Hội nghị TƯ 5 bắt đầu khai cuộc. Vẫn chiếc loa rè của cụ
Tổng Trọng yêu cầu chấn chỉnh doanh nghiệp nhà nước để tiếp tục đẩy mạnh nền
kinh tế thị trường có cái đuôi “định hướng XHCN”, bất chấp khối doanh nghiệp
ăn hại khổng lồ này trong bao nhiêu năm đã tha hồ tự tung tự tác, xả láng vay
mượn, xả láng đầu tư, đi kèm với hàng trăm nghìn phi vụ của đám quan chức sân
sau... làm cho kinh tế cả nước rơi vào vòng xoáy khủng hoảng, triền miên, dai
dẳng và mỗi năm một chìm sâu xuống đáy lũ, với những con số nợ nước ngoài
tăng chóng mặt, ai nghe cũng kinh hồn.
Trong khi chấn chỉnh doanh nghiệp nhà nước là chuyện ảo
tưởng không bao giờ hoặc chưa biết bao giờ mới thực hiện được, thì một mục
tiêu cụ thể của Hội nghị TƯ 5 – tuy không nói trắng ra trong lời khai mạc –
là xem xét kỷ luật ông Đinh La Thăng, Ủy viên BCT, nguyên Bí thư Đảng ủy và
Chủ tịch Hội đồng thành viên Tập đoàn Dầu khí Quốc gia PVN trong thời gian
2009-2015 – mà theo nhận định của UB kiểm tra TƯ đảng CS, là người chịu trách
nhiệm toàn diện việc thất thoát khổng lồ tiền bạc của Tập đoàn này.
Rất nhiều phản ứng khác nhau đã rộ lên kể từ khi bản đề
nghị kỷ luật ông Đinh La Thăng được công bố ngày 27/04/2017. Mới đây nhất là
nguồn tin rò rỉ về việc Thành ủy TP HCM có gửi lên Ban bí thư TƯ đảng một
công văn “không chấp nhận bản tự kiểm điểm và xin nhận hình thức kỷ luật
khiển trách” của ông ĐLT, đi kèm với kiến nghị “không áp dụng hình thức kỷ
luật với đồng chí Đinh La Thăng”. Nhưng oái oăm hơn là công văn gửi Ban Bí
thư TƯ đảng của Thành ủy HCM lại đồng thời được gửi đến tận tay tất cả các Ủy
viên TƯ đảng trong cả nước ngay trước Hội nghị TƯ 5, khiến cho Ban Bí thư TƯ
phải lật đật gửi ngay một công văn khác, yêu cầu các Ủy viên TƯ “không bóc
bản công văn của Thành ủy HCM” và chuyển ngược lên Ban bí thư, theo nguyên
tắc mới là “nơi nhận”. Đúng là ly kỳ. Chứng tỏ, đằng sau một cái án kỷ luật,
còn rất nhiều góc khuất. Cũng chứng tỏ, trong thời buổi hỗn mang hôm nay, ý
muốn của một người hay vài người, dù quyền lực tối cao, cũng chưa chắc đã
thuyết phục được người khác trong cùng phe đảng.
Bauxite Việt Nam không
đứng về phía ông Trọng, cũng không tán thành bao che cho tội lỗi của ông Đinh
La Thăng. Tuy nhiên theo chúng tôi, bất kỳ tổ chức nào cũng vậy, muốn xử lý
kỷ luật một người trong tổ chức, để được tiếng công minh chứ không nhằm thỏa
mãn ân oán cá nhân, thì đều phải xem xét công tội của người đó một cách khách
quan trên suốt cả một quá trình, sao cho thấu tình đạt lý.
Để bạn đọc hiểu rõ hơn các dư luận trái chiều xung quanh
sự việc nóng bỏng về ông Đinh La Thăng hiện đang được các vị Ủy viên TƯ ĐCS
trong hội nghị TƯ 5 bàn thảo, ngoài bài viết quan trọng của Kỹ sư Bùi Quang
Vơm đăng trên BVN hôm nay, chúng tôi cũng xin đăng lại dưới
đây hai ý kiến khác, của các cây bút quen thuộc trong XHDS, có nắm được ít
nhiều về một vài mảng công việc ông Đinh La Thăng đã từng phụ trách, cũng như
về tác phong làm việc của ông Đinh La Thăng.
