Thứ Năm, 16 tháng 4, 2020

ĐỘC LẬP DÂN TỘC VÀ CNXH KHỔNG THỂ LÀ BẠN CHUNG ĐƯỜNG


Phạm Viết Đào
Vừa qua, nhà báo Nhị Lê, Nguyên Phó Tổng Biên tập Tạp chí CS đã bị “ném đá “ tơi bời do công bố trên Báo Đầu tư một bài báo có nhan đề:” Đảng tự mình ngày càng xứng đáng trở thành dân tộc”; Nhị Lê đã phải nhận lấy những lời chỉ trích pha lẫn sự chế diễu nặng nề do cái quan niệm mà ông đưa ra được người đọc hiểu là chiêu trò “đảng hóa dân tộc”…
Dư luận không chấp nhận khái niệm của Nhị Lê đưa ra bởi: "Thứ nhất, dân tộc đang bị đảng hóa. Thứ hai: người viết chả hiểu thế nào là dân tộc, thế nào là một đảng chính trị..." Có người thì đùa trên Facebook rằng "Trong đại gia đình các dân tộc VN, giờ Đảng tộc đông chỉ sau mỗi Kinh tộc". Bạn Nguyễn Hiệu thì viết trên Facebbook của BBC News Tiếng Việt:"Nói chung là không hiểu gì? Vậy người không đảng không phải dân tộc hay sao. Lại nữa, thế từ trước đến giờ Đảng là gì mà bây giờ mới ngày càng xứng đáng??? Ôi đau đầu quá. Duclong Hoang nêu ý kiến: "...Cho Đảng là dân tộc là việc không đúng cả về khoa học và trong thực tế. Chỉ có những người u mê do bị nhồi sọ mới có những ý kiến viển vông như thế." ( BBC)
Trước những chỉ trích của cư dân mạng, Nhị Lê đã lên tiếng thanh minh; ông cho rằng khái niệm đưa ra được dẫn trích từ “Tuyên ngôn của Đảng Cộng sản”. Khi bàn về tính dân tộc của Đảng Cộng sản, C.Mác và Ph.Ăngghen viết: “Giai cấp vô sản mỗi nước trước hết phải giành lấy chính quyền, phải tự vươn lên thành giai cấp dân tộc, phải tự mình trở thành dân tộc”.
Sau ý kiến này lập tức những độc giả thông thạo tiếng Anh và tiếng Đức đã tìm đến văn bản gốc; Họ đã phát hiện đoạn dịch trên của Tuyên ngôn Đảng CS sang tiếng Việt là không sát đúng với văn bản của Marx viết. Đoạn này trong văn bản tiếng Anh theo độc gỉa Nguyên Tổng phải dịch:“Vì giai cấp vô sản trước hết phải có được uy quyền về chính trị (chứ không phải “giành được chính quyền”), phải tự vươn lên thành giai cấp dẫn dắt dân tộc, phải tự mình mang tầm vóc dân tộc”…
Các loại ý kiến phản đối ý kiến của Nhị Lê cho rằng: Cần hiểu Tuyên ngôn Đảng CS do Marx viết 1988 nói về vai trò của Đảng Cộng sản là "tự vươn lên thành lực lượng chủ đạo trong dân tộc", chứ không bao giờ lại "thành dân tộc"…Qua vụ Nhị Lê, độc giả thêm một lần hồ nghị: Liệu Việt Nam đang xây dựng một thể chế, một chế đi theo học thuyết Marx- Lenin nguyên gốc hay đi theo đường lối của người phiên dịch?
Sau vụ này, việc dịch và chuyển tải các khái niệm của chủ nghĩa Marx- Le nin bị nhiều người đặt vấn đề phải được xem xét không chỉ riêng Tuyên ngôn Đảng CS…
“Communism” dịch “ Chủ nghĩa cộng sản” có chính xác?
Chữ “cộng sản” (
) từ đâu ra ?

Communism chủ nghĩa cộng sản, hay Communist – người cộng sản mà Việt Nam và Trung Quốc gọi, có bắt nguồn từ gốc tiếng Latin Communis nghĩa là common với ý nghĩa là chung với tinh thần cộng đồng – communitas. Đó cũng là gốc của từ community – cộng đồng, nơi mọi người sinh sống, làm ăn đều bình đẳng với nhau, chia sẻ tài vật, vì sự phát triển chung.
Communist là những người sống trong cộng đồng. Đây chẳng phải là chủ thuyết, tôn giáo, triết học cao siêu. Mà đây là lối sống, là đạo đức, là nhân cách từ trái tim con người đi ra.
Nguyên văn Các Mác đặt cho học thuyết của ông bằng tiếng Đức là Kommunismus (tương đương tiếng Pháp là communisme, tiếng Anh là communism, tiếng Nga là коммунизм). Nếu dịch đúng ra tiếng Việt thì tên học thuyết phải là “Chủ nghĩa cộng đồng”, theo đó, tên đảng phải là “Đảng cộng đồng Việt Nam”.
Người Trung Quốc đầu thế kỷ 20 cố ý dịch đại khái Kommunismus thành “Chủ nghĩa cộng sản”. Nguyên do nhóm các giáo sư đại học Lý Đại Chiêu, Trần Độc Tú, sau đó là cử nhân sư phạm Mao Trạch Đông và những người thành lập Đảng cộng sản TQ năm 1921 đã dịch ẩu và đặt ra như thế.
[Gongshan () hay Cộng Sản do nhóm Trần Độc Tú và Lý Đại Chiêu dịch từ Communism của Karl Marx vào thập niên 1910. Thực ra, Marx chỉ nói đến chế độ công hữu thời xã hội nguyên thủy [primordial society] mà chưa ai chứng nghiệm—tương tự như Fu Xi [Phục Hi]/Bao Xi [Bào Hi] [2852 TTL] của Ban Gu [Ban Cố], trong Han shu [Hán thư], dẫn lại trong I Ching [Chu Dịch]. Hoàn toàn không sát nghĩa với Comunism…
Vì sao không dùng “cộng đồng” mà dùng “cộng sản”?
Với trình độ học vấn đại học, ba ông Lý Đại Chiêu, Trần Độc Tú, Mao Trạch Đông không thể hiểu lầm chữ nghĩa.
Họ cố ý thay “cộng đồng” (
共同) bằng “cộng sản” () hẳn là có một ý tứ nhất định. Thực ra trong Hán ngữ, tương đương với “cộng đồng” cũng có chữ “đại đồng” (大同) xuất hiện từ thời Khổng tử. Trong Kinh Lễ, đức Khổng Tử từng ước mơ xây dựng nên một xã hội lý tưởng gọi là thế giới đại đồng. “Đại đồng” gần nghĩa như “cộng đồng” vậy. Nhưng “cộng đồng” và “đại đồng” vẫn là trừu tượng đối với đại đa số dân chúng Trung Hoa vô sản thất học. Chữ “cộng sản” tiếng Hán có nghĩa “cùng sản xuất, chung sở hữu tài sản, cùng sinh đẻ”- nghe thô kệch, vụn vặt, phiến diện, ngô nghê nhưng được cái cụ thể sinh động, dễ hiểu.
Thực ra “cộng sản” chỉ là một phần nội hàm của khái niệm “cộng đồng”. Chả lẽ lãnh tụ Đảng TQ không rành chữ Hán và chữ Đức ?! Không phải thế, họ dịch ra “cộng sản” một cách thực dụng, bởi nghĩ rằng “cộng sản” với nội dung cụ thể đơn giản sẽ khiến cho dân đen dễ hiểu. Đặc biệt người dân nghèo, thợ thuyền chẳng có tài sản gì đáng kể, nay vô Đảng để đi đấu tranh, giành giật hết tài sản của giai cấp địa chủ và tư sản làm của chung thì thích lắm, mê lắm. Mác cũng từng nói “giai cấp vô sản đấu tranh chẳng có gì để mất, nếu có mất thì chỉ mất đi xiềng xích dây trói mà thôi”.
Tất nhiên, cái tên Đảng cộng sản cụ thể hấp dẫn như vậy sẽ trở thành khẩu hiệu, lá bài, bùa mê khêu gợi dân chúng; Hô hào họ hăng hái đi theo đảng cộng sản. Lãnh tụ CSTQ đã bất chấp chữ “cộng sản” chỉ là một phần nhỏ, phần thô trong khái niệm “cộng đồng” của Mác nhưng họ cứ phiên dịch đại đi. Như vậy, Đảng cộng sản TQ từ khi ra đời đã mang theo chứng chỉ khai sinh giả mạo, gian manh "! Không phải ngẫu nhiên giới bình dân Việt Nam khi diễn đạt khái niệm về Đảng người ta huỵch toẹt ra: Đảng ta là đảng cầm tiền; Nói thế cho nó vuông; Còn Đảng thì còn mình; Hết cơm hết rượu hết ông tôi…
Ông Nguyễn Ái Quốc triệu tập các đại biểu “cộng sản” Việt Nam họp từ ngày 6/1/1930 đến ngày 8/2/1930 tại Hương Cảng để bàn bạc thống nhất ba tổ chức cộng sản tại Đông Dương hợp thành Đảng cộng sản Việt Nam. Tuy nhiên lãnh tụ Nguyễn Ái Quốc vẫn dùng nguyên chữ “cộng sản” đặt tên đảng, noi theo đàn anh TQ, mặc dù ông Nguyễn khá giỏi chữ Tây và cả chữ Hán. Ông Nguyễn thừa biết là dịch sai, nhưng có hề gì, miễn là cùng tên chứng tỏ cùng phe cánh với Đảng cộng sản Trung Quốc là được (!).
Đã có thời, ông Hồ Chí Minh sửa tên đảng là “Đảng lao động Việt Nam”, như thế rất chuẩn. “Đảng của người lao động Việt Nam”, lao động chân tay và lao động trí óc, bất kể anh là “giai cấp công nhân” hay trí thức.
Từ đó có thể suy ra: Cái thể chế, cái hệ điểu hành quản trị theo mô hình XHCN của Việt Nam về bản chất là một thứ "hàng Tàu" xách tay. Khi nó là loại hàng hóa không thuộc diện chính ngạch thì người sử dụng vừa phải trả giá bản quyển cao, lại đầy cạm bẫy rủi ro. Loại hàng hóa xách tay do không được nhập từ chính hãng nên không được sự bảo hành và nhận các chính sách hậu mại như mặt hàng chính hiệu, chính phẩm đặt mua bằng mở L/C khi nhập xuất …
Nếu coi Communism đến tay ông Hồ Chí Minh thành F 3, Lê Duẩn F 4, Trường Chinh F 5, Nguyễn Văn Linh F 6, Đỗ Mười F 7, Nông Đức Mạnh, F 8, Nguyễn Phú Trọng thành F 9 và đến Thuấn Covid-19 thì thành F mười mấy rồi…
Trong lai tạo giống sinh, thực vật, đến F 3 đã coi vào hàng thoái hóa, lại giống rồi. Đằng này Cộng Sản Việt Nam đã lên tới F 9, F 10 rồi thì là cái gì nếu không là quái thai. Chả trách Thuấn sang Anh chắc muốn tìm về quê hương gốc gác của Comunism. Các nhà truyền giáo cộng sản vẫn thường đúc kết: Communism hình thành từ 3 nguồn: Kinh tế-Chính trị học Anh+ Chũ nghĩa Xã hội Pháp+ Triết học Đức…Đoàn của Thuấn sang Anh chắc để về lòe với đồng đảng rằng: Những gì các ông tham gia biên soạn văn kiện Đại hội 13 là đã kỳ công sang tận Anh để tìm tới phiên bản gốc tham khảo đối chiếu rồi đó. Có điều chưa thấy đoàn mang được gì có giá trị mà chỉ thấy hấp thụ, rước về được con virus Vũ Hán suýt bỏ mạng, làm tốn bao nhiêu tiền của của nhà nước và lòi ra chuyện đánh golf, ăn ở khách sạn 5 sao, gieo rắc virus lung tung; Biệt thự 2 căn, 2 số nhà mặt phố…

Tại sao không là kẻ chung đường?
Như đã dẫn phần trên, Chủ nghĩa Cộng sản du nhập vào Việt Nam là một thứ giây chuyền, quản trị nhập khẩu bằng phương thức xách tay. Bản chất nó không phải là phiên bản gốc mà là một loại hàng nhái, hàng mô phỏng …
Ngay cả cái gốc của hệ điều hành COMMUNISM ở các quốc gia sản sinh ra nó cũng đã không còn sức sống; Vậy thì cái thứ con lai, con rơi sao chép làm sao còn sức sống, sức phát triển.
Chủ nghĩa Marx ( Communism ) được cái đám Lý Đại Chiêu, Trần Độc Tú, Mao Trạch Đông du nhập vào Trung Quốc không còn “nguyên đai nguyên kiện’ mà nó bị biến thể, nó được khoét tách để sử dụng một góc phù hợp với Chủ nghĩa bành trướng bá quyền Đại Hán. Đó là thứ bắt rễ sâu vào máu thịt, tiềm thức của người Trung Hoa. Mảng Cộng Sản, một phần của chủ thuyết Cộng đồng do Marx đưa ra là thứ hợp gu với mấy ông đại bá Trung Quốc…
Người Trung Quốc không tiếp nhận, khai thác Comunism của Marx ở khía cạnh “Cộng đồng” ( nguyên bản Communism) mà khai thác một góc của nó. Đó là khía cạnh ôm, nhập, cộng, nhận vơ tài sản của người khác, giai cấp khác vào kho tài sản của mình. Một dân tộc hàng ngàn năm nay chỉ ôm mộng, nuôi chí bành trướng, ôm của cái tài sản của nước khác cộng về cho mình, đó là dân tộc Trung Hoa.
Đất nước Trung Hoa, xuất phát điểm của người Hoa Hạ chỉ nằm xung quang khu vực sông Hoàng Hà; còn ngày nay biên giới lãnh thổ của Trung Quốc đã vươn ra tận đâu? Điều này cho thấy từ xa xưa người Trung Hoa đã thực thi chủ nghĩa cộng sản thành công tới mức nào…
Vì vậy, chừng nào Việt Nam còn vay mượn, sao chép, còn nấp chui trong cái lồng, rọ “ Cộng Sản Tàu”- thì còn bị kìm kẹp, còn bị rút ruột, còn bị cái “vòng kim cô“- hệ điều hành quản trị du nhập từ Trung Quốc làm chu u mê, còn bị siết cho không ngóc đầu lên được. Việt Nam muốn bảo vệ độc lập dân tộc thì phải thoát ra khỏi cái mô hình XHCN mang bản chất tư tưởng bá quyền Đại Hán; Phải chui ra khỏi cái rọ đó…Chủ nghĩa bành trướng bá quyền Đại Hán, tim đen của Cộng sản Tàu không bao giờ chịu chấp nhận để Việt Nam phát triển lên thành một quốc gia độc lập, có chủ quyền.
Làm gì để bảo vệ được chủ quyền, để thoát ra khỏi cái rọ ngu trung, cái “máng lợn Tàu”, xin được bàn tiếp phần tiếp theo…
P.V.Đ.
Rút từ Biên khảo gần 1000 trang:" VỊ XUYÊN & THÊ SỰ VIỆT-TRUNG"
Độc giả có nhu cầu chia sẻ xin liên hệ với tác giả Phạm Viết Đào qua email: Hoanghtham9@gmail.com; ĐT: 0382598746


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét