Thứ Hai, 30 tháng 3, 2020

BỎ KỲ THI THPT TOÀN QUỐC – GIẢI PHÁP TỐT NHẤT CHO BỘ TRƯỞNG PHÙNG XUÂN NHẠ


Nguyễn Ngọc Chu [Nguyen Ngoc Chu])

I. CỦA CAESAR HÃY TRẢ LẠI CHO CAESAR
1. Tôn Tẫn (382 TCN – 316 TCN), Bàng Quyên (385 TCN – 341 TCN), Tô Tần (? – 284 TCN), Trương Nghi (373 TCN – 310 TCN) cùng đều lên núi theo học Quỷ Cốc Tử. Sau thời gian theo học, tùy theo lực học của học trò mà Quỷ Cốc Tử cho xuống núi lập nghiệp. Tuy tất cả cùng là học trò của Quỷ Cố Tử, cùng rất thành danh ở hàng tướng quốc, nhưng Tôn Tẫn, Bàng Quyên, Tô Tần, Trương Nghi mỗi người học được từ Quỷ Cốc Tử những kiến thức rất khác nhau.
2. Từ thượng cổ, thầy dạy trò nào thì đánh giá năng lực trò đó. Không dạy không cho điểm.
Bởi thầy dạy là người biết rõ năng lực học trò mình dạy. Cùng một điều thầy dạy mà nhận thức của học trò khác nhau. Thầy quyết định dạy cho học trò điều gì, ở mức độ nào. Ai học được điều gì và không học điều gì, đều do thầy quyết định. Cho nên, thầy dạy từng học trò khác nhau và cho điểm từng học trò theo thước đo khác nhau.
3. Chiếu theo cách làm của Bộ GD-ĐT hiện nay ở Việt Nam, thì các thầy cô ở các trường THPT dạy học sinh, nhưng không được quyền đánh giá học sinh của mình có đủ tư cách tốt nghiệp THPT hay không, mà Bộ GD-ĐT mới là người chấm điểm quyết định tốt nghiệp PHTH của học sinh trên toàn quốc.
Quyền của Caesar đã bị đánh cắp.
II. SAO LẠI ĐÁNH GIÁ CẢ 12 NĂM HỌC CHỈ QUA MỘT KỲ THI?
Kết quả của kỳ thi THPT toàn quốc hiện nay được lấy làm cơ sở cho 2 quyết định: Tốt nghiệp 12 năm học PTTH; Và được vào học ở trường đại học nào trên toàn quốc.
Chỉ qua 4 bài thi trong vòng 90 – 180 phút mà lại quyết định năng lực của cả 12 năm học phổ thông và 4-6 năm đại học nghề nghiệp cả một đời. Đó là một thước đo phi lý.
Việc đánh giá học trò chỉ qua một bài thi, không bao giờ biết được hết năng lực thực sự của học trò.
Việc cho học trò trên toàn quốc thi cùng một đề thi và đánh giá học trò trên toàn quốc theo cùng một thước đo là không sát thực tế và không công bằng.
Việc cho cùng một đề thi để đánh giá năng khiếu cho trăm ngành học, đeo đuổi triệu sự nghiệp khác nhau, là không phù hợp.
Học là quá trình dài. Thể hiện năng lực cũng là quá trình dài. Lấy năng lực 1 thời điểm (kỳ thi) để đánh giá năng lực của cả quá trình dài là không biện chứng.
Cho điểm người mình không dạy cũng là phi biện chứng.
III. 5 ĐIỂM BẤT LỢI LỚN CỦA KỲ THI THPT TOÀN QUỐC
1. TỐN KÉM TO LỚN CHO TOÀN XÃ HỘI
Vô cùng tốn kém về tiền bạc, thời gian, sức lực, của học sinh phụ huynh và thầy cô giáo phổ thông cũng như đại học trên toàn quốc. Ngoài toàn bộ hệ thống giáo dục quốc gia, kỳ thi còn làm liên đới đến các ngành khác, trong đó có công an, y tế, giao thông, bưu điện…làm căng thẳng, tắc nghẹn, quá tải toàn bộ xã hội trong các ngày thi.

Võ Văn Quản


Là chính đảng thường xuyên sử dụng thuật ngữ “phát-xít” để công kích những thế lực đối lập, có lẽ đảng Cộng sản nước này cũng đã chuẩn bị sẵn tinh thần với việc mình bị sỉ nhục là một đảng phát-xít trong một tương lai gần. Song, nếu xét lại quá trình phát triển của các chính đảng Cộng sản trên toàn thế giới, các đảng phái phát-xít luôn là một trong những đối thủ hết sức cơ bản của họ. Mặt khác, theo nhiều nhà nghiên cứu, chủ nghĩa phát-xít nằm ở phía cực hữu của phổ chính trị, trong khi chủ nghĩa cộng sản lại nằm ở phía cực tả.
Vậy điều gì khiến cho người ta có thể cáo buộc, hoặc bản thân chính các đảng cộng sản cáo buộc nhau rằng họ có tư tưởng phát-xít?
Theo quan điểm của người viết, vấn đề trước tiên nằm ở chỗ bản thân chủ nghĩa phát-xít và chủ nghĩa cộng sản có quá nhiều điểm chung, hoặc gần như tương đồng, và có thể chuyển hóa qua lại cho nhau ở bất kỳ thời điểm nào. Họ đều hướng đến xây dựng một chính phủ toàn trị với vai trò chính trị độc quyền của duy nhất một đảng phái, họ đều có xu hướng ca tụng lực lượng sử dụng vũ lực và nhu cầu xây dựng những “con người” đặc trưng cho chủ nghĩa của họ.
Điểm khác biệt căn bản nhất giữa chủ nghĩa phát-xít và chủ nghĩa cộng sản, có lẽ là cách mà hai phe tiếp cận cách tổ chức và quản lý nền kinh tế. Phe cộng sản tin vào nền kinh tế tập thể và sở hữu cộng sản, trong khi phe phát-xít lấy các tập đoàn – công ty khổng lồ và sự kiểm soát hành chính từ phía nhà nước làm xương sống cho quản trị xã hội quốc gia. Thêm vào đó, phe cộng sản có phần quốc tế hóa hơn và xem trọng bình ổn xung đột sắc tộc; trong khi phe phát-xít đề cao chủ nghĩa dân tộc thượng đẳng.
Những khác biệt này, tuy nhiên, có vẻ như đã không còn tồn tại ở Trung Quốc hiện đại.
C

LẬT TẨY KẾ HOẠCH TIÊU DIỆT MỸ VÀ THẾ GIỚI CỦA TẬP CẬN BÌNH MÀ KHÔNG ĐỂ LẠI CHỨNG CỨ


Hoài Nam
By on Mar 30, 2020



Tuy Trung Quốc là quốc gia có diện tích rộng thứ tư trên thế giới nhưng núi non chiếm đến 33%. Vả lại, dân số quá đông nên việc sinh sống của dân Tàu trên 67% đất đai còn lại gặp nhiều trở ngại – Nạn nhân mãn, người đông đất thiếu.
Vốn đã khó khăn về địa dư lẫn dân số, lại còn có tính tham lam cố hữu, cộng với tham vọng chính trị của Tập Cận Bình và bộ sậu; bọn chúng càng hung hăng bất chấp hậu quả trong việc thống trị thế giới, chiếm các quốc gia láng giềng để dân Tàu sinh sống.
Thêm một nguyên nhân nữa. Suốt 24 năm đằng đẵng dưới thời 3 đời Tổng thống tiền nhiệm của Hoa Kỳ (8 năm của Bill Clinton, 8 năm của Bush, 8 năm của Barack Obama), các vị tổng thống này đã giúp cho TQ làm giàu, tạo phương tiện cho Tàu phát triển kinh tế lẫn chính trị đến đỉnh cao chót vót. Bằng chứng, dưới hai nhiệm kỳ 8 năm của Barack Obama, TQ đã xây dựng thành công các đảo nhân tạo ở biển Đông và thành lập các các tiền đồn quân sự ở Hoàng Sa – Trường Sa. Do chính sách đối ngoại của Obama quá ư nhu nhược, hèn nhát nên Tập Cận Bình tự do bành trướng, tung hoành ngang dọc ở biển Đông đến lúc khó thể thụt lùi.
Vì vậy, hôm nay Hoa Kỳ muốn ngăn chặn Tập Cận Bình thì chỉ một giải pháp duy nhất; đó là khởi động chiến tranh! Nói cách khác, chính Barack Obama là thủ phạm gây ra chiến tranh giữa hai nước Hoa Kỳ và TQ, nếu có. Mà chắc hẳn sẽ phải có! Bởi chỉ một lý do: TT Trump không muốn Tập ôm trọn biển Đông. Ngược lại, Tập đã lỡ chi một số tiền quá khổng lồ để hoàn tất việc xây dựng nhiều đảo nhân tạo và thiết lập các tiền đồn quân sự ở Hoàng Sa – Trường Sa dưới thời Obama nên hắn ta không dễ dàng lui bước, bỏ cuộc. Tập đã ở trên lưng cọp, hắn buộc phải cỡi. Nghĩa là, chiến tranh TQ-Mỹ không thể không xảy ra!
Để chiếm ưu thế, Tàu Cộng đã sớm lên kế hoạch diệt Mỹ. Chỉ có phương pháp và thời gian là hai chọn lựa như thế nào cho tiện việc thi hành.
BIẾN BỆNH NHÂN BỊ NHIỄM VIRUS VŨ HÁN THÀNH VŨ KHÍ SINH HỌC TẤN CÔNG MỸ VÀ TÂY ÂU
Tập và bộ sậu dư biết: Dùng chiến tranh vũ khí đối với TT Trump thì Tập thua chắc. Còn chiến tranh thương mãi thì Tập đã bị TT Trump làm cho xiểng niểng thất bại, bó cờ rút chạy, thua lỗ cả chục ngàn tỷ rồi. Chỉ cách còn lại là Tập Cận Bình dùng vũ khí sinh học để diệt Hoa Kỳ và thế giới. Nhưng làm sao Tập Cận Bình thực hiện điều này mà Hoa Kỳ và thế giới không nghĩ đó là chiến tranh? Chiến lược thực thi kế hoạch của nhóm Tập Cận Bình là gì?
Xin giải đáp ngay: Đó là, Tập đã thí mạng dân Tàu để diệt Mỹ và thế giới trong dịp tết Nguyên Đán mà chẳng ai ngờ đến.

Thứ Tư, 25 tháng 3, 2020

THẾ LỰC PHẢN ĐỘNG ĐANG NẰM Ở ĐÂU?


(Nguồn ls Võ Văn Dũng)
Có nhiều Facebooker thắc mắc hỏi tôi rằng dạo này thấy Bộ công an đưa ra cảnh báo ở Việt Nam hiện nay THẾ LỰC PHẢN ĐỘNG rất đông, vậy thế lực phản động là kẻ nào? xin nhờ LS Võ Văn Dũng có thể chỉ rõ để chúng tôi biết mà đề phòng, thật sự chúng tôi là dân đen, kiến thức có hạn nên cảm thấy hoang mang lắm lắm!
Tôi trả lời với họ như sau: THẾ LỰC PHẢN ĐỘNG ở Việt Nam hiện nay rất đông, đúng như nhận định của Bộ công an, con số có thể lên đến hàng trăm ngàn người. Vậy chúng là ai, vì sao gọi chúng là thế lực phản động? các bạn có thể nhận ra thế lực này nếu chúng có 1 trong những biểu hiện sau:
• Thứ nhất: Những kẻ nào dùng quyền lực để móc ngoặt, cấu kết tham ô, rút ruột tiền ngân sách, mà tiền này là tiền thuế mà người dân phải đổ mồ hôi, nước mắt, thậm chí là đổ máu để có được.
• Thứ hai: Những kẻ vì đồng tiền dơ bẩn, sẳn sàng dùng quyền lực có được ký kết nhập những thực phẩm độc hại, hoá chất độc hại, nhập những dự án công nghệ lạc hậu gây ô nhiễm môi trường từ trung quốc về để huỷ hoại nòi giống Việt Nam.
• Thứ ba: Tiếp tay, làm ngơ, vẽ đường cho kẻ thù mua đất đai, bất động sản, thành lập doanh nghiệp, lập phố riêng, khu tự trị riêng khắp nơi trên lãnh thổ Việt Nam, mà người dân Việt Nam không thể thâm nhập, kiểm tra, giám sát...
• Thứ tư: Dùng báo chí, MXH để che đậy tội ác của giặc, thậm chí có những bài viết khen ngợi giặc không hết lời nhằm ru ngủ thế hệ thanh niên và công dân Việt Nam, khiến họ không còn nhận ra đâu là kẻ thù của dân tộc.
• Thứ năm: Tiếp tay tuồn tư tưởng, lối sống, văn hoá độc hại từ giặc ngoại bang vào nhằm phá hoại 1 nền văn hoá có từ lâu đời của dân tộc Việt Nam.
• Thứ sáu: Có những hành động kìm hãm sự phát triển giáo dục của nước nhà bằng cách đưa vào chương trình giáo dục những bài học lạc hậu, xu hướng nhồi nhét chính trị, áp đặt, khuôn mẫu... đi ngược nền giáo dục tiên tiến là phát huy khả năng, phát huy tính độc lập, sáng tạo trong học tập của trẻ. Đưa ra những chính sách gây bất lợi, gây cản trở sự phát triển của giáo dục nước nhà.
• Thứ bảy: Dùng quyền lực có được bảo kê nạn sản xuất, mua bán thuốc tây giả, phân bón giả, thực phẩm giả, xăng dầu giả, bảo kê bài bạc, cá độ, buôn bán ma tuý, mại dâm cao cấp và các mặt hàng tiêu dùng giả khác.... gây thiệt hại lớn về mặt kinh tế, sức khoẻ cho nhân dân Việt Nam.
• Thứ tám: Dùng quyền lực có được cấu kết với nhóm lợi ích để vẽ ra các dự án ma nhằm thu hồi đất của dân 1 cách trái phép, đẩy dân vào con đường cùng. Dùng quyền lực để mua bán chính sách, mua bán cơ chế tạo điều kiện cho nhóm lợi ích đầu tư các dự án trái luật như: kinh doanh BOT bẩn, kinh doanh tâm linh, kinh doanh đa cấp, kinh doanh tài chính, kinh doanh bất động sản dưới hình thức lừa đảo... để kiếm được thật nhiều đồng tiền bất chính để chia chác, bỏ túi.
•Thứ chín: Không phân biệt, không chỉ ra đâu là kẻ thù đang gặm nhấm đất liền, biển đảo, tài nguyên... của đất nước, không hướng dẫn cho toàn dân biết được đâu là kẻ thù thực sự của dân tộc Việt Nam để cùng nhau phòng chống. Ngược lại, còn làm ngơ, vùi dập những nhân sĩ yêu nước, những người có tinh thần dân tộc, lên tiếng, góp ý.
• Thứ mười: Những kẻ dùng quyền lực có được cung cấp bằng cấp GS, TS, Thạc sĩ ... giả mạo, nâng điểm tại các kỳ thi trên toàn quốc nhằm trục lợi cá nhân, nhưng hậu quả của việc làm này để lại thật khủng khiếp cho dân tộc.
• Thứ mười một: Dùng quyền lực có được ban hành hoặc ký kết các Văn bản, Quyết định gây bất lợi cho nền kinh tế đất nước, gây bắt lợi đến tình hình an ninh trật tự xã hội, gây bất an trong dư luận, gây bất cập đến hoạt động sản xuất, kinh doanh của người dân và doanh nghiệp...
* Thứ mười hai: Vi phạm Quyền con người, giết, bắt bỏ tù, bôi nhọ, bôi bẩn, vu cáo, cáo buộc tội chống phá nhà nước với tất cả những người bất đồng chính kiến... mà không hề thấy xấu hổ...
* Thứ mười ba: Dùng tiền của dân chạy chức chạy quyền, vơ vét của tiền, ăn chơi trác táng, gái gú, cờ bạc, bịp bợm, mạ lị nhân dân... Thậm chí bắt tay với giặc, chấp nhận lệ thuộc... đe doạ sự tồn vong của quốc gia, dân tộc... Thì đó là phản động.
Tóm lại, THẾ LỰC PHẢN ĐỘNG đang trực tiếp làm cho nền kinh tế đất nước này ngày càng nghèo khó, văn hoá xuống cấp trầm trọng, giáo dục lạc hậu hàng vài thế kỉ so với các quốc gia tiên tiến.
VẬY ĐẾN KHI NÀO THÌ BỘ CÔNG AN SẼ BẮT HẾT NHỮNG THẾ LỰC PHẢN ĐỘNG NÀY ĐỂ ĐẤT NƯỚC CÓ THỂ PHÁT TRIỂN?
(NGuồn: LS Võ Văn Dũng)


LÊN SÁU


Tản Đà
Đây là bài thơ giáo khoa do TẢN ĐÀ làm cho trẻ em lên sáu tuổi, viết năm 1919. Bài thơ đã 100 năm tròn, nhưng vẫn còn nguyên ý nghĩa về sự giáo dục con người.
Trước khi dạy trẻ yêu nước, yêu đồng bào. Hãy dạy trẻ hiếu thuận với cha mẹ, kính quý thầy cô. Thì tất cả những cái "yêu" còn lại sẽ hình thành tốt đẹp.

Sách quốc ngữ - Chữ nước ta,
Con cái nhà - Đều phải học.
Miệng thì đọc- Tai thì nghe
Đừng ngủ nhè -Chớ láu táu
Con lên sáu - Đang vỡ lòng
Học cho thông - Thầy khỏi mắng.
.
Trong trời đất - Nhất là người
Ở trên đời - Hơn giống vật
Con bé thật - Chưa biết gì
Còn ngu si - Phải dạy bảo
Cho biết đạo - Mới nên thân
Sau lớn dần - Con sẽ khá
.
Ai đẻ ta - Cha cùng mẹ
Bồng lại bế - Thương và yêu
Ơn nhường bao - Con phải ngẫm
Áo mặc ấm - Mẹ may cho
Cơm ăn no - Cha kiếm hộ
Cha mẹ đó - Là hai thân

PHÙNG QUÁN : THÈM ĐƯỢC LÀM NGƯỜI

Trần Mạnh Hảo
Ảnh 1 : từ phải sang trái : Phùng Quán, Trần Độ và TMH ( đọc thơ)
Sau vụ “Nhân Văn giai phẩm” ( 1955-1957), Phùng Quán ( 1932-1995) bị đuổi khỏi quân đội, đuổi khỏi Hội Nhà Văn, bị kiểm điểm quy tội đại phản động vì dám viết bài thơ “Lời mẹ dặn” in trên báo “Nhân Văn” năm 1956 và bài thơ “Chống tham ô lãng phí” viết năm 1957 cũng in trên báo “Nhân Văn”; cả gan dám quần tam tụ ngũ với bọn “đại phản động, đám chống đảng dòi bọ xấu xa, đám hút xách, đĩ điếm gián điệp cho Mỹ Diệm” ( lời thóa mạ của báo “Nhân Dân”) gồm : Phan Khôi, Văn Cao, Nguyễn Hữu Đang, Thụy An, Trần Dần, Lê Đạt, Hoàng Cầm, Phùng Quán, Trần Đức Thảo…Xin chép ra đây tên của “đám phản động chống đảng” :
Một số văn nghệ sĩ tham gia phong trào “Nhân Văn giai phẩm”, hoặc không tham gia nhưng từng viết bài đăng trên báo của phong trào này[8]
• Hoàng Yến
• Huy Phương
• Hữu Loan
• Hữu Thung
• Lê Đại Thanh
• Lê Đạt
• Nguyễn Bính
• Nguyễn Hữu Đang
• Nguyễn Mạnh Tường
• Nguyễn Thành Long
• Nguyễn Tuân
• Bùi Xuân Phái
• Cao Xuân Huy
• Chu Ngọc
• Đào Duy Anh

Sỹ quan tình báo cao cấp làm việc tại viện nghiên cứu vũ khí Sinh Học Vũ Hán tuyên bố : Coronavirus là một Vũ Khí Sinh học được Trung quốc chế tạo.



 14 điểm Ông trình bày có thể giải mã rất hợp lý tất cả các sự kiện liên quan đến Đại Dịch Virus Corona Vũ Hán :
Từ sự kiện Chợ Hải Sản Vũ Hán, T.Tâm Vũ Khí Sinh Học Vũ Hán, Đóng cửa thành phố Vũ Hán 11 triệu dân, Vũ Khí Sinh Học thí nghiệm trên người tại Tân Cương, Hongkong & tất cả tù nhân không ưa Đảng CS, 2 “nhà thương” TC xây dựng trong 6 ngày để làm gì, Số liệu của Đảng đưa cho truyền thông, TC từ chối trợ giúp quốc tế, đặc biệt Hoa Kỳ, WHO làm việc theo lệnh Tập Cận Bình …
1-
Tôi là một công dân Trung Quốc ở Vũ Hán đang – hoặc có lẽ là đã – có một vị trí cao trong tình báo quân sự. Tôi cũng là một thành viên của Đảng Cộng sản Trung Quốc. Là một quan chức cấp cao gần chóp bu Đảng, tôi có quyền truy cập vào rất nhiều thông tin được phân loại và tôi đã tham gia vào nhiều dự án bí mật hàng đầu của chính phủ. Tôi có bằng tiến sĩ từ một trường đại học hàng đầu ở một nước phương tây, đó là lý do tại sao tôi có thể viết tài khoản của mình bằng tiếng Anh.
Tôi có thông tin mà tôi tin rằng có thể dẫn đến lật đổ chính phủ của tôi. Nó cũng có liên quan đến hàng tỷ người bên ngoài Trung Quốc, tất cả những người hiện đang gặp nguy hiểm.
Bạn sẽ không ngạc nhiên khi biết rằng nếu danh tính của tôi được tiết lộ, cuộc sống của tôi sẽ gặp nguy hiểm nghiêm trọng, cũng như của vợ và con trai tôi. Tôi yêu cầu bạn tôn trọng sự thật rằng tôi đã loại bỏ tài khoản này tất cả các sự kiện sẽ giúp bạn dễ dàng nhận dạng tôi.

Đến bây giờ bạn sẽ quen với đợt bùng phát 2019-nCoV gần đây, còn được gọi là NCP, hay đơn giản là “coronavirus”. Bạn sẽ nghe nói rằng nó có nguồn gốc từ Vũ Hán, một thành phố công nghiệp ở Trung Quốc, và nó đến từ một loài động vật – rất có thể là dơi hoặc tê tê – được bán ở chợ động vật hoang dã. Bạn sẽ được bảo rằng đó là một căn bệnh giống như cúm, trong trường hợp nghiêm trọng có thể gây viêm phổi, suy hô hấp và tử vong. Cuối cùng, bạn có thể đã nghe nói rằng mặc dù căn bệnh này có khả năng lây nhiễm cao, nhưng nó chỉ nguy hiểm đối với người già hoặc những người có hệ thống miễn dịch bị tổn thương. Tỷ lệ tử vong chính thức là khoảng 2% hoặc hơn.

Tất cả những điều đó là một loạt những lời nói dối được nhà nước Trung Quốc dựng lên với sự ngầm hỗ trợ của chính phủ chìm (deep state) Hợp chủng quốc và bạn bè của nó ở Liên minh Châu Âu, Nga và Úc, và được các cơ quan truyền thông ở tất cả các quốc gia đó ngoan ngoãn đăng tải phát tán.
2–

Thứ Hai, 23 tháng 3, 2020

GỬI CÁC ĐẢNG VIÊN đảng CSVN để NHÌN LẠI CHÍNH MÌNH !


Lê Minh Đức (cựu đảng viên đảng cộng sản Việt Nam)


(Ta là quái thai thời đại. Ta không xứng đáng đứng ngang hàng với loài người văn minh trên trái đất này. Thảm họa diệt chủng đã hiện ra trước mắt, không ai có thể cứu được dân tộc Việt Nam khỏi thảm họa này, ngoài 90 triệu người Việt. LMĐ)
       *****
Nếu một người cứ đứng trên quan điểm phân biệt bạn thù của đảng cộng sản Việt Nam, thì tôi nói thật hận thù đó không nguôi được. Vì sao ư? Vì quá nhục.
Này nhé. Ta chiến đấu vì lý tưởng cộng sản, coi Mỹ là kẻ thù giai cấp, kẻ thù của hoà bình thế giới. Ta thắng nó với lòng tin rằng chẳng bao lâu sau thằng tư bản sẽ quỳ gối trước mặt phe cộng sản để cầu xin ân huệ.
Thế mà tất cả những gì ta hy sinh cho cuộc chiến 20 năm máu lửa đó, trong phút chốc bỗng biến thành trò cười rẻ tiền. Chủ nghĩa cộng sản sụp tan thành mây khói. Nay ta quay lại cầu xin nó, theo đuôi nó xây dựng chủ nghĩa tư bản, năn nỉ nó công nhận ta là kinh tế thị trường.
Bao thế hệ hy sinh chống Mỹ để thấy những thế hệ sau chiến tranh lớn lên hướng về văn hoá Mỹ, cuồng Mỹ. Hoá ra những gì ta làm trong quá khứ đều sai, đều ngu muội , đều vì ta có tầm nhìn không quá lũy tre làng.
Hỏi như thế có nhục không? Mà nhục như thế thì quên thế nào được. Nay ta trải thảm đỏ mời Mỹ quay lại. Cái mặt dày đểu cáng ta biết giấu vào đâu? Đành phải lôi lại chuyện quá khứ rằng Mỹ giết dân ta. Thì sao, nó không giết ta để ta giết nó hay sao?
Trong cuộc chiến tranh do ta chủ trương, có thằng nào không phải là Việt Cộng trong mắt người Mỹ. Ta sống trong dân, ta giấu vũ khí trong vườn nhà dân. Dân và ta đều quần đùi đen, áo bà ba đen, tay cầm liềm cắt cỏ mà AK-47 giấu trong bờ ruộng. Ta đánh úp nó chết nhăn răng vì nó tưởng du kích ta là dân lành.
Trong khi đó ta giết chính đồng bào ta, ta trói đồng bào ta như trói gà, rồi ta chặt đồng bào ta làm ba khúc sau vườn. Ta dùng cuốc đập đồng bào ta vỡ sọ. Ta chôn sống đồng bào ta sau khi bắt chính họ đào huyệt...Ta tuyệt đối không nhắc lại chuyện đó. Ta tuyệt đối tìm cách quên rằng thằng đàn anh Trung Quốc đã giết đồng bào ta còn tệ hơn giết chó, máu chảy thành sông ở biên giới phía Bắc. Và ta vẫn tiếp tục thờ lạy nó.
Ta là ai? Ta là đảng cộng sản Việt Nam. Ta là thứ cặn bã của dân tộc này. Ta là thứ mọi rợ đạo đức giả. Ta là loài khỉ đột đã xua đuổi được mọi nền văn minh để tiếp tục tự sướng với nhau trong bóng tối của thời trung cổ.

Thứ Sáu, 20 tháng 3, 2020

Lòng yêu nước, Đảng Cộng sản và Lập Quyền Dân


Nguyễn Đình Cống

Trong hơn một thế kỷ qua chúng ta nói nhiều đến Lòng Yêu Nước. Nó đã là động lực của nhiều thế hệ trong công cuộc giành Độc lập. Nhưng hiện nay và trong tương lai nó sẽ tác động như thế nào?
Tuyên truyền của CSVN cho rằng chính họ đã là chỗ dựa cho Lòng yêu nước của dân Việt. Nhưng hình như không phải thế mà ngược lại!
ĐCS đã dựa vào lòng yêu nước của dân Việt để phát triển, giống như tầm gửi bám vào cây chủ. CS theo chủ thuyết Mác Lê về cách mạng vô sản, thế nhưng thời gian đầu họ phải dựa vào lòng yêu nước để tập hợp lực lượng. Phần đông người thuộc thế hệ đầu tiên gia nhập ĐCSVN, đặc biệt là các trí thức, chủ yếu vì lòng yêu nước, muốn đánh đổ thực dân, giành độc lập chứ mấy ai đã quan tâm đến đấu tranh giai cấp, đến vô sản chuyên chính.
ĐCSVN, ban đầu là đảng cách mạng dựa vào lòng yêu nước của dân để phát triển, khi giành được chính quyền rồi thì trở thành đảng thống trị. Họ tự tuyên bố là đảng lãnh đạo, đảng cầm quyền, nhưng thực chất là đảng độc tài toàn trị. Họ tuyên truyền là giành chính quyền về tay nhân dân, nhưng thực ra là dùng sức dân để giành chính quyền cho họ. Thực chất ĐCS đã cướp quyền của dân. Họ lợi dụng và làm hoen ố Lòng yêu nước bằng cách bắt gắn nó với yêu CNXH, tức là yêu ĐCS. Họ dựa vào Lòng yêu nước của các đảng viên và của toàn dân để giành chiến thắng trong các cuộc chiến tranh, nhưng khi họ thực hành cách mạng vô sản, chuyên chính vô sản thì phạm phải nhiều thất bại như cải cách ruộng đất, hợp tác hóa nông nghiệp, cải tạo công thương nghiệp, kinh tế quốc doanh, đàn áp tự do tư tưởng, độc quyền đảng trị , lệ thuộc Trung cộng, v.v.
 ĐCSVN giống một tập đoàn tầm gửi ôm chặt lấy cây chủ là đất nước và nhân dân VN, nó  bám đầy các nhánh từ gốc lên ngọn. Nó không có rễ bám vào đất, không lao động để thu nhận các chất trong đất, nó hút nhựa của cây chủ, bóc lột cây chủ, thống  trị cây chủ. CS dụ dỗ, ép buộc yêu nước là phải yêu CNXH. Bây giờ mà nói nhiều đến yêu nước không khéo mắc vào âm mưu của CS.
Nhân dân VN đã để cho ĐCS lợi dụng Lòng yêu nước quá nhiều, đã làm ngu dân bằng cách nhồi sọ Chủ nghĩa Mác Lê, không cho ai tự do tư tưởng, ngăn cấm làm phản biện, chủ trương nhấn chìm dân tộc vào vòng tăm tối.

Thứ Tư, 18 tháng 3, 2020

Hưởng ứng Nguyễn Trung


Nguyễn Đình Cống

Giáo sư Nguyễn Đình Cống
Vừa qua ông Nguyễn Trung viết bài: “Sức mạnh của chúng ta là dám đối mặt với sự thật”. Ngoài việc đăng báo mạng (Viet-Studies ngày 13/3) ông còn gửi cho các lãnh đạo cao cấp. Bài gồm 3 đoạn:
+ Đoạn 1- Về việc chúng ta đối mặt với sự thật trong công cuộc chống đại dịch Covid 19.
+ Đoạn 2- Một số đề xuất với ĐCSVN nhân dịp họ chuẩn bị  ĐH 13.
+ Đoạn 3- Về tự do cho nhân dân.
Tôi không bàn gì về đoạn 1, chỉ đề cập đến đoạn 2 và 3.

Ông Nguyễn Trung
Ông Nguyễn Trung là người rất quan tâm đến vận mệnh đất nước, đã từng có nhiều bài gửi lãnh đạo, trong đó có những ý kiến sắc sảo, chính xác, tâm huyết. Lần này ông đề xuất một số vấn đề khi ĐCS chuẩn bị ĐH 13. Trong đó có một số ý như sau:
Đoạn 2:
+ Bài học đối mặt với sự thật trong chống đại dịch cần áp dụng cho ĐH 13.
+ Sự thật trong hơn 30 năm qua, tuy kinh tế có phát triển, nhưng người dân chủ yếu đi làm thuê, đất nước trở thành thứ cho thuê. Con đường XHCN là chệch hướng. ĐCSVN phải chịu trách nhiệm về hiện tình yếu kém của đất nước.
+ Khi ĐCS dám đối mặt với sự thật, dám cải cách thể chế chính trị, giương cao ngọn cờ dân tộc và dân chủ, Đảng sẽ được toàn dân khoan dung và ủng hộ.
+ Chất lượng cán bộ là quan trọng, nhưng liệu ĐH 13 có tạo ra được nó không?
+ Ông Nguyễn Phú Trọng định viết văn kiện ĐH 13 như văn bia. Sẽ có bia, nhưng là bia vinh quang hay chỉ là cột mốc trên con đường tha hóa?
Đoạn 3:

Chủ Nhật, 15 tháng 3, 2020

Phản biện ông Trần Quốc Vượng


Nguyễn Đình Cống
Vừa qua, tại Hội nghị toàn quốc đánh giá kết quả công tác tổ chức xây dựng Đảng năm 2019, triển khai nhiệm vụ năm 2020, ông Trần Quốc Vượng, Thường trực Ban Bí thư khẳng định vấn đề thành hay bại chính là nằm ở công tác cán bộ cho cấp ủy các cấp nhiệm kỳ tới. Ông nói rằng:“Sự sụp đổ của Thành trì XHCN có nhiều nguyên nhân, nhưng cơ bản là nguyên nhân công tác cán bộ…. chẳng ai mang máy bay, đại bác đến xâm lược, lật đổ chúng ta đâu. Ta không làm tốt thì tự ta lật đổ ta."
Phát biểu của ông Vượng phạm phải nhầm lẫn về triết học, tuy vậy được nhiều báo tường thuật và có ý ca ngợi. Tôi định cho qua, nhưng gần đây, trong bài “Sức mạnh của chúng ta là dám đối mặt với sự thật (Viet-Studies ngày 13/3), Nguyễn Trung có nhắc lại ý trên của ông Vượng nên tôi đành viết vài lời phản biện về 3 ý:
  • Thứ nhất, ông Vượng cho rằng “vấn đề thành hay bại chính là nằm ở công tác cán bộ”. Hình như ý của câu này được Stalin nói lần đầu tiên:“Cán bộ quyết định tất cả”, sau đó Hồ Chí Minh có nhắc lại, còn Nguyễn Phú Trọng cho rằng: Cán bộ là vấn đề quyết định, là then chốt của then chốt. Phải chăng cứ Stalin và Hồ Chí Minh nói là chân lý tuyệt đối. Không phải, đó chỉ là một nhận xét có điều kiện khi một đảng cách mạng đang lãnh đạo phong trào. Khi đảng đã trở thành thống trị, độc quyền, nắm giữ toàn bộ công tác cán bộ thì tình hình có khác. Lúc này tuy năng lực, phẩm chất cán bộ có tác động lớn đến công việc của đất nước, nhưng sự quyết định nằm ở đường lối của những cá nhân ở vị trí chóp bu.  Với tình hình VN hiện tại, khi ĐCS vẫn kiên trì Mác Lê và chuyên chính vô sản, vẫn dùng đường lối cán bộ có những điều phản dân chủ, phản tiến bộ, phản khoa học thì không có cách gì tạo lập được đội ngũ cán bộ có năng lực và liêm khiết, xứng đáng là nguyên khí của quốc gia. Với đường lối như hiện tại ĐCS chỉ tạo ra được đội ngũ cán bộ mà phần lớn là bọn cơ hội, kém trí tuệ, thiếu trung thực, nhưng lắm mưu mô.
Nói rằng cán bộ có tác dụng thành hay bại của vấn đề là khi mà họ có phẩm chất tốt thì sự việc thành, còn khi họ có phẩm chất kém thì sẽ bại. Để sự việc thành thì ngoài  phẩm chất cán bộ còn cần có tự do tư tưởng. Thế mà phần lớn cán bộ của ĐCSVN đã bị nhồi sọ, bị tẩy não theo Mác Lê hoặc chúng là bọn cơ hội. Như vậy có thể khẳng định luôn rằng, với chủ thuyết ấy, với cán bộ ấy thì chỉ chuốc lấy thất bại. Có một vài thành công đạt được là nhờ những nguyên nhân khác chứ cơ bản không nhờ Mác Lê, không nhờ bọn cơ hội;
  • Thứ hai, nguyên nhân sụp đổ của thành trì XHCN có nhiều, có gần, có xa, có chính, có phụ. Theo nhiều nhà nghiên cứu thì “phẩm chất cán bộ” là một trong những nguyên nhân phụ còn nguyên nhân chính nằm ở bản chất của chủ thuyết Mác Lê với đấu tranh giai cấp, vô sản chuyên chính, độc tài đảng trị, kinh tế nhà nước. Khi nhận định vừa rồi là đúng thì ông Vượng đã lấy phụ làm chính, phạm lỗi ngụy biện đánh tráo. Khi chủ thuyết là đúng, đường lối là sáng suốt, tổ chức vững mạnh thì từ đâu sinh ra một số rất đông cán bộ làm sụp đổ chế độ;
  • Thứ ba, cho rằng:“Ta không làm tốt thì tự ta lật đổ ta”. Nghe qua thì thấy có lý, nhưng  sai về bản chất. Có việc tự phê bình, tự đấu tranh bản thân, tự ta thắng ta (để trở nên tốt hơn). Tự ta lật đổ ta nghe không hợp lý, không thuận.  Phải chăng là nếu ta không làm tốt thì sẽ tạo tiền đề, tạo cơ hội để ta bị lật đổ, cũng như có ý cho rằng chống tham nhũng là ta chống ta. Ở đây có sự đánh tráo khái niệm TA. Có ta làm lật đổ và ta bị lật đổ, có ta tham nhũng và ta chống tham nhũng. Hai ta ấy cùng ở trong đảng nhưng không đồng nhất. Có nhận xét rằng ĐCS không thể bị thế lực bên ngoài làm sụp đổ mà bị lực lượng từ bên trong. Nếu gọi những kẻ không làm tốt để bị lật đổ là TA, thì những người lật đổ TA không phải là TA nữa. Họ là một lực lượng khác, về hình thức họ đang ở trong đảng, nhưng thực chất họ chống đối lại đường lối độc tài đảng trị, chống lại những việc làm phản dân hại nước. Khi những kẻ thống trị tự xưng là TA thì những người lật đổ nó không phải là TA.
Một người có trí tuệ, am hiểu triết học nên thay “Ta không làm tốt thì tự ta lật đổ ta" bằng câu “Ta không làm tốt thì ta sẽ tự sụp đổ” hoặc câu “Ta không làm tốt thì tự tạo điều kiện để bị người khác lật đổ, người đó có thể từ trong nội bộ của Đảng”.
N.Đ.C.


HAI MẶT


(Thơ Thái Bá Tân)
Xin cược với các bác,
Cho vui, không ăn tiền:
Tất cả, từ bác Trọng,
Đến trung ương ủy viên,
Rồi quan tỉnh, quan huyện,
Quan xã và quan phường,
Quan khu phố, quan xóm
Và các đảng viên thường -

Thứ Sáu, 13 tháng 3, 2020

Tưởng niệm thảm sát Gạc Ma 14-3 (1988-2020)

TƯỞNG NIỆM VỤ THẢM SÁT GẠC MA (14/3/1988 – 2020), XIN THẮP NÉN NHANG LÒNG ĐỂ TRI ÂN, TƯỞNG NHỚ 64 LIỆT SĨ GẠC MA VÀ NHỮNG TỬ SĨ, ANH HÙNG VỊ QUỐC VONG THÂN TRONG CÔNG CUỘC GIỮ GÌN LÃNH THỔ, LÃNH HẢI CHO ĐẤT NƯỚC VIỆT NAM HÔM NAY VÀ MAI SAU.
CLB Lê Hiếu Đằng
NHỚ LẠI VỤ THẢM SÁT GẠC MA 
Một trong những tội ác tàn bạo nhất của thế kỉ XX đã xảy ra. Cuộc thảm sát tàn bạo ấy diễn ra ở bãi đá Gạc Ma, được biết đến trên các bản đồ của phương Tây với tên gọi Johnson South Reef, thuộc quần đảo Trường Sa (của Việt Nam)”. Ông James G. Zumwalt là con trai Đô đốc Elmo Zumwalt - Tư lệnh Hải quân Mỹ thời Chiến tranh Việt Nam đã viết như trên.
Ông James G. Zumwalt là cựu Trung tá thủy quân lục chiến Mỹ trong Chiến tranh Việt Nam và hiện là đại diện NXB Fortis, Florida (Mỹ) đã đến TP.HCM ký bản quyền tiếng Anh cuốn sách GẠC MA VÒNG TRÒN BẤT TỬ để xuất bản ở Mỹ và dự kiến phát hành toàn cầu trong năm 2018 đã viết thêm:
 “Đã có một video ghi lại toàn bộ diễn biến trận giao tranh ấy. Thật ghê rợn khi thấy những họng súng của hải quân Trung Quốc xé nát Gạc Ma trong khi những người lính Việt Nam (lính công binh đang vận chuyển vật liệu xây đảo) hoàn toàn không có khả năng tự vệ. Co cụm giữa trận địa của Vòng tròn Bất tử, họ chỉ đơn giản chờ đợi một cái kết không thể tránh khỏi”.
Video ấy khiến người xem không thể tin vào mắt mình bởi những người lính Việt Nam đã bị tàn sát dã man. Người ta chỉ có thể tưởng tượng sự bất lực mà họ cảm thấy khi người Trung Quốc tàn nhẫn xuống tay.
Sáu mươi tư chiến sĩ Việt Nam đã hy sinh ngày hôm đó. Chín người sống sót, tính cả Lanh, bị người Trung Quốc giam cầm 3 năm trước khi được thả.
Ngày nay, Trung Quốc đã chiếm đóng Gạc Ma, biến nó thành một hòn đảo nhân tạo có căn cứ quân sự cùng một sân bay. Ngoài ra, trên đảo còn được trang bị tên lửa đất đối đất và đất đối không.
Kể từ vụ thảm sát Gạc Ma, Trung Quốc ngày càng tăng cường sự bành trướng ở Biển Đông. Chiến lược của của họ là sử dụng sự đe dọa đến từ sức mạnh quân sự, vốn không bị thách thức bởi bất kỳ nước láng giềng khu vực nào, làm nền tảng cho việc tuyên bố chủ quyền - những tuyên bố trái với luật pháp quốc tế.
Trung Quốc tiếp tục tuyên bố chủ quyền các khu vực khác nhau trên Biển Đông một cách bất hợp pháp để xây dựng các đảo nhân tạo, không hề đếm xỉa đến những tuyên bố chủ quyền của các quốc gia khác.” (James Zumwalt, theo Soha 10/7/2018)
Nhận định của Jemes Zumwalt trùng với nhận định của Chuẩn Đô đốc Hải quân Việt Nam, Nguyên Giám đốc Học viện Hải quân Việt Nam tại Nha Trang, Tướng Lê Kế Lâm, người từng là Sĩ quan tham mưu Hải quân Việt Nam trong những ngày chống lại Trung Quốc xâm lược nhiều đảo thuộc quần đảo Trường Sa của Việt Nam đầu năm 1988 cho rằng: “Tôi không xem đây là hải chiến. Hải chiến là phải có bắn nhau, phải có đọ pháo. Còn ở đây, trong khi Trung Quốc trang bị nhiều vũ khí hạng nặng, tàu chiến hiện đại thì ta không hề có một tàu chiến nào, mà chỉ có tàu vận tải. Đó là cuộc thảm sát do lính Trung Quốc hung hăng gây ra”. (Trang 240, sách Gạc Ma Vòng tròn Bất tử, NXB Văn học).
NHẬN ĐỊNH

Thứ Năm, 12 tháng 3, 2020

NHỮNG CON VIRUS ĐỎ


Phạm Đình Trọng
1. Nhờ có con virus Vũ Hán tấn công thẳng vào đoàn quan chức cấp cao Việt Nam ngồi ghế hạng đắt tiền vi vu trên máy bay thăm thú nước Ấn, nước Anh, dân đen Việt Nam mới biết rằng đoàn quan chức đó là ban soạn thảo văn kiện về kinh tế xã hội của đại hội 13 đảng cộng sản Việt Nam sẽ diễn ra vào đầu năm sau, 2021. Dẫn đầu ban soạn thảo văn kiện kinh tế xã hội đại hội đảng 13 đi Ấn, đi Anh là ông Ủy viên trung ương đảng mang hàm Bộ trưởng.trong Chính phủ, ông Nguyễn Chí Dũng.
Cũng nhờ lần theo dấu vết con virus Vũ Hán đột nhập bằng đường hàng không vào Việt Nam, dân đen nước Việt mới được biết đoàn soạn thảo văn kiện kinh tế xã hội đại hội đảng 13 sau những ngày ở khách sạn bốn sao, năm sao New Delhi, London, sau những bữa tiệc ở Ấn, ở Anh, về đến Hà Nội lại tiếp tục mở tiệc, mời cả ca sĩ hạng đình đám đến ca hát mua vui. Và cô ca sĩ trẻ trung, xinh đẹp được ưu ái ngồi cạnh ông quan triều đình mặt sắt đen sì, Ủy viên trung ương đảng, trưởng tiểu ban văn kiện kinh tế xã hội của đảng, Nguyễn Chí Dũng. Như Thúy Kiều ngồi cạnh Hồ Tôn Hiến trong bữa tiệc Hồ Tôn Hiến mừng chiến công diệt Từ Hải. Câu Kiều của cụ Nguyễn Du viết về ông quan triều phong kiến Hồ Tôn Hiến mà như viết về ông quan mặt sắt triều đình cộng sản Nguyễn Chí Dũng vậy: Nghe càng đắm, ngắm càng say / Lạ cho mặt sắt cũng ngây vì tình (Nguyễn Du. Truyện Kiều)
Đảng cộng sản Việt Nam cắn rơm cắn cỏ đi theo chủ nghĩa Mác Lê, đi theo Chủ Nghĩa Xã Hội thì phải đến những nước cũng từng rập đầu thề thốt một lòng một dạ với Mác Lê, với CNXH là Trung Quốc, là Triều Tiên mà tham khảo, đối chiếu chứ sao lại vét ngân sách còm, mang cả bịch lớn tiền thuế mồ hôi nước mắt của dân nghèo Việt Nam đến chi tiêu ở chốn ăn chơi xa hoa, đắt đỏ, mang đồng tiền xã hội chủ nghĩa của giai ấp công nhân Việt Nam đến nuôi chủ nghĩa tư bản đang giãy chết, tiếp thêm sức sống cho chủ nghĩa tư bản mà chủ nghĩa xã hội có sứ mệnh lịch sử phải đào mồ chôn nó.
Nói rằng ban Biên soạn văn kiện đại hội đảng 13 về kinh tế xã hội đến Ấn để mời gọi đầu tư, đến Anh để học hỏi chương trình khởi nghiệp là sự nhập nhằng, lẫn lộn. Mời gọi đầu tư, học hỏi khởi nghiệp là việc của Chính phủ, là việc đang triển khai, đang diễn ra của đời sống kinh tế xã hội. Ban biên soạn văn kiện đại hội đảng làm công việc tổng kết, đánh giá đời sống kinh tế xã hội đã diễn ra chứ không phải làm công việc triển khai đời sống kinh tế xã hội đang diễn ra. Đang gấp gáp làm công việc của đảng, Ban Biên soạn văn kiện đại hội đảng 13 không có tư cách và thời gian làm công việc của Chính phủ.

Cựu Bí thư thành Hồ: “Vô sản lưu manh” (Kỳ cuối)


Thu Hà
12-3-2020
(Tiếp theo kỳ 1 và kỳ 2)
Lê Thanh Hải có hai mươi năm cai trị người dân thành Hồ với “bàn tay sắt”. Hai nhiệm kỳ Chủ tịch UBND TP, hai nhiệm kỳ Bí thư Thành uỷ, dòng máu Trung Hoa cường quyền và lạnh lùng như băng giá luôn chảy trong người Hai Nhựt.
Ông ta mặc xác sự kêu gào đớn đau của dân chúng khi bị cướp đất, cướp nhà, gánh chịu hà hiếp, bất công. Ông chỉ biết gia tộc mình và gia tộc bên vợ “vinh thân phì gia” là đủ. Vơ vét, giàu nứt đố, đổ vách, nhưng Hai Nhựt sống rất “dơ”.
Nhà thơ Đỗ Trung Quân kể lại trên Facebook cá nhân của anh như sau: Năm 2004, một thi sĩ trong phong trào Thanh niên xung phong (TNXP) qua đời, Lê Thanh Hải lúc này là Ủy viên Trung ương, chủ tịch UBND TP đến viếng (đánh bóng tên tuổi thôi). Gặp một phụ nữ TNXP nghèo, quen biết từ thuở ông ta còn làm Chỉ huy trưởng lực lượng này, cũng đến viếng. Hai Nhựt ghé tai nói nhỏ: “Anh Hai không có tiền mặt, cô bỏ bì thư cho anh mượn”. Lưu manh đến thế là cùng!
Nếu như năm xưa Trương Mỹ Hoa, trên cương vị phó Chủ tịch nước, luôn miệng mị dân “sống gương mẫu”, “vì nhân dân”; thì hôm nay, em rể Lê Thanh Hải cũng trơ trẽn, bịp bợm khi rao giảng đạo đức và hô hào “học tập tấm gương cụ Hồ”.
Sáng 29/6/2019, Hai Nhựt được mời đọc tham luận khai mạc, tại hội thảo khoa học về 50 năm Đảng bộ TP thực hiện di chúc ông Hồ, do Thành ủy tổ chức. Lê Thanh Hải cho rằng “một bộ phận cán bộ, đảng viên dao động về phẩm chất chính trị, sa sút về phẩm chất đạo đức, nhận thức sâu sắc nhưng tham nhũng, suy thoái vẫn còn…”
Điều nhục nhã là, chỉ một tuần sau ngày phát biểu ấy, hôm 6/7/2019, cơ quan Cảnh sát điều tra Bộ Công an đã khởi tố, bắt tạm giam Lê Tấn Hùng, Tổng giám đốc Sagri, em trai Lê Thanh Hải, về tội danh “tham ô” và “vi phạm về quản lý, sử dùng tài sản nhà nước”, sau đó công an di lý Hùng thẳng về Hà Nội.
Hai anh em Hải – Hùng. Photo Courtesy
Tuy vậy, “thế hệ F1” của Hai Nhựt vẫn ổn. Trưởng nam Lê Trương Hải Hiếu, tay phóng đãng có hạng ở thành Hồ, vẫn giữ được ghế Thành uỷ viên, đại biểu HĐND TP, chủ tịch quận 12. Thứ nam Lê Trương Hiền Hoà, dù cướp vợ người, chuyên “xơi” các cô có danh hiệu sắc đẹp và phụ nữ đã có chồng, vẫn “đảng viên xuất sắc” ngồi ghế Giám đốc Trung tâm xúc tiến du lịch TP.
Phu nhân Trương Thị Hiền, bị điều tra liên quan Dự án xây dựng Học viện cán bộ TP, được khai thác trên diện tích hơn 7,1 hécta tại đường Chu Văn An, quận Bình Thạnh) với tổng mức đầu tư hơn 850 tỷ đồng (hơn 36 triệu đô la), giờ cũng đã… an toàn.
Ngoài Võ Văn Thưởng và Tất Thành Cang ra, các “đại đồ đệ” phải kể đến:
1. Cận thần số 1 của Hai Nhựt, là Lê Hoàng Quân, tức Hai Quân.

Thứ Tư, 11 tháng 3, 2020

Đang ăn nên làm ra ở VN, Johnathan Hạnh Nguyễn lại mang bạo bệnh


16:25 11/03/2020

Hạnh Nguyễn bị ung thư, giờ con gái bị Covid19 bay vào phổi, “chiếc giường đắt nhất là giường bệnh” có khi hơn cả tiền thuê mái bai chở T32 về. Ít ai biết, để giàu có được như hiện tại, mafia Johnathan Hạnh Nguyễn đã cùng lãnh đạo ACV móc nối chiếm đọat cả 2 sân bay Tân Sơn Nhất và Cam Ranh.
Ở Việt Nam, có một doanh nghiệp nhà nước độc quyền tới 21 cảng hàng không, 1 năm doanh thu 16.000 tỷ nhưng lãi tới 7.500 – 8.000 tỷ đồng, tức là làm ra 2 đồng lãi 1 đồng. Một mức lãi siêu khủng. Độc quyền cảng hàng không từ dịch vụ cất hạ cánh, chỗ đậu máy bay, thang máy bay đến bát mì, chai nước… với giá cắt cổ nhưng chất lượng phục vụ cực kì tồi tàn.
Đó là Tổng công ty Cảng Hàng Không Việt Nam (ACV), một tập đoàn kinh tế “nửa nạc, nửa mỡ”. Mang tiếng là tập đoàn nhà nước, sở hữu một lượng tiền khủng khiếp, lại được độc quyền “một mình, một ngựa” chiếm đoạt toàn bộ các sân bay lớn, nhỏ trên khắp cả nước, nhưng lại cấu kết với tập đoàn tư nhân để trục lợi, biến tài sản nhà nước, tài sản nhân dân, kể cả an nguy an ninh quốc gia thành của riêng. Tiền thì cứ thu vào, nhưng đường băng sân bay và cơ sở hạ tầng sân bay trên khắp cả nước cứ liên tục xuống cấp đáng báo động.
Câu hỏi đặt ra là, tiền đã đi đâu và thế lực nào đứng sau cùng lãnh đạo ACV làm những việc này?.
Đó là bố già mafia kinh tế Jonathan Hạnh Nguyễn, Chủ tịch tập đoàn Liên Thái Bình Dương IPPG, thường được biết đến với cái tên ông vua hàng hiệu Việt Nam, bố chồng Tăng Thanh Hà.
Trong khi ACV độc quyền các cảng hàng không, thì Jonathan Hạnh Nguyễn cũng độc chiếm toàn bộ hệ thống bán hàng và dịch vụ hàng không ở các sân bay lớn nhỏ, đặc biệt là Tân Sơn Nhất. Ngay sau khi Công ty cổ phần dịch vụ Hàng không Sân bay Tân Sơn Nhất (SASCO) vừa cổ phần hóa, thì Jonathan Hạnh Nguyễn cấu kết với lãnh đạo tập đoàn mẹ của SASCO là ACV đã bưng bít thông tin, để Jonathan chiếm đoạt cổ phần và biến thành cổ đông chi ê’n lược. Đổi lại lãnh đạo ACV cũng nhét vô vàn con cháu, người thân chiếm giữ các chức danh quản lý tại SASCO. Đây là 1 cú bắt tay ngầm đầy bẩn thỉu, cho thấy sự lũng đoạn của Johnathan Hạnh Nguyễn trong lĩnh vực kinh doanh hàng không là ghê gớm như thế nào.
Vậy Jonathan Hạnh Nguyễn đã dùng thủ đoạn nào để thâu tóm SASCO, “mỏ vàng lộ thiên” của Tập đoàn ACV?

Thứ Ba, 10 tháng 3, 2020

VÔ SẢN HAY VÔ TRÁCH NHIỆM, VÔ TRI, VÔ TÂM, VÔ Ý?

Đoàn Bảo Châu
10-3-2020
Việc đi máy bay hạng thương gia, chơi golf với thẻ thành viên đắt tiền, ở khách sạn 5 sao, tiệc tùng thuê ca sỹ đến hát, bất động sản vài lô liền nhau nếu là của một doanh nhân thì công luận không quan tâm làm gì. Nhưng với bệnh nhân số #21 thì lại khác bởi anh ấy là một nhà lý luận về chủ nghĩa cộng sản, là một thứ chủ nghĩa mà lực lượng tiên phong để xây dựng xã hội và đối tượng để xã hội quan tâm, nhất là tầng lớp vô sản công nông.
Từ những bước đi đầu tiên, chính quyền cách mạng đã triệt bỏ tầng lớp có tài sản. Ở nông thôn thì là cường hào, địa chủ, ở thành thị thì là tầng lớp tư sản công thương. Với cuộc cách mạng vô sản thì tầng lớp có tài sản đều là kẻ thù.

Giờ chúng ta hãy cùng nói với nhau như những người lớn và hãy cùng tôn trọng trí thông minh, nhận thức xã hội của nhau mà đừng giả vờ không biết, giả vờ cười vỗ tay tán thưởng kiểu “hoàng đế cởi truồng” nữa nhé. Xã hội nào muốn phát triển thì cũng đều cần những người phản biện xã hội, đều cần những cải cách mang lại giá trị thực về nhận thức cho các thành viên của xã hội.
Tôi cũng thừa biết rằng, bệnh nhân số 21 và các anh chị đồng chí của anh ấy cũng đều hiểu rằng thứ chủ nghĩa cộng sản chỉ là một giấc mơ hão huyền, cuộc cách mạng vô sản cũng chỉ là cơn lên đồng và bốc đồng của hàng triệu người và thực chất nó sẽ không đi đến đâu cả.
Tôi biết, các anh chị biết, các đồng chí của các anh chị biết lại càng rõ hơn ai hết bởi các anh chị đều là những người thông minh, giỏi giang, học nhiều biết rộng, nhưng không ai nói ra điều ấy bởi quyền lợi, địa vị trong hệ thống nên ai cũng im lặng một cách khôn ngoan mà không nói ra mà thôi.

Tôi thông cảm về điều ấy, không phê phán về điều ấy mà chỉ nhắc đến để thấy rằng chúng ta hiểu nhau mà thôi. Nhưng điều đáng bàn ở đây là có nên dùng tiền thuế của dân, của một đất nước nghèo và lạc hậu để dành cho một thứ được gọi là lý luận về đường lối vô sản hay không? Có thể các anh chị cũng hiểu rằng và cũng chấp nhận đấy là một cái tên thôi và trong tư tưởng các anh chị cũng có ý muốn đổi mới, nhưng tôi e rằng để đất nước đi lên thì với tư duy rạch ròi, khoa học, cái tên cũng cần phải chính xác, công bằng.