Bauxite Việt Nam
|
1. Điểm yếu tuyệt đối của Đinh La Thăng
Duy Đức -
Bà Đầm Xòe
Đinh La Thăng
có điểm yếu tuyệt đối là hồn nhiên, cả tin vào bạn bè, chiến hữu,
đồng chí. Người ta lập mưu sắp giết mình nhưng vẫn bỏ ngoài tai mọi
lời nhắc nhở của người khác quan tâm đến mình. Trong vụ UBKTTW đề
nghị kỉ luật Thăng, tận đến phút chót, khi mọi thứ công khai trên
báo, ông Bí thư cựu Bộ trưởng mới tin là họ đang đánh mình thật.
Nhưng bất
chấp cả chính thực tế đau thương đó, đến tận giờ này mà Thăng vẫn
hồn nhiên khen ông Trọng hoàn toàn trong sáng, khen ông Vượng là người
mẫn cán, vô tư làm theo chức trách, thanh minh hết lời cho ông Thưởng
về vụ báo chí đồng loạt “bêu” mình để tạo áp lực trước cho những
người sẽ bỏ phiếu kỉ luật mình? Thậm chí nghe nói Thăng còn mắng
người đến bảo với ông ta về nhận định cho rằng ông Thưởng ra lệnh
báo chí phải đăng đồng loạt tin về Thăng.
Riêng chuyện
này thì tôi tin Thăng.
Ông Thưởng
từng là ứng cử viên sáng giá cho vị trí Bí thư Thành ủy thành phố
Hồ Chí Minh. Nhưng rồi Thăng thay mất vị trí ấy của Thưởng. Về mặt
logic thông thường, mọi người dễ nghĩ nhất định Thưởng phải ghét
Thăng. Nhưng nếu quan sát kĩ qua cả một quá trình công tác, qua những
vụ việc cụ thể gắn với ngành tuyên giáo thời gian qua, đặc biệt qua
một số phát biểu gần đây của ông Thưởng, trong đó có ý kiến liên
quan đến vụ Đồng Tâm, Mỹ Đức, thì có thể thấy ông Thưởng hoàn toàn
khác những gì mọi người vẫn nghĩ ác ý về những ông lãnh đạo tuyên
giáo. Ông Thưởng khá đĩnh đạc, mềm mỏng, dù tuổi còn trẻ, lại hiểu
biết, chịu lắng nghe những lời chân thành, phải trái từ người khác.
Tôi cam đoan rằng, trong vụ ông không được về làm Bí thư Thành ủy
thành phố HCM, thì mấy ông anh đỡ đầu (vốn đầy ắp toan tính lợi
ích) của ông Thưởng buồn hơn là chính ông. Còn trong vụ của ông Thăng,
ông Thưởng thừa hiểu rằng, mình hành động không cẩn thận, chỉ cần sơ
suất, sẽ tiếng để đời là kẻ tiểu nhân, là thù hằn cá nhân, là tầm
thường trong ứng xử. Người thường còn nghĩ được thế, người như ông không
thể không nghĩ hơn thế nhiều lần.
Vả lại, qua
nhân tướng học, ông Thưởng cũng cho thấy từ ông tỏa ra nhiều thiên
lương. Người có thiên lương không hành xử như một kẻ chỉ quen nghĩ ác
làm ác.
Nhưng vì sao
lại có cái sự cố rất tai tiếng vừa rồi (dân mình tinh thật, cứ
nhìn bề ngoài tưởng họ chẳng quan tâm gì nhưng qua vụ ông Thăng bị
bêu, mới thấy hóa ra họ biết cả), thì ông Thưởng sẽ phải tự tìm
hiểu lấy, xem có thằng cấp dưới nào lợi dụng chơi đểu mình không?
Dân gian hiện đại vẫn có câu: Cấp phó là cấp ăn chơi / Chầu chực chờ
cấp trưởng qua đời lập tức lên thay. Mà cấp phó, rồi cận kề cấp
phó lúc nào cũng nhan nhản. Chả đang khủng hoảng [thừa] cấp phó đấy
thôi. Mong ông Trưởng ban cẩn thận.