Thứ Hai, 19 tháng 10, 2020

Kiến nghị- 12/10/2020

Nguyễn Trung

Kính gửi : Tổng bí thư - Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng và toàn thể Bộ Chính trị Đảng Cộng sản Việt Nam

Thưa các Đồng chí,

Với trách nhiệm công dân, hưởng ứng kêu gọi lần này của Đảng về góp ý cho Đại hội XIII, tôi trân trọng đề nghị Tổng bí thư - Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng và toàn thể Bộ Chính trị Đảng Cộng sản Việt Nam khóa Đại hội XII quan tâm 5 vấn đề dưới đây.

1. Tổng bí thư - Chủ tịch nước nên quyết định tiến hành xử lại vụ án Đồng Tâm đúng với luật pháp hiện hành và mọi quy định đã ghi thành Luật về các thủ tục điều tra và xét xử, nhằm làm rõ sự việc, xử đúng việc đúng người, tránh oan sai. Qua việc xử lại vụ án này với nhận thức đúng đắn như vậy, thúc đẩy ý thức thượng tôn pháp luật trong toàn Đảng và trong toàn bộ hệ thống chính trị - nhà nước của quốc gia. Vụ Đồng Tâm là một vết thương nghiêm trọng đối với dân tộc, đánh dấu một bước phát triển nguy hiểm cho đất nước. Dư luận chân chính trong nước và bè bạn quốc tế không tán thành cuộc trấn áp, cách xét xử vụ án, và bản án sơ thẩm đã công bố ngày 14-09-2020.

Nhân đây xin nhắc lại kinh nghiệm cũ: Khi nhận thức được sai lầm nghiêm trọng trong Cải cách Ruộng đất (CCRĐ), Chủ tịch Hồ Chí Minh và Tổng bí thư Trường Chinh hồi ấy đã tự nhận hết trách nhiệm về riêng mình, và quyết định sửa sai triệt để, nhờ vậy cả miền Bắc một bề yên lòng, cùng nhau khắc phục được mọi thương đau và tổn thất đã xảy ra. Sau đó tất cả mới có thể cùng nhau dốc lòng chuẩn bị cho kháng chiến chống Mỹ cứu nước, nhờ đó có được hôm nay. Chủ lực trực tiếp đảm nhận gánh nặng lớn nhất của toàn bộ sự nghiệp này là tầng lớp nông dân của chúng ta.

Mong rằng việc xử lại theo tinh thần như vậy vụ Đồng Tâm sẽ nói lên ý chí của lãnh đạo ĐCSVN quyết đổi mới nền tư pháp hiện nay - một trong những đòi hỏi rất cấp bách của đất nước trước tình hình và nhiệm vụ mới. Hợp lý nhất là Tổng bí thư - Chủ tịch nước nên ban bố quyết định này trước khi họp Đại hội XIII, tạo ra trong Đảng một tinh thần dám nhìn thẳng vào sự thật và củng cố đoàn kết dân tộc, quyết vượt qua mọi sai lầm, khó khăn, thách thức, cùng nhau nắm bắt thời cơ mới, đưa đất nước vào một thời kỳ phát triển mới.

Kính thưa Tổng bí thư - Chủ tịch nước và toàn thể Bộ Chính trị,

Tại đây, tôi xin trình bầy thêm một phương án khác nữa, rất mong được cân nhắc:

Trong thâm tâm, suy nghĩ kỹ, tôi mong muốn: Đúng đắn nhất có lẽ là nên quyết định hủy vụ xử án này, để xử lý vụ Đồng Tâm bằng con đường dân sự theo tinh thần sửa sai (gọi là phương án sửa sai) như đã làm trong Cải cách Ruộng đất. Kinh nghiệm một năm trời (1956-1957) tôi trực tiếp đi sửa sai CCRĐ[1] ở Trực Ninh - Nam Định, khiến tôi vô cùng nhức nhối về vụ Đồng Tâm, thôi thúc tôi đưa ra phương án này.

Vụ Đồng Tâm xảy ra vì bất kỳ nguyên do gì - rồi sẽ phải làm rõ, nhưng đã làm cho đất nước lâm vào những khó khăn nội tại mới, rất nhạy cảm, đẩy đất nước lún sâu hơn nữa vào xu thế mang tính quy luật của chế độ toàn trị: nội trị xuống cấp, trấn áp gia tăng - ngày càng đi vào chiều hướng tới một điểm nào đó sẽ không thể đảo ngược được nữa, với triển vọng đen tối cho cả nước. Giữa lúc này những thách thức đối với nước ta và mọi nguy cơ uy hiếp mới nhiều bề từ bên ngoài ngày càng lớn. Toàn bộ thực tế quyết liệt này đòi hỏi nước ta sống hay là chết phải chuyển đoạn đi vào một thời kỳ phát triển mới, và sống hay là chết nước ta phải giành bằng được một vị thế quốc tế mới để thoát khỏi thế bị giằng xé và lệ thuộc hiện nay, để tự quyết định lấy vận mệnh của nước mình! Hòa bình và tương lai của đất nước đang quyết liệt đòi hỏi như vậy.

Tiếp tục đi sâu nữa vào con đường đang đi với triển vọng đen tối của chế độ toàn trị hiện nay đối với Đảng và đối với quốc gia, đành chịu để cho nội tình phân tán, chia rẽ, tiềm năng phát triển của đất nước tiếp tục bị kìm hãm, uy hiếp, nguy cơ đổ vỡ và bạo loạn bên trong gia tăng, ý chí chiến đấu của quốc gia có lúc mang những biểu hiện phân tán, tê liệt trước sự can thiệp từ bên ngoài và nguy cơ xâm lược?

Hay là Đảng quyết rũ bỏ chế độ toàn trị này để mở đường sống cho bản thân mình và cho đất nước, đem tất cả nghị lực giành lấy một tương lai mới, nước mình tự làm chủ vận mệnh của mình trong một thế giới đầy bất định và giành giật nhau quyết liệt, để đất nước có hòa bình, phát triển và hạnh phúc?

Thực ra, ngay từ khi bước sang thế kỷ 21 đất nước ta đã đứng trước hai câu hỏi định mệnh nói trên, và từ hồi ấy cho đến hôm nay trong nước liên tục có nhiều tiếng nói cảnh báo rất sớm, nhưng vô ích. Cục diện quốc tế mới hôm nay quyết liệt và căng thẳng hơn rất nhiều, thôi thúc ráo riết ĐCSVN và đội ngũ lãnh đạo của Đảng phải hành động trước khi quá muộn. Xin hãy nhìn ra toàn thế giới và nhìn kỹ những gì hiện đang xẩy ra ở Đông Nam Á, trên Biển Đông, những diễn biến khác ở nhiều quốc gia - nhất là ngay trong khu vực mình, để hiểu được hai câu hỏi định mệnh nêu trên đang ngày càng nóng bỏng đối với quốc gia!

Người đời nói và nói đúng: Ngoại trừ bị đập tan hay sụp đổ - chưa thấy một đảng cộng sản nào nắm quyền ở bất kỳ đâu trên thế giới này có thể tự thay đổi được chính nó.

Nhưng 4 cuộc trường kỳ kháng chiến cứu nước đã đòi hỏi dân tộc ta phải chịu đựng những hy sinh tổn thất không lời nào nói hết mới có được hôm nay. Vì thế tôi thấy dứt khoát phải làm mọi việc chặn đứng cho đất nước ta nguy cơ một cuộc bể dâu mới sẽ lại cướp đi tất cả, để quyết khai phá con đường sống cho đất nước và cũng là con đường tối ưu cho sự nghiệp của Đảng. Phải nói với nhau hết lời: Tình hình đã tới mức ĐCSVN cách mạng đã từng dẫn dắt nhân dân hoàn thành sự nghiệp độc lập thống nhất, nhưng hôm nay chỉ còn cách một cái xảy chân để có thể ngã xuống biến thành trở lực đối kháng của dân tộc, nhất là giữa lúc Việt Nam hôm nay đang có trong tay cơ hội vượt qua mọi thách thức hiểm nghèo để giành lấy một tương lai xán lạn! Chưa bao giờ như hôm nay Việt Nam đang được hầu hết mọi đối tác coi là điểm đến giầu tiềm năng và rất hứa hẹn trong thế giới đầy xáo động này! Bè bạn thế giới đều muốn có một Việt Nam là một nhân tố không thể thiếu cho hòa bình, hợp tác và phát triển trong khu vực! Vì thế, hơn bao giờ hết, lãnh đạo Đảng phải chắt chiu từng cơ may nhỏ nhất, hội tụ mọi khát vọng cháy bỏng của nhân dân cả nước thành sức mạnh đổi đời đất nước. Nắm vận mệnh đất nước trong tay, nếu Đảng không thực hiện được sứ mệnh này sẽ là mắc trọng tội đối với đất nước và tổ tiên! Đấy là những lý do tôi quyết định nói với các đồng chí:

Đối thoại về ý kiến “Cải cách toàn diện để phát triển đất nước”

 I. Không thể trông chờ hay van xin những kẻ độc tài và luồn cúi đế quốc ban phát dân chủ!

Âu Dương Thệ*

BVN có nhận được lá thư thứ hai của ông Âu Dương Thệ kèm theo bài viết mà ông nói là toàn văn những ý kiến của ông trao đổi về bài “Cải cách toàn diện để phát triển đất nước”. Rất tiếc đọc vào thì đó là một bài viết khác, nhắm vào việc phê phán thể chế cầm quyền hiện nay. Một bài viết như vậy, theo chúng tôi đã chuyển sang một chủ đề khác, không còn thích hợp với cuộc trao đổi lần này. Nếu đăng lên không chỉ làm cho người đối thoại với ông là GS Nguyễn Đình Cống cũng như 14 tác giả của bản Ý kiến chúng tôi có thể phải ngỡ ngàng, mà ngay bạn đọc đông đảo cũng không hiểu vì sao câu chuyện đặt ra nghiêm túc trên một bản kiến nghị cải cách toàn diện đất nước gần 10 năm trước lại trở thành chuyện thời sự trước mắt xoay quanh mọi thứ hoạt động nhằm bảo lưu sự thống trị của một đảng cộng sản đang nắm giữ chiếc ghế quyền lực. Nếu phải làm cái chuyện “biết rồi, khổ lắm, nói mãi” đó e rằng sẽ khó lòng kết thúc cuộc đối thoại cho suôn sẻ, không nói có thể còn bùng nổ thêm nhiều tranh luận gay cấn khác

Bởi vậy, xin cảm ơn tác giả và xin phép ông cho giữ lại văn bản cũ, tương ứng với những lời trao đổi ở dưới của GS Nguyễn Đình Cống, chỉ thay lại đầu đề đúng với đầu đề văn bản mới do ông gửi.

Bauxite Việt Nam

 

Rất cám ơn anh Huệ Chi đã gởi để thông tin và yêu cầu góp ý kiến về bài “Ý kiến chúng tôi: Cải cách toàn diện để phát triển đất nước” của 14 chuyên viên đã gởi cho Bộ Chính trị ngày 8.9.2011. Người đứng đầu Bộ Chính trị từ đó đến nay vẫn là Nguyễn Phú Trọng, một thủ lãnh cực kì bảo thủ, độc tài tàn bạo và tham quyền lì lợm.

Nay đã sau hơn 9 năm những đề nghị của anh em “Cải cách toàn diện để phát triển đất nước”, chúng ta hãy bình tâm và dùng trí tuệ để cùng nhau nghiêm túc xem kết quả những đề nghị này như thế nào? Có phải là “báu vật của đất nước”, như đã từng có người nói hay không?

Trong phần nhận định về tình hình đất nước nhiều mặt - từ các tệ trạng trong giáo dục, tham nhũng, chà đạp nhân quyền, quốc doanh phá sản ... tới cúi đầu trước Bắc kinh và cả nguyên nhân đưa tới các tệ trạng lên là do chủ nghĩa Marx-Lenin. Những nhận định này phần lớn đúng, nhiều cá nhân và tổ chức dân chủ trước đó cũng đã lên tiếng. Nhưng các GIẢI PHÁP của 14 anh em này nêu ra để giải quyết những tình hình rất xấu và rất nguy hiểm này lại cực kì sai lầm!

Thật vậy, điều hết sức kinh ngạc là, khi đưa ra các giải pháp để chấm dứt những sai lầm và giải trừ độc tài, đàn áp thì một mặt các anh em này yêu cầu “Cải cách toàn diện để phát triển đất nước”. Nhưng mặt khác, khi tìm giải pháp xem TỔ CHỨC nào, và NGƯỜI nào có thể thực hiện tốt việc này thì 14 người này lại đã gửi trọn niềm tin vào ĐCSVN và Bộ Chính trị khi ấy: “Chúng tôi cho rằng, ở thời điểm này chỉ có Đảng Cộng sản Việt Nam mới thực hiện được cuộc cách mạng này”!!!

Chẳng những thế, một mặt họ đòi hỏi “phải triệt để thực hiện dân chủ”, nhưng thực hiện trên cơ sở PHÁP LÍ nào? Họ đã trả lời là “đúng như quy định của Hiến pháp và đúng như trong Cương lĩnh mà Đảng Cộng sản Việt Nam đề ra”! Khi đưa ra đề nghị này họ biết rằng, đó là ủng hộ việc tiếp tục duy trì “Điều 4 của Hiến pháp” để ĐCSVN độc quyền toàn diện và thực hiện “Cương lĩnh Chính trị 2011” theo chủ nghĩa Marx-Lenin do Nguyễn Phú Trọng là tác giả chính! (Những câu trong “...” trích từ trong “Ý kiến chúng tôi...”)

Như thế họ tin tưởng rằng, GIẢI PHÁP thực hiện cuộc cách mạng mới do họ đề nghị, về mặt TỔ CHỨC thì cứ giữ nguyên tình trạng hiện nay là chế độ độc đảng, cùng với với Hiến pháp 1992 và Cương lĩnh Chính trị 2011 theo chủ nghĩa Marx-Lenin. Còn về mặt NGƯỜI thực hiện, họ chờ đợi và tin tưởng rằng, các vua tập thể CS - những người suốt đời chỉ biết độc tài, đàn áp và tham nhũng - sẽ “tự thay đổi để lãnh đạo dân tộc bước vào một thời đại mới” đưa đất nước chúng ta tới dân chủ, tự do, phú cường và chống được ngoại xâm phương Bắc!!!

Nay hơn 9 năm đã trôi qua, hãy bình tâm và nghiêm túc nhìn lại xem, từ khi 14 anh em đưa ra đề nghị “Ý kiến chúng tôi: Cải cách toàn diện để phát triển đất nước” thì nhóm lãnh đạo CSVN từ Đại hội 11 (1.2011) dưới quyền của Nguyễn Phú Trọng đã có tự mình thực hiện dân chủ, từ bỏ chủ nghĩa Marx-Lenin, chấm dứt cúi đầu trước Bắc Kinh, như các anh em này đã tin tưởng và đề nghị? Hay nhân dân ta đang càng phải sống dưới sự kìm kẹp và đàn áp tàn bạo của những người vẫn tôn thờ Marx-Lenin như thánh sống và vẫn tin rằng, “tình hình biển Đông không có gì mới” mặc dù Tập Cận Bình - Nguyễn Phú Trọng gọi là “Bạn” - đang công khai biến các hải đảo chiếm được thành các pháo đài trên biển Đông để chiếm đoạt tài nguyên, giết hại ngư dân, đe dọa trực tiếp chủ quyền và độc lập của VN và hòa bình trong khu vực?!

Tình hình mọi mặt của VN chúng ta sau hơn 9 năm ra đời các đề nghị trong “Ý kiến chúng tôi: Cải cách toàn diện để phát triển đất nước” đã cho thấy càng xấu, càng tồi tệ và cực kì nguy hiểm! Nó diễn ra hoàn toàn ngược lại với các GIẢI PHÁP họ đề nghị! Vì sao?

Khi đưa ra các GIẢI PHÁP trên những anh em này đã đi vào những sai lầm căn bản. Trong đó một số qui luật trong chính trị đã không được nghiêm túc để ý. Đó là:

SÁCH “CÁNH BUỒM” KHÔNG LIÊN QUAN GÌ VỚI SÁCH “CÁNH DIỀU”!

Mạc Văn Trang



Chết thật! Có nhiều người nhầm lẫn nguy hiểm, có cô giáo hỏi tôi:

- Sách Cánh Diều cũng là sách Cánh Buồm phải không?