Cựu Bí thư thành Hồ: “Vô sản lưu manh” (Kỳ 2)


Thu Hà
Có người đặt câu hỏi, nguồn gốc Hoa của Lê Thanh Hải. Nếu như cụ nội của Hoàng Trung Hải, cựu Bí thư thành ủy Hà Nội, tên là Hoàng Mậu, dân tộc Hán, quê gốc huyện Long Khê, phủ Chương Thâu, tỉnh Phúc Kiến, Trung Quốc, chạy sang Việt Nam năm 1907, lúc đầu ở Hải Phòng, sau di cư về làng Đồng Sơn, xã Quỳnh Giao, huyện Quỳnh Phụ, tỉnh Thái Bình, thì tổ tiên của Lê Thanh Hải đến Việt Nam sớm hơn.
Tháng 2 năm Kỷ Mùi (1679), do chống đối nhà Thanh (Trung Quốc), các viên tướng nhà Minh ở Quảng Đông đã tới Việt Nam, gồm:
– Tổng binh trấn thủ Long Môn Dương Ngạn Địch, có phó tướng Huỳnh Tấn phù tá.
– Tổng binh Trần Thượng Xuyên (tự Thắng Tài) có phó tướng Trần An Bình giúp sức.
Họ mang 3.000 binh sĩ cùng thân nhân và 50 chiến thuyền đổ bộ vào cửa biển Đà Nẵng, xin tị nạn chính trị. Chúa Nguyễn Phúc Tần, tức chúa Hiền (1648 – 1687) rất khó xử, vì ngại triều đình nhà Thanh. Cuối cùng, Chúa quyết định cho họ xuôi về phương Nam định cư.
Trong sách “Gia Định thành thông chí” chép cụ thể:
Đối với nhóm người Hoa do Trần Thượng Xuyên chỉ huy, chúa Nguyễn cho họ “tiến vào cửa biển Cần Giờ rồi lên định cư ở Bàn Lân, xứ Đồng Nai” và lập ra Nông Nại đại phố.
Còn nhóm của Dương Ngạn Địch thì “tiến vào cửa Lôi Lạp (Xoài Rạp), theo cửa Đại, cửa Tiểu đến định cư ở Mỹ Tho”. Trong đoàn quân của Dương Ngạn Địch có một cận thần họ Lã quê Quảng Đông. Lê Thanh Hải là dòng máu trực hệ của họ Lã, sau gọi chệch đi vì nhiều mục đích, thành họ Lê.
Trong lịch sử đảng CSVN, sau Lê Thanh Hải, Hoàng Trung Hải là nhân vật gốc Hoa thứ hai, đặt chân vào Bộ Chính trị, cơ quan tối cao quyền lực.
Nói dông dài như thế, để hiểu vì sao Lê Thanh Hải lại ưu ái trong sử dụng cán bộ và làm ăn với người gốc Hoa. Các đồ đệ thân tín của Lê Thanh Hải, như Tất Thành Cang, Tề Trí Dũng, Trần Phú Lữ… đều gốc Hoa.

Thứ Hai, 9 tháng 3, 2020

SỬ DỤNG VŨ KHÍ MỸ, HỦY DIỆT QUÂN TRUNG QUÔC TẠI CHIẾN TRƯỜNG VỊ XUYÊN ( Kỳ cuối)


Điều tra của Phạm Viết Đào.
Lời kết: VỊ XUYÊN-MỘT “UNG CHÂU” THỨ 2 CỦA LỊCH SỬ CHỐNG TRUNG QUỐC XÂM LƯỢC
Sau khi nghiên cứu các tài liệu của Trung Quốc, được nghe thông tin từ 3 nhân chứng: Hai vị đại tá nguyên là Sư trưởng F 313, Đại tá Bùi Như Lạc không đưa con số thương vong cụ thế của phía Trung Quốc; Còn Đại tá Đỗ Văn Trì thì đưa ra thông tin: ta diệt 3500 quân Trung Quốc trong trận 31/5/1985 tại cuộc gặp các CCB F 313 tại Hà Nội…Thiếu tá Hoàng Cường cho biết: 1985 ta lừa được Trung Quốc một trận, đánh tan một sư đoàn của Đại quân khu Bắc Kinh…Sau trận này, huyện Vị Xuyên được phong tặng Đơn vị anh hùng Lực lưỡng vũ trang…
Mặc dù thông tin có ba nguồn từ phía Việt Nam, một nguồn từ phía Trung Quốc, nhưng tôi vẫn bán tín, bán nghi về con số thương vong của Trung Quốc trong trận này là 3500 lính. Liệu đây có phải là con số được phóng đại lên vì mục đích tuyên truyền? Một trận thắng lớn như vậy mà báo chí của ta năm 1985 cũng không viết gì? Còn phía báo mạng Trung Quốc thì có viết loáng thoáng, họ thừa nhận trận 31/5/1985 là một trận thảm bại của phía họ…Thủ tướng Trung Quốc Triệu Tử Dương nói với báo chí Thái Lan: mất 500 quân.
Tôi đã nhiều lần trực tiếp lên khu vực ngã ba Thanh Thủy, cách cửa khẩu bây giờ quãng 1000 m để quan sát, ngắm nghía. Tôi đã hỏi nhiều CCB họ cho biết: tại các điểm cao tại khu vực Đồi Đài, Đồi cô X., phía ta chốt giữ mỗi điểm cao là 1 đại đội. Do đó nếu phía Trung Quốc có tấn công thì chỉ có thể dùng tới quân số trung đoàn là cao nhất…Nếu Trung Quốc bị tổn thất 3500 quân thì ít ra họ phải xua vào đây cỡ một vạn quân, tức một sư đoàn? Địa bàn này khó có chỗ đứng chân cho một vạn quân?

Đất nước suy vong, tội nặng nhất sau đảng csVN, chính là giới trí thức Việt Nam.


Đỗ T. Công
                               "Những người đàn bà Thành Persian"

Sự nhập cuộc của giới trí thức trong cuộc chiến đấu tranh cho công lý hay phúc lợi của nhân dân, lúc nào cũng là những thôi thúc, trăn trở. Trí thức, từ lâu vẫn được người bình dân trọng vọng. Trí thức, họ là những bác sĩ, kỷ sư, sinh viên, chuyên viên, ca sĩ, nhạc sĩ, văn sĩ v.v....Họ hơn hẳn những bà mẹ nhà quê, những anh em công nhân, những chị em buôn thúng bán bưng nhờ có học, có kiến thức. Họ có học vị, có bằng cấp đầy mình, có trình độ nhận thức đúng sai, họ là tinh hoa của Dân tộc và là tương lai của Đất nước. Họ có uy tín, có tiếng nói, có người nghe, nên Nhân dân trông mong ở họ, tiếng nói của họ, có giá trị quan trọng. Vì vậy, Nhân dân đang nhìn vào họ mà hy vọng, mà trông ngóng, mà đợi chờ.
Không phải họ quan trọng hay sao? Khi nước nhà có biến thì ngay cả phụ nữ cũng phải ra trận đánh giặc, đó là thân phận chót nhất trong xã hội. Giặc đến nhà đàn bà, người phụ nữ tay yếu chân mềm, cũng phải đánh. Một cách mặc thị, những người đàn ông, những trí thức, những sĩ phu đã phải ra đường chinh chiến hết rồi. Và khi đất nước thái bình, thì những bậc sĩ phu, những thành phần trí thức lại ra gánh vát việc kinh bang tế thế. Chẳng lẽ khi đất nước có Dân chủ thì chị bán cá, anh bán hàng rong sẽ có đủ khả năng làm Thủ Tướng, hay Bộ trưởng Bộ Ngoại Giao để thay mặt Nhân dân hay sao? Hay là ông bác sĩ này, bà văn sĩ nọ, anh nhà báo kia sẽ được mọi người kỳ vọng vào họ ở một vị trí chính quyền nào đó? Xã hội tự nó đã hình thành như một bậc thang giá trị của từng thành phần, mà không phải tự nhiên có. Đó là căn bản của cấu trúc hướng đến sự phát triển, hoàn thiện của sự văn minh, tiến bộ. Trong đó, mỗi tầng lớp, thành phần có vị trí nhất định của họ. Câu "chó nhảy bàn độc", thể hiện sự mất quân bình. Anh chích thuốc dạo trở thành Thủ tướng, chị chăn bò trở thành Chủ tịch, anh thiến heo lên làm Tổng Bí thư. Vì vậy, cả một trật tự bị đảo lộn, thiếu trí tuệ và con người bị cai trị phải trả giá. Khi sâu bọ lên ngôi thì sĩ phu phải ngồi tù.
Hiện nay, một bộ phận sĩ phu đã ngồi tù rồi, một bộ phận rất nhỏ sĩ phu còn lại thì có người công khai, kẻ âm thầm nhập cuộc, sát cánh cùng nhân dân trong trận chiến chống độc tài. Quốc gia hưng vọng, thất phu hữu trách. Giới thất phu mà còn có trách nhiệm thì huống chi giới trí thức. Khi đất nước nguy khó, thì sự nhập cuộc của đại đa số giới trí thức, sĩ phu vô cùng quan trọng. Bỏ cơ hội, quay lưng, chùm trăn hay chạy theo bợ đỡ chính quyền là mang tội, là phản bội lại nhân dân. Thực tế, hiện nay khi đất nước càng lúc càng đi vào ngõ cụt, thì đa số trí thức, sĩ phu vẫn còn đang ở nhà bám váy vợ. Điều này làm tôi nhớ lại bức tranh vẽ bởi hoạ sĩ Otto van Veen, năm 1597 - 1599 , treo tại Viện Bảo Tàng ở Vienna. Bức tranh tên "Những người đàn bà Thành Persian", tả cảnh những chiến binh chạy trở lại về làng vì hèn nhát, không dám ra chiến trận. Và những bà mẹ, bà chị đã ra đứng bên đường vén váy lên, bày tỏ sự phản đối thái độ hèn nhát của họ. "Chúng mày chạy đi đâu vậy đồ hèn nhát nhất trên thế giới, chúng mày có muốn cũng không chui vào đây được đâu". Xấu hổ và nhục nhã, họ quay trở lại chiến trường và đã chiến đấu oanh liệt, mang lại chiến thắng vẽ vang.
Nước suy đồi, nghèo khó, tan tác, lụn bại thì nhà rồi cũng tan. Và mất nước cho dù bất cứ lý do gì; tội nặng nhất sau đảng csVN, sau chính quyền, vẫn chính là giới trí thức Việt Nam.
Đỗ T. Cong T. Do


Thứ Bảy, 7 tháng 3, 2020

SỬ DỤNG VŨ KHÍ MỸ, HỦY DIỆT QUÂN TRUNG QUỐC TẠI CHIẾN TRƯỜNG VỊ XUYÊN ( Phần 3)


Điều tra của FB Phạm Viết Đào
Nhân chứng 2: Thiếu tá Hoàng Cường- Trận 31/5/1985, ta đã lừa được Trung Quốc
Đăng ngày: 08:20 19-04-2011
Thiếu tá Hoàng Cường-Nguyên Trợ lý tác chiến Bộ chỉ huy quân sự tỉnh Hà Tuyên
Trong năm 1985, chúng tôi được cấp trên hoan hỷ báo tin: ta đã lừa được Trung Quốc một trận. Ta đã dùng kế dụ địch và kết hợp dùng hỏa lực pháo binh, bắn phá trong một ngày đêm liền; kết quả theo thông tin chúng tôi được phổ biến, pháo binh của ta đã tiêu diệt, xóa sổ được cả một sư đoàn quân chủ lực của Bắc Kinh?
Sáng thứ 7 ngày 15/4/2011, đúng 8 giờ, tôi gọi điện cho ông Nguyễn Tấn Trọng, ( người mà tôi quen tình cờ trên chuyến xe khách Hà Nội-Hà Giang), xem đêm qua ông đã liên hệ giúp tôi để sáng nay tôi gặp và hỏi chuyện ông Hoàng Cường không? Đầu dây, ông Trọng cho biết, ông đang chuẩn bị đến nhà ông Hoàng Cường, nếu ông Hoàng Cường nhận lời, ông sẽ gọi điện lại cho tôi…
Đợi đến 9 giờ, vẫn không thấy động tĩnh gì, tôi lại gọi điện cho ông Nguyễn Tấn Trọng, ông Trọng cho biết: “Tôi đang ngồi ở nhà ông Hoàng Cường đây. Ông Hoàng Cường đang mệt, ông cũng không còn nhớ nhiều về cuộc chiến đã xảy cách đây hơn 20năm…”
Tôi hơi thất vọng. Nhưng ông Trọng lại cho biết, nếu anh đến chơi ông Hoàng Cường sẽ tiếp. Tôi hỏi địa chỉ. Ông Trọng dặn bắt tăxi đến Nhà văn hóa phường Cầu Phát, ông Trọng sẽ ra đón tôi…
Vào nhà, thấy Thiếu tá Hoàng Cường không lộ cái vẻ gì là mệt mỏi cả, trông ông đã gần 80 mươi nhưng vẫn còn còn quắc thước, đĩnh đạc. Sau một hồi giao đãi đủ chuyện để làn tan băng cái không khí ngại ngần.
Ông Hoàng Cường năm nay 78 tuổi, ông tham gia quân đội từ năm 1950, lúc ông 17 tuổi. Trong thời kỳ chiến tranh chống bành trướng Bắc Kinh, ông là Trợ lý tác chiến của Bộ chỉ huy quân sự tỉnh Hà Tuyên, lúc đó ông mang hàm Trung úy; ông về hưu năm 1994 với quân hàm Thiếu tá..
Sau đây là những điều mà ông Hoàng Cường trao đổi
P.V.Đ:-Là một sĩ quan trợ lý tác chiến của Mặt trận Hà Giang, theo bác vì sao Trung Quốc lại mở những trận đánh lớn tại mặt trận này để nhằm mục đích gì?
-Thiếu tá Hoàng Cường:

Thứ Sáu, 6 tháng 3, 2020

SỬ DỤNG VŨ KHÍ MỸ, HỦY DIỆT QUÂN TRUNG QUỐC TẠI CHIẾN TRƯỜNG VỊ XUYÊN ( Phần 2)


Phạm Viết Đào

Đại tá Bùi Như Lạc


SỰ THẬT VỀ VIỆC QUÂN TA DIỆT 3500 LÍNH TRUNG QUỐC TẠI VỊ XUYÊN TRONG CÁC THÁNG 5-6/1985?
Tại chiến trường Vị Xuyên, ngoài đại bác “Vua chiến trường” nổi tiếng của Mỹ, chúng ta đã sử dụng CBU là loại bom bay của Mỹ trong trận 31/5/1985. Thất bại đau đớn của phía Trung Quốc thì thông tin đã rò rỉ nhiều trên các trang mạng xã hội; được phát lấp lửng trong một cuộc trả lời phỏng vấn báo Thái Lan của Thủ tướng Trung Quốc Triệu Tử Dương…( Theo thông tin của Đại tá Đỗ Văn Trì, nguyên Sư trưởng 313)
Còn tại Việt Nam, thông tin này được hé lộ bởi Đại tá Bùi Như Lạc, nguyên Sư trưởng và Tham mưu trưởng F 313, Thiếu tá Hoàng Cường, nguyên trợ lý tác chiến Bộ chỉ huy quân sự tỉnh Hà Tuyên, FB-Blogger Phạm Viết Đào đã tình cờ trực tiếp ghi âm, ghi hình được…
Nếu không sử dụng bảo bối này, những vũ khi hủy diệt của Mỹ để đánh trả Trung Quốc, chắc chắn không dừng lại ở việc đẩy lùi quân ta sang bên kia suối Thanh Thủy mà còn tiến xa hơn.
Cuối năm 2010, sau khi tôi đưa loạt bài lên mạng về chiến cuộc tại Lão Sơn do Hà Minh Thành ( Hà Chính Quang, quê Phú Yên) Việt kiều tại Nhật dịch và chuyển cho; Những tài liệu này có nguồn từ các trang mạng Trung Quốc đã chuyển qua tiếng Anh. Một hôm, tôi được đạo diễn điện ảnh Lê Quốc gọi điện mời đến nhà ông, tôi và ông cùng khu vực Bưởi. Tại đây, tôi gặp nhà ngoại giao Dương Danh Dy, người mà bấy lâu nay tôi đã đọc và biết ông qua mạng. Ông cho biết, ông có thu thập được một số thông tin quan trọng từ báo mạng Trung Quốc viết bằng tiếng Trung, ông muốn chuyển cho tôi để tôi tùy nghi sử dụng.
Một trong những tài liệu gây chú ý với tôi đó là chiến dịch quân sự do phía Trung Quốc phát động vào cuối tháng 5 đầu tháng 6/1985. Chiến dịch này, phía Trung Quốc giao cho Quân đoàn 67, Quân đoàn trưởng là Tướng Trương Chí Kiên, không rõ 1 quân đoàn có bao nhiêu sư đoàn, thông tin không thể hiện chi tiết…

Cựu Bí thư thành Hồ: “Vô sản lưu manh” (Kỳ 1)


Thu Hà(baotiengdan.com)

Lê Thanh Hải sinh năm 1950, xuất thân từ ấp Điều Hoà, xã Tam Hiệp, huyện Châu Thành, Mỹ Tho (nay là tỉnh Tiền Giang). Năm 13 tuổi, một chữ bẻ đôi không có, cậu bé gốc Hoa tên Lê Thanh Hải lang thang, lần mò lên Sài Gòn kiếm sống. Một lão hàn gò người Tàu ở quận 5 thương tình, cho phụ việc và dạy cho Lê Thanh Hải nghề thợ hàn.
Khi quân lực Hoa Kỳ đổ bộ vào miền Nam để kìm chân Trung Cộng và ngăn chặn Cộng sản Bắc Việt nam tiến, những thằng bé vô học, du thủ du thực, như Lê Thanh Hải được lực lượng cộng sản nằm vùng lôi kéo vào đội quân có tên “Biệt Động thành”. Nhiệm vụ chính được giao là ném lựu đạn giết lính Mỹ và binh sĩ VNCH, ám sát các thành phần trí thức viên, chức phục vụ nền Đệ Nhị Cộng hoà.
Cứ giết được nhiều người thì sẽ được phong là “dũng sĩ”. Tàn sát càng nhiều người, gây kinh hoàng, ghê sợ, vang dội khắp miền Nam, những người lập được “chiến công” đó sẽ được phong “anh hùng”. Máu của dân miền Nam và lính Sài Gòn đã được những kẻ như Lê Thanh Hải đổi thành những tấm huy chương đỏ rực, gắn trên ngực áo sau này.
Khái niệm “vô sản lưu manh” do Karl Marx và Friedrich Engels đặt ra đầu tiên trong quyển “Ý thức hệ Đức”, xuất bản năm 1845. Hai ông Mác và Ăng-ghen dùng nguyên văn là “Lumpenproletariat”, trong đó “Lumpen” có nghĩa là “giẻ lau; giẻ rách” còn “Proletariat” là “[giai cấp] vô sản”. “Lumpenproletariat” có nghĩa là “vô sản khố rách áo ôm”, gọi tắt là “vô sản khố rách”, mà Trung Quốc cũng dịch “Lumpenproletariat” thành 流氓无产阶级 (lưu manh vô sản giai cấp). Và Lê Thanh Hải đã sớm ghi tên mình vào danh sách “vô sản lưu manh” như thế.
Là một con người cơ hội, năm 1980, Lê Thanh Hải cậy người mai mối, tiếp cận, tán tỉnh Trương Thị Hiền, em gái của Trương Mỹ Lệ, khi đó là Bí thư Thành đoàn. Hiền là con gái của bà Sáu Hòa, là một trùm biệt động thành. Trương Thị Hiền đươc cả Nguyễn Văn Linh và Võ Văn Kiệt nhận làm con nuôi, vì thế từ khi cưới được Trương Thị Hiền, Lê Thanh Hải lên như diều gặp gió.
Tháng 5/2001, dựa vào thế lực của chị vợ Trương Mỹ Hoa, Ủy viên Trung ương đảng, Phó Chủ tịch nước, Lê Thanh Hải ép được Võ Viết Thanh về hưu sớm và giành chiếc ghế Chủ tịch UBND TP HCM. Từ đây, Lê Thanh Hải, tức Hai Nhựt, đã từ từ leo lên đỉnh cao quyền lực.

Những ngày cuối cùng của Joseph Stalin


Paweł Łepkowski - Phạm Nguyên Trường dịch

Cuộc sống thiếu lành mạnh, nghiện rượu và kết quả là một cú đột quỵ hay là một vụ giết người được che đậy một cách khéo léo? Vẫn còn nhiều câu hỏi.
Nhân kỷ niệm 60 năm ngày bạo chúa ra đi, người ta đã cho công bố một số văn kiện khẳng định một cách rõ ràng rằng nguyên nhân làm ông ta chết là sức khỏe quá kém và lối sống thiếu lành mạnh. Sau khi khám nghiệm tử thi - được thực hiện vài giờ sau khi Stalin qua đời ngày 5 tháng 3 năm 1953 – đã xuất hiện tài liệu dài 11 trang mô tả nguyên nhân dẫn tới cái chết của “bệnh nhân số một” của Liên Xô.
Báo cáo trông như một tài liệu đáng tin cậy. Có cảm giác rằng các sự kiện hoàn toàn không bị che dấu và các thông tin quan trọng về cách sống của nhà độc tài để xác định nguyên nhân làm ông ta chết cũng không bị làm cho lu mờ đi. Ở tuổi 75, Joseph Dzhugashvili (Stalin) bị xơ gan và xơ vữa động mạch trên diện rộng. Tài liệu khám nghiệm tử thi cho thấy, nguyên nhân trực tiếp là nhà độc tài bị bị đột quỵ do uống nhiều rượu.
Những buổi nhậu nhẹt do nhà độc tài làm chủ xị
Ngày hôm đó Stalin uống rượu vang Gruzia. Trong những lúc rỗi việc, nhà độc tài này thường uống rất nhiều và thích pha nhiều loại rượu với nhau: ông thường pha rượu vang với rượu vodka Nga. Món nhắm của ông khá tinh tế, nhưng thường có nhiều mỡ… (bỏ một đoạn nói về tiểu sử đang ngờ của Stalin)
Những buổi tiệc tùng của Stalin thường bắt đầu vào khoảng 8 giờ tối và kết thúc vào lúc 3 hoặc 4 giờ sáng, khi giới ăn trên ngồi trốc của nhân dân Liên Xô đã say khướt và nằm ngay trên những thứ mà mình vừa nôn ra bên dưới gầm bàn trong phòng ăn của lãnh tụ. Nhưng chính Stalin thì lại không bao giờ say đến mức mất kiểm soát cả bản thân mình lẫn môi trường xung quanh. Sau khi các bạn nhậu đã gục vì rượu, Stalin mới loạng choạng đi vào phòng ngủ hay nằm trên chiếc ghế dài trong phòng làm việc của ông. Sau này, Nikita Khrushchev nói rằng, mục đích của những bữa ăn tối như thế là chuốc cho khách uống saý và khiêu khích để họ nói ra những nhận xét ngu ngốc hay thiếu suy nghĩ. Stalin, Khrushchev nói, đơn giản là làm cho mọi người say bét nhè, và người ta càng uống thì ông ta càng khoái. Mọi người lần lượt nâng cốc chúc mừng. Sức khỏe hay người nào đó không uống được rượu không phải là vấn đề. Người không uống rượu là kẻ đáng ngờ: rượu làm cho ngay cả những người thận trọng nhất cũng nói thật.
Những miếng thịt nhiều mỡ, các loại rượu khác nhau và hàng chục bao thuốc lá mỗi ngày đã giáng một đòn nặng vào sức khỏe của Stalin, hơn cả những đơn vị quân Đức khi họ tấn công Liên Xô năm 1941. Cái giá mà ông ta phải trả cho cách sống như thế là vụ đột quỵ, xảy ra sau buổi tiếp khách hoàng tráng cuối cùng, sáng ngày 01 tháng 3 năm 1953, làm cho nhà lãnh đạo này rơi vào tình trạng tê liệt. Dữ liệu chính thức của vụ khám nghiệm tử thi không nói như đinh đóng cột rằng Stalin chết là do đột quỵ. Các tài liệu đó khẳng định rằng Stalin chết là do thiếu ô xy, nhưng không nói rõ rằng đấy là quá trình tự nhiên hay một vụ giết người.
Hoang tưởng thời hậu chiến

