Thứ Sáu, 9 tháng 6, 2017

Vấn đề truất quốc tịch

Trang RFI có đăng bài báo “Blogger Phạm Minh Hoàng có nguy cơ bị trục xuất khỏi Việt Nam“. Theo đó RFI dẫn trường hợp công dân Ahmed Sahnouni bị truất quốc tịch Pháp vì tội “khủng bố”. Bài báo viết:
“Trước đây vào năm 2015, Tòa Bảo hiến Pháp đã chấp nhận cho tước quốc tịch của Ahmed Sahnouni, một quân thánh chiến song tịch Pháp-Maroc bị kết án vì tội khủng bố. Luật Dân sự Pháp quy định năm trường hợp cụ thể có thể bị tước quốc tịch, chủ yếu là gián điệp, khủng bố và xâm phạm an ninh quốc gia. Việc này chỉ áp dụng với các công dân mang hai quốc tịch, để tránh tạo ra những người vô tổ quốc, theo tinh thần Công ước New York năm 1961 và Công ước châu Âu về quốc tịch năm 1997”.
Ý kiến của RFI có điều cần làm sáng tỏ.
Luật dân sự Pháp (article 25, code Civil) về “truất quốc tịch - déchéance de la nationalité” không áp dụng cho công dân Pháp chính gốc mà chỉ áp dụng cho các công dân nhập tịch Pháp, trong trường hợp các công dân này nhập tịch không quá 10 năm.
Ahmed Sahnouni sanh tại Maroc năm 1970, nhập tịch Pháp năm 2003 (naturalisé).
Ahmed Sahnouni không phải là người Pháp chính tông (origine). Ông này còn có quốc tịch gốc là Maroc.
Ahmed Sahnouni đã bị tòa kết án năm 2010 về các tội liên quan đến khủng bố. Ahmed Sahnouni bị truất quốc tịch (và trục xuất khỏi nước Pháp).
Trường hợp của Ahmed Sahnouni không thể so sánh với trường hợp GS Phạm Minh Hoàng. Bởi vì GS Hoàng là người Việt chính tông. (Nếu Ahmed Sahnouni là người Pháp chính gốc thì ông này không bị truất quốc tịch và dĩ nhiên không bị trục xuất đi đâu hết).
Ahmed Sahnouni có quan hệ với khủng bố. Các cuộc giết chóc dã man ở Charlie Hebdo, Bataclan, Nice… ở Pháp, hay với đây ở Anh, cho ta thấy thế nào là “khủng bố”.
Trong khi GS Hoàng không có dính líu tới “khủng bố”.

MONG MUỐN TỘT CÙNG

Thái Bá Tân

Tôi có một mong muốn,
Mong muốn đến tột cùng,
Rằng cháu tôi khôn lớn
Không phải thành anh hùng.
Không thanh niên cộng sản
Luôn luôn “ba sẵn sàng”.
Không “Đảng viên gương mẫu”
Và “Gia đình vẻ vang”…
Tóm lại là được sống
Tự nhiên và thảnh thơi,
Có cả tốt, cả xấu,
Giản dị như con người.

Thứ Năm, 8 tháng 6, 2017

Hết Sơn Nhứt tới Sơn Trà

Sáng nay đọc nhằm bài báo tự nhiên thấy ớn lạnh xương sống.
Lạnh xương sống vì sợ. Sợ chính quyền Đà Nẵng “ăn hết của thiên nhiên không chừa lại một thứ gì”.
Tác giả bài báo nói về Sơn Trà. Tác giả ví Sơn Trà như là “kho vàng”, như “nàng tiên ngủ trong rừng”. Tác giả cho rằng phải “khai thác Sơn Trà” vì “Sơn Trà” là “bao tử nuôi sống cơ thể”.
Xin thưa:
Sơn Trà không phải là “kho vàng”. Mà nếu Sơn Trà là “kho vàng” thì cũng không thể khai thác.
Đất nước này là của dân tộc này. Ông bà tiên tổ ngàn năm trước dựng lên đất nước, không phải để lại chỉ cho thế hệ này, chỉ cho nhà nước này. Mà để lại cho các thế hệ con cháu Việt Nam tương lai, của ngàn vạn năm sau.
Sơn Trà không phải là “tiên nữ ngủ trong rừng”. Sơn Trà là chút thiên nhiên xanh mát còn lại của trên 3 ngàn cây số bờ biển đã nhiễm độc trơ xương.
Sơn Trà là “chút thiên nhiên còn lại” của VN, để hy vọng mong manh một Việt Nam “đất nước xinh đẹp” còn hiện hữu.
Mà nếu Sơn Trà có là “tiên nữ” thì cũng không được “đánh thức”.
Việc xây dựng đất nước là việc của lãnh đạo. Đất nước thịnh suy là do tài cán “kinh bang tế thế” của lãnh đạo.

Thứ Ba, 6 tháng 6, 2017

ĐỒNG TÂM: SAI PHẠM CHỦ YẾU LÀ CỦA AI?

    -Nguyễn Đăng Quang-

       Trả lời báo chí về hướng giải quyết vụ Đồng Tâm, Bộ trưởng, Chủ nhiệm Văn phòng Chính phủ Mai Tiến Dũng, hôm 4/5/2017 tuyên bố: “Các cơ quan chức năng đang vào cuộc với tinh thần MINH BẠCH, CÔNG BẰNG! Nếu chúng ta sai, chúng ta nhận lỗi trước dân. Nếu dân sai thì dân phải chịu trách nhiệm trước pháp luật!”.  Câu nói này làm rất nhiều người bất bình và bất an, đặc biệt là đối với người dân xã Đồng Tâm (huyện Mỹ Đức, Tp.Hà Nội)!
       Người viết bài này cho rằng ông Mai Tiến Dũng tuyên bố như trên cho dù với tư cách cá nhân hay danh nghĩa Bộ trưởng, là đều không ổn và rất sai trái! Câu nói này thể hiện não trạng coi thường pháp luật của các quan chức nhà nước ta lâu nay! Ở vế trước, ông MTD khẳng định “Các cơ quan chức năng đang vào cuộc với tinh thần minh bạch, CÔNG BẰNG!”. Nhưng ngay vế sau, ông lại phủ định tinh thần vế trước: “Nếu chúng ta sai, chúng ta nhận lỗi trước dân. Nếu dân sai thì dân phải chịu trách nhiệm trước pháp luật!”. Nếu đây là quan điểm của Chính phủ, thì người dân có quyền nghi vấn, đặt câu hỏi: Công lý và công bằng ở nước ta có hay không? Nếu có, thì nó vì ai và phục vụ cho ai? Nhà nước pháp quyền Xã hội chủ nghĩa mà lâu nay ĐCSVN ra sức tuyên truyền là thật hay giả? Nếu câu trên của ông MTD được nói ra với tư cách Bộ trưởng, thì người dân làm sao có thể hy vọng tìm được công lý và công bằng trong quan hệ của họ với chính quyền? Nếu đấy lại là quan điểm xử lý “SAI, ĐÚNG” của thể chế chính trị nhà nước ta hiện thời, thì Điều 16 Hiến pháp hiện hành là vô nghĩa hay sao? Có nên để Điều 16 này tồn tại hay xóa nó đi? Vì Điều 16 Hiến pháp 2013 quy định: Mọi người đều bình đẳng trước pháp luật. Không ai bị phân biệt đối xử trong đới sống chính trị, dân sự, kinh tế, văn hóa, xã hội.!

Thứ Hai, 5 tháng 6, 2017

Ý kiến của các luật sư về trường hợp tước quốc tịch của ÔNG PHẠM MINH HOÀNG

Kính thưa các bạn,
Tôi xin đăng dưới đây ý kiến của các luật sư về trường hợp tước quốc tịch của tôi. Một lần nữa, đã cho thấy việc làm này đã vi phạm Luật Quốc tịch một cách nghiêm trọng.
==============================================
TƯ VẤN PHÁP LUẬT 
V/v Đối với trường hợp bị tước quốc tịch của Ông PHẠM MINH HOÀNG
Ngày 01/06/2017, Tổng Lãnh Sự Quán Pháp tại TP.Hồ Chí Minh thông tin rằng Ông PHẠM MINH HOÀNG đã bị chính phủ Việt Nam tước quốc tịch Việt Nam, văn bản quyết định tước quốc tịch do Chủ tịch nước Ông TRẦN ĐẠI QUANG ký vào ngày 17/05/2017.
Bản tư vấn pháp luật này đặt trên giả thiết thông tin của Tổng Lãnh Sự Quán Pháp là chính xác.
LÝ LỊCH ÔNG PHẠM MINH HOÀNG TRONG QUAN HỆ VỚI NHÀ NƯỚC VIỆT NAM :
- Ông PHẠM MINH HOÀNG, sinh ngày 08/08/1955 tại Tỉnh Phước Tuy (nay là tỉnh Bà Rịa – Vũng Tàu), Việt Nam.
- Tháng 11/1973, Ông PHẠM MINH HOÀNG đi du học tại Pháp, tại đây, Ông PHẠM MINH HOÀNG gia nhập thêm quốc tịch Pháp.
- Năm 2000, Ông PHẠM MINH HOÀNG trở về Việt Nam làm việc.
- Năm 2007, Ông PHẠM MINH HOÀNG được UBND TP.Hồ Chí Minh cấp Giấy chứng nhận có quốc tịch Việt Nam, có nội dung chứng nhận Ông PHẠM MINH HOÀNG “chưa thôi quốc tịch Việt Nam” và “Hiện có quốc tịch Việt Nam”. Sau đó, Ông PHẠM MINH HOÀNG được hồi hương về Việt Nam, được nhập Hộ khẩu thường trú.và được cấp Giấy Chứng minh Nhân dân.
THÂN PHẬN PHÁP LÝ CỦA CÔNG DÂN PHẠM MINH HOÀNG :

Xu hướng đa đảng sắp trở thành xu thế ở Việt Nam?

Đại nghị hay Tổng thống lưỡng tính?
Ngày 17/5/2017, Tạp chí Tia sáng (thuộc Bộ Khoa Học Công nghệ) - một tờ báo nhà nước được xếp vào số ít ỏi cơ quan báo chí mang quan điểm phản biện và có hơi hướng cấp tiến, đã chính thức đăng bài viết “Nhất thể hóa: Phân tích để lựa chọn mô hình” của tác giả Nguyễn Sĩ Dũng - cựu Phó Chủ nhiệm Văn phòng Quốc hội.
Khi còn đương chức, ông Nguyễn Sĩ Dũng là người làm công tác nghiên cứu cho Quốc hội, thường đề cập đến các vấn đề về cơ chế, chính sách, nhưng vẫn theo “đường lối chủ trương” mà chưa “xé rào”.
Còn hiện thời, tuy khởi đầu bằng việc phân tích chủ trương nhất thể hóa của đảng cầm quyền, nhưng bài viết trên của quan chức về hưu Nguyễn Sĩ Dũng lại đề cập đến một vấn đề được xem là “rất nhạy cảm” đối với thể chế độc đảng ở Việt Nam: chọn mô hình đại nghị hay mô hình Tổng thống lưỡng tính?
Trước đây, trên mặt báo chí nhà nước thỉnh thoảng cũng có vài bài viết đề cập đến “đa nguyên” hay bóng gió về “đa đảng”, nhưng hàm lượng và tính rõ ràng là khá mờ nhạt.
Có thể cho rằng đây là lần đầu tiên xuất hiện một bài viết trên báo nhà nước mang tính hàm ý rõ ràng đến thế.
Do tính quan trọng và tính “tín hiệu” của bài viết này, dưới đây xin trích dẫn phần lớn nội dung bài “Nhất thể hóa: Phân tích để lựa chọn mô hình” để độc giả tham khảo:

Thứ Bảy, 3 tháng 6, 2017

TUYÊN BỐ TỪ BỎ QUỐC TỊCH PHÁP

(xin vui lòng chia sẻ rộng rãi)





Kính thưa bà con và thân hữu gần xa,
Việc nhà cầm quyền Việt Nam tước quốc tịch của tôi nhằm trục xuất tôi ra khỏi Việt Nam đồng thời tước đi quyền được sống trên quê hương mình là một hành vi cực kỳ vô nhân đạo.
Sở dĩ họ hành xử như thế vì đã biết rõ hoàn cảnh gia đình tôi và tôi là người song tịch.
Tôi sẽ không ngồi yên để họ làm chuyện ấy.
Vì thế ngày hôm nay tôi tuyên bố từ bỏ quốc tịch Pháp và kể từ giờ phút này tôi chỉ còn một quốc tịch, đó là quốc tịch Việt Nam.
Dưới đây là lá thư tôi sẽ gởi cho Đại sứ quán Pháp tại Hà Nội để xin thôi quốc tịch Pháp.
Kính mong mọi người tiếp tục hậu thuẫn chúng tôi.
Xin vui lòng tiếp tục chia sẻ status này đến cho mọi người.
Chân thành cảm ơn,
Phạm Minh Hoàng
===========================
Monsieur l'Ambassadeur de France
57 Trần Hưng Đạo, Hà Nội
HaNoi, VietNam

