Phát biểu của các anh Nguyên Ngọc, Trần Độ, Đào Vũ.
"...
Anh Nguyên Ngọc:
Vừa qua, tình hình phức tạp. Một nguyên nhân là do quan niệm về vai trò và vị trí của văn nghệ trong xã hội có nhiều điều đáng suy nghĩ. Giới văn nghệ bị đánh giá thấp. Tất nhiên, bản thân giới văn nghệ chưa đóng góp được nhiều đối với đời sống tinh thần của nhân dân, và còn có những vấn đề về tư cách, phẩm chất. Nhưng xã hội còn tư tưởng “phong kiến” rất nặng nề, cho là “xướng ca vô loài”. Văn học tự mình phải xây dựng lấy, mặc khác Đảng phải ủng hộ văn học. Bản dự thảo về công tác tư tưởng của Ban Tuyên huấn Trung ương đánh giá những người có nhiều thắc mắc là trí thức, cán bộ về hưu và nhà văn là không đúng, biểu hiện tư tưởng nói trên.
Về bản đề dẫn, tôi chịu trách nhiệm, tôi dự thảo. Không ai làm “co-auteur” với tôi cả. Tổ chức của Đảng đoàn vừa qua rất khó làm việc vì nhiều anh ở xa hoặc không công tác ở Hội. Vấn đề huân chương làm rất gấp, không thể mời trong Nam ra được, chỉ mời các đồng chí ở Hà Nội. Anh B và anh T.Ha đề nghị tôi, chứ tôi không tự đề nghị. Bây giờ anh T.H lại nói thế, tôi rất buồn. Bây giờ dư luận lung tung, nói là tôi gạt anh em ra ngoài.
Về việc cử anh N.K.Đ, anh C.V đi nước ngoài, tôi đều có xin ý kiến của anh Đ. Tôi thường nói anh G.N cần phải ở báo vì tình hình có nhiều vấn đề lắm. Anh G.N cũng đi vắng rất nhiều, chỉ còn anh T.H. Tình hình làm việc vừa qua là như vậy.
Đảng đoàn của ta không có Phó Bí thư, không có bộ phận thường trực, cơ cấu như vậy rất khó làm việc.
Lúc tôi mới về có đồng chí xúi giục tôi lật đổ anh T và bày cả biện pháp lật đổ. Tôi không đồng ý vì đó không phải là ý định của tôi. Sau đó, họ quay lại phản bác tôi, đả kích tôi. Tôi có sai sót thì tôi kiểm điểm và nhận sai. Còn làm việc thì tôi vẫn làm cho đến khi Đảng đoàn bảo không làm nữa thì thôi.
Vừa qua, tình hình phức tạp. Một nguyên nhân là do quan niệm về vai trò và vị trí của văn nghệ trong xã hội có nhiều điều đáng suy nghĩ. Giới văn nghệ bị đánh giá thấp. Tất nhiên, bản thân giới văn nghệ chưa đóng góp được nhiều đối với đời sống tinh thần của nhân dân, và còn có những vấn đề về tư cách, phẩm chất. Nhưng xã hội còn tư tưởng “phong kiến” rất nặng nề, cho là “xướng ca vô loài”. Văn học tự mình phải xây dựng lấy, mặc khác Đảng phải ủng hộ văn học. Bản dự thảo về công tác tư tưởng của Ban Tuyên huấn Trung ương đánh giá những người có nhiều thắc mắc là trí thức, cán bộ về hưu và nhà văn là không đúng, biểu hiện tư tưởng nói trên.
Về bản đề dẫn, tôi chịu trách nhiệm, tôi dự thảo. Không ai làm “co-auteur” với tôi cả. Tổ chức của Đảng đoàn vừa qua rất khó làm việc vì nhiều anh ở xa hoặc không công tác ở Hội. Vấn đề huân chương làm rất gấp, không thể mời trong Nam ra được, chỉ mời các đồng chí ở Hà Nội. Anh B và anh T.Ha đề nghị tôi, chứ tôi không tự đề nghị. Bây giờ anh T.H lại nói thế, tôi rất buồn. Bây giờ dư luận lung tung, nói là tôi gạt anh em ra ngoài.
Về việc cử anh N.K.Đ, anh C.V đi nước ngoài, tôi đều có xin ý kiến của anh Đ. Tôi thường nói anh G.N cần phải ở báo vì tình hình có nhiều vấn đề lắm. Anh G.N cũng đi vắng rất nhiều, chỉ còn anh T.H. Tình hình làm việc vừa qua là như vậy.
Đảng đoàn của ta không có Phó Bí thư, không có bộ phận thường trực, cơ cấu như vậy rất khó làm việc.
Lúc tôi mới về có đồng chí xúi giục tôi lật đổ anh T và bày cả biện pháp lật đổ. Tôi không đồng ý vì đó không phải là ý định của tôi. Sau đó, họ quay lại phản bác tôi, đả kích tôi. Tôi có sai sót thì tôi kiểm điểm và nhận sai. Còn làm việc thì tôi vẫn làm cho đến khi Đảng đoàn bảo không làm nữa thì thôi.
Anh
Trần Độ: