-Nguyễn Đăng
Quang-
Cách đây gần 5 tháng,
ngày 13/6/2017, Cơ quan Cảnh sát Điều tra Công an Hà Nội ra quyết định khởi tố
2 vụ án hình sự xảy ra trên địa bàn xã Đồng Tâm, huyện Mỹ Đức (Tp.Hà Nội) ngày
15/4/2017. Quyết định này đã và đang gây ra tranh cãi sôi nổi về mặt pháp lý,
thực tiễn cũng như cả về mặt đạo lý và chính trị trong suốt hơn 4 tháng qua! Hệ
quả của quyết định khởi tố này có lợi hay hại cho việc thực thi và răn đe pháp
luật; lợi hay hại cho việc giữ gìn và duy trì sự ổn định xã hội; và đặc biệt là
lợi hay hại cho việc xây dựng và củng cố lòng tin giữa chính quyền và người dân
địa phương? Theo tôi, có lẽ không nên vội khẳng định hoặc đưa ra xét đoán hay
nêu lên kết luận cuối cùng, vì đây là điều không dễ, vì mỗi bên đều có lý lẽ của
riêng mình, chưa nói đến việc đây là quyết định khởi tố của phía chính quyền,
người đang nắm trong tay mọi sức mạnh! Vậy, hãy tạm gác lại việc đánh giá nó (quyết
định khởi tố này) có “đắc nhân tâm” hay không, để tập trung trả lời cho câu hỏi,
rút cuộc quyết định này sẽ dẫn dắt các bên đi về đâu? Đi về đâu, chưa ai rõ,
nhưng trước mắt nó không chỉ làm cho cuộc sống của hơn 9 ngàn người dân xã Đồng
Tâm bất an mà làm cả cho hệ thống chính trị ở địa phương này bất ổn!
Viết đến đây, tôi nhớ lại
hồi đầu năm 2016, trước “điểm nóng” ở Thị xã Sầm Sơn do 10 ngày liên tục (từ cuối
tháng 2, đầu tháng 3/2016) mỗi ngày có đến cả ngàn ngư dân Sầm Sơn cơm bọc, áo
đùm thay nhau “biểu tình ôn hòa” trước trụ sở UBND tỉnh Thanh Hóa để đòi “công
lý và quyền sống”! Họ yêu cầu chính quyền trả lại cho ngư dân bến đỗ ghe thuyền
thủy sản của họ ở bãi biển Sầm Sơn, không được “cưỡng chiếm” để bán cho Tập
đoàn FLC, chính quyền không được đuổi ghe tàu của họ lên neo đậu ở bến mới cách
đấy 10km, như vậy chẳng khác nào triệt tiêu kế sinh nhai hàng bao đời nay của họ!
Trước việc chính quyền tỉnh Thanh Hóa định “cướp” trắng bến đỗ ghe thuyền của
ngư dân Sầm Sơn để bán cho Tập đoàn FLC làm công trình “du lịch hay quốc phòng”
gì đó, sau 10 ngày đêm nghe ngóng đến mất ngủ, ông Bí thư Tỉnh ủy Trịnh Văn Chiến
buộc phải xuất hiện như một nhà lãnh đạo “của
dân, do dân và vì dân” để đối thoại trực tiếp với ngư dân Sầm Sơn. Ông hào
hùng tuyên bố: “Tôi đã rà soát lại các
văn bản, nhưng không có văn bản nào chỉ rõ bà con phải di chuyển bến thuyền cả!”.
Rồi ông vung tay hiệu triệu người ngư dân như một lãnh tụ vô sản thực thụ chỉ
ra con đường mưu sinh, kiếm sống cho họ: “Vậy
xin bà con ngư dân cứ ra khơi khai thác và đánh bắt như lâu nay bà con ta vẫn làm”!