Thứ Ba, 28 tháng 2, 2017

Khó khăn của phong trào dân chủ Việt Nam hiện nay

Lê Anh Hùng
27-2-2017
Sau một thời gian phát triển tương đối mạnh, thời gian gần đây, phong trào đấu tranh dân chủ ở Việt Nam đang có chiều hướng chững lại. Các sự kiện ít được tổ chức, ít người tham gia; các hội nhóm chậm phát triển thành viên, sự kết nối giữa các thành viên lỏng lẻo; mối liên kết giữa các hội nhóm rời rạc…
Từ nhận thức khiêm tốn của mình, chúng tôi xin mạo muội chỉ ra một số nguyên nhân của thực trạng vừa nêu.
Thiếu thủ lĩnh
Nguyên nhân đầu tiên là việc cho đến nay phong trào dân chủ ở Việt Nam vẫn thiếu vắng một thủ lĩnh đủ tâm và tầm, có khả năng quy tụ cả lực lượng đấu tranh dân chủ lẫn quần chúng nhân dân. Đây là điều mà có lẽ ai cũng dễ nhận thấy. Những thành phần bất đồng chính kiến tiền bối có địa vị và uy tín trong bộ máy như Hoàng Minh Chính, Trần Độ… thì đã thành người thiên cổ từ lâu. Trong số những người còn sống, cả già lẫn trẻ, hầu như không ai sánh được với những tên tuổi vừa nêu, chưa nói đến những lãnh tụ tầm cỡ như Nelson Mandela của Nam Phi hay Aung San Suu Kyi của Myanmar.
Phần lớn thành phần tinh hoa chính trị của dân tộc vẫn nằm trong guồng máy chế độ. Đây là một thực tế, dù không dễ chấp nhận. Bất kỳ người Việt Nam nào trong nước cũng đều sinh ra, lớn lên, học tập và trưởng thành trong hệ thống hiện hành. Và hầu như bất kỳ ai được trời phú cho chút tư chất chính trị cũng đều tham gia vào bộ máy, nơi tốt nhất giúp họ phát huy được năng lực chính trị của mình. Tuy nhiên, vì những lý do khác nhau, như tôi đã nêu trong bài “Vì sao Trần Xuân Bách mới chưa xuất hiện ở Việt Nam?”, mà đến nay những Hoàng Minh Chính, Trần Độ, hay Trần Xuân Bách, v.v. vẫn chưa xuất hiện trở lại. (Thành phần có tư chất chính trị nhưng vẫn giữ được phẩm giá thì khó leo cao trong bộ máy; những kẻ leo cao được thì hầu hết đều bị quyền lực tha hóa, hoặc tệ hơn nữa là bị Trung Quốc khống chế, thao túng.)

Báo cáo tóm tắt vi phạm nhân quyền 2015-2016

Cùng với sự nở rộ mạng lưới internet toàn cầu, các hình thức tiếp cận và không gian bày tỏ các vấn đề của xã hội Việt Nam cũng mở rộng theo. Chính quyền Cộng sản độc tài càng trở nên khó khăn bưng bít các thông tin liên quan đến các bất cập, tham nhũng, nhóm lợi ích… Để duy trì vị trí độc tôn cầm quyền, một mặt Đảng Cộng sản Việt Nam mạnh tay trừng phạt bất kỳ nhà báo, trang báo nào đưa tin bất lợi cho họ, một mặt tấn công vào thành phần tham gia vào mạng truyền thông xã hội Facebook đã đưa dư luận không theo ý đảng, bằng tất cả công cụ, cơ chế có thể có.

Trước hết về con người, họ tấn công nhắm vào những thành phần tham gia mạng xã hội, gồm người bất đồng chính kiến, người bảo vệ nhân quyền, hay thường dân là nạn nhân của các bất cập từ chính sách quản lý nhà nước. Hệ thống công an mạng và công an địa phương nhận dạng “đối tượng phản động”, sau đó là thực hiện biện pháp Quấy Nhiễu. Các hình thức quấy nhiễu bao gồm: đưa về đồn công an, áp lực thân nhân, khám xét nhà nửa đêm, canh gác không cho ra khỏi nhà, gây khó trong thủ tục hành chánh, hạn chế quyền tự do đi lại, vu khống bôi nhọ, làm nhục qua lời nói hay hành vi…. Một khi công an an ninh chủ trương quấy nhiễu thì họ sẽ có muôn vàn hình thức để xâm hại hoạt động sinh hoạt của người mà họ nhắm tới.

Thứ Năm, 23 tháng 2, 2017

Cách mạng Dân chủ ở Việt nam – Một tất yếu của Lịch sử

Nguyễn Tiến Dân ( Hội giáo chức Chu Văn An )

22-2-2017
1- Thời tiết thay đổi, khi nắng – khi mưa. Vận nước lên xuống, lúc suy – lúc thịnh. Tiền đồ của Dân tộc, khi còn – khi mất. Thịnh – suy hay được – mất, đều có quy luật. Quy luật này, được Khương Tử nha đúc kết trong sách “Lục thao”: 君不肖,则国危而民乱;君贤圣,则国安而民治:祸福在君不在天.  Quân bất tiếu, tắc Quốc nguy nhi Dân loạn; Quân hiền thánh, tắc Quốc an nhi Dân trị; Họa – phúc tại Quân, bất tại thiên thời.
Tạm dịch: Kẻ đứng đầu Đất nước mà hủ bại: chắc chắn, Quốc nguy – Dân loạn. Người đứng đầu Đất nước mà thánh minh: chắc chắn, Quốc an – Dân trị. Họa – phúc của 1 Quốc gia, nằm trong tay người đứng đầu Đất nước. Thiên thời, vô can – Địa lợi, miễn bàn – Dân trí, khoan vội xét. 
2- Nguyễn Phú Trọng, Tổng Bí thư của cái Đảng CS, đã có lần phởn lên, mà hỏi ngược 1 số cử tri rằng: “Nhìn tổng quát, đất nước có bao giờ được thế này không?”. Cử tọa, nhìn nhau và họ sẽ chẳng bàng hoàng, nếu ngay sau đó, được nghe ông giảỉ thích thêm: “Bởi, Đất nước đang phải đối mặt với 1 cuộc khủng hoảng toàn diên và tuyệt đối, về mọi mặt. Từ Chính trị – Kinh tế – Ngoại giao – Văn hóa – Giáo dục – Đạo đức – Môi trường… cho tới, lòng tin của dân chúng và chúng ta, chưa tìm được lối thoát. Chúng ta, chỉ còn biết cầu Trời – khấn Phật và mong, cuộc Cách mạng Dân chủ sẽ sớm xảy ra. Chỉ có phép màu này, mới có thể dọn dẹp sạch sẽ cái mớ rác rưởi, mà Đảng CS của chúng tôi, đã chót bĩnh ra”.

Thứ Tư, 22 tháng 2, 2017

Vì sự tiến bộ xã hội

Lãng Anh
Ngày 14/02/2017, ngày lễ ngọt ngào với nhiều người nhưng không phải với những người Việt ở miền Trung. Một cuộc tuần hành đòi công lý với lá đơn kiện nhà máy Formosa đến toà án Nhân dân huyện Kỳ Anh. Họ bị giải tán giữa đường trong một nỗ lực ngày càng hung bạo của chính quyền, lá đơn không bao giờ đến đích và công lý còn rất xa vời. Tuy nhiên câu chuyện Formosa chưa kết thúc. Nó sẽ vẫn còn đó cùng với những tổn hại lâu dài ở vùng biển miền Trung và những tác động khó lường tới sức khỏe con người. Bi kịch của người dân ở đây không phải câu chuyện của riêng ai. Hầu như toàn bộ người dân trên khắp đất nước Việt Nam đều gánh chịu bất công và bất cập xã hội ở những mức độ khác nhau do các tệ nạn mà chính thể độc tài hiện nay đang là căn nguyên chính. Không phải chỉ có số phận người dân, vận mệnh của đất nước cũng đang chịu sự đe dọa sinh tồn khi tiềm lực quốc gia ngày một bị đánh cắp, nguồn lực ngày một bị thui chột, đất nước ngày một yếu hèn giữa lúc chủ quyền ngày một bị đe dọa.
Tôi suy nghĩ khá nhiều về câu chuyện Formosa. Nó cũng chỉ là một trong số hàng loạt vấn đề đang tàn phá đất nước này: Hàng nhập lậu Trung Quốc nhan nhản khắp mọi vùng miền đang bóp chết nền sản xuất còi cọc của Việt Nam; nạn thực phẩm độc và một cuộc diệt chủng mềm đang giết hại và làm suy thoái giống nòi người Việt; nạn tham nhũng và tha hoá đang tội phạm hoá đến tận gốc rễ bộ máy chính quyền; sự suy thoái đạo đức và khủng hoảng niềm tin xã hội; sự hủy diệt về môi trường, sự cạn kiệt về nguồn nước, cạn kiệt các nguồn tài nguyên và xa hơn nữa là thảm họa nước biển dâng rồi sẽ khiến Việt Nam mất trên dưới 30% lãnh thổ. Không có ai làm gì để bảo vệ đất nước trước những thảm họa không thể tránh được ấy. Đây là một con đường dẫn tới diệt vong, nếu những người đang sống trên đất nước này cứ tiếp tục thờ ơ với thời cuộc.

Đội ngũ cán bộ, giáo viên trường năm 2011




Sự thay đổi thể chế đột ngột từ độc tài sang dân chủ

Mai Thanh Truyết 
- Trong bài viết trước, vấn đề đặt ra là cần phải “Thay đổi hay thay thế CSVN”. Kết luận của người viết là cần phải THAY THẾ, và không có một giải pháp hay con đường trung gian nào khác cả. Và Đảng CSVN chính là một Đảng độc tài đặt cơ chế chuyên chính vô sản làm phương châm hành động và cai trị. 
Vì vậy, vấn đề còn lại là phải thay thế một thể chế độc tài đảng trị như thế nào?
MAU hay CHẬM?
Lý luận của khuynh hướng thay đổi:
Thay đổi thể chế đột ngột sẽ gây xáo trộn xã hội hay có thể xảy ra xung đột địa phương làm tình hình đất nước trở nên bi thảm, đời sống người dân xáo trộn hơn. Dân Việt Nam đã trải qua thời gian dài chiến tranh, ai cũng muốn có cuộc sống an bình lo cho gia đình. Đấu tranh lật đổ một nhà cầm quyền cho dù có ôn hòa cách mấy cũng gây xáo trộn xã hội và tình trạng bất ổn còn có thể kéo dài. 
Chắc gì một chính quyền mới lên không có tham nhũng hay không độc tài?
Đây chính là câu hỏi đầu môi của những người chủ trương thay đổi. 
Những ông cộng sản cũ chắc chắn sẽ tìm đường trở lại với chiêu bài mới và độc tài mới như Putin hiện giờ thì sao? Họ có nhiều khả năng làm được vì có tiền, có quan hệ chính trị rộng rãi và đảng viên ĐCS vẫn còn đông đảo trong các chức vụ cao cấp ở mọi cơ quan chính quyền, công an và quân đội. 
Ngoài ra, thời gian chuyển tiếp từ lúc chế độ CS sụp đổ tới xây dựng các cơ chế cầm quyền dân chủ hẳn phải có nhiều nhiễu nhương khó có thể dự đoán do tranh chấp quyền lực giữa các thế lực. Điều này sẽ gây bất ổn chính trị, như trường hợp Ai Cập và Lybia hiện nay. 
Lý luận của khuynh hướng thay thế:
Sự thay đổi thể chế từ độc tài sang dân chủ không bao giờ là một tiến trình êm thắm. 

Đường dẫn xem clip 50 năm Trường THPT Tô Hiệu Sơn La

Xem clip 50 năm THPT Tô Hiệu SL:


Bình độ 400 ( * )

Nguyễn Mạnh Hùng


Đêm tháng Năm vào Bình độ Bốn Trăm 
Đoàn xe trôi êm êm, tầm đại bác 
Thuốc súng tanh, lá rừng kêu xào xạc 
Chúng no máu rồi không cắn nữa đâu?
Lắc lư xe quan tài vượt về sau 
Máu dỏ xuống đường cuốn vào cát bụi 
Lại xe quan tài vượt lên lầm lũi 
Tốp thương binh bê bết máu mặt, mày

Lập trường chính trị của các lãnh đạo chóp bu hiện nay

Lê Anh Hùng
( Lược trích )
Bây giờ chúng ta sẽ đánh giá lập trường chính trị của những nhà lãnh đạo đang đặt dấu ấn lớn nhất lên tiến trình đất nước.
1) Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng:
Ngoài “điểm sáng” duy nhất là bài phát biểu ngày 19/10/2011 (dưới sự thúc bách của phe nhóm Trương Tấn Sang), ông Nguyễn Phú Trọng là một nhân vật luôn nhất quán với lập trường bảo thủ, thân Tàu, đồng thời là vật cản lớn nhất cho khát vọng “thoát Trung” và cải cách thể chế của đất nước. Qua chuyến thăm Bắc Kinh từ ngày 12 – 15/1/2017, quyết tâm biến Việt Nam thành “một bộ phận không thể tranh cãi của Trung Quốc” của ông ta xem ra lại càng mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Thậm chí, sau chuyến công du này, trong dư luận còn có tin là Bắc Kinh đã chỉ đạo ông Nguyễn Phú Trọng đưa Hoàng Trung Hải lên ngôi vị Tổng Bí thư.
2) Chủ tịch nước Trần Đại Quang:

Lần đầu tiên Công An 'nghĩ về cuộc đổi mới'

Gia lúc Ban Kinh tế Trung ương và Hi đng Lý lun Trung ương bàn v vic “hoàn thin th chế kinh tế th trường đnh hướng xã hi ch nghĩa và phát trin kinh tế tư nhân” đnh hướng đến năm 2025, thì ngày 19/2, báo Công An Nhân dân (CAND) có bài viết ca Tiến sĩ Lê Kiên Thành, con trai ca c Tng Bí thư Lê Dun vi ta đ “nghĩ v cuc đi mi ln th hai” được coi là mt bước thay đi v “quan đim ci cách và dân ch”, ln đu tiên xut hin trên cơ quan ngôn lun ca ngành công an.

Theo nhà báo đc lp và blogger ni tiếng Nguyn An Dân, báo Công An Nhân dân trước nay luôn có nhiu bài viết phê bình, ch trích các quan đim ci cách và dân ch t trong Đng ra đến nhân dân, “thế mà hôm nay cũng đã đăng 1 bài viết thúc đy ‘đi mi 2’.” Nhà báo Nguyn An Dân nói vi VOA rng bài báo ca ông Lê Kiên Thành cho thy “lc lượng công an đang kêu gi đi mi.
“Bài báo này đưa ra trong tình hình hin nay thì, th nht, nó ch rõ lc lượng nào là lc lượng kêu gi đi mi, trong đó là có lc lượng công an. Vì t báo Công an Nhân dân là cơ quan ngôn lun ca ngành công an. Th hai, đi vi xã hi, thì nó cho thy xu hướng đ kháng li nh hưởng ca Trung Quc đi vi Vit Nam, đó là xu hướng cn phi được thúc đy trong Đng.”