Thứ Năm, 11 tháng 1, 2018

HỒI ỨC




Đêm đó, khi mọi người chia thành tổ ba người rút về phía sau, Sơn và Minh đi sau cùng, đột nhiên Minh rủ :
- Hay mò qua chỗ bọn Tàu đã, xem có khoắng được gì của chúng không ?
Hai thằng đi ngược lại, lần theo con suối cạn, phía bờ bên kia, những người lính Trung Quốc đang tụ tập quanh đống lửa thành từng nhóm, mỗi người cầm trên tay một cuốn sách nhỏ. Chắc là lại đọc “Trước tác Mao chủ tịch” như Sơn đã từng thấy ở đơn vị cao xạ của Trung Quốc đóng quân ở nơi anh đi sơ tán hồi nhỏ. Người lính nào cũng có một quyển trong túi áo, bất cứ lúc nào rảnh cũng lôi ra đọc. Minh ghé tai Sơn thì thầm :
- Lừa, ngựa vận tải chúng nó buộc ở phía bên phải kia, ra bắt lấy một con, về được khối việc đấy.
- Nó hí ầm lên thì bỏ mẹ.

Thứ Tư, 10 tháng 1, 2018

Vụ án xảy ra tại OceanBank: "Kẻ phạm tội phải bị trừng phạt nghiêm minh, nhưng cũng không xử oan sai người vô tội"


Nguyên Thẩm phán TANDTC, luật sư Nguyễn Trọng Tỵ

Đọc bài viết này sẽ thấy rõ hơn về một "nhà nước ăn cướp".
Bauxite Việt Nam

Văn phòng Chính phủ ngày 11-12-2017 có Văn bản số 13156/VPCP-VI cho biết Thủ tướng Chính phủ Nguyễn Xuân Phúc nhận được thư của luật sư Nguyễn Trọng Tỵ, nguyên Thẩm phán TANDTC phản ánh, kiến nghị một số nội dung liên quan việc xét xử vụ án xảy ra tại OceanBank. Thủ tướng đã chỉ đạo chuyển thư của luật sư Nguyễn Trọng Tỵ đến Chánh án TANDTC để xem xét, xử lí theo quy định. Được sự đồng ý của luật sư Nguyễn Trọng Tỵ, Tạp chí Pháp lí xin trân trọng trích đăng một số phản ánh, kiến nghị của luật sư Nguyễn Trọng Tỵ về vụ án này. Nội dung phản ánh, kiến nghị thể hiện quan điểm cá nhân của luật sư Nguyễn Trọng Tỵ.
Tôi là luật sư Nguyễn Trọng Tỵ, sinh năm 1929, còn ít ngày nữa tôi sẽ được nhận Huy hiệu 70 năm tuổi Đảng. Tôi đã từng làm công tác điều tra hình sự, làm Kiểm sát viên Viện Kiểm sát quân sự trung ương, làm Thẩm phán Tòa án nhân dân tối cao. Sau khi nghỉ hưu, tôi làm luật sư trên 20 năm, trong đó có 8 năm làm Chủ nhiệm Đoàn Luật sư TP Hà Nội.
Cả cuộc đời của mình, lúc nào tôi cũng cầu mong quốc thái, dân an, mong kẻ phạm tội phải bị trừng phạt; người vô tội không bị xử lí oan sai.
Hàng ngày, tôi vẫn thường xuyên theo dõi hoạt động của các cơ quan tố tụng, nhất là công tác tố tụng những vụ án nổi cộm trong đời sống xã hội; mong sao nền tư pháp nước nhà ngang tầm với các nước văn minh trên thế giới.

Thứ Ba, 9 tháng 1, 2018

LÁ THƯ ĐẦU NĂM CỦA CÂU LẠC BỘ LÊ HIẾU ĐẰNG

Nhân dịp đầu năm 2018, thay mặt các thành viên của Câu lạc bộ Lê Hiếu Đằng, tôi xin gửi đến quý thân hữu lời chúc sức khỏe và bình an.
2017 có thể nói là một năm nhọc nhằn đối với phần đông người lao động do tình hình khủng hoảng kinh tế chưa có lối thoát và doanh nghiệp phá sản nhiều hơn các năm trước. Tuy Chính phủ đã nỗ lực đề ra một số biện pháp giải quyết khủng hoảng, nhưng kết quả chưa như mong đợi.
Trong năm 2017 chúng ta chứng kiến các tổ chức và cá nhân hoạt động trong lĩnh vực xã hội dân sự bị trấn áp nặng nề bởi hàng loạt cuộc bắt bớ và án phạt cao, dù họ chỉ bày tỏ chính kiến một cách ôn hòa và hợp pháp. Tình trạng này vẫn chưa có dấu hiệu cải thiện và đó là bước thụt lùi đáng tiếc về thành tích nhân quyền của nhà cầm quyền.
Tuy nhiên, bất chấp sự đàn áp gia tăng, người dân ngày càng ý thức hơn về quyền lợi hợp pháp của mình và đã mạnh dạn đòi hỏi nhà cầm quyền tôn trọng và thực thi các quyền lợi đó. Sự phản kháng ở Đồng Tâm và trạm thu phí BOT Cai Lậy là các minh chứng cụ thể. Những người phản kháng đã biết sử dụng công cụ luật pháp để bảo vệ quyền lợi của mình và buộc nhà cầm quyền phải thay đổi.
2017 cũng là một năm đột phá trong lĩnh vực chống tham nhũng. Chưa bao giờ tham nhũng lan tràn khắp nơi như hiện nay, nên hơn bao giờ hết chống tham nhũng phải là một quốc sách ưu tiên hàng đầu. Việc trừng trị các quan tham hại nước, hại dân là điều nhân dân luôn đòi hỏi các cơ quan thực thi pháp luật phải tiến hành một cách hiệu quả.
Do vậy, thay mặt các thành viên của Câu lạc bộ Lê Hiếu Đằng, tôi xin trình bày dưới đây quan điểm của chúng tôi về tình hình kinh tế, chính trị và xã hội của đất nước trong năm 2018:

Thứ Hai, 8 tháng 1, 2018

Dự báo diễn biến tình hình chính trị Việt Nam trong thời gian tới

Phần II
Trong cuộc chiến chống tham nhũng do Nguyễn Phú Trọng chỉ đạo thì cái khó không phải là tìm ra những vụ án tham nhũng khủng, hay cực khủng của các quả đấm thép (tập đoàn kinh tế nhà nước) thời Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, vì chúng quá nhiều và quá lộ liễu. Ngược lại sẽ rất khó, thậm chí là không có, dự án lớn nào của các “quả đấm thép” lại không xảy ra những tham nhũng nghiêm trọng. Cái khó cho Nguyễn Phú Trọng và lực lượng của ông ta là phải chọn ra những vụ án mà không làm “vỡ bình”.
Một thực tế là những dự án lớn của các quả đấm thép thì không chỉ liên quan đến một vài ủy viên Bộ Chính trị mà có thể nói là đến rất nhiều ủy viên Bộ Chính trị. Tất nhiên sự phân bổ “lợi lộc” giữa các ủy viên Bộ Chính trị và các cá nhân khác trong ban lãnh đạo đảng, chính phủ và nhà nước sẽ rất không đồng đều nhưng xét về con số tuyệt đối thì người được hưởng “lộc” ít nhất cũng cao hơn mức khung hình phạt cao nhất mà bộ luật hình sự của nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam hiện hành dành cho tội tham ô, tham nhũng. Cái khó nhất cho Nguyễn Phú Trọng là làm sao cho việc xử lý các vụ án này không gây tổn thương quá lớn cho chế độ, cho sự ổn định của đất nước. Cách thức xử lý đối với những vụ việc tham nhũng từ trước tới nay là giảm thiểu mức độ nghiêm trọng của sự thiệt hại trong từng vụ án, khoanh vùng các đối tượng liên đới để rồi “giơ cao đánh khẽ”. Như vậy vừa tạo ra bức tranh nghiêm minh về pháp luật vừa làm cho đối tượng bị “thí điểm làm gương” chấp nhận “ngậm bồ hòn làm ngọt”. Giải pháp này ít ảnh hưởng tới hình ảnh của chế độ. Nhưng sự kiện khởi tố, bắt giam và xử án nhanh chóng Đinh La Thăng đang minh chứng rằng Nguyễn Phú Trọng đã không muốn đi theo lối mòn cũ mà muốn tạo đột phá. Vấn đề là đột phá ở mức độ nào? Mức giống như Tập Cận Bình là hay mức thấp hơn? Nhưng cho dù ở mức thấp hơn Tập Cận Bình đã làm ở Trung Quốc thì cũng vượt quá khả năng hiện có của lực lượng chống tham nhũng do Nguyễn Phú Trọng cầm đầu tại Việt Nam hiện nay. Để thành công Nguyễn Phú Trọng có ba chỗ dựa:

Dự báo diễn biến tình hình chính trị Việt Nam trong thời gian tới

Phần I
Để có được cách nhìn tổng thể nhất, tác giả xin nhắc lại một luận điểm của người sáng lập ra Chủ nghĩa cộng sản: Karl Marx viết trong cuốn Tư bản  như sau: Chủ nghĩa tư bản tìm mọi cách tạo giá trị lợi nhuận thặng dư, chúng không trừ thủ đoạn gì để đạt được giá trị thặng dư cao nhất.  Khi giá trị thặng dư lên tới 70, 80, 100% thì chúng sẽ có những tâm lý điên loạn đến mức chúng có thể tự treo cổ!! Rất tiếc rằng những người tự nhận là đệ tử trung thành của chủ nghĩa Marx còn lại trong đội ngũ lãnh đạo của môt số quốc gia xã hội chủ nghĩa ít ỏi còn sót lại đã tạo ra một thế hệ lãnh đạo mới, lần đầu tiên xuất hiện trong lịch sử nhân loại, đó là tầng lớp tư bản đỏ. Tầng lớp những người lãnh đạo này mặc dù luôn khoác áo cộng sản hay xã hội chủ nghĩa nhưng thực chất họ lại có ham muốn làm giàu cho bản thân một cách cuồng nhiệt nhất. Họ bất chấp những chuẩn mực về đạo đức, sẵn sàng thực hiện những thủ đoạn từ trắng trợn đến tinh vi để kiếm tiền. Phương tiện kiếm tiền của họ là “quyền lực”, sự ranh ma tinh quái và cả sự tàn bạo... Lợi nhuận họ thu về luôn tỉ lệ thuận với những “phẩm chất” này. Hiện tượng tham nhũng trở nên phổ biến và dần trở thành xu thế, có tính chất nguyên lý tất yếu của việc hình thành bộ máy cai trị do họ lập ra mặc dù họ luôn khẳng định “quyết tâm xây dựng một nhà nước của dân, do dân và vì dân”.

Chủ Nhật, 7 tháng 1, 2018

Cựu và Nguyên: sao cựu quan chức - lãnh đạo chỉ thích nguyên?


Phùng Hoài Ngọc (VNTB)

Cựu và Nguyên, căn bản đồng nghĩa chỉ một chức vụ quan chức đã trải qua, nay không làm nữa.

Nhưng cách dùng hai chữ đó thì khác nhau, tuỳ vào hoàn cảnh của quan chức và nội dung mục đích của người nói/viết.

Khi một ông quan đã nghỉ việc hay nghỉ hưu, nếu nhắc đến thì dùng “cựu” như một định ngữ gắn liền họ tên. Ví dụ nhắc đến Nông Đức Mạnh người ta sẽ nói “cựu TBT. Nông Đức Mạnh”, hay là “cựu chủ tịch Nước Trương Tấn Sang”… tham gia hoạt động nào đó”.

Tuy nhiên, đài báo vẫn đưa tin các ông ấy là “nguyên…”.

Những bản tin nhắc đến hoạt động của các ông lãnh đạo cao cấp hết thảy đều viết “nguyên”. Chẳng hạn “Nguyên TBT Lê Khả Phiêu, nguyên TBT Nông Đức Mạnh, nguyên chủ tịch Nước Trương Tấn Sang, nguyên thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng. v.v…”.

Tất cả là sai lầm hết

Trong tất cả các trường hợp trên, đều phải nói và viết là “cựu + chức vụ + họ tên”.

Người đầu tiên làm con dê thí điểm cho hình thức kỷ luật “cách chức nguyên” là ông Vũ Huy Hoàng cựu Bộ trưởng Bộ Công Thương. Ông Hoàng bị tuyên bố cắt tất cả các “nguyên chức vụ” liên quan thời gian làm bộ trưởng. Ông Hoàng đã có vinh dự làm “nhân vật đầu tiên” trong chương Kỷ luật của cuốn lịch sử Đảng CSVN rồi.

Báo Dân Trí ngày 19/10 đưa tin: “PGS.TS Nguyễn Trọng Phúc, nguyên Viện trưởng Viện Lịch sử Đảng vừa đưa ra đề xuất thành lập ‘Viện nghiên cứu và giáo dục đạo đức cách mạng’ nhằm dạy cán bộ đạo đức và những chuẩn mực đạo đức trong Đảng”.

Đáng lẽ phải viết “Nguyễn Trọng Phúc, cựu Viện trưởng Viện Lịch sử Đảng”.

Điều đáng lo sợ của vụ Vũ Nhôm nằm ở đâu?

Bùi Quang Vơm


Đến bây giờ, người ta vẫn cứ tranh cãi với nhau về việc Vũ Nhôm có vai trò gì đối với vụ Trịnh Xuân Thanh, chỉ vì ngay từ quyết định khởi tố của Tổng cục An ninh điều tra Bộ Công an cũng ghi rõ là “tiết lộ bí mật quốc gia” mà không phải là “lợi dụng chức quyền để chiếm đoạt tài sản công”. Tại sao vậy? Trong khi, trước khi biết đến Trịnh Xuân Thanh, người ta đã biết Vũ Nhôm là một trùm bất động sản tại Đà Nẵng. Có một chủ trương đánh lận con đen, lôi Vũ Nhôm ra chỗ khác, tung hoả mù che đậy sự thật? Vậy có thể là sự thật nào?

Trước hết Vũ Nhôm là Giám đốc công ty bình phong của chính Tổng cục An ninh điều tra Bộ Công an, nghĩa là cơ quan này quyết định khởi tố bắt giam chính người của mình.

Chức năng của công ty bình phong là giả danh doanh nghiệp để trà trộn theo dõi thu thập chứng cứ vi phạm luật pháp của các tổ chức kinh doanh, một loại cảnh sát, mật vụ và đặc tình trong lĩnh vực kinh tế.
Cái đáng được chú ý là Bộ Công an bắt người của Bộ Công an. Sẽ phải đặt ra một câu hỏi, ai trong Bộ Công an bắt người của ai trong Bộ Công an? Tính nghiêm trọng của sự vụ nằm ở câu hỏi này, không phải việc tiết lộ bí mật quốc gia. Một ông trùm bất động sản nếu có được bí mật quốc gia thì cũng do có kẻ khác cung cấp, và nếu ông Vũ có ý định tiết lộ thì cũng chỉ để phục vụ cho “kẻ khác ấy”. Nên chính “kẻ ấy” mới đúng là đối tượng truy nã.

FB Mạc Văn Trang - Lại trả lời bạn Dư luận viên


---
Trước đây có mấy bạn DLV gọi mình là “thằng già”, chửi mình đủ kiểu. Mình bảo, các cậu cứ chửi thoải mãi, có từ nào tục tĩu nhất dùng hết đi! Chỉ yêu cầu các bạn công khai danh tính, cho địa chỉ gia đình, để mình sao chép những câu chửi đó, gửi cho ông bà, bố mẹ các bạn thưởng lãm và tự hào! Trong số ông bà, bố mẹ các bạn có khi có người là học trò của mình đấy. Mình đi dạy học từ năm 1959 -1960, mới 21 – 22 tuổi, nhiều học sinh lớp 5 lớp 6 lúc ấy còn nhiều tuổi hơn thầy, có cậu đã có vợ con. Nay gặp mình, họ đầu râu, tóc bạc, vẫn ôm chầm lấy mình, thày trò vui như trẻ chăn trâu! Ấy thế mà các “cụ học sinh” này chẳng may, có con cháu là DLV chửi thầy cũ của mình, khi biết ra thì làm sao đây?
Giờ có bạn (chắc được phân công phụ trách mình) không chửi tục nữa, mà rất lịch sự, hay nhắn tin nhắc nhở, hôm nọ bạn bảo: Bác là nhà giáo uy tín mà toàn nói những chuyện tiêu cực, mặt trái xã hội, ảnh hưởng xấu đến lớp trẻ. Là nhà giáo chân chính phải truyền đạt những giá trị Chân, Thiện, Mỹ cho giới trẻ chứ! Xin thưa lại mấy ý:
1/ “Lớp trẻ” mà lại nghe người ta nói “tốt”, tin ngay là “tốt”, nói “xấu” tin ngay là “xấu”, không biết phân tích phê phán nhận ra cái đúng, cái sai, cái thật, cái giả, để tiếp nhận điều hay, lẽ phải, thì hạng người ấy nuôi tốn cơm làm gì!

Thứ Bảy, 6 tháng 1, 2018

Trung tâm Minh triết lên mười (2007-2017)

Nguyễn Khắc Mai

Trung tâm Minh triết từ khi thành lập đến nay là tròn 10 năm. Lên mười là một chặng đường quan trọng nó khẳng định sự tồn tại đã trải thời gian tính đủ một  “thập can”. Lên mười, nó đã trải 10 lần cái quy trình xuân sinh, hạ trưởng, thu liễm(*), đông tàng, một quy trình làm lụng thu thập, tàng chứa, như văn minh nông nghiệp chỉ rõ. Lên mười, Trung tâm đã liên tục cố gắng với nhiều hoạt động đa dạng của mình. Báo cáo này sẽ không theo lối biên niên, liệt kê thành tích, hoạt động trong mười năm qua mà sẽ trình bày bốn vấn đề được coi như hiệu ứng xã hội mà Trung tâm đã đóng góp. Trước khi đi vào chi tiết, chúng tôi xin trích lại đây phần đầu của Báo cáo đã trình bày tại Hội nghị ở Liên hiệp Hội bàn về Phương hướng thành lập và Hoạt động của Trung tâm Minh triết vào năm 2007.

I.ý tưởng tìm học Minh triết

Cách đây đã hơn 20 năm, trong mấy bài viết: “Ngàn năm Viên Chiếu một ánh Thiền” (Văn nghệ, Tạp chí Nghiên cứu Phật học), “Tư tưởng hòa bình của Nguyễn Trãi” (Giác ngộ), tôi ngày càng càng chú ý tới những tư tưởng rất cô đọng của tiền nhân và nghiệm thấy đó là những chân lý có tính phổ quát. Như trong Tham đồ hiển quyết có một mệnh đề: “Người dột (lậu nhân) thì (mình) biết trú đâu”, đó là triết lý nền tảng về nhân quyền. Hay như câu của Nguyễn Trãi bàn về nhạc: “…Làm sao cho trong thôn cùng, xóm vắng không còn lời hờn giận, oán sầu”, Nguyễn Trãi nói ý tưởng về nhạc, mà cũng là lý tưởng về một cuộc sống hài hòa với mình, với xã hội và với thiên nhiên. Khi nghiên cứu những bài học của Đông Kinh Nghĩa Thục, cái ý nghĩ rằng xã hội chưa áp đặt lên não trạng của nhà cầm quyền đương đại cái hồn mạch của Chân-Thiện-Mỹ, để những minh triết của ông cha, được tiếp nhận nghiêm túc, chân thành, khiến một triết lý của Đông Kinh Nghĩa Thục:

Á Âu chung lại một lò,
Đúc nên nhân cách mới cho là người.
chỉ như là một tiếng trống thoảng ngoài tai!

Thứ Hai, 1 tháng 1, 2018

Top ten ấn tượng 2017 do nhà báo tự do Trương Duy Nhất bình chọn


Trương Duy Nhất
Khắc hoạ toàn cảnh xã hội Việt và thời tiết chính trường, qua bộ “top ten ấn tượng 2017”.
1. Chiến cuộc “nhóm lò”
Một chiến cuộc “nhóm lò” rúng động chính trường Việt 2017. “Thiêu đốt” Uỷ viên Bộ chính trị Đinh La Thăng. Cuộc truy bắt có một không hai đưa Trịnh Xuân Thanh từ Đức về nước “đầu thú”, và các cuộc kỷ luật, triệt hạ hàng loạt tên tuổi đình đám khác. Bất luận bình xét theo chiều nào (chống tham nhũng hay triệt hạ phe cánh), “cái lò ông Trọng” là sự kiện chính trị nóng bỏng, ấn tượng nhất, khắc hoạ chân thật nhất tình hình đảng sự, cũng như sức khoẻ quốc gia qua từng thanh củi lửa.
2. Những nghi án sức khoẻ
Sau “sự cố” Nguyễn Bá Thanh, Phùng Quang Thanh từ các năm 2015, 2016, những nghi án sức khoẻ trong năm 2017 tiếp tục nhắm vào Chủ tịch nước Trần Đại Quang và Uỷ viên Bộ Chính trị, thường trực Ban Bí thư Đinh Thế Huynh. Ông Huynh, coi như kết thúc sự nghiệp. Chủ tịch Trần Đại Quang thì lúc ẩn lúc hiện với hàng loạt đồn đoán về bệnh tình. Những nghi án sức khoẻ, khiến dân tình dễ liên tưởng đến một “bóng ma” Nguyễn Bá Thanh nào đấy ám ảnh chính trường Việt.
3. Đà Nẵng, điểm nóng chính trường Việt