Phiên xử
Mẹ Nấm tại Việt Nam.
Không biết vô tình hay hữu
ý, trường hợp Mẹ Nấm Nguyễn Ngọc Như Quỳnh – nhà hoạt động nhân quyền tranh đấu
cho người dân miền Trung phản kháng Formosa – đã được chính quyền nổi còi báo
động toàn quốc ngay trước khi diễn ra những chuyến công du đối ngoại của cấp
chóp bu Việt Nam. Ngay trước mắt là chuyến đi Đức của Thủ tướng Phúc dự Hội
nghị G20 khai mạc vào ngày 7/7/2017.
Vào nửa cuối tháng 5/2017, trước chuyến đi của Thủ tướng Phúc sang Washington với mục đích ẩn ý “làm quen với Trump”, ngay trước cuộc đối thoại thường niên về nhân quyền Việt - Mỹ tại Hà Nội, ngôi nhà nhỏ số 24 Đặng Tất ở Nha Trang của bà Nguyễn Thị Tuyết Lan – mẹ của Như Quỳnh – bất thần bị hàng trăm công an và dân phòng bao vây vòng trong vòng ngoài. Những người hàng xóm chứng kiến cảnh tượng hùng hổ đe nẹt ấy cứ ngỡ là trong nhà bà Lan phải có một lực lượng đang “âm mưu lật đổ chính quyền”, hay chí ít cũng phải có một tổ chức phản động đang nhóm họp. Song ngôi nhà ấy lại chỉ có bà Lan và hai bé con của Quỳnh – những sinh linh chân yếu tay mềm mà chỉ cần thế ngang ngược côn đồ của một viên công an là khống chế được tất cả.
Vậy tại sao chính quyền
phải dùng đến “sức mạnh toàn dân” như thế?
Không thể hiểu khác hơn,
việc cho số đông công an bao vây nhà, phong tỏa “nội bất xuất ngoại bất nhập”
là một “biện pháp nghiệp vụ” của chính quyền vẫn tuyên xưng “chính danh”, trở
thành mẫu mực về hiệu quả khủng bố tâm lý trong các giáo trình nghiệp vụ “bảo
vệ an ninh Tổ quốc”.
Cảnh tượng đầy màu sắc
khủng bố trên lại xảy ra hai tháng sau khi đóa hoa Nguyễn Ngọc Như Quỳnh được
Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ vinh danh “Người phụ nữ can đảm quốc tế”.