TÂM THƯ




Kính gởi cộng đồng Facebook, cùng các bạn bè, thân hữu xa gần.
Ngày 1/6/2017 vừa qua, Tổng Lãnh Sự (TLS) Pháp tại Sàigòn đã mời tôi lên để thông báo một tin "rất xấu": nhà nước Việt Nam ngày 17/5 đã ký quyết định hủy bỏ quốc tịch Việt Nam của tôi, và điều này đưa đến việc trục xuất tôi về Pháp (tôi có song tịch Pháp Việt).
Khi tôi đặt bút xuống viết những dòng này, tôi có cảm tưởng như còn đang say rượu. Vợ và con tôi nghe tin này khóc ngất. Anh tôi (thương phế binh VNCH tật nguyền gần 100%) cũng bàng hoàng. Hoàn cảnh gia đình không cho phép vợ tôi đi cùng, vì còn phải chăm sóc mẹ già cũng như lo cho ông anh tật nguyền, điều này có nghĩa gia đình chúng tôi sẽ phải ly tán.
Tháng 11/1973...
nhưng tôi còn nhớ như ngày hôm qua, tôi cất bước sang Paris du học. Khi máy bay đang lượn trên bầu trời Sàigòn, tôi nhìn qua cửa sổ và tự nhủ sẽ trở về để xây dựng quê hương đang điêu tàn vì chiến tranh. Hai năm sau, mọi suy tính của tôi sụp đổ và tôi bắt buộc phải bước vào một cuộc đời mới, nơi một phương trời mới với những suy nghĩ mới, tuy nhiên trong lòng tôi vẫn canh cánh hướng về quê hương, nơi chôn nhau cắt rốn của mình.
Sau một thời gian sinh sống và làm việc, tư tưởng trở về Việt Nam lại nhem nhúm trở lại và tôi đã cắp sách đến trường để trang bị cho mình những kiến thức ích lợi cho công việc ở Việt Nam. Trở về nước năm 2000, tôi trầy trật mới tìm được một công việc thích hợp trong Đại học Bách Khoa SG với đồng lương ít ỏi. Trong suốt 10 năm giảng dạy, tôi vẫn tự nhủ mình không phải là một người thầy giỏi, tôi chỉ được mỗi cái chăm chỉ và tận tâm.

Nhà văn Phạm Viết Đào sẽ tọa kháng.

Nhà văn Phạm Viết Đào, một cựu tù nhân lương tâm, sẽ tọa kháng trước tòa nhà Hành chính Hà Nội, nếu khiếu nại lần 3 của nhà văn không được giải quyết.
CỘNG HOÀ XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM
Độc lập-Tự do-Hạnh phúc.
                                          Hà Nội, ngày 31/05/2017
ĐƠN KHIẾU NẠI ( Lần 3)
Kính gửi:
 – Bí thư thành ủy Hà Nội Hoàng Trung Hải
-Chủ tịch UBNDTP Hà Nội Nguyễn Đức Chung
-TÒA ÁN HÀNH CHÍNH HÀ NỘI
-Giám đốc Công an TP Hà Nội
Tôi là Phạm Viết Đào
Địa chỉ: Nhà 2 ngõ 460/7/39 Thuỵ Khuê, Tây Hồ, Hà Nội; Số CMND: 010402198, ĐT: 0912818142;
Ngày 21/1/2016 tôi đã gửi Đơn khởi kiện Quyết định số 56/ QĐ-LĐTBXH ngày 18/01/2016 do Giám đốc Sở Lao động-Thương binh-Xã hội Hà Nội ký giữ nguyên Quyết định số 1454/BHXH-ĐC ngày 24/9/2014 của Giám đốc Bảo hiểm Hà Nội đã cắt 15 tháng lương hưu của tôi; Ngày 6/4/2016 tôi đã nộp án phí và đã nộp biên lai gốc cho Tòa…

Thứ Sáu, 2 tháng 6, 2017

ĐỒNG TÂM, TIÊN LÃNG và VIỆC NHẬN LỖI TRƯỚC DÂN!

