!

175
Ba mươi tháng Tư khúc quanh lịch sử,
Nam Việt tạm lùi vào hậu trường.
Được khôi phục địa vị hợp pháp,
Biển đảo lại về với quê hương.

176
Pháp, Hoa Kỳ không thua Hà Nội,
Thua người cầm lái Mao Trạch Đông.
Việt cộng chỉ là tên xung kích
Đánh Pháp, Mỹ đến người Việt cuối cùng.

177
Việt cộng sống như cành tầm gửi
Bám vào lòng yêu nước nhân dân.
Được Tàu cộng hà hơi tiếp sức,
Khối u ác tính lớn lên dần.

178
Tầm gửi khoe “đỉnh cao trí tuệ”,
“Gắn bó máu thịt” với đồng bào.
Tự tuyên xưng độc tôn lãnh đạo,
Mặt mo dày trơ trẽn làm sao!

179
Ba mươi tháng Tư “ngày quốc nạn”,
Thảm họa đỏ tràn ngập non sông.
Cả nước vào thời kỳ “Đồ Đảng”,
Tiểu nhân thảo khấu thắng anh hùng.

180
Ba mươi tháng Tư “ngày di tản”,
Ngày “hành trình tìm đến tự do”
Triệu thuyền nhân liều thân bỏ mạng,
Thoát xiềng gông Mao-Mác-Lê-Hồ.

181
Ba mươi tháng Tư "ngày thống nhất",
Lòng dân giới tuyến vẫn chia hai!
Quân dân cán chính lùa vào khám,
Tòa không tuyên - lĩnh án khổ sai.

182
Ba mươi tháng Tư “ngày giải phóng”,
Miền Bắc đã “giải phóng” Miền Nam,
Hay Sài gòn khai phóng Hà Nội
Thoát ngu lâu, u tối, lỗi lầm?

183
Miền Nam đón người nhà nhận họ,
Miền Bắc tìm người thân nhận hàng.
Lúa, tôm cá, trái cây, dầu mỏ,
Chuột Hà Nội sa chĩnh gạo Sài gòn.

184
Ba mươi tháng Tư "ngày vong quốc",
Ngày đại tang của dân tộc mình.
Bên chiến thắng và bên bại cuộc,
Đều nằm trên bàn cờ Bắc Kinh.

185
Ba mươi tháng Tư "ngày tủi hận",
"Triệu người buồn và triệu người vui"!
Bốn mươi năm ngẫm suy trải nghiệm,
Triệu người vui căm giận, bùi ngùi!

186
Bùi ngùi ngót một triệu đồng chí,
Bốn triệu đồng bào đã quyên sinh.
Bán biển đảo mua về súng đạn,
Nồi da nấu thịt giết dân mình.

187
Ba mươi tháng Tư - ngày xát muối
Vết thương Tổ quốc sẹo chưa liền.
Vết thương lòng tái tê, nhức nhối,
Bốn mươi năm tái phát thường niên.

188
Ba mươi tháng Tư ngày suy ngẫm
Thời đại Mác-Lê-Hồ Việt Nam.
Tụt hậu, lạc đường giờ mới thấm,
Chạy một vòng về vạch số âm.

189
Ba mươi tháng Tư – một tờ lịch
Mà khơi dậy bao nỗi u buồn.
Khúc quanh lịch sử bi hài kịch,
Lòng dân ý đảng cách ngàn trùng.

190
Bốn mươi năm Ba mươi Tháng Tư,
Ký ức lùi xa của một thời.
Để lại trong lòng bao kỷ niệm,
Sẻ chia, lưu giữ lại cho đời.

Tháng Tư 2015
Trần Phổ Thi