Ngụy
Hữu Tâm
( Ngày này theo truyền thống Tây phương là “ngày nói
dối-Aprilscherz-April Fool-poisson d’avril”. Thế nhưng xin lỗi bạn đọc, đây là
một bức thư thật, chứ không phải là giả như hàng Tàu đang tràn lan trên các chợ
nước ta!
Chỉ mong cho điều đó
sớm chấm dứt!)
Hà Nội,
ngày 1/4/2018
Anh Cống
thân mến!
Lâu lắm
không có dịp chuyện trò cùng Anh, nên nhân dịp này xin lên mạng tiêu khiển tý
chút. Người phương Tây được nghỉ nhiều ngày vì là dịp Lễ Phục Sinh theo Thiên
Chúa giáo. Chúng ta vốn theo Đạo + Sản, nhưng cái gì hay thì nên học, nhất là
nghỉ ngơi thì ai mà chẳng muốn?
Dĩ nhiên nói chuyện chính trị vì nó liên quan trực tiếp
tới cuộc sống chúng ta nhưng ở ta mọi người đều lảng tránh, duy nhất chỉ vì
“Đảng muốn thế”.
Nói đến từ Đảng thì em ớn lạnh, dù những ngày này ở Hà
Nội, trời đã ấm lắm rồi vì Tết ta đã qua hàng tháng nay. Cứ nghĩ đến cái câu
“Còn Đảng còn mình!” là đã cứ như nổi da gà, như thấy những đôi mắt cú vọ của
lũ mật thám đang rình mò mình!
Mà lẽ ra thì Đảng có tội tình gì cơ chứ, chuyện đảng phái
là chuyện bình thường ở đời kia mà? Chỉ có cạnh tranh mới có phát triển, thế
nhưng nước ta có muốn phát triển hay không?
Sao nước mình nó ngộ đến thế nhỉ?
May quá chuyện hàng Tàu ê chề sớm chấm dứt với những luật
mới sắp có hiệu lực, hy vọng hàng nội địa sẽ lấy lại vị trí độc tôn và hàng
ASEAN sẽ chiếm ưu thế theo quy luật thường tình là các nước Đông Nam Á này vốn
gắn bó với nhau vì đều là những nước nhỏ và chỉ có đoàn kết mới thắng được
thằng Tàu to xác mà lưu manh.