Thứ Năm, 5 tháng 3, 2020

SỬ DỤNG VŨ KHÍ MỸ, HỦY DIỆT QUÂN TRUNG QUỐC TẠI CHIẾN TRƯỜNG VỊ XUYÊN ( Phần 1)


Điều tra của Phạm Viết Đào




ĐƯA QUÂN XÂM LƯỢC VỊ XUYÊN-MỘT MŨI TÊN NHẰM 6 MỤC ĐÍCH
Trả lời báo chí trong cuộc trao đổi qua điện thoại ngày 3/6 sau Đối thoại Shangri-La 18 tổ chức tại Singapore, bà Andrea L. Thompson, Thứ trưởng Ngoại giao Mỹ chuyên trách về Kiểm soát Vũ khí và An ninh Quốc tế đánh giá: “Việt Nam là một trong những đối tác mạnh của Washington trong khu vực và mong muốn hợp tác để có thể cung cấp cho Hà Nội những thiết bị quân sự tốt nhất trên thế giới…”
https://dantri.com.vn/…/my-muon-cung-cap-cho-viet-nam-cac-t…)
Nhân ý kiến của Thứ trưởng Bộ Ngoại giao Mỹ bà Andrea L. Thompson, Phạm Viết Đào xin có bài dạng điều tra độc lập, kiểm chứng thông tin về độ xác tín của việc bộ đội ta sử dụng vũ khí Mỹ trong chiến tranh chống Trung Quốc xâm lược tại Vị Xuyên. Tại mặt trận Vị Xuyên, ta đã sử dụng lại những vũ khí nào của Mỹ còn lại ở Tổng kho Long Bình; Xác minh về sức mạnh, hiệu lực sát thương của vũ khí Mỹ trong cuộc chiến vệ quốc này.
Tại Mặt trặn Vị Xuyên, bộ đội ta đã kết hợp sử vũ khí của Liên Xô và Mỹ, quân dân ta đã bảo vệ được biên giới Vị Xuyên, đập tan âm mưu, tham vọng điều chỉnh lại biên giới. Sau trận thắng 31/5/1985, huyện Vị Xuyên được phong tặng Đơn vị anh hùng của Lực lượng vũ trang…Đây là một trận thắng mà không một cơ quan ngôn luận nào của ta và Trung Quốc đưa ngay thời điểm nổ ra và sau mấy chục năm trôi qua: Thành tích công trạng nào khiến Vị Xuyên được phong tặng danh hiệu này.
Cuộc chiến Vị Xuyên, 1 mũi tên Trung Quốc nhằm 6 đích
Trung Quốc phát động một cuộc chiến tranh lớn tàn khốc, ác độc tại chiến trường Vị Xuyên, họ mệnh danh “Lưỡng Sơn luân chiến”, ( Lão Sơn-Giả Âm Sơn), tên 2 ngọn núi cạo tại khu vực Vị Xuyên, đó là Cao điểm 1509, ( Lão Sơn-Núi Đất) và Cao điểm 1230 ( Giả Âm Sơn-Núi Bạc) thuộc lãnh thổ Việt Nam, hay còn gọi “Vuốt đuôi hổ” nhằm 6 cái đích sau đây:
1/ Mở mặt trận Vị Xuyên mượn cớ điều chỉnh lại biên giới Việt-Trung, khôi phục lại đường biên giới Việt-Trung khu vực Vị Xuyên theo Hiệp ước Pháp-Thanh ký năm 1889. Trung Quốc cho rằng: Theo hiệp ước này thì phần đất phía đông suối Thanh Thủy thuộc về Trung Quốc, phần đất của Việt Nam thuộc phía tây nam con suối Thanh Thủy.
Sự thật đường biên giới Việt-Trung tại Vị Xuyên và Cao Bằng đều có những zig-zag do lịch sử để lại. Theo nhiều nguồn tư liệu: sau khi ký xong hiệp định Pháp-Thanh, người Pháp với nhãn quan quân sự của các nhà thực dân, họ phát hiện ra các vị trí trọng yếu phía đông bắc suối Thanh Thủy; Đó là những điểm phòng thủ lợi hại, do đó họ đã thương lượng đổi đất với chính quyền Mãn Thanh. Kết quả phía Pháp-Việt Nam đã cắt nhường một số vùng đất, chắc là bằng phẳng có lợi cho canh tác để đổi lại mấy ngọn núi như 1509,772, 685, 1030…
Cái sự thỏa thuận này không có trong Hiệp định Pháp-Thanh chỉ có trong “phụ lục hiệp định”. Trung Quốc đã ma mãnh triệt để lợi dụng cái điểm khuất tất này để tạo thế chính trị mở, phát động một cuộc chiến tranh lớn đánh cướp Vị Xuyên lu loa là Việt Nam chiếm đất của Trung Quốc. Thử hình dung: cuộc chiến xâm lược kéo dài 6 tỉnh biên giới trong thang 2/1979, Trung Quốc đã huy động khoảng 60 vạn quân; Cuộc chiến tại Vị Xuyên, Trung Quốc cũng đã dồn vào đây một lực lượng tươnng tự như vậy…
2/ Dùng yếu tố bất ngờ, tập trung quân đông đánh chiếm Vị Xuyên để tạo đất đứng chân cho Chính phủ Hoàng Văn Hoan, một chính phủ lưu vong giai đoạn đó được thành lập tại Bắc Kinh. Nếu chiếm được Vị Xuyên, chiếm được thị xã Hà Giang thì đây sẽ được dùng làm thủ phủ của chính phủ này. Nếu chiếm được Hà Giang sẽ làm chủ được một giải đất từ Hà Giang lên tận Lũng Cú-Đồng Văn; “Vương quốc” của Vua Mèo Vương Chí Sìn khi xưa… Đây là mảnh đất về mặt quân sự có vị thế hiểm yếu: Tiến khả dĩ công, thoái khả dĩ thủ; Về mặt kinh tế thì các vùng cao Hà Giang là thủ phủ của cây anh túc…Nếu Trung Quốc lập ra được Chính phủ Hoàng Văn Hoan tại vùng đất Hà Giang thì vô cùng lợi hại…
Trong chuyến thăm Hà Giang đầu 2019 cùng với 200 CCB của Sư đoàn 328, đoàn đã lên thăm cột cờ Lũng Cú, Đồng Văn. Khi đi qua con đèo Mã Pi Lèng, thỉnh thoàng lại thấy một vài CCB bật ra khỏi ghế chí lên các sườn núi dọc đường đèo chỉ trò: Kia, kìa, cây thuốc phiện kia, kia…Tôi nhĩn theo và thấy cả những triền núi rộng dài mọc loại cây mà các CCB có kinh nghiệp cho biết đó là cây anh túc. Mặc dù, cây anh túc được tuyên truyền cấm nhưng với người Mông nó giống như cây lúa nước, cấm làm sao được. Còn cơ quan chức năng thì sức đâu mà leo lên các sườn núi cheo leo kia…Ở miền tây Nghệ An cũng vậy, một chú em cho biết mặc dù thỉnh thoảng bộ đội biên phòng cũng đi phá những đồi cây thuốc phiện nhưng chỉ làm phép để quay phim, chụp ảnh và để lấy tiền tài dự án.
Vùng cao Hà Giang được đánh giá là TAM GIÁC VÀNG của vùng tây bắc...a¹
3/ Đánh vào Vị Xuyên sẽ buộc Việt Nam phải kéo dãn quân đội ra khỏi chiến trường Cămpuchia, giảm cường độ truy sát tàn quân Pol Pot theo chiến thuật “ Vây Ngụy cứu Triệu-Tấn công Vị Xuyên giải vây Pol Pot”…
4/ Trả thù chiến dịch quân sự đại bại tháng 2/1979 và sử dụng chiến trường Vị Xuyên để đánh thức, tôi rèn quân đội Trung Quốc sau nửa thế kỷ không động binh…
Nếu chiến thắng và thu được kết quả mỹ mãn, Trung Quốc sẽ nhân đã đánh chiếm luôn nóc nhà Đông Dương, là địa bàn mà sinh thời Mao Trạch Đông vẫn hằng mơ đưa 500 triệu dân Trung Quốc di dân xuống; một vùng đất trù mật, thưa dân đang cần cho dân Trung Quốc…
5/ Biến Vị Xuyên thành “cối xay thịt”, “lò vôi thế ký”, “thung lũng gọi hồn”…để tiêu hao, đánh sập, quỵ “bộ xe pháo mã” ( những tướng thân cận của Tướng Giáp hiện đang nắm các trọng trách tại Bộ Quốc phòng) đúng dịp Việt Nam kỷ niệm “30 năm chiến thắng Điện Biên Phủ ( 1954-1984)”.
Không ngẫu nhiên mà Trung Quốc bắt đầu nổ súng, tấn công Vị Xuyên đầu tháng 2/ 4/1984 và chiếm 1509 vào 28/4/1984. Trung Quốc lợi dụng yếu tố bất ngờ, tập trung quân áp đảo và ưu thế về hỏa lực, trang thiết bị quân sự để đánh quỵ, loại bỏ hoàn toàn uy danh, uy tín của Võ Nguyên Giáp ra khỏi chính trường Việt…
Đánh Vị Xuyên vào dịp tháng 4/1984 là đánh sập huyền thoại Võ Nguyên Giáp, dập tắt ý đồ muốn ngả sang phương Tây của Tướng Giáp; Tướng Giáp có chủ trương sau khi đánh tan Pol Pot, trả Cămpuchia cho Liên hiệp quốc để bình thường hóa quan hệ với Mỹ và phương tây. Đây là điều được Tùy viên quân sự Đại sứ quán Nhật tại Hà Nội giai đoạn đó là Nakamura Masanori, xác nhận trong tài liệu được lưu hành trong trường Quân chính Nhật…
Không ngẫu nhiên trong giai đoạn này, sau thời gian vu cho Tướng Giáp xét lại giai đoạn 1967-1968, một số nhóm lợi ích lại dựng chuyện Tướng Giáp là con nuôi của một quan mật thám Pháp để chặn đứng, phá tan sang kiến chính trị này của Tướng Giáp muốn ngả sang phương tây?
6/ “Giương tây để kích đông”…bất thần đưa quân đánh chiếm một số cao điểm trên tuyến biên giới Việt-Trung tại Vị Xuyên, chiếm xong cho củng cố phòng ngự và dụ quân ta lên tấn công lấy lại để tiêu hao, tiêu diệt, để làm Việt Nam “chảy máu” nộ tạng…Từ cuối năm 1986 cho đến đầu năm 1987, hai bên đã động binh lớn tới chiến trường Vị Xuyên.
Mở chiến dịch quân sự tại Vị Xuyên, Trung Quốc gọi là Lưỡng Sơn luân chiến, phía Trung Quốc tập trung về chiến trường này, chiến tuyến kéo dài quãng 20 km nằm trong địa phận huyện Vị Xuyên của tỉnh Hà Tuyên, 8/10 đại quân khu, với quãng 60 vạn quân, bằng tổng số quân viễn chinh Mỹ đưa vào cả miền nam lúc cao điểm nhất…
Còn Việt Nam tập trung về chiến trường Vị Xuyên quãng 20 vạn quân, đưa 9 sư đoàn vào loại danh tiếng lên đế giáp chiến với quân Trung Quốc.
Sau khi quần nhau với Trung Quốc bảy tám năm trời, đoán biết Việt Nam đã mỏi mệt, Trung Quốc bất thần đánh chiếm Gạc Ma một hòn đảo giữ một vị trí chiến lược, án ngữ trên Biển Đông…Đây thật sự tung con săn sắn để bắt con Cá Kình...
( Còn nữa)
Rút từ Biên khảo gần 1000 trang:" VỊ XUYÊN & THẾ SỰ VIỆT-TRUNG"
Bạn đọc có nhu cầu chia sẻ xin liên hệ với tác giả Phạm Viết Đào qua email: Hoanghtham9@gmail.com; ĐT: 0382598746