Thứ Sáu, 29 tháng 6, 2018

С чего начинается Родина? (Tổ quốc bắt nguồn từ đâu?)

Слова: М. Матусовский ; Музыка: В. Баснер

Bài hát “ Tổ quốc bắt đầu từ đâu”  là bài hát Xô viết nổi tiếng trong phim “Thanh kiếm và lá chắn” do  nhà soạn nhạc Xô viết  Benjamin Ephimovich Basner (Вениами́н Ефи́мович Ба́снер1925-1996) sáng tác  năm 1968 phổ theo  thơ của nhà thơ Xô viết  Michael Matusovsky (Михаи́л Льво́вич Матусо́вский1915-1990). Bộ phim “Thanh kiếm và lá chắn” gồm 4 tập miêu tả về chiến tranh thế giới thứ hai dựa  theo tiểu thuyết cùng tên  của nhà văn Xô viết  Vadim Kozhevnikov (Вади́м Миха́йлович Коже́вников, 1909-1984) , do Vladimir Pavlovich Basov ( Влади́мир Па́влович Ба́сов, 1923-1987)  làm đạo diễn. Bài hát "Tổ quốc bắt đầu từ đâu" được sử dụng trong phần mở đầu phim và phần cuối của từng tập phim.

Bài hát này một thời khá thịnh hành trong giới sinh viên ngoại ngữ, những người yêu tiếng nga và học tiếng nga.

Thật tiếc vì trong clip này không nói đến tên ca sĩ  hát bài này, nhưng mình thích phần trình bày này , thật tình cảm, thể hiện  sâu sắc tình yêu  đất nước và con người …

С чего начинается Родина?
С картинки в твоём букваре,
С хороших и верных товарищей,
Живущих в соседнем дворе.

А, может, она начинается
С той песни, что пела нам мать,
С того, что в любых испытаниях
У нас никому не отнять.

С чего начинается Родина?
С заветной скамьи у ворот,
С той самой берёзки, что во поле,
Под ветром склоняясь, растёт.

VÌ ĐÂU DÂN TRÍ THẤP

Nguyễn Đình Cống


Nguyên nhân rất nhiều tai họa của Việt Nam hiện nay được một số người quy về 2 nhóm: Những sai lầm trong lãnh đạo của ĐCS và dân trí thấp. Hai nguyên nhân này phối hợp với nhau, cộng hưởng lẫn nhau, thể hiện ra dưới nhiều dạng khác nhau. Một trong các dạng thường được trình bày là sự kết hợp giữa những độc hại của chủ nghĩa Mác Lê và những yếu kém trong văn hóa dân tộc. Độc hại của chủ nghĩa nằm ở sai lầm trong lãnh đạo, yếu kém về văn hóa nằm ở dân trí thấp.
Bài viết này không bàn trực tiếp đến những sai lầm của lãnh đạo trong nhiều lĩnh vực khác, chúng đã được nhiều người trình bày ở nhiều nơi và còn được tiếp tục. Tôi chỉ xin bàn đến một phần nhỏ trong vấn đề dân trí. Vì đâu dân trí thấp?.
Ở VN, dưới thể chế XHCN, không phải chỉ dân trí thấp mà quan trí càng thấp. Quan càng cao thì trí tuệ càng thấp so với yêu cầu. Có ý kiến cho rằng: Dân trí thấp thì làm sao quan trí cao được, dân ấy sinh ra chính quyền ấy. Phan Chu Trinh đã rất đúng khi ra sức vận động Nâng cao dân trí, Chấn hưng dân khí. Sự hoạt động của nhiều người, nhiều tổ chức xã hội dân sự trong thời gian qua cũng nhằm nâng cao dân trí, cho đấy là động lực của tiến bộ.

Thứ Năm, 28 tháng 6, 2018

GS. Nguyễn Huệ Chi: VÀI LỜI ĐÁP LẠI BÀI TRÊN BÁO VĂN NGHỆ TP HCM

Giáo sư Nguyễn Huệ Chi.
 
Vài lời đáp lại ông Boristo Nguyen 
 
Nguyễn Huệ Chi 
Viet-studies


Nhân đọc bài Thơ văn Lý - Trần – Nghĩ về “tư cách trí thức” của GS. Nguyễn Huệ Chi trên tuần báo Văn nghệ TP Hồ Chí Minh số 502. Đường link mạng của bài báo: http://tuanbaovannghetphcm.vn/tho-van-ly-tran-nghi-ve-tu-cach-tri-thuc-cua-gs-nguyen-hue-chi-so-502/

Tôi rất khâm phục ông thưa ông Boristo Nguyen, trong việc ông chuẩn bị rất bài bản bài viết này để hạ nhục tôi sát đất, bằng nhiều cách khôn khéo. Chẳng hạn ngay mở đầu ông đã trình ra mấy lời tôi “tự khoe khoang” làm độc giả mất cảm tình, mà mấy lời đó chỉ là phản ứng tức thời của tôi viết trên Facebook của ông Sơn Kiều Mai nhằm chống lại dụng tâm của ông Sơn Kiều Mai mượn miệng ông Nguyễn Văn Hoàn (không biết thật hay giả) nói những lời mạt sát tôi về tư cách nhà nghiên cứu. Tiếp đó ông trưng một cái hình mập mờ về bản khai lý lịch khoa học của tôi (nhưng lại cố tình ghi ở dưới là bút tích cụ Đào Phương Bình), để bạn đọc nhìn vào tưởng nhầm rằng mấy lời trên là ông trích từ lý lịch tự khai của cá nhân tôi, nhưng do cụ Đào Phương Bình sao chép (nghĩa là bảo đảm rất thật). Lắp hai mảnh ghép khác nhau lại như thế, nếu không phải là khôn khéo thì còn gì nữa, bởi những ai đã đọc vào bài ông đều đinh ninh rằng đấy là lời khai trong lý lịch, thì còn ai chịu đọc tiếp cái chú thích vắn tắt của ông ở dưới bài để hiểu cho được nguyên ủy vì sao tôi lại tự khoe mình với một người mà mình chưa bao giờ quen biết như ông Sơn Kiều Mai. Vâng, nếu quả tôi là con người kiêu căng, hợm hĩnh, thích huênh hoang trước mọi người kiểu ấy, thì ông làm như thế có thể nói là đạt rồi đấy. Tiếc thay tôi lại không phải là người như ông hình dung. Ông cứ tìm hiểu những ai từng quen biết tôi mà xem. Tôi nghĩ, nên xem xét người khác một cách cầu thị hơn và không định kiến, không cố ý tách câu này chữ nọ ra khỏi văn cảnh để đánh vào tâm lý người đọc, thì mới tìm ra sự thật, đó là điều cần cho con người nhân văn trong thế giới hôm nay.

Thứ Ba, 26 tháng 6, 2018

TUYÊN BỐ CHỐNG TRA TẤN VÀ TRỪNG PHẠT HOẶC ĐỐI XỬ TÀN ÁC, VÔ NHÂN ĐẠO







Nhân Ngày Quc tế H tr các nn nhân b tra tn (International Day in Support of Torture Victims, ngày 26/6)
Công ước chng Tra tn ca Liên Hip Quc tên đy đ là Công ước chng Tra tn và Trng pht hoc Đi x tàn ác, vô nhân đo (United Nations Convention against Torture and Other Cruel, Inhuman or Degrading Treatment or Punishment), được Đi Hi đng LHQ thông qua ngày 10.12.1984, có hiu lc t ngày 26/6/1987. Và ngày 28/11/2014, Quc hi nước CHXHCN Vit Nam đã biu quyết thông qua Ngh quyết phê chun Công ước chng tra tn trên.

YÊU CẦU CHÍNH QUYỀN CHẤM DỨT VU KHỐNG, ĐÁNH ĐẬP DÂN

Chúng tôi nhận định rằng:

1. Biểu tình bày tỏ nguyện vọng và ý chí là quyền hiến định của công dân đã được ghi vào Hiến Pháp, điều 25.
2. Những cuộc biểu tình nổ ra trên nhiều địa bàn trọng yếu, Hà Nội, TP Hồ Chí Minh và lan rộng trên nhiều địa phương khắp Bắc, Trung, Nam trên cả nước với khẩu hiệu chống Trung Quốc xâm lược, kiên quyết phản đối Luật “Đặc Khu kinh tế” với những điều khoản mở đường hình thành “nhượng địa” cho nhà đầu tư Trung Quốc đã âm thầm câu kết với các thế lực trong nước vì lợi ích riêng đã mưu toan bán rẻ chủ quyền quốc gia, chống Luật an ninh mạng rập khuôn theo luật ấy của Trung Quốc, bịt miệng dân, dập tắt mọi hình thức phản biện, ngăn chặn việc kết nối với quốc tế, đi ngược lại xu hướng chung của thế giới đang tiến sâu vào cuộc cách mạng 4.0. Sức lan tỏa của làn sóng biểu tình rất nhanh và rất rộng vì sự dồn nén đã tới giới hạn trước việc người dân bị mất đất, mất nơi sinh sống tự bao đời, bị đàn áp, bị khủng bố, bị lừa gạt.
Thay vì lắng nghe dân, chủ động giải quyết những đòi hỏi bức xúc của dân, chính quyền đã ra sức vu khống, bắt bớ, đánh đập rất tàn nhẫn người dân chỉ có hai tay không và lòng phẫn nộ. Đã nhiều người bị đánh gây thương tật, cũng đã có người chết dưới bàn tay của bọn côn đồ được Công An sử dụng làm công cụ trấn áp dân.
3. Khi đã quay lưng lại với dân, chà đạp lên nguyện vọng chính đáng của dân, xem dân là phần tử “bất hảo”, thì chính quyền này có còn là chính quyền của dân, do dân và vì dân nữa hay không?
Vì những lẽ trên, chúng tôi quyết liệt đòi:
* Phải chấm dứt ngay việc vu khống dân
* Phải chấm dứt ngay việc bắt bớ đánh đập dân
* Phải chấm dứt dự luật “đặc khu kinh tế”, hủy bỏ luật “an ninh mạng” phản dân, hại nước.
* Phải trả tự do ngay cho những người tham gia biểu tình đang bị giam giữ trong các nhà tù, trại giam và những nơi tạm giữ khác.
*. Phải ban hành luật Biểu tình để tạo điều kiện pháp lý cho dân thực thi công khai, minh bạch quyền công dân đã được ghi vào Hiến pháp 2013.                                                                            
                                                                                  Tp Hồ Chí Minh ngày 24.6.2018
Từ trái sang: Lê Công Giàu, Huỳnh Kim Báu, Tương Lai, Huỳnh Tấn Mẫm, Bùi Tiến An

Thứ Hai, 25 tháng 6, 2018

ĐỀ THI TỐT NGHIỆP PHỔ THÔNG MÔN VĂN TRUNG HỌC NĂM NAY LÀ ĐỀ THI MỊ DÂN, ĐÁNH TRÁO KHÁI NIỆM, LỪA VÀ ĐÁNH ĐỐ HỌC SINH : TIỀM LỰC CÒN ĐÂU MÀ ĐÁNH THỨC ?


Tran Manh Hao
Bài thơ "Đánh thức tiềm lực" của nhà thơ Nguyễn Duy viết năm 1982 là một bài thơ hay, một tiếng báo động xã hội lớn. Tôi được nghe bài thơ này do anh Nguyễn Duy đọc trong một nhóm anh em văn thơ, có cả nguyên bí thư thành ủy thành phố Hồ Chí Minh Võ Văn Kiệt tham dự. Tất cả mọi người, kể cả ông Võ Văn Kiệt, bí thư thành ủy, ủy viên bộ chính trị đều vỗ tay khen hay.
Cho nên không thể kết luận bài thơ "Đánh thức tiềm lực" của Nguyễn Duy là phản động được. Có điều bài thơ vẫn bị tuyên giáo cho là có vấn đề, mãi sau mới cho in công khai.
Bài thơ gây một tiếng vang xã hội lớn trước thời "cởi trói cho văn nghệ sĩ" của tổng bí thư Nguyễn Văn Linh. Tuy nhiên, vai trò thức tỉnh của bài thơ đã chấm dứt, vì sau 36 năm từ khi bài thơ ra đời, xã hội đã thay đổi, đã có vấn đề khác lớn hơn "tiềm lực vật chất" mà bài thơ đã gợi ra, đó là những TIỀM LỰC TINH THẦN đang bị giam hãm, cần phải đánh thức.
Về tiềm lực vật chất là rừng vàng bể bạc mà bài thơ "Đánh thức tiềm lực" của Nguyễn Duy đặt ra 36 năm trước này đã hoàn toàn cạn kiệt. Dầu mỏ ngoài biển đã được khai thác nhưng bị đám quan chức dầu hỏa bè lũ Đinh La Thăng và các ông lớn bỏ vào túi riêng phần lớn, coi như tham nhũng gần hết. Biển Đông nay bị giặc Trung Quốc chiếm không cho ta khai thác mỏ dầu, coi như biển bạc không còn nữa.
"Rừng vàng" có bao nhiêu hầm mỏ đã bị bộ khai thác mỏ khui hết lên để bán, càng khui càng lỗ vốn, nợ hàng mấy chục nghìn tỉ vì toàn bỏ túi chia nhau. Mỏ vàng bạc châu báu đồng chì thiếc giờ cạn kiệt, coi như không, còn nợ nước ngoài trăm năm dễ gì trả nổi ? Đất đai thì tỉnh bán đằng tỉnh, trung ương bán cho nước ngoài đằng trung ương ( đa số bán cho Trung Quốc). Vụ ba đặc khu "Vân Đồn, Vân Phong, Phú Quốc sắp được quốc hội thông qua bán cho Trung Quốc đã chứng tỏ tiềm lực của nước nhà đã hết, cầm cố quốc gia để có tiền ăn, có tiềm tham nhũng lớn như vậy, có tiền nuôi cả guồng máy chế độ cồng kềnh nhất thế giới thì làm gì còn tiềm lực đâu mà đánh thức ?

ĐÁNH THỨC TIỀM LỰC


(có đoạn được dùng làm đề thi Văn THPT quốc gia 2018)
Thơ Nguyễn Duy

Hãy thức dậy, đất đai!
cho áo em tôi không còn vá vai
cho phần gạo mỗi nhà không còn thay bằng ngô, khoai, sắn
Xin bắt đầu từ cơm no áo ấm
rồi thì đi xa hơn - đẹp, giàu và sung sướng hơn
Khoáng sản tiềm tàng trong ruột núi non
châu báu vô biên dưới thềm lục địa
rừng đại ngàn bạc vàng là thế
phù sa muôn đời như sữa mẹ
sông giàu đằng sông, bể giàu đằng bể
còn mặt đất hôm nay thì em nghĩ thế nào ?
lòng đất rất giàu, mà mặt đất cứ nghèo sao ?
***
Lúc này ta làm thơ cho nhau
đưa đẩy mà chi những lời ngọt lạt
ta ca hát quá nhiều về tiềm lực
tiềm lực ngủ yên...
***
Tôi lớn lên trên bờ bãi sông Hồng

Thứ Bảy, 23 tháng 6, 2018

Thơ Thái Bs Tân


BÁO CHÍ CÁCH MẠNG
Một ca sĩ, chẳng biết
Có tài thật hay không.
Chỉ biết ca sĩ ấy
Lấy chồng rồi bỏ chồng.
Thế mà rồi báo chí
Cứ bám mãi không tha.
Soi từng xăng-ti-mét
Cả trong váy đàn bà.

Nội bộ VN thời ‘biểu tình’ và ‘chống biểu tình’

Phạm Chí Dũng - VOA 21/6/2018

Biểu tình chống 2 dự luật
Hơn một tuần sau cuộc tổng biểu tình phản đối hai dự luật khu và An ninh mạng vào ngày Mười tháng Sáu năm 2018, chỉ hai hôm trước khi kỷ niệm ‘Ngày báo chí cách mạng 21 tháng Sáu’ cùng năm, vài phát ngôn chính trị của nhân vật chủ tịch nước Trần Đại Quang đã bị báo chí nhà nước thẳng thừng cắt xén, tạo ra một vụ việc ‘khóa miệng’ chưa từng có dành cho quan chức cao cấp này.
Từ Đinh La Thăng, Trương Minh Tuấn đến Trần Đại Quang
Ngày 19/6/2018, bài báo "Chủ tịch nước đồng ý cần ban hành Luật biểu tình" với nội dung ban đầu là "Tiếp xúc cử tri với vai trò đại biểu Quốc hội TP. Hồ Chí Minh, Chủ tịch Trần Đại Quang nói ông đồng tình với kiến nghị cử tri cần có luật Biểu tình và hứa báo cáo Quốc hội về nội dung này" - đăng trên báo Tuổi Trẻ - đã bị biến dạng chỉ vài tiếng đồng hồ sau khi lên trang. Nội dung bài đã được sửa lại và không còn bất kỳ phát ngôn nào của Trần Đại Quang liên quan luật Biểu tình, mà chỉ còn thấy ông Quang ‘chuyên chính vô sản’ về những vụ việc nghiêm trọng xảy ra tại Bình Thuận, TP. Hồ Chí Minh là “do các đối tượng chống đối, kích động, lôi kéo".
Vụ ‘khóa miệng’ trên là lần thứ ba trong vòng hơn một năm xảy đến đối với giới quan chức cao cấp ở Việt Nam - sau Đinh La Thăng và Trương Minh Tuấn.
Vào cuối tháng Tư năm 2017 khi còn là bí thư thành ủy TP.HCM, Đinh La Thăng đã vội vã làm bản giải trình về trách nhiệm của ông ta khi còn là Chủ tịch hội đồng thanh viên Tập đoàn Dầu khí Việt Nam, sau đó chỉ đạo Văn phòng thành ủy gửi đến 200 ủy viên trung ương như một cách “minh bạch hóa thông tin” và phản bác kết luận kiểm tra của Ủy ban Kiểm tra trung ương đối với những sai phạm bị xem là “rất nghiêm trọng” của ông Thăng. Nhưng ngay sau đó, Văn phòng trung ương đảng đã chỉ thị thu hồi toàn bộ bản giải trình của ủy viên bộ chính trị Đinh La Thăng. Thu thẳng tay từ những người còn chưa kịp bóc bao thư, không cần một sự tế nhị nào.

Thứ Năm, 21 tháng 6, 2018

Ngày 17.6.2018 - Tình người nơi đâu?

Dinh Thi Thu Thuy


Để biết tình người ở đâu bạn nên đi biểu tình ôn hòa một lần, hoặc đi xem biểu tình hay chỉ cần lảng vãng khu vực được cho là “nhạy cảm” một cách rất vô tư thì bạn sẽ hiểu ngay. Hiểu thấm thía!
Ngày 17- 6 vừa rồi vẫn là kí ức quá kinh hoàng với tôi. Và tôi chắc là với cả 200 người có mặt ở nhà thi đấu oan nghiệt đó. Những người ngày hôm sau và hôm sau nữa vào đó để đánh cầu chơi bóng liệu có tưởng tượng nổi việc gì, những cảnh tượng gì đã xảy ra chỉ mới vài tiếng đồng hồ trước đó không?
Tôi bị bắt vào đó từ 8h30 nhưng có lẽ nó đã bắt đầu từ rất sớm vì khi tôi đến đã có hơn trăm người hỗn độn trong cảnh điên cuồng. Hơn 20 giờ đồng hồ tại nơi đây (kết thúc lúc hơn 3h sáng) sẽ cho bạn một thế giới khác, khác đến nỗi bạn sẽ quyết định dành cả cuộc đời kể cả hy sinh tính mạng cho việc chống lại những gì bạn đã trải qua…
*
Ôm bó hoa thật lớn, tôi và các bạn hào hứng chạy xe đến nhà thờ Đức Bà. Trung tâm thành phố sẽ là điểm xuất phát và tâm điểm cho cuộc biểu tình hôm nay. Những cánh hoa này tôi hy vọng nó sẽ làm giảm đi căng thẳng và nhắc nhở mọi người về hành động của mình - Hãy vì điều tốt đẹp. Tôi muốn dành tặng cho người đi chung lối và cả cho các anh sẽ chĩa dùi cui vào chúng tôi. Tôi hồi hộp từ chiều qua, cuối cùng mình cũng quyết định góp sức làm nên điều gì đó cho cuộc sống, mà trước hết là cho đứa con thương yêu. Nó và những đứa trẻ khác sẽ có cuộc sống tốt đẹp hơn, môi trường trong lành, thực phẩm an toàn, giáo dục đạt chuẩn, con người sống nhân ái với nhau… Tất cả phải bắt đầu từ việc con người được biểu thị quyền tự do của mình.
TÔI ĐI BIỂU TÌNH https://static.xx.fbcdn.net/images/emoji.php/v9/fa8/1.5/16/1f601.png 

HÃY BÌNH TĨNH LẮNG NGHE DÂN!

(Ý kiến tâm huyết của nhà văn Hoàng Quốc Hải - chuyên viết về lịch sử)
Chỉ mới nghe Quốc Hội thảo luận về Dự án luật cho ba Đặc khu kinh tế, với quyền ưu tiên vượt trội cho nhà đầu tư tới 99 năm và họ có quyền chuyển nhượng cho người khác kể cả quyền thừa kế. Ba đặc khu với ba cái tên: Vân Đồn - Bắc Vân Phong – Phú Quốc, nằm ở ba vùng đắc địa về kinh tế, hiểm địa về an ninh quốc phòng. Tôi vô cùng sửng sốt và có phần hoang mang nữa.
Những nhà kinh tế và khoa học đã phân tích tính lỗi thời của các đặc khu kinh tế so với thời đại 4.0. Không một nhà đầu tư nào tự nguyện đem công nghệ cao đến chuyển giao cho ta đâu. Mà họ chỉ cần thuê đất, thuê nhân công rẻ mạt và không chịu sức ép về bảo vệ môi trường.
Nếu thật sự là công nghệ cao thì không cần nhiều đất đến thế. Và tại sao phải đem ra tận ba nơi có vị trí chiến lược quan trọng mang tầm quốc tế này để mời gọi.
Ta đã có “Khu công nghệ cao Hòa Lạc”, mở ra cả chục năm rồi, chỗ còn rộng lắm mà có nhà đầu tư nào tới đâu. Và cái gọi là công nghệ cao ấy đã có sản phẩm công nghệ nào góp vào nền kinh tế?
Xin bỏ qua yếu tố kinh tế mà đi thẳng vào các vấn đề có liên quan đến lịch sử qua mô hình đặc khu với ba vùng đất, lẽ ra phải nghiêm cấm người nước ngoài tiếp cận.
Ba đặc khu ấy, nếu tính cả không gian biển và thềm lục địa mà nó có quyền tài phán theo luật Unclos, thì lên tới cả vạn km2. Các đặc khu kinh tế ấy “con quỉ” nào đội lốt “phượng hoàng” sẽ nhảy vào đây lót ổ?
Chắc chắn là người Trung Quốc. Nhưng Trung Quốc nham hiểm, họ tạm né để dân Việt an tâm. Vài ba năm sau họ sẽ mua lại. Mua bằng bất cứ giá nào, với họ cũng vô cùng rẻ mạt.

THÓI THIẾU TRUNG THỰC của ĐÀI TRUYỀN HÌNH Tp. HCM


 -Nguyễn Đăng Quang-





Giáo sư-Tiến sỹ Nguyễn Đức Dân (Đại học KHXH và Nhân văn-Tp.HCM) là một trong các nhà khoa học đầu tiên và chuyên gia đầu ngành của nước ta về Toán-Ngôn ngữ, một lĩnh vực khá mới mẻ ở Việt Nam. Ông sinh năm 1936, tốt nghiệp cử nhân Toán năm 1957 tại ĐHSP Hà Nội. Trong giai đoạn từ 1957-1966, mấy năm đầu ông dạy toán tại Trường Chu Văn An, sau đó dạy lớp chuyên toán đầu tiên của Thành phố Hà Nội. Từ 1966-1970, ông đi sâu nghiên cứu vấn đề logic và thống kê trong toán học và làm NCS tại Đại học Tổng hợp Warsaw (BaLan). Tại đây ông nhận bằng Tiến sỹ về đề tài áp dụng toán học vào lĩnh vực nghiên cứu ngôn ngữ. Từ 1971 - 1979, ông giảng dạy bộ môn Ngôn ngữ tại Khoa Ngữ văn trường ĐH Tổng hợp Hà Nội. Năm học 1979-1980, ông được mời làm Giáo sư thỉnh giảng môn “Tiếng Việt và Văn minh Việt Nam” tại Đại học Paris 7 - Cộng hòa Pháp. Năm 1986, ông chuyển công tác vào Sài Gòn và giảng dạy tại Đại học Tổng hợp Tp. HCM, làm Trưởng Bộ môn Ngôn ngữ của Khoa Ngữ văn - Báo chí cho đến khi nghỉ hưu (2002). Trong thời gian giảng dạy tại Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn Tp.HCM, ông được Nhà nước phong học hàm Phó Giáo sư (1991) và Giáo sư (1996).
Sau khi nghỉ hưu, ông thường xuyên được mời tham gia giảng dạy đại học và sau đại học tại Tp. HCM và nhiều ĐH khác trên khắp 3 miền đất nước. Ông là một nhà khoa học nghiêm túc, một nhà giáo tận tâm và là một công dân đầy trách nhiệm. Tuy là đảng viên ĐCSVN với 57 năm tuổi đảng, nhưng ông luôn là người tôn trọng sự thật, tôn thờ công lý và quý trọng lòng trung thực, và luôn đặt chân lý khoa học lên trên quan điểm chính trị và lập trường giai cấp.
Ngày 6/6/2018 vừa qua, ông nhận trả lời phỏng vấn của Đài Truyền hình TpHCM (HTV9). Song rất tiếc, khi phát sóng, họ lại không trích dẫn đúng câu chữ ông dùng, mà lại xuyên tạc và bóp méo ý kiến và từ ngữ ông trả lời! Ông tâm sự với tôi, việc này làm ông thất vọng và bất bình, song điều quan trọng hơn là nếu các cơ quan truyền thông, báo chí nhà nước ta cứ tiếp tục hành xử như vậy, thì họ sẽ dẫn dắt xã hội Việt Nam ta đến bến bờ nào đây? Việc này tưởng như là nhỏ, song nó không hề nhỏ một khi đấy là đường lối và bản chất xưa nay của bộ máy “dẫn dắt dư luận” ở nước ta từ trên nửa thế kỷ qua! Nhân dịp “Ngày Báo chí Cách mạng Việt Nam” (21/6), được sự đồng ý của ông, tôi xin chuyển đến quý độc giả bài viết của ông về việc ông bị Kênh HTV9 Đài Truyền hình Tp.HCM “ưu ái nhét chữ vào miệng” như thế nào! Thay mặt độc giả gần xa, xin chân thành cảm ơn Giáo sư-Tiến sỹ-Nhà giáo Ưu tú Nguyễn Đức Dân, chúc ông nhiều sức khỏe để tiếp tục đóng góp nhiều hơn nữa cho nhân dân và đất nước!
                                                                                                                 Hà Nội, ngày 21/6/2018.
                                                                                                                                  N.Đ.Q.     
Tôi không còn là tôi
Nguyễn Đức Dân

Thứ Tư, 20 tháng 6, 2018

THỦ ĐÔ HÀ NỘI NẰM TRONG TAY AI?


Nguyễn Ngọc Chu



Nghe Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc nói Hà Nội sẽ như Hong Kong, Singapore thì giật mình tưởng đang ngủ mơ. Nhưng kiểm tra lại thì rõ ràng: "Hà Nội đặt ra một số tiêu chí trong môi trường kinh doanh đuổi sát Singapore, Hong Kong trong 4 năm tới, việc này có làm được không? Chủ tịch Hà Nội khẳng định làm được, tôi nghĩ Hà Nội hoàn toàn làm được", Thủ tướng nhấn mạnh”(Tuổi trẻ 17/6/2018, Thủ tướng: Hà Nội sẽ đuổi kịp Hong Kong, Singapore).
Chưa hết, hôm nay (17/6/2018) lại thấy báo Dân Trí đưa tin, rằng
“Chính phủ hoàn toàn đồng ý giao hoàn toàn hơn 2.000 hécta đất” khu vực trục Nhật Tân – Nội Bài cho chủ một công ty bất động sản, nhưng “chỉ nhận làm một phần thôi” để xây “thành phố thông minh” 4 tỷ USD, “phấn đấu đẹp hơn Singapore”. Đến đây thì không chỉ choáng váng, mà tự hiểu mình đích thực đang bị ngộ độc.
ĐỪNG VẼ RA NHIỀU TỶ

GỬI ÔNG NGUYỄN THIỆN NHÂN


Fb Thái Bá Tân


Tôi, người dân bức xúc,
Hỏi ông Nguyễn Thiện Nhân:
Ai vừa qua cho phép

Cảnh sát đánh đập dân?

Đánh đập trên diện rộng,
Đơn lẻ và nhiều người.
Có người đến suýt chết.
Một tội ác tày trời.

Bí thư của thành phố
Không vô can, đúng không?
Cảnh báo: Sẽ có lúc
Người ta treo cổ ông.

đất nước sẽ đi về đâu ?

LyLy Nguyễn
( BÀI VIẾT CỦA CHỊ CÓ EM TRAI LÀM QUAN TO TRONG BỘ CÔNG AN )




THƯ NGỎ CỦA doanh nhân LÊ HOÀI ANH


Sài gòn ngày 20/6/2018

THƯ NGỎ : Kính gửi bác Tổng Bí thư Đảng Cộng Sản Việt Nam - Nguyễn Phú Trọng
Cháu tên là Lê Hoài Anh xin phép được gọi bác bằng Bác vì bác cũng cùng cỡ tuổi với bố cháu ạ
Bố cháu là một thương binh hạng nặng đã đóng góp một phần thân thể của mình cho đất nước Việt Nam, đã tham gia vào cuộc chiến chống quân bành trướng Bắc Kinh ở biên giới phía Bắc với nhiệm vụ vận chuyển quân và vũ khí đạn dược lên biên giới và bố cháu bị thương trong khi làm nhiệm vụ
Bố cháu không phải là đảng viên vì ông nội cháu là nhà tư sản trí thức yêu nước nhưng đã bị chết một cách tức tưởi và oan sai trong cuộc Cải cách ruộng đất ở miền Bắc năm 1953. Là hiệu trưởng trường tư thục nhưng ông cháu đã bị đấu tố sai và tịch thu hoàn toàn tài sản bị bắt giam để đấu tố, ông cháu bị bỏ đói 3 ngày, bị đánh đập bị đấu tố, quá đau lòng ông cháu đã cắn lưỡi tự tử chết. Ông cháu chết chỉ có một manh chiếu chôn bó chiếu thôi thưa bác.
Ông cháu chết được 3 ngày thì ông Trần Quốc Hoàn mới đưa ra danh sách ông cháu là tư sản giúp kháng chiến chứ không phải là địa chủ một ngày nào. Không phát canh, không thu tô của một nông dân nào sao lại là địa chủ? Tâm huyết của ông nội cháu là mang cái chữ về mở trường dạy chữ cho người dân của quê Hương mình. Nhưng ông cháu đã chết rồi, chết oan ức và tức tưởi
Bố cháu 14 tuổi một mình bỏ học đi ra Hà nội làm đốt than đốt lò rồi đi học thêm bổ túc gửi tiền về nuôi mẹ già và anh trai bị tàn tật không còn một tấc đất trong tay ra tá túc tại chuồng trâu cũ của gia đình. Thiếu đói bố cháu phải bán cả máu của mình để nuôi gia đình thưa bác

Thứ Ba, 19 tháng 6, 2018

GỬI BÁC TRỌNG

Thái Bá Tân
Thưa bác, có thể bác
Không lú nhưng đã già
Nói nhiều cái lẩm cẩm 
Như hôm nay, hôm qua.
Hôm nay bác tuyên bố
Rằng quan chức đảng viên
Khó kê khai tài sản
Phức tạp và rất phiền.
Vì việc này, bác nói
Riêng tư và cá nhân
Luật pháp cần bảo vệ
Thì quan cũng là dân.

Thơ



 Tân Thái Bá
“Xưa các vị xúi giục
Người dân đi biểu tình.
Hò nhau làm cách mạng,
Giành chính quyền cho mình.
Xét góc độ pháp lý,
Thì bản thân việc này
Là vi phạm pháp luật.
Đáng xử thế nào đây?
Rồi sau, cũng các vị,
Thời Việt Nam Cộng Hòa,
Biểu tình và khủng bố,
Giết trẻ con, người già...

TUYÊN BỐ CỦA NHÓM TRÍ THỨC “LÃO MÀ CHƯA AN” VỀ NHỮNG DIỄN BIẾN NGÀY 17/6/2018

Hôm nay Chủ nhật 17/6/2018, hàng nghìn người dân ở ba miền đất nước đã thực thi quyền biểu tình hiến định trong ôn hòa đòi hủy Dự Luật Đặc khu và phản đối Luật An ninh mạng.

Trong khi cuộc biểu tình ở Hà Tĩnh đã diễn ra thành công tốt đẹp, thì ở Hà Nội và Sài Gòn đã có nhiều người biểu tình bị bắt giữ tùy tiện, trái pháp luật.
Chúng tôi bất bình trước hành động trấn áp biểu tình ôn hòa của chính quyền và yêu cầu chính quyền trả tự do ngay lập tức cho những người biểu tình.
Chúng tôi kêu gọi mọi người đồng hành với những người bị bắt giữ vì biểu tình, hỗ trợ họ nhiều nhất có thể.
Chúng tôi kêu gọi các nhóm phối hợp với nhau và các bên liên quan để lên danh sách và tìm cách hỗ trợ những người biểu tình ôn hòa bị bắt giữ.
Một lần nữa, chúng tôi động viên dân chúng tiếp tục thực thi các quyền hiến định của mình một cách ôn hoà, đòi thực hiện bốn yêu cầu sau:
• CHÍNH PHỦ HUỶ DỰ LUẬT Đơn vị hành chính-kinh tế đặc biệt Vân Đồn, Bắc Vân Phong, Phú Quốc;
• CHỦ TỊCH NƯỚC KHÔNG KÝ BAN HÀNH luật An ninh mạng;
• QUỐC HỘI SỬA những điều bất hợp lý được nhắc tới ở trên của luật An ninh mạng;
• TRẢ TỰ DO NGAY cho những người biểu tình ôn hoà còn bị công an bắt giữ.

Mùa hạ


Xuân Quỳnh

Đó là mùa của những tiếng chim reo
Trời xanh biếc, nắng tràn trên khắp ngả
Đất thành cây, mật trào lên vị quả
Bước chân người bỗng mở những đường đi

Đó là mùa không thể giấu che
Cả vạn vật đều phơi trần dưới nắng
Biển xanh thẳm, cánh buồm lồng lộng trắng
Từ những miền cay đắng hóa thành thơ.

Thứ Hai, 18 tháng 6, 2018

NHÂN DÂN


NGUYỄN TRỌNG TẠO
Có thể thay quan, không thay được Nhân Dân
Thay tên nước, không thể thay Tổ Quốc
Nhưng sự thật khó tin mà có thật
Không thể thay quan dù quan đã thành sâu!
Quan thành dòi đục khoét cả đất đai
Vòi bạch tuộc đã ăn dần biển đảo
Đêm nằm mơ thấy biển Đông hộc máu
Những oan hồn xô dạt tận Thủ Đô
Những oan hồn chỉ còn bộ xương khô
Đi lũ lượt, đi tràn ra đại lộ
Những oan hồn vỡ đầu gãy cổ
Ôm lá cờ rách nát vẫn còn đi
Đi qua hàng rào, đi qua những đoàn xe
Đi qua nắng đi qua mưa đi qua đêm đi qua bão
Những oan hồn không sức gì cản nổi
Đi đòi lại niềm tin, đi đòi lại cuộc đời
Đòi lại những ông quan thanh liêm đã chết tự lâu rồi
Đòi lại ánh mặt trời cho tái sinh vạn vật…
Tôi tỉnh dậy thấy mặt tràn nước mắt
Nước mắt của Nhân Dân mặn chát rót vào tôi.
Ôi những ông quan không Dân trên chót vót đỉnh trời
Có nhận ra tôi đang kêu gào dưới đáy
Cả một tỷ tôi sao ông không nhìn thấy?
Vì tôi vẫn là người mà ông đã là sâu!…
23.10.2012


NHÀ BÁO KHÁNH MAI TƯỜNG TRÌNH VỀ VIỆC BẮT GIỮ NGÀY 17/6




Khánh Mai
18 - 6 - 2018


SỰ THẬT NGÀY 17/6, 
TÔI BỊ HỐT LÊN XE CHỈ VÌ...CHỤP HÌNH

Tôi biết mình cần phải viết. Viết để trả nợ lại ánh mắt của hàng chục con người hoang hoải, mệt mỏi và giận dữ giữa một trại tạm giữ dã chiến ngay trung tâm Sài Gòn.

Tôi biết mình cần phải viết cho lời cầu xin của một chú từ đâu ở dưới miền Tây lên, chú nói rằng, ước gì có nhà báo nào đó, chứng kiến và viết lại những sự thật từ hôm nay.

Tôi biết, mình cần phải viết để tạ tội với những con người đã dũng cảm không sợ hãi trong ngày hôm qua, còn mình thì vẫn còn hèn yếu lắm, hoang mang lắm.

Tôi viết để phơi bày một sự thật mà có thể ai đó ở ngoài cuộc sẽ bán tín bán nghi...Trong khuôn khổ, bài viết , tôi chỉ trình bày lại những gì tôi đã chứng kiến, và không bày tỏ quan điểm gì...

Ở ĐÂY TÔI XIN KHẲNG ĐỊNH, TÔI CHỈ ĐƠN GIẢN LÀ NGƯỜI ĐI KỂ LẠI SỰ THẬT...KHÔNG THÊM KHÔNG BỚT VÀ KHÔNG PHỤC VỤ CHO BẤT CỨ MỘT TỔ CHỨC NÀO.

Ngày 17/6, trong khi tôi đang cùng với ekip của mình chụp ảnh mẫu tại đường sách Nguyễn Văn Bình, thì chứng kiến được khá nhiều cảnh công an bố ráp khắp nơi, lực lượng CSCĐ dàn trận trên toàn tuyến đường. Trong lúc, anh nhiếp ảnh gia đang chụp hình người mẫu ở bờ tường của quán MC Donal, tôi nhìn thấy cảnh một nhóm người đang bắt một người phụ nữ. Tôi giơ máy điện thoại của mình lên và chụp...Ngay lập tức, tôi thấy một anh thanh niên chỉ thẳng vào mặt tôi từ phía xa, và một anh khác ở gần đó chạy lại, họ hét lên:
- Chụp cái gì đấy. Đưa về đồn ngay.
Tôi phản ứng: Ủa, tôi có làm gì đâu?

Nhưng, ngay lập tức tôi bị đẩy lên xe cùng với một chị phụ nữ đang gào khóc.

Họ nhét tôi vào giữa xe. Trên xe chỉ có tôi, chị phụ nữ bị bắt, 2 anh thanh niên, và 1 chị phụ nữ khác ngồi ở trên. Rồi xe nhanh chóng lao đi. Tôi vội vàng định bấm máy điện thoại để nhắn tin cho người nhà biết, thì chàng thanh niên trẻ, giật phắt điện thoại trên tay tôi, rồi lướt lướt xem và tịch thu...

Thời điểm đó, tôi khá bình tĩnh, nhưng cũng không kém phần hoang mang. Tôi nhẹ nhàng hỏi:
- Sao vậy? Ta đi về đâu vậy em?
- Về rồi biết...
- Sao em phải nói nặng nề vậy.
- Im lặng....