 -Nguyễn Đăng Quang-

        Người dân cảm thấy bất an khi Bộ trưởng, Chủ nhiệm Văn phòng Chính phủ Mai Tiến Dũng tuyên bố về hướng giải quyết vụ Đồng Tâm trong buổi họp báo chính phủ chiều 4/5/2017: “Các cơ quan chức năng đang khẩn trương vào cuộc với tinh thần minh bạch, công bằng. Nếu chính quyền sai thì nhận lỗi trước dân. Nếu dân sai thì phải chịu trách nhiệm trước pháp luật!”. Sau khi kiểm tra kỹ lại thông tin, tôi mới tin câu trả lời trên của Bộ trưởng Mai Tiến Dũng là có thật, đúng như các báo đã trích dẫn!
      Thú thực, nghe câu nói này, tôi và nhiều công dân có tuổi cứ thấy rờn rợn, ghê ghê thế nào ấy! Cứ như ngửi thấy mùi khét lẹt của súng đạn và nghe tiếng bấm khóa của còng số 8 vậy! Phải chăng sắp diễn ra một cuộc đàn áp mới ở Đồng Tâm? Khả năng sắp tới sẽ có hàng trăm bà con nông dân của “xã Anh hùng Đồng Tâm” bị trừng phạt, bị bỏ tù về tội “Đã bắt và giam giữ trái pháp luật (nhưng đối xử rất tử tế) đối với 38 cán bộ và CSCĐ của huyện ủy Mỹ Đức và thành phố Hà Nội”?. Nhưng sau khi cân nhắc kỹ, tôi thấy có thể loại bỏ ngay giả thiết này. Nỗi lo sẽ có khủng bố trắng là thiếu thực tế và không có cơ sở!             
      Trong biến cố Đồng Tâm, nhiều bạn đọc xa gần, phần lớn là cao tuổi, nêu khúc mắc hỏi người viết bài này: Chẳng nhẽ ông Nguyễn Đức Chung, Chủ tịch Thành phố Hà Nội, xuống tận thôn Hoành xã Đồng Tâm đối thoại trực tiếp với người dân ở đây, rồi đích thân viết bản “Cam kết 3 điểm” là làm trái chỉ đạo của cấp trên? Việc viết và ký bản “Cam kết 3 điểm” là việc làm của cá nhân Chủ tịch Thành phố Hà Nội, chứ đấy không phải là ý kiến chỉ đạo và phương án giải quyết của lãnh đạo Đảng và Nhà nước? Với vốn kiến thức còn rất hạn chế của mình, tôi đã trả lời là: Không, không thể có chuyện như vậy! Ông Nguyễn Đức Chung không thể tự ý làm điều đó, nhất thiết phải có chuẩn thuận của lãnh đạo cấp cao! Tám ngày sau khi sự việc xảy ra, ông Chung mới xuống tận nơi để giải quyết biến cố này sau khi TRÊN đã chốt được phương án! (Thậm chí, 2 ngày trước đó, ông Chung còn được lệnh làm “phép thử thăm dò” là mời người dân Đồng Tâm lên Trụ sở Huyện đường Mỹ Đức vào chiều tối 20/4/2017 để đối thoại với ông như một “kịch bản nắn gân” cơ mà!). Trong 8 ngày này, hẳn là Bộ Chính trị và Ban BÍ thư đã họp đi họp lại nhiều lần, mãi chiều tối hôm 21/4/2017 mới “chốt” được phương án giải quyết cuối cùng! Ông Nguyễn Đức Chung là người may mắn được lĩnh sứ mệnh này, mà nhiều người nhận định là “chưa từng có tiền lệ” từ ngày ĐCSVN giành được chính quyền! Ông Chung không thể đi Đồng Tâm nếu không có lệnh của Bộ Chính trị và Ban Bí thư! Việc ông Chung về tận xã Đồng Tâm đối thoại trực tiếp và ký “Bản cam kết 3 điểm” là nằm trong kịch bản đã duyệt! Đây không chỉ là thắng lợi của người dân Đồng Tâm mà còn là thắng lợi của cả phía chính quyền (Hà Nội và Trung ương) nữa! Nếu tôi không sai thì đây là giải pháp “WIN-WIN” (tức đôi bên cùng thắng) đầu tiên dưới chính thể Nhà nước CHXHCN Việt Nam! Trước đây thì chưa khi nào như thế, mà chỉ có duy nhất một bên THẮNG. Bên THẮNG đó phải là CHÍNH QUYỀN vì đây hầu như là nguyên lý mặc định! Vụ Đoàn Văn Vươn (Tiên Lãng, Hải Phòng) là một minh chứng rõ ràng nhất cho nguyên lý này !