Chủ Nhật, 15 tháng 3, 2020

HAI MẶT


(Thơ Thái Bá Tân)
Xin cược với các bác,
Cho vui, không ăn tiền:
Tất cả, từ bác Trọng,
Đến trung ương ủy viên,
Rồi quan tỉnh, quan huyện,
Quan xã và quan phường,
Quan khu phố, quan xóm
Và các đảng viên thường -

Không ai tin cộng sản.
Không tin một tẹo nào,
Dù nói thì ghê lắm.
Ai cũng thế, vì sao?
Một, là vì bệnh sĩ.
Hai, vì chức, vì tiền.
Ba, vì cái quán tính,
Nói mãi rồi thành quen.
Tức là các vị ấy
Sống hai mặt xưa nay.
Để ý, ta sẽ thấy
Cái quy luật thế này:
Còn chức thì cao giọng
Về chủ nghĩa Mác - Lê,
Mặc dù nói vớ vẩn,
Nôm na là trò hề.
Hết chức thì im lặng,
Rồi một thời gian sau
“Tâm tư” và “phản biện”,
“Day dứt” và “buồn đau”...
Bằng chứng, ôi nhiều lắm.
Từ ông Nguyễn Văn An
Đến ông Kiệt, ông Mão
Và cả ông Vũ Khoan.
Cả trưởng ban tuyên huấn,
Nguyễn Khoa Điềm, nhà thơ...
Toàn những người hai mặt,
Thích chơi trò giả vờ.
Còn chức thì mặt đảng.
Hết chức thì mặt dân.
Mặt sáng và mặt tối,
Lần lượt hiện ra dần.
*
Cược thêm phát nữa nhé?
Cho vui, không ăn tiền -
Rồi xem, cả bác Trọng
Và trung ương ủy viên,
Một khi không tại vị,
Sẽ bắt đầu “tâm tư”.
Thề luôn, xin nhắc lại,
Kể cả tổng bí thư.
TÂN THÁI BÁ


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét