Chủ Nhật, 3 tháng 5, 2020

ĐỒI THÔNG HAI MỘ ( Khuyết danh )

 

   ĐỒI THÔNG HAI MỘ

      Là tập thơ kể về bi kịch tình duyên giữa Đinh Lăng và Mỵ Dung vào thời Nguyễn Huệ – Quang Trung. Phần cuối câu chuyện xảy ra tại vùng dân tộc Thái (Tây Nghệ An hoặc Tây Bắc), nơi có tự do yêu đương nam nữ ( theo kiểu phương Tây ) còn tồn tại đến ngày nay.

  http://phituanhung-families-friends.blogspot.com/2008/10/doi-thong-hai-mo.html

 

1  Anh Đinh Lăng giờ đây đâu nhỉ

    Anh của em yêu quí nhất đời

          Anh đi mù mịt xa khơi

Phượng hoàng tung cánh phương trời mãi bay

 

5   Nỗi niềm em anh hay chăng nhỉ

    Vẫn chờ anh bóng lẻ phòng không

           Xa trông mây nước mịt mùng

Lệ sầu thấm ố chăn hồng đêm đông

 

9   Chí ngang dọc non sông nghĩa vụ

     Nợ cao dày vũ trụ tang bồng

          Tuy chưa pháo nổ rượu nồng

Tuy chưa chăn gối vợ chồng như ai

 

13  Nhưng một buổi sớm mai em nhớ

     Một sớm thu mưa gió âm thầm

           Đồi thông gắn bó sắt – cầm

Đồi thông tiễn biệt lệ đầm áo xanh

 

17 Ngồi bên anh em anh kết nguyện

     Nghĩa trăm năm giữ vẹn lời thề

            Chờ anh cho đến ngày về

Em chờ anh đợi không hề đổi thay

 

21 Mười bảy xuân dù hay dù dở

    Trông vào anh muôn thuở cậy nhờ

           Xa anh em chẳng còn hờ

Xa em anh chẳng hững hờ đơn sai

 

25    Anh bốn bể tương lai hứa hẹn

        Em một thân nguyên vẹn hồn trinh

           Suối trong đồi rộng chứng minh

Em nguyền chỉ có một anh là chồng

 

29     Một là có hai không là chết

        Chết còn hơn chịu ép tình duyên

                  Tình duyên không bởi uy quyền

Tình duyên đâu phải bạc tiền bán mua

 

33    Kìa tình sử một vua thoái vị

       Bỏ ngai vàng vì bị ép duyên

             Bỏ ngai giữ lấy lời nguyền

Cùng người thôn nữ vui miền thôn trang

 

37   Công sinh dưỡng coi ngang trời bể

Đạo làm con cần để trên đầu

Kể chi khanh tướng công hầu

Kể chi bần bách sang giàu thường dân

 

41   Lời giáo huấn tu thân xử thế

Điều thiệt hơn lí lẽ ở đời

Đạo con đâu dám sai lời

Bất nhân bất hiếu có trời nào thương

 

45   Đã theo đòi văn chương đèn sách

Em đã hay nhân cách cương thường

Tam tòng tứ đức phải tường

Công dung ngôn hạnh mọi đường vẹn phân

 

49     Khốn nổi việc hôn nhân quan trọng

Cả một đời hy vọng chứa chan

Nỡ nào ép uổng tơ loan

Nỡ nào thắt buột hờn oan cho đành

 

53   Mới lọt lòng đã thành phu phụ

Tuổi sơ sinh sử vụ biết gì

Lớn lên tuân lệnh vu qui

Quyền cha mẹ định em đi lấy chồng

 

57    Ôi lá thắm chỉ hồng đâu thế

Một lời em không thể kêu xin

Người mà em quí em tin

Mối manh đủ lễ bao phen chẳng thành

 

61   Người mà từ dáng hình hạnh kiểm

Không điểm nào là điểm em ưa

Lại là phải kính phải thờ

Kết duyên chồng vợ thảm chưa hỡi trời

 

65    Trước em đã bao người duyên ấy

Đã bao duyên trông thấy mà thương

Nhịp cầu tan vỡ đoạn trường

Trống xuôi kèn ngược mọi điều dở dang

 

69 Đinh Lăng anh Đinh Lăng đi mãi

Chín thu rồi bao nỗi đầy vơi

Ngoài song vẫn lệ ngâu rơi

Trong rèm vẫn lệ một người chờ anh

 

73 Đã hai lần vấn danh nài ép

Đã hai lần liều chết quyên sinh

Để hồn bay bổng theo anh

Để tim khỏi rạn máu tình rẽ ngang

 

77 Để nhà thấy hoa tang đầy cửa

Để tiệc hoa tan vỡ tiệc hoa

Để bướm gần khỏi vào ra

Hoa này riêng của bướm xa chưa về

 

81 Anh Đinh Lăng say mê đâu đó

Lời thu xưa còn nhớ hay quên

Hay anh say thú thiên nhiên

Say mê non nước lạc miền thiên thai

 

85 Cùng tiên nữ thơ ngây xuân mộng

Khúc nghê thường rung động ca vang

Hay anh say bạc đắm vàng

Non vàng bể bạc sẵn sàng đế vương

 

89 Say bể bạc uyên ương ríu rít

Đắm non vàng khăng khít tơ duyên

Hay anh mê bả uy quyền

Thuận buồm đài các xuôi thuyền phong lưu

 

93 Bên người ngọc đủ mưu thần thế

Nhờ duyên may đủ kế cầu vinh

Mải vui quên chí bình sinh

Quên nhà quên nươc cốt mình ấm no

 

97 Hư vinh đó càng to càng nhục

Vinh làm chi nát mục thân danh

Bao lời hải thệ sơn minh

Bao lời hứa hẹn tử sinh quên rồi

 

101 Bao mộng đẹp của đồi thông cũ

Đã vì anh tan vỡ chẳng thành

Than ôi ! Anh nỡ vô tình

Vui chung anh hưởng hận mình em mang

 

105 Người ta để tang, tang có hạn

Còn em đeo hận,hận không bờ

Uyên chia Nhạn lẻ bơ vơ

Thân em chiếc bóng đợi chờ khoảng không

 

109 Nếu anh cùng non sông còn sống

Máu hiên ngang dòng giống phi thường

Tình xưa em đó anh thương

Phương trời dừng gót cố hương tìm về

 

113 Tìm đồi thông xưa kia hẹn ước

Tìm gốc thông ngày trước hẹn hò

Tìm người chung một chuyến đò

Sông sâu bể cả dặn dò có nhau

 

117 Tìm người biết vàng thau phân biệt

Biết tôn thờ hào kiệt anh hùng

Tìm người tín nghĩa thủy chung

Gan vàng dạ sắt nấu nung không sờn

 

121 Tìm người vì duyên hờn phận tủi

Kiếp hoa rơi ngắn ngủi đành cam

Hỡi anh tráng sĩ áo lam

Anh đi đi mãi, mãi ham những gì

 

125 Anh ra đi em vì thủ tín

Chờ anh về, chờ chín thu trường

Ngày thường nuốt lệ là thường

Đợi chờ nào quản dặm trường xa xôi

 

129 Nghe Oanh hót lứa đôi khắng khít

Nhìn bướm bay quấn quýt yêu đương

Lòng càng sôi nỗi vấn vương

Ngày nào đất độ trời thương anh về

 

133 Ôi mộng đẹp gối kề chăn ấm

Sao lại riêng ngăn cấm đôi ta

Thế rồi sau chín thu qua

Vẫn không yên sống để mà nhớ thương

 

137 Thế rồi luôn tai ương liên tiếp

Chờ đến cùng tận kiếp hoa rơi

Thế là đành, thế là thôi

Người về chưa thấy hoa rơi đã tàn

 

141 Đinh Lăng anh muôn vàn thê thảm

Về đi thôi can đảm quay về

Về tìm chốn cũ khi xưa

Viếng mồ người cũ gợi chia chút tình

 

145 Đồi thông trước một mình một mộ

Gốc thông xưa hương lộ điêu linh

Nằm ôm vẹn một hồn trinh

Nằm ôm một mối hận tình ngàn thu

 

149 Trước mộ bạc ô hô lên tiếng

Tiếng Đinh Lăng về viếng hồn oan

Để oan hồn đỡ oán than

Để khối tình hận tiêu tan não nùng

 

153 Trước mộ bạc anh không giấu giếm

Chín thu ròng vang tiếng vì đâu

Chân tơ kẽ tóc tình đầu

Nỗi niềm kể hết cho nhau hả lòng

 

157 Rồi anh lại ngựa lồng đường cũ

Bụi mù sương tung gió mịt mùng

Đồi thông gió thổi vi vu

Hồn em theo gió âm u lạnh lùng

 

161 Nếu anh phải anh hùng nam tử

Trót lỡ lầm bỏ dở bình sinh

Trót lầm lấy nhục làm vinh

Mồ em làm đích để anh cải hồi

 

165 Anh nhớ lại những lời thu trước

Hai ta thề vì nước quên mình

Em về nặng gánh nợ tình

Anh đi hồ hải tung hoành hiên ngang

 

169 Anh đi luyện chí gan bền bỉ

Em về chờ tri kỉ thành danh

Ngày xanh mòn mỏi tuổi xanh

Bóng anh mơ bóng mộng quanh bên mình

 

173 Sầu thương mà lệ tình chan chứa

Lệ đầy vơi ngóng gió chờ mây

Tin anh biền biệt nào hay

Anh còn hay đã quá say thật rồi

 

177 Nếu thác vì giống nòi sở ước

Vì giang san tổ quốc vinh quang

Thì em thác chẳng hờn oan

Tuyền đài với cả hân hoan anh chờ

 

181 Nếu trái lại lời xưa anh bỏ

Bỏ lời xưa xem nhẹ tình xưa

Thì ôi thôi! Sống bằng thừa

Nước non trốn nợ tình lừa dối nhau

 

185 Thác nhường ấy trước sau xá kệ

Sống như kia sống để làm chi

Túi cơm giá áo khác gì

Sống loài vô giác vô tri uổng đời

 

189 Cùng cây cỏ để rồi mục nát

Cùng thời gian tan tác tuổi xanh

Cùng phường vong quốc an thân

Cùng phường vô đạo bất nhân bội tình

 

193 Anh Đinh Lăng bóng hình bốn bể

Thấu lời em, em kể em than

Lời em gửi gió mây ngàn

Gửi anh gửi cả muôn vàn sầu thương

 

197 Trên đây mối tơ vương vò rối

Gánh chung tình tắt lối nghẽn đường

Vườn xuân giông tố phũ phàng

Hoa xuân đương độ cánh tàn nhị rơi

 

201 Trên đầu thuyền tình bơi ngược sóng

Giữa bể tình trông ngóng bến xưa

Bến tình xa lắc xa lơ

Bể tình thuyền đắm bến chưa gặp thuyền

 

205 Trên đây gương thề nguyền hẹn ước

Giữ lời thề sau trước không phai

Thân dù đá nát vàng phai

Lòng son dạ sắt không thay đổi lòng

 

209 Trên đây huyết thư Dung để lại

Nhờ đưa Lăng, Dung đợi lỡ rồi

Đêm tân hôn, nàng biệt đời

Liều thân tử tiết giữ lời nguyền xưa

 

213 Vì thu trước ngày mưa ảm đạm

Dung xa Lăng, xa bạn tâm đồng

Một đời Lăng đã là chồng

Chồng xa là cả hận lòng chia li

 

217 Nhưng lòng muốn chàng đi vì nước

Chí riêng chàng sở ước từ lâu

Giang san Tổ Quốc làm đầu

Nhà tan nước mất còn đâu thân mình

 

221 Tình lưu luyến hận tình nhi nữ

Cảnh chia li lệ ứa sầu vương

Chàng đi chí cả bốn phương

Nàng về ôm mộng đau thương đợi chờ

 

225 Tháng ngày qua tằm tơ khung cửi

Tháng ngày qua vọng gửi người xa

Người xa người đợi ở ta

Xa người ta đợi người xa ta chờ

 

229 Chín thu rồi sống chờ đau khổ

Ba lần rồi ngăn trở ép duyên

Lần nào lòng cũng không quên

Nỗi riêng cầu khẩn lượng trên thấu trời

 

233 Nhưng cổ tục của đời chuyên chế

Không cho nàng tự ý yêu Lăng

Ép duyên gắn phận khăng khăng

Quyền trên định liệu nên chăng tự quyền

 

237 Lần cuối Dung quá phiền quá tủi

Sức người tàn bọt nổi mây tan

Ích gì ngậm thở ngùi than

Lượng trên hẹp lượng kêu vang cũng thừa

 

241 Phương kế gì mưu cơ nào nữa

Ngoài chết ra khó giữ toàn danh

Thôi thì sống nhục chết vinh

Chết đi trọn nghĩa trọn trinh trọn đời

 

245 Ngày cưới Dung rợp trời náo nhiệt

Nhạc hòa ca yến tiệc hòa ca

Dung tuơi Dung đẹp như hoa

Dung về nhà mới thướt tha diễm kiều

 

249 Phòng tân hôn mỹ miều lộng lẫy

Nhớ đến Lăng đầy rẫy sầu thương

Nhớ người ngàn dặm trùng dương

Nhớ người xây mộng uyên ương tan rồi

 

253 Nhớ người ruột rối bời trăm mối

Đương cùng rồi xử đối ra sao

Thấu chăng bể rộng trời cao

Trọn niềm thủ tín đợi bao lâu rồi

 

257 Thôi đành thôi tái hồi kiếp khác

Kiếp này thôi hồn thác thanh tao

Núi Hoàng rừng Cấm sông Thao

Chứng minh phận bạc má đào tuổi thơ

 

261 Trời vừa tối gặp cơ hội tốt

Sẵn tiên đan nàng nuốt một liều

Giờ sau phách lạc hồn siêu

Tiệc hoa tan vỡ người kêu gọi rầm

 

265 Cây cỏ cũng âm thầm ủ rũ