- Không! Không! Không! Nó cũng giống như hàng “Xôi gà Ông Già”; nổi tiếng ởTây Hồ, ít lâu sau thấy xuất hiện bên cạnh một cửa hàng to hơn: “Xôi gà Ông Già xịn” rồi sau đó lại thêm cửa hàng mới hoành tráng: “Xôi gà Ông già Nhà quê”…khiến dân tình không biết đâu mà lần!

Sách CÁNH DIỀU là do GS TS Nguyễn Minh Thuyết Chủ biên, theo Chương

trình quốc gia của Bộ GD& ĐT, vừa xuất bản, đưa vào sử dụng cho lớp Một từ tháng 9/2020 và gây dư luận xôn xao…

Sách CÁNH BUỒM do nhà giáo Phạm Toàn Chủ biên cùng nhóm Cánh Buồm vừa biên soạn vừa dạy cho học sinh (HS) từ năm 2009 đến nay. Sách Cánh Buồm cũng có mấy môn vừa dạy thử nghiệm, vừa biên soạn: Tiếng Việt, Văn, Lối sống, Khoa học, Tiếng Anh...cho HS Tiểu học. Nhưng trong đó môn Tiếng Việt và Văn thành công chắc chắn nhất và đã có sách dạy đến hết lớp 9. Sách Cánh Buồm được làm ra bởi một nhóm thiện nguyện do nhà giáo Phạm Toàn

khởi xướng và lãnh đạo, làm sách phi lợi nhuận, không tốn 01 đồng của nhà nước và đã đưa lên mạng ebooks cho mọi người lấy dùng miễn phí (xem trang “Sách Cánh Buồm https:canhbuom.edu.vn/sachmo/ ). Đến cuối năm 2019 đã được download gần 30 ngàn lần. Nhà giáo Phạm Toàn nói: Cánh Buồm hai tay dâng bộ sách này cho thế hệ trẻ Việt Nam!

1. PHẠM TOÀN LÀ AI?

Phạm Toàn quê tại Đông Anh, Hà Nội, sinh năm 1932 (Nhâm thân); mỗi lần gặp

hai người bạn Nguyên Ngọc, Dương Tường, ông lại đùa: “Ba con khỉ tinh nghịch”. Phạm Toàn qua đời ngày 26 tháng 6 năm 2019. Năm 1946 Phạm Toàn đi bộ đội. Cuối năm 1951 ông được đi học sư phạm cao đẳng. Sau đó ông vừa dạy học vừa viết văn với bút danh Châu Diên. Phạm Toàn là nhà văn. Ông viết Truyện ngắn, Thơ, Tiểu thuyết… không nhiều lắm, nhưng bạn bè khen văn ông hay và cá tính… Phạm Toàn là dịch giả. Những năm khốn khó, ông sống nhờ vào dịch thuật. Ông dịch khoảng chục sách văn học Pháp; dịch nhiều tài liệu lý luận, Triết học cho Viện Khoa học Xã hội; ông dịch tiếng Anh cũng nhiều, tiêu biểu là 2 cuốn “Nền Dân trị Mỹ” của tác giả Alexis De Tocqueville và “Cơ cấu Trí khôn” của Howard Garner, đều do NXB Tri thức, ấn hành…

Phạm Toàn là nhà giáo, nhà nghiên cứu giáo dục. Phạm Toàn nhiều năm dạy HS miền núi. Ông vừa dạy vừa nghiên cứu xây dựng nên Chương trình và viết sách cho HS. Sách của Phạm Toàn dạy cho HS dân tộc vùng núi đã được Giải thưởng UNESCO (1984). Cả đời Phạm Toàn vừa dạy học, vừa viết văn, vừa dịch sách, vừa nghiên cứu Văn học, Nghệ thuật, Tâm lý học, Giáo dục học… Bằng con đường TỰ HỌC phi thường, Phạm Toàn thông thạo mấy ngoại ngữ, có vốn kiến thức sâu rộng nhiều lĩnh vực, nhất là về Khoa học giáo dục. Ông làm việc gần 20 năm tại Cơ sở Thực nghiệm của GS Hồ Ngọc Đại, nhưng ông muốn nghiên cứu những gì sâu, rộng hơn. Vì vậy ông viết “Hợp lưu các dòng Tâm lý học giáo dục” (NXB Tri Thức, Hà Nội, 2008)...

Dẫu say mê với chuyên môn, Phạm Toàn luôn đau đáu trách nhiệm xã hội, ông cùng GS Nguyễn Huệ Chi và GS Nguyễn Thế Hùng lập ra trang web Bauxite VN nổi tiếng với những phản biện mạnh mẽ...

Có lần hội thảo về sách Cánh Buồm, GS Hồ Ngọc Đại nói (đại ý): Tầng lớp trí

Thứ Bảy, 17 tháng 10, 2020

NHỮNG SAI LẦM MANG TÍNH NGUYÊN TẮC TRONG BIÊN SOẠN SÁCH GIÁO KHOA MỚI

 Nguyen Ngoc Chu

      Những điều viết dưới đây là đề cập chung cho các bộ sách giáo khoa (SGK) mới, chứ không chỉ riêng cho ‘Cánh Diều’ hay ‘Kết nối trí thức với cuộc sống’; và liên quan đến tất cả cả các môn, chứ không riêng gì Tiếng Việt hay Toán.

     Mục đích bài viết không phải để chỉ trích cá nhân hay bộ SGK cụ thể, mà là để rút kinh nghiệm cho tương lai, mong có được các bộ sách giáo khoa mới tốt hơn. Tốt hơn theo 5 phương diện:

1. Học ít mà biết nhiều.

2. Biết những điều quý giá hữu ích.

3. Không mất nhiều thời gian.

4. Không tốn nhiều công sức.

5. Không mất nhiều tiền bạc.

Vì hạn chế về đề tài, dung lượng, và thời gian, nên bài viết còn những điều khiếm khuyết. Do vậy, bài viết không cạnh tranh về tính đầy đủ và tính đúng đắn. Bài viết cũng không toan tính áp đặt quan điểm của người viết cho người khác.

I. NHỮNG NGUYÊN NHÂN HỆ THỐNG ẢNH HƯỞNG XẤU LÊN CHẤT LƯỢNG CỦA SGK

Trước khi các bộ SGK mới ra đời đã xuất hiệu nhiều phản biện gay gắt của xã hội trên truyền thông về hai phương diện: chất lượng và chi phí. Và nay, ngay khi vừa đưa các bộ SGK mới vào giảng dạy đã bộc lộ những sai sót nghiêm trọng. Những sai sót của SGK mới là hậu quả tất yếu từ những sai lầm mang tính nguyên tắc về cách tiếp cận trong thiết lập cơ chế soạn SGK. Sau đây đề cập đến 6 nguyên nhân chính, đều có nguồn gốc sâu xa từ một nguyên nhân thống soái.

1. HẠN CHẾ CHỈ 1 CHƯƠNG TRÌNH KHUNG VÀ CHỈ 1 TỔNG CHỦ BIÊN

Trong vũ trụ không có thứ gì là độc nhất. Vũ trụ biến hoá đa dạng không ngừng. Tiến bộ nhân loại là một phần tiến hoá của vũ trụ. Bởi vậy nó chịu sự chi phối của quy luật vũ trụ. Hơn 200 quốc gia trên thế giới không chung một khung chương trình giáo dục. Quy định một bộ khung chương trình duy nhất cho giáo dục là ràng buộc tiến hoá. Tự do học thuật cần nhiều chương trình. Rõ ràng khi có 2 chương trình khung là có nhiều lựa chọn hơn cho người dùng, chắc chăn tốt hơn khi chỉ có 1 chương trình khung.

Ngay cả chỉ có 1 chương trình khung thì cũng không thể chỉ có 1 tổng chủ biên. Quy định này trói buộc khả năng tự do toả sáng của các tổng chủ biên. Giống như thiết kế, cùng là thiết kế máy bay, nhưng mỗi tổng công trình sư có một thiết kế khác. Hạn chế chỉ có 1 tổng chủ biên cho SGK mới đã ngăn cản đường sáng tạo của các tổng chủ biên khác. Giá mà có 2 tổng chủ biên, thì tình trạng SGK mới đã không rơi vào hoàn cảnh hiện nay.

2. CHỌN TỔNG CHỦ BIÊN CHƯA PHÙ HỢP

Các tổng chủ biên dù bác học đa ngành đến đâu cũng không thể đứng đầu được ở nhiều môn học khác nhau.

GS Nguyễn Minh Thuyết có chuyên môn về tiếng Việt nên có thể tham gia soạn thảo SGK môn tiếng Việt. Nhưng đặt GS Nguyễn Minh Thuyết vào vị trí tổng chủ biên chương trình khung bao gồm các môn toán, lý, hoá, sinh, địa , sử, ngoại ngữ…là quá sức của GS Nguyễn Minh Thuyết. Thực tế việc GS Nguyễn Minh Thuyết chủ biên môn tiếng Việt lớp 1 trong nhóm ‘Cánh Diều’ đã bộc lộ năng lực hạn chế của GS Nguyễn Minh Thuyết ngay trong môn tiếng Việt lớp 1, chứ chưa nói đến vị trí tổng chủ biên của toàn bộ chương trình cải cách SGK mới. Việc để xẩy ra những sai sót mang tính nguyên tắc, không riêng gì trong môn tiếng Việt, mà ở các môn khác, đều có trách nhiệm lớn ở tổng chủ biên chương trình khung.

3. CHỌN CÁC TÁC GIẢ VIẾT SGK MANG TÍNH KHÉP KÍN

Nhìn vào chủ nhân của các bộ SGK và các tác giả SGK, thì biết đây là sân chơi khép kín của một nhóm người chơi. Đây là rào cản đối với tự do học thuật, mà hệ quả là không cho ra đời được những bộ SGK tốt.

4. TẬP THỂ VIẾT SÁCH GIÁO KHOA

Không có sách giáo khoa xuất sắc nào - được viết bởi 5-7 tác giả. Những bộ sách giáo khoa xuất sắc nhất - tuyệt đại đa số là của 1 tác giả, một số rất ít có 2 tác giả.

Hổ không ngồi chung với sư tử. Nếu đã có hổ thì báo, chó sói, cáo cũng không thể cùng chung chuồng.

Không ai soạn nhạc cho học sinh thì phải đưa cho học sinh nghe rồi sửa theo ý thích học sinh. Không ai vẽ tranh cho thiếu nhi phải đưa cho thiếu nhi xem rồi sửa lại. Không nhà văn nào viết truyện lại đi đọc cho khắp các tầng lớp người nghe để tiếp thu ý kiến, sửa rồi mới in. Không công trình kiến trúc nổi tiếng nào lại có thợ sơn, thợ nề, thợ mộc, thợ điện, thợ nước… đứng chung tên là tác giả.

Các tác phẩm văn học vĩ đại, các bức tranh nổi tiếng, những tuyệt tác âm nhạc – chỉ có 1 người đứng tên. Các giáo trình vĩ đại ở đại học đều được tác giả viết mà không cần biết đến ý kiến sinh viên và người dạy.

Một loạt tác giả đứng tên viết giáo trình có nghĩa là:

1/ Không ai trong số các tác giả có đủ khả năng một mình viết giáo trình đó.

2/ Không phân biệt được công lao đóng góp của mỗi người.

3/ Với xác suất lớn, những người đứng trong nhóm cuối mới là những tác giả lao động nhiều nhất.

4/ Chất lượng của giáo trình được quyết định bởi tác giả có chất lượng thấp nhất.

Trong sáng tạo, càng tập hợp được trí tuệ của nhiều người càng tốt. Nhưng là để phản biện chứ không phải là đồng tác giả. Nếu theo ý kiến mọi người mà sửa tác phẩm của mình thì đó là ‘đẽo cày giữa đường’. Tại hoạ của SGK mới - là quá nhiều tác giả đứng tên trong một cuốn sách giáo khoa phổ thông cho một môn của một lớp.

5. CHƯA THỬ NGHIỆM ĐÃ ĐƯA NGAY VÀO GIẢNG DẠY

Covid 19 làm thiệt mạng hàng triệu người, mà không ai dám đốt cháy giai đoạn về sử dụng vaccine mới sáng chế. Thế mà bộ SGK vừa được biên soạn, chưa hề được thử nghiệm, đã đưa ngay vào giảng dạy chính thức.

Có phải nóng vội vì tài chính? Đây là một sai lầm không thể chấp nhận được của Bộ GD&ĐT.

6. LỢI ÍCH KINH TẾ

Thứ Sáu, 16 tháng 10, 2020

STASI - CÔNG AN MẬT DÔNG ĐỨC

 10 sự kiện kinh hoàng

Laura Williams

Phạm Nguyên Trường dịch



Trong bảo tàng Stasi, nền móng, chỉ đạo, điều hành là Nga, sau đó là Liên Xô, Xem mới thấy đcs Nga đã can thiệp quá sâu vào nội bộ Đông Đức và có thời kỳ là Tây Đức. Vì vậy thấy rõ bản chất đcs là gì và sụp đổ thế nào mà biết rút ra bài học.

      Chức năng duy nhất của Stasi là bảo vệ chính quyền của đảng. Làm thế nào không phải là việc họ quan tâm.

Để giữ quyền lực trong suốt 40 năm trong khi dân chúng chết đói và tìm cách bỏ trốn, Đảng Cộng sản Đông Đức phải rất khéo léo trong việc kiểm soát người dân và phá hoại ngầm những người đối lập. Nhưng bạo lực công khai trên đường phố và ám sát là những hiện tượng không tốt cho hình ảnh của Đảng, vì vậy Bộ An ninh Quốc gia phải có tinh thần sáng tạo. Cảnh sát mật, được nhiều gọi là Stasi, là Thanh kiếm và Lá chắn của Đảng. Chức năng duy nhất của họ là bảo vệ chính quyền của Đảng Cộng sản. Làm thế nào không phải là việc họ quan tâm.

1) Họ soi trước khi có sự kiện gì đó

Stasi là những kẻ dối trá rất hiệu quả. Trong những năm 1950, đàn áp tàn bạo, tra tấn. Đầu những năm 1970, với mong muốn được chấp nhận trên trường quốc tế, Cảnh sát mật Đông Đức buộc phải tinh tế hơn. Mục đích của Zersetzung (thuật ngữ quân sự được định nghĩa lại là tan rã hoặc ăn mòn) là để “ngắt” bất kỳ người và nhóm hoạt động nào có thể đe dọa Đảng. Cảnh sát thu thập hồ sơ về y tế, trường học và của chính cảnh sát, họ phỏng vấn hàng xóm và người thân, và bất kỳ bằng chứng nào khác mà họ có và sau đó sẽ ra đòn trực tiếp đánh vào tâm lí của từng cá nhân.

Stasi tìm cách hủy hoại một cách có hệ thống cuộc sống của bất kì người nào, nếu họ cho rằng người đó dường như có thể thách thức tính chính danh hoặc quyền kiểm soát của Đảng Cộng sản. Họ sử dụng những biện pháp như tống tiền, nói xấu công khai, đe dọa và tra tấn. Sự nghiệp, danh tiếng, quan hệ và cuộc sống bị phá hoại nhằm gây bất ổn và làm mất uy tín người phê phán chính phủ. Một số hình thức quấy rối có thể coi là khôi hài: đặc vụ lan truyền tin đồn về người mà họ nhắm tới, bỏ đầy hộp thư tranh ảnh khiêu dâm, dịch chuyển đồ đạc trong nhà, hoặc ngày nào cũng xì hơi lốp xe đạp của đối tượng. Mộ số biện pháp can thiệp thẳng vào đời sống: Những người bị coi là lật đổ không được học lên cao, không tìm được việc làm và buộc phải tị nạn. Những trò dối trá của Stasi đã làm cho nhiều người bị tổn thương tâm lí lâu dài, mất thu nhập và cảm thấy nhục nhã.

2) Họ có mặt (hầu như) khắp nơi

Chủ Nhật, 11 tháng 10, 2020

CHÍNH SÁCH ĐỐI VỚI TRUNG CỘNG CỦA ỨNG CỬ VIÊN TỔNG THỐNG MỸ JOE BIDEN

 Vũ Ngọc Yên

---

BVN: Xây dựng lại một nước Mỹ đang chia rẽ đến cực độ để trở thành một sức mạnh gắn kết, có nền dân chủ tốt đẹp và lấy lại vai trò tiên phong trên toàn cầu là điều hết sức cần thiết. Nhưng nhận thức về một nước Trung Hoa Cộng sản đang chuyển hóa sang phát xít đe dọa hòa bình toàn cầu trong thế kỷ XXI này bằng cách lấy trừng phạt về nhân quyền làm biện pháp chính, ngoài ra vẫn coi đấy là một đối tác quan trọng có sức thúc đẩy lẫn nhau tiến lên trong xây dựng kinh tế, văn hóa và nhất là trong vai trò điều hành thế giới thì trước sau thế nào cũng hỏng, nói trắng ra là thất bại. Về mặt chiến lược, mục tiêu bá chủ thế giới của Cộng sản từ khi thể chế độc tài đó sinh ra (1917) cho đến tận hôm nay chưa có mảy may nào thay đổi. Hai vũ khí thâm hiểm của Cộng sản giúp nó giành chính quyền là “chuyên chính” và “bạo lực” trong hơn 100 năm qua cũng cho thấy đã được dùng rất hữu hiệu, không chỉ để nô dịch nhân dân nước nó mà còn từng bước đưa nhân loại vào vòng nô lệ. Cứ thử ngẫm mà xem, từ khi Tổng thống Nixon và ông Kissinger “tháo cũi sổ lồng” cho Trung Cộng, nhà nước sắt máu đó đã mở rộng dân chủ được đến đâu, đã đóng góp cho loài người được những gì? Và các thế hệ Tổng thống Hoa Kỳ từ Nixon đến nay đã lấy chính sách trừng phạt nhân quyền làm cho Trung Cộng rụng được những mảy lông nào? hay là chỉ càng giúp nó biết hết tài phép của phe dân chủ để càng giở hết mọi trò hung hăng trong việc nô lệ hóa Tân Cương, Tây Tạng, Hồng Kông và chiếm đoạt biển Đông, chặn đường huyết mạch giao thương từ xưa của nhân dân thế giới?

Nếu ngài Biden không sớm tỉnh táo trong nhận thức để bổ sung vào đường lối đối phó Trung Quốc của mình cái phần mạnh của ngài Trump thì nếu như ngài được ngồi vào chiếc ghế Tổng thống, không chóng thì chầy, chúng tôi e nước Mỹ sẽ nhận lấy những bài học cay đắng, không phải đối nội mà là đối ngoại, cụ thể là đối với con quỷ đỏ đang mang lốt người có tên Trung Cộng, và đang sẵn sàng giở mọi mưu kế ấp ủ trong mấy chục năm qua để nhanh chóng đẩy Hoa Kỳ xuống chiếc chiếu hạng nhì để nó lên ngôi nắm cương toàn cầu.

Bauxite Việt Nam

---

Ngay sau cuộc tranh luận đầu tiên giữa hai ứng cử viên của đảng Dân chủ và Cộng hòa ngày 29/9, nhiều hãng truyền thông đã tiến hành các cuộc thăm dò dư luận nhằm đánh giá khả năng thể hiện của mỗi ứng cử viên. Theo đó, ứng viên Dân chủ Joe Biden được đánh giá cao hơn so với đương kim Tổng thống Donald Trump. Cuộc thăm dò do CBS News thực hiện cho biết 48% khán giả cho rằng Biden đã giành chiến thắng, trong khi tỉ lệ này đối với Tổng thống Trump là 41%. Cuộc thăm dò của kênh truyền hình CNN cũng cho thấy 60% khán giả nhận định Joe Biden đã thắng cuộc tranh luận, trong khi Tổng thống Trump chỉ nhận được 28%.

Tin tổng Thống Donal Trump bị nhiễm dịch Coid-19 vào ngày 2.10 là một sư kiện bất ngờ của tháng Mười (october surprise). Một làn sóng thương cảm Trump được khơi động nhưng đã không thể xoay chiều dư luận. Trong các cuộc thăm dò dư luận ứng cử viên Tổng thống của đảng Dân chủ Joe Biden luôn dẫn trước đương kim ổng thống Donald Trump.

Ngày 4.10, nhật báo Wall Street Journal và đài truyền hình NBC công bố kết quả cuộc thăm dò mức độ ủng hộ của cử tri đối với hai ứng cử viên cho cuộc bầu cử Tổng thống vào đầu tháng 11. Theo đó Joe Biden dẫn trước Donald Trump với tỷ lệ 53% so với 39%.

Ngày 6.10 cuộc thăm dò mới nhất của đài CNN loan tin Biden dẫn trước 57% so với 41% cho Trump.

Nói chung trong hầu hết các cuộc thăm dò dư luận ứng cử viên tổng thống Dân chủ Joe Biden luôn dẫn trước đương kim Tổng thống Cộng hoà Donald Trump. Tuy các kết quả thăm dò của các cơ quan truyền thông và học viện khảo sát ý dân cuối cùng chưa hẳn sẽ đồng nhất với kết quả bầu cử, nhưng có ý nghĩa như một chỉ dấu có xác suất cao dành cho chiến thắng của một ứng viên được lòng dân. Đại dịch Covid-19 (7.776.796 người nhiễm bệnh, 216.788 người tử vong) đã làm giảm cơ hội tái đắc cử của Donald Trump.

Thế giới đã quá rõ việc làm trong bốn năm cầm quyền của Donald Trump nên nay muốn biết Tân Tổng thống Joe Biden và Phó Tổng thống Kamala Harris sẽ đưa ra những định hướng gì cho chương trình cầm quyền, đặc biêt về các vấn đề an ninh, đối ngoại?

Tiêu điểm chính trong chương trình cầm quyền

Chủ trương „Làm nước Mỹ vĩ đại trở lại“ đã không thể thực hiện được một khi nhân dân còn bị phân hoá vì chủng tộc, giai cấp, tôn giáo và bạo loạn. Biden đã tuyên bố trong các cuộc tranh cử rằng Ông sẽ là Tổng thống của nước Hợp chủng quốc và là Tổng thống của mọi người dân Mỹ. Tân chính quyền Biden-Harris sẽ nỗ lực tái thiết quốc gia và phục hồi nền dân chủ Mỹ đã bị “phá hỏng” dưới thời của Trump. Công bằng xã hội, hài hoà chủng tộc, y tế toàn dân, đảm bảo việc làm, an sinh xã hội, bảo vệ khí hậu và môi sinh là trọng điểm của chương trình cải cách toàn diện nước Mỹ.

Sách lược an ninh, đối ngoại của Biden là xây dựng lại các mối quan hệ ngoại giao, đối tác quốc tế và đồng minh đã bị Trump xóa bỏ qua đường lối „nước Mỹ trước hết“. Biden chủ trương kết hợp sức mạnh của các đối tác và đồng minh lại với nhau sẽ giúp Mỹ duy trì được vị thế siêu cường số một trên toàn cầu thay vì rút lui hoặc hành động đơn phương.

Biden chủ trương “không quân sự hóa” chính sách đối ngoại và không hiện đại hóa kho vũ khí hạt nhân của Mỹ cho dù Nga – Hoa đang mở rộng năng lực hạt nhân của mình ở quy mô lớn.

Biden sẽ xét lại chính sách áp thuế trong lãnh vực ngoại thương vì chính sách này gây hại cho người dân Mỷ và không mang lại tác dụng cải thiện cán cân thương mại.

Thứ Hai, 5 tháng 10, 2020

ĐỨA NÀO ĂN CHÁO ĐÁI BÁT

 Tác giả: BS Lê Nhàn

Ngày đăng: 2019-03-10

“ Tính không trả lời câu hỏi này vì không có thời gian, bởi tuần này đổi thời khóa biểu nên suốt từ 7g tối qua đến 12g trưa nay tôi làm việc liên tục. Về nhà ngủ được một giấc rồi lại phải đi làm, đến giờ mới vừa ăn cơm xong.

Nhưng thôi, trả lời cho thỏa lòng người hỏi.

**

Nếu như có người hỏi là “Tại sao Nhàn Lê sinh ra lớn lên, học hành ở miền Bắc nhưng bây giờ lại nói người Bắc chúng tôi làm hỏng hết, rồi lại thích miền Nam, lại thích luôn cái chế độ miền Nam trước 1975 nữa… Nhàn Lê đã ăn cháo, đá bát”… nói chung là phụ bạc nơi nuôi mình khôn lớn, vậy Nhàn Lê trả lời sao ?

*

Thưa các anh chị!

Thưa các bạn và các em!

Chính vì tôi đã nhìn quá rõ, tôi hiểu quá thấu nên tôi biết nó hỏng, và tôi nói ra sự thật là nó hỏng.

1. Tại sao tôi làm bác sĩ?

Mẹ tôi nói “Con ạ, bây giờ đi bệnh viện mà không có tiền thì họ không chữa cho mình đâu”.

Tôi đã nói “Mẹ cố gắng mẹ nhé, lớn lên con sẽ làm bác sĩ, con chữa bệnh cho mẹ khi ấy mẹ sẽ không phải mất tiền nữa, còn bây giờ mẹ phải tìm mọi cách để giữ lấy mạng sống của mình”.

Vì lời hứa của đứa trẻ 8 tuổi khi ấy đã thôi thúc tôi vượt qua rất nhiều khó khăn mà không thể kể hết của một đứa con nhà nghèo, đến ăn còn không đủ no, ăn 2 bữa cơm độn khoai cho no đã là quá sức của cha mẹ nó, bữa sáng là một điều xa xỉ.

Tôi hỏi ngược lại, nếu một xã hội tốt đẹp thì một đứa bé 8 tuổi nó có phải nghĩ tới vấn đề nhức nhối đó không? Hay nó được lớn lên với một tuổi thơ trong sáng, êm đềm và mơ mộng?

Cha mẹ tôi đã phải bán mặt cho đất, bán lưng cho trời để có được hạt gạo mà nuôi chị em tôi trong khốn khó, vậy TÔI PHẢI BIẾT ƠN AI?

– Vì đất nước phải bước vào thời kỳ quá độ để đi lên Chủ Nghĩa Xã Hội, cho nên đảng và chính phủ đã tập trung xây dựng nên những con người mới XHCN.

Ở nông thôn, ông bà cha mẹ chúng tôi bị ép buộc vào hợp tác xã, nhưng hậu quả của nó như thế nào thì ai cũng thấy rõ, một ngày lao động (một công) được tính bằng 800 g thóc, toàn dân đói rã họng nhưng không ai được đi ngược lại chủ trương của đảng và nhà nước.

Không ai được trồng thêm củ sắn, củ khoai để cứu đói cho đàn con đang tuổi ăn, tuổi lớn của mình.

Chị em chúng tôi phải đi vớt bèo dưới cái lạnh cắt da, cắt thịt để nuôi lợn, con lợn ấy lớn lên phải bán nghĩa vụ cho hợp tác xã, nhìn họ cướp đi công sức của mình mà nước mắt lưng tròng, chúng tôi thèm nhỏ dãi miếng thịt nhưng không có ăn, đến tết thì hợp tác mới chia cho được mấy lạng… Để hậu quả kéo dài cho tới tận bây giờ cứ có mùi nhang là tôi lại thèm ăn thịt luộc (bởi hồi đó Tết thắp nhang cúng ông bà thì mới có thịt ăn một bữa liếm mép).

Ai đã nuôi tôi khôn lớn? Cha mẹ tôi hay đảng và chính phủ?

Ai đã cướp con lợn, ai đã cướp miếng thịt của chị em chúng tôi để giờ đây nói tôi đái bát?

Dưới cái lạnh cắt da cắt thịt của mùa đông, chúng tôi sống hoang dã như những đứa trẻ mà Giáo Sư Ngô Bảo Châu đã nhìn thấy và mô tả. Có ai cho tôi manh áo ấm không? Chúng tôi đi chân trần trên băng giá, có ai cho tôi đôi dép không hay chỉ biết đến cướp đi thành quả lao động của chúng tôi?

Và nếu hồi đó không có cái chủ trương vào hợp tác xã chết tiệt ấy thì chiều cao của tôi có lẽ hơn bây giờ ít nhất là 5 cm, khi đi ra quốc tế tôi có thể nhìn ngang chứ không phải như bây giờ là phải ngước lên và tự hỏi rằng “cao như thế có mát hơn không”.

Thứ Bảy, 3 tháng 10, 2020

LỬA THIÊNG (1940 ) - HUY CẬN

 

LỬA THIÊNG - THƠ CÙ HUY CẬN ( 1940 )

Nhà thơ Huy Cận tên thật là Cù Huy Cận, sinh ngày 31 tháng 5 năm 1919 tại xã Ân Phú, huyện Dương Sơn, Hà Tĩnh, mất ngày 19 tháng 2 năm 2005 tại Hà Nội. Trước khi mất ông sống tại Hà Nội, Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam từ năm 1957.

Trước cách mạng tháng Tám, Huy Cận đi học (Tú tài, Cao đẳng Nông Lâm...) và hoạt động Văn học. Từ đầu năm 1942, vừa học Nông Lâm vừa tham gia hoạt động bí mật và làm thơ, viết văn. Cuối tháng 7-1945, tham dự Quốc dân Đại hội ở Tân Trào và được bầu vào uỷ ban dân tộc giải phóng toàn quốc (sau mở rộng thành Chính phủ lâm thời nước Việt Nam Dân chủ Cộng hoà) và vào Huế nhận sự thoái vị của Bảo Đại. Là Bộ trưởng Canh nông và Thanh tra đặc biệt của Chính phủ lâm Thời. Từ 5-11 năm 1946 là Thứ trưởng Bộ Nội Vụ. Trong kháng chiến chống Pháp là Thứ trưởng Bộ Canh nông (12-1946 đến 7-1947) rồi Thứ trưởng Bộ Kinh tế (1947-1949). Từ 1949 đến 1955: Thứ trưởng, Tổng thư ký Hội đồng Chính phủ. Từ 1955 đến 1984: Thứ trưởng Bộ Văn hoá; Từ tháng 9-1984: Bộ trưởng, kiêm Chủ tịch uỷ ban Trung ương Liên hiệp Văn học nghệ thuật Việt Nam. Hiện là Phó chủ tịch uỷ ban toàn quốc Liên hiệp các Hội Văn học nghệ thuật Việt Nam.
Nhà thơ còn là Đại biểu Quốc hội khoá 1, 2 và 7. Ông được tặng giải thưởng Hồ Chí Minh về Văn học nghệ thuật (đợt I-1996).

Tác phẩm:
- Thơ: Lửa thiêng (1940); Vũ trụ ca (1942); Trời mỗi ngày lại sáng (1958); Đất nở hoa (1960); Bài thơ của đời (1963); Hai bàn tay em (1967); Phù Đổng Thiên Vương (1968); Những năm 60 (1968); Cô gái Mèo (1972); Thiếu niên anh hùng họp mặt (1973); Chiến trường gần chiến trường xa (1973); Những người mẹ, những người vợ (1974); Ngày hằng sống, ngày hằng thơ (1975); Sơn Tinh, Thuỷ Tinh (1976); Ngôi nhà giữa nắng (1978); Hạt lại gieo (1984); Tuyển tập Huy Cận tập I (1986); Chim làm ra gió (1991); Tào Phùng (1993); Thơ tình Huy Cận (1994); Marées de la Mer orientale Paris (1994); Tuyển tập Huy Cận II (1995); Thiên việt lương việt lãng (Bắc Kinh, 1959); Messages stellaires et terrestres (Canada, 1996); Thơ Huy Cận (1996).
- Văn: Tâm sự gái già (1940); Kinh cầu tự (1942); Suy nghĩ về nghệ thuật (1980 - 1982); Culture et politique république socialiste du Việt Nam. Paris (1985); Một cuộc cách mạng trong thi ca (chủ biên cùng Hà Minh Đức, 1993); Suy nghĩ về bản sắc dân tộc (1994); Các vùng văn hoá Việt Nam (chủ biên cùng Đinh Gia Khán, 1995); Culture Vietnamienne (traditionnelle et contemporaine, 1997).

TẬP LỬA THIÊNG ( 1940 )

ÁO TRẮNG

Tặng Nhất Linh

Áo trắng đơn sơ, mộng trắng trong,
Hôm xưa em đến, mắt như lòng
Nở bừng ánh sáng. Em đi đến,
Gót ngọc dồn hương, bước toả hồng.

Em đẹp bàn tay ngón ngón thon;
Em duyên đôi má nắng hoe tròn.
Em lùa gió biếc vào trong tóc
Thổi lại phòng anh cả núi non.

Em nói, anh nghe tiếng lẫn lời;
Hồn em anh thở ở trong hơi.
Nắng thơ dệt sáng trên tà áo,
Lá nhỏ mừng vui phất cửa ngoài.

Đôi lứa thần tiên suốt một ngày.
Em ban hạnh phúc chứa đầy tay.
Dịu dàng áo trắng trong như suối
Toả phất đôi hồn cánh mộng bay.


Bài thơ này đã được nhạc sĩ Hoàng Thanh Tâm phổ nhạc thành bài hát cùng tên.

 

BI CA

Hỡi mây trắng phất phơ màu gió cũ 
Nước buồn ôi! còn lại bến sơ xưa 
Cho ta gởi vọng xuôi về quá khứ 
Đôi chút sầu tư nước đẩy, mây đưa 

Buồn đã lại khi bắt đầu yêu mến 
Lòng mê say ngay từ thuở mê tình 
Vì ta đợi cho nên người chẳng đến 
Người xa ta, xa từ thuở sơ sinh 

Trời buổi ấy ở trong thời tình tự 
Xuân muôn năm tơ mởn cỏ bên đường 
Người thì đẹp mà lòng ta mới nở 
Gió mơn ru và mây giục yêu đương 

Hoa nắng rải ở trên màu tóc đượm 
Áo lùa bay thấy thoáng lá chen hơi 
Lòng non dại đã hoá thành chiếc bướm 
Cánh bâng khuâng bay tới đậu bên ngoài 

Ta cầu khẩn như một lòng tín mộ 
Nhạc tím ngây phấp phới tiếng trăm chuông 
Hồn lưu lạc chưa hề thờ một chúa 
Yêu một người ta dâng cả tình thương 

Nhưng chân đẹp vội rẽ đường trăm lối 
Gió bay qua thôi đưa tiếng cười chào 
Rồi một bữa đứng chờ người chẳng tới 
Ta thấy buồn cùng mọc với trăng sao 

Bóng đêm toả không lấp niềm thương nhớ 
Tình đi mau, sầu ở lại lâu dài 
Ta đã để hồn tan trong tiếng thở 
Kêu gọi người đưa tin nỗi tàn phai 

Hỡi mây trắng, hỡi nước buồn, gió cũ 
Sao chiều nay ảo não vị sơ xưa 
Lòng ta nữa, cũng trở về một chỗ 
Trong nổi đau thương vương tự bao giờ

 

BÌNH YÊN

Thời khắc đang đi nhịp thái bình 
Dịu dàng gió nhạt thổi mây xanh 
Hàng cây mở ngọn kêu chim đến 
Hạnh phúc xem như chuyện đã đành 

Lẩn cụm hoa trời rơi dáng bướm 
Nỡ chen hoa lá tiếng vành khuyên 
Ngoài đường buổi sáng thơm hương mới 
Thú sống thơm mùi cỏ mới lên 

Kia treo trái mộng trĩu cây đời 
Ngang với tầm tay ngắn của người 
Nhưng múa vu vơ tay đã mỏi 
Ê chề đời thoảng vị cơm ôi...

 

BUỒN

Đã chảy về đâu những suối xưa ?
Đâu cơn yêu mến đến không chờ ?
Tháng ngày vùn vụt phai màu áo
Của những nàng tiên mộng trẻ thơ.

Rụng những chùm tên mấy độ bông;
Phai hàng nhật ký chép song song;
Chàng trai gối mộng trên trang sách
Tỉnh thức, mùa xuân rụng hết hồng.

Đời mất về đâu, hỡi tháng, năm ?
Xuân không mọc nữa với trăng rằm!
Chẳng bao lâu ngủ sầu trong đất,
Vĩnh viễn mùa đông lạnh chỗ nằm.

Nay hẵng còn đây ấm mặt trời,
Mà sao lòng lạnh tuyết băng rơi ?
- U sầu chắc hẳn đang nhanh bước,
Lưng khọm nghìn năm đến cửa tôi.

 

BUỒN ĐÊM MƯA

Đêm mưa làm nhớ không gian
Lòng run thêm lạnh nỗi hàn bao la... 

Tai nương nước giọt mái nhà
Nghe trời nằng nặng, nghe ta buồn buồn 

Nghe đi rời rạc trong hồn
Những chân xa vắng dặm mòn lẻ loi... 

Rơi rơi... dìu dịu rơi rơi...
Trăm muôn giọt nhẹ nối lời vu vơ... 

Tương tư hướng lạc phương mờ...
Trở nghiêng gối nặng hững hờ nằm nghe 

Gió về, lòng rộng không che
Hơi may hiu hắt bốn bề tâm tư...


Bài thơ này đã được nhạc sĩ Phạm Đình Chương phổ nhạc thành bài hát cùng tên.

 

CÁCH XA

Lời chẳng giao lời, tay lạ tay,
Tấc gang cách trở, nhớ muôn ngày.
Cô sầu dựng núi lên cao ngất;
Nhưng cặp chim hồn lạc hướng bay.

Tôi đứng bên này cửa Khổ đau,
Bên kia người dạo, biết chi sầu.
Dọc đời rải rác muôn ga đón.
Khó nỗi ngồi chung một chuyến tàu.

Cũng chẳng dò xem gió ngược xuôi;
Lời đi không cốt gặp tai người,
Quá buồn nên muốn yên nguôi chút,
Tôi nói lòng ra để tự cười.

 

CẦU KHẤN

Thứ Sáu, 2 tháng 10, 2020

KHI MỘT TÀI NĂNG LỚN, MỘT TUỔI TRẺ ANH HÙNG BỊ THA HÓA - HAY LÀ BI KỊCH NGUYỄN ĐÌNH THI

 Trần Mạnh Hảo



Mùa thu năm 1988, chúng tôi đang học tại học viện Goocky, khóa tại chức 4 tháng tại Matxcơva thì hay tin ông Nguyễn Đình Thi, tổng thư ký hội nhà văn Việt Nam từ năm 1958 đến thăm và nói chuyện.

Anh chị em rất hồi hộp chờ đợi thần tượng văn học này từ lâu, nay được mãn nhãn. Tin một nhà văn, một nhà thơ, một nhà nghiên cứu triết học, một nhà viết kịch xuất sắc, một nhạc sĩ thiên tài chỉ với hai bản nhạc là ông Nguyễn Đình Thi đến nói chuyện được sứ quán thông báo cho mấy chục anh chị em đang làm luận án thạc sĩ, tiến sĩ văn học tại Liên Xô cùng đến khoa viết văn trường Goocky tham dự.

Phải nói ông Nguyễn Đình Thi với vẻ đẹp trai hiếm có, với tài hùng biện sắc sảo, với giọng nói ấm áp, dịu dàng, mê hoặc chúng tôi ngay từ phút đầu.

Nhưng khônghiểu sao hôm nay ông lại giở giọng tuyên huấn khuyên bảo chúng tôi rằng, các bạn trẻ thân mến, các bạn sang đây học nhưng phải biết chắc lọc, chọn lọc, đừng nghe những giáo sư giảng thiên về đổi mới triệt để kiểu Gocbachốp mà làm phương hại đến chủ nghĩa xã hội và chủ nghĩa cộng sản mà đảng ta đang dựng xây.

Nghe chối tai, Trần Mạnh Hảo tôi bèn xin phát biểu ý kiến rằng : thưa nhà văn hóa lớn, các cụ cho chúng tôi sang học tập Liên Xô, sao lại còn sang tận nơi dặn chúng tôi không được nghe lời họ, vậy thì học làm gì ạ…

Ông Nguyễn Đình Thi nổi cáu, đe dọa tôi rằng, anh Hảo và các anh đây đều là đảng viên của đảng, không được nói vô tổ chức như vậy !

Trần Mạnh Hảo bèn nổi máu điên, chỉ vào ông Nguyễn Đình Thi nói toẹt ra sự thật :

- Xin anh Thi bình tĩnh, tôi xin nói thẳng, anh Thi và chúng tôi ngồi đây, xét cho cùng đều là bồi bút của đảng. Thân phận chúng ta lầm than lắm, nhục nhã lắm. Anh viết bao tác phẩm nịnh đảng, có bao giờ anh dám mang gương mặt thật của anh ra viết đâu. Anh là kịch sĩ vĩ đại của đảng, đã đóng bao nhiêu vai kịch kẻ khác trừ bản thân mình. Anh không có gương mặt thật trong văn chương, anh là một tên hề cho kẻ cầm quyền mà thôi !

Lập tức một chiến sĩ trung thành vô hạn với đảng ngồi sát bên cạnh tôi đứng lên bẻ tay và bẻ cổ tôi là ông Chu Lai, không cho tôi nói…

Cả khối quần chúng trung kiên là các nhà văn thơ, là các tiến sĩ văn học tương lai đến nghe ké cùng ồ lên chửi tôi nói bậy.

Ông Nguyễn Đình Thi như bị dội nước sôi, ngồi xuống một lúc im lặng và không nói gì được nữa.

Chuyện này có các nhà văn chứng kiến đang còn sống : Chu Lai, Thạch Qùy, Vũ Quần Phương, Lê Chí, Trung Trung Đỉnh, Tô Hoàng, Kim Cúc, Khuất Quang Thụy, Trần Đăng Khoa, Khánh Chi…chứng kiến.

Thứ Năm, 1 tháng 10, 2020

THÔNG ĐIỆP TỪ MỘT ĐÊM TRĂNG & TÂM SỰ CỦA CHÁU NỘI HỌC GIẢ NGUYỄN VĂN VĨNH

 Nguyễn Quang Thiều

Mấy ngày trước, Tiến sỹ Nguyễn Xuân Diện gửi cho tôi bài viết của ông Nguyễn Lân Bình, cháu nội của học giả Nguyễn Văn Vĩnh về bài THÔNG ĐIỆP TỪ MỘT ĐÊM TRĂNG của tôi đã in trên báo từ 16 năm trước. Tiến sỹ Nguyễn Xuân Diện đề nghị tôi đưa lại bài viết của tôi trên FB nhân dịp trung thu, mùa trăng đặc biệt nhất trong một năm.

Bài viết của ông Nguyễn Lân Bình là sự đồng cảm sâu sắc với những suy nghĩ của tôi về cuộc đời này. Tôi xin bày tỏ sự biếta ơn tới ông Nguyễn Lân Bình và xin phép ông được đưa lại bài viết của ông trên FB của tôi.

Nhân dịp này, tôi cũng đưa lại bài THÔNG ĐIỆP TỪ MỘT ĐÊM TRĂNG ở phần dưới bài của ông Nguyễn Lân Bình.

NỘI DUNG BÀI VIẾT CỦA ÔNG NGUYỄN LÂN BÌNH:

Thưa các quý vị và các bạn!

Tôi giữ bài viết “Thông điệp từ một đêm trăng” của nhà văn Nguyễn Quang Thiều đã từ rất nhiều năm. Bài viết cũng đã được các báo từng giới thiệu với độc giả, báo Tia Sáng năm 2006, Tuần Việt Nam VNN năm 2011… Còn tôi, hôm nay đã là 2020, mới đủ tự tin để xin được một lần nữa đóng vai trung chuyển tới bạn đọc.

Tôi đọc lại bài viết vì chợt nghĩ, vài ngày nữa là Tết Trung Thu, một khái niệm thanh bình và đẹp đẽ với bất kỳ ai, kể cả với những người vô tâm nhất ở đời. Nhưng với tôi, Tết Trung Thu còn là một kỷ niệm run rẩy suốt đời khi nghĩ đến.

Năm 1972, đúng Rằm Trung Thu, đơn vị tôi vượt dòng Sông Lam, Nghệ An để sang Hà Tĩnh. Ơn Trời, hôm ấy bầu trời sáng lắm, ánh trăng lung linh, hài hòa tỏa rộng khắp mặt sông, trời lại chỉ có gió nhẹ, nên không khí ôi thôi là dễ chịu, và tôi đã ngơ ngẩn nói với mấy đồng đội, rằng: “Không biết dòng sông Đa nuýp ở châu Âu đẹp đến đâu, chứ dòng sông Lam đêm rằm Trung Thu, chắc cũng chẳng thua kém bao nhiêu…”. Tôi xin phép lần này, không nói về lý do mà tôi và các đồng đội của mình đã run rẩy vì lý do gì….

Nhưng hôm nay, đọc lại bài “Thông điệp từ một đêm trăng” của Nguyễn Quang Thiều, tôi không phải chỉ vì vương vấn với cái kỷ niệm chiến tranh của riêng mình, mà tôi còn nhận ra, Nguyễn Quang Thiều không phải chỉ là nhà văn, mà hình như ông ta còn là nhà chính trị, nhà triết học, nhà tiên tri…. khi trong bài viết của mình, ông đã nhắc lại câu thơ ‘kinh hồn’ của Việt Phương, từ lúc nền chính trị ở nước ta còn rất ấu trĩ, và Việt Phương, một người rất quan trọng trong hệ thống chính trị lúc đó, đã mỉa mai khi so sánh ‘Ông Trăng Trung Quốc’ và ‘Ông Trăng nước Mỹ’…

Hẳn là Nguyễn Quang Thiều rất yêu cái đẹp tự nhiên, thuần khiết của thiên nhiên, mà ở đây là ‘Ông Trăng’, ông xác định, cái đẹp là của mọi người, nên ‘Khi một quyền lực nào đó định chiếm hữu cái đẹp, thì cái đẹp biến mất’… Quá đúng, tôi cũng nghĩ như ông!

Rồi Nguyễn Quang Thiều còn rứt ruột tả lại cái tiếng con cuốc trong đêm, và ông ta bảo,‘Kêu như lời của một kẻ tri âm…’, ôi… sao đúng thế! Tôi cũng từng nghĩ vậy.

Chưa hết, Nguyễn Quang Thiều còn nói như lời truyền tụng, rằng ‘Sẽ có một thay đổi lớn lao hay một sự bất trắc khủng khiếp trong đời sống của chúng ta chăng?… Con người sẽ phải chịu những hậu họa khủng khiếp do chính con người gây ra…’.

Thật không cãi được ông nhà văn ạ, khi cái năm 2020 bắt đầu bằng một đêm Giao thừa rùng rợn trong mưa gió, sấm chớp não nùng, và một ngày Mồng Một Tết tan hoang, lạnh lẽo vì… Giời phạt và bắt đầu một năm bệnh tận bấn loạn.

Nhà văn Nguyễn Quang Thiều còn ‘tự thú’ giản dị và rất thật, rằng ‘Tai họa sẽ giáng xuống đầu chúng ta bởi chính tội lỗi của chúng ta…’. Ông mãi đúng!

Hay nhất, theo tôi khi ông ta viết một câu thật ai oán: “Nhưng tôi biết có rất ít người suy nghĩ về câu chuyện ấy…”.

Vâng, còn rất nhiều những tình tiết khác mà tôi không tiện để chia sẻ với các quý vị và các bạn độc giả, vì biết đâu, các quý vị và các bạn còn hiểu ra nhiều điều hơn tôi về bài viết của nhà văn Nguyễn Quang Thiều, bởi tôi không phải là kẻ chuyên môn.

Vài dòng xin gửi gắm với các quý vị và các bạn nhân Tết Trung Thu của một năm đầy tai họa với nhân loại này.

Xin mời các quý vị và các bạn suy ngẫm thêm, về bài viết thật chua chát và rất thật về thế thái nhân tình, mà hình như hôm nay, người viết đang cố gắng để cái tư chất nhân văn kia không bị mai một vì, cũng đang đứng ở vị trí trách nhiệm không nhẹ với xã hội.

Dù gì, chúng ta, tất cả người lớn, cũng phải chúc cho trẻ em ở mọi miền sẽ đón một cái Tết Trung Thu ấm áp, trong lành bên người thân!

Trân trọng

Nguyễn Lân Bình

Cháu nội của Tân Nam tử Nguyễn Văn Vĩnh

TOÀN VĂN BÀI :’’ THÔNG ĐIỆP TỪ MỘT ĐÊM TRĂNG’’

Đêm qua tôi chợt tỉnh giấc. Ngay lúc đó tôi nhận ra căn phòng tôi ở tràn ngập ánh trăng. Tôi ngồi dậy đến bên của sổ. Đêm nay có lẽ sắp rằm. Trăng tròn quá và trong quá. Đây là lần đâu tiên tôi nhìn trăng trên bầu trời từ một xứ sở xa lạ. Vầng trăng có gì khác khi tôi nhìn từ nơi này? Không có gì khác cả. Chỉ có nỗi nhớ cố hương từ nơi này trong một đêm trăng im ắng. Và lúc đó, tôi chợt nhớ đến câu thơ của nhà thơ Việt Phương: Trăng Trung Quốc tròn hơn trăng nước Mỹ.