Thứ Tư, 29 tháng 8, 2018

NHẮC LẠI QUANG CẢNH ĐÁM TANG TƯỚNG TRẦN ĐỘ. KHÔNG CẦN BÌNH LUẬN


CÓ MỘT ĐÁM TANG… RẤT BUỒN
Trần Thắng
Tôi có may mắn dự đám tang lịch sử này. Lần đầu tiên tôi nhìn thấy quyền uy cộng sản hiện ra chát chúa, ở một nơi vốn ra phải nhường bước cho sự trầm mặc của cuộc sống tâm linh. Tôi đi cùng với anh Phan Đình Diệu. Chúng tôi rất ngạc nhiên khi vòng hoa tang của hai chúng tôi đang định vượt qua cổng vòm ngoài đường Trần Thánh Tông để vào sân nhà tang lễ bỗng bị ngăn lại bất thình lình, và bị giật dải băng đen có mấy chữ Vô cùng thương tiếc tướng quân Trần Độ để thay bằng mấy chữ Kính viếng ông trần Độ. Đang đứng ngơ ngẩn vì chưa hiểu được vì sao lại có một sự trắng trợn vượt quá tưởng tượng của mình như thế thì một vòng hoa sang trọng hơn lù lù tiến vào và cũng bị giật giải băng để cắt cụt đi đúng mấy chữ như của chúng tôi. Đó là vòng hoa của Đại tướng Võ Nguyên Giáp. Biết ngay tình thế nghiêm trọng rồi, hai chúng tôi đành chịu bất lực theo dòng người mà đi.
Khi lễ viếng đến chỗ đọc điếu văn, nghe ông Vũ Mão xướng lên những câu phê phán chói tai, cả phòng tang gần 2000 con người bỗng im phăng phắc, người nào cũng cảm thấy nghẹt thở, tưởng như có một cái gì sắp nổ bùng. Thế rồi con trai vị tướng, cũng là một sĩ quan, bước lên đáp lễ, rút tờ giấy ra đọc những lời viết sẵn, giọng đọc đều đều vô cảm, làm ai nấy càng thêm dồn nén. Gần cuối, đột nhiên thấy anh ngẩng đầu nói một câu dõng dạc: “Thay mặt gia đình, chúng tôi không chấp nhận lời điếu tang của Quốc hội vừa rồi”. Ôi chao! Trái bom đã nổ! Hàng tràng pháo tay vang lên ngay lập tức, lần đầu tiên thấy ở một đám tang. Tôi nhìn sang bên, rất nhiều khuôn mặt ràn rụa nước mắt, trong khi tay vẫn vỗ không ngừng. Từ một phía ở góc phải phòng, một tiếng nói rất to phát ra, nghe rất dõng dạc, của một người đã trèo lên chiếc ghế: “Như thế này thì còn nhân nghĩa nào nữa, nhân nghĩa ngàn đời của đất nước Việt Nam còn đâu”. Người nói nhắc lại hai lần cùng một câu. Cả phòng tang lễ như chùng xuống rồi vỡ òa, tiếng xôn xao khắp từ đầu đến cuối. Rồi một người khác, cũng trèo lên ghế, mặc áo quân nhân, huân chương đeo đỏ ngực từ trên xuống dưới: “Tôi là người theo trận mạc với Anh Trần Độ trong bao nhiêu năm, sáng nay chính mình tự tay khâm liệm cho Anh. Thế mà dám có những lời xỉ vả Anh như thế à? Vũ Mão đâu rồi? Khi chúng tôi ở trong quân ngũ thì hắn còn trẻ ranh, đi học ở Nam Ninh…”. Tôi thoạt liếc lên phía góc trái quan tài, chỗ dành cho Ban tổ chức, kịp nhìn thấy một cái bóng com lê rảo chân nhanh ra lối cửa ngách. Cả đám tang bấy giờ trở nên nhộn nhạo vì đã đến giờ đi quanh linh cữu. Dòng người nối đuôi nhau không dứt, sau đó lần lượt kéo ra khỏi phòng. Tôi vẫn theo dõi người mặc áo quân nhân vừa lên tiếng lúc nãy. Ông ta đi dần ra cửa mặt nở một nụ cười đôn hậu, giọng vẫn oang oang: “Nói thế nhưng đụng vào nó làm gì, cái đồ trẻ ranh ấy…”. Và ông tiếp tục cười khà khà. Tôi cũng đi sau ông. Chợt nhìn thấy trước mình dáng đi thủng thẳng của ông Hoàng Minh Chính. Ông đang lặng lẽ bước một trước tôi. Chúng tôi nhường cho linh cữu đi trước và vô tình theo nhau ra đến ngoài sân, tạt dần về phía những hàng ghế dưới bóng cây. Tự nhiên tôi nhìn rõ ra cái người đã trèo lên ghế lên tiếng đầu tiên đang đứng ở đấy. Ông ta và ông Hoàng Minh Chính thoạt nhìn nhau, có vẻ như ngờ ngợ. Rồi chỉ một phút thì họ cùng kêu lên: “Có phải Chính không?” “Đúng mình Chính đây”. “Tôi là Hà đây mà. Hoàng Hữu Hà, Thường vụ Thành ủy lúc đón anh đi đánh sân bay Gia Lâm trở về”. Thế là họ ôm lấy nhau…
Lúc ra đến tận cửa sát ngoài đường tôi mới gặp lại Phan Đình Diệu. Cả hai cùng lên một chiếc taxi vì về chung một hướng. Trên xe, Diệu mỉm cười, thủng thẳng nói với tôi: “Quyền uy lần đầu va phải một cú, cũng ra dáng đấy. Một cú ở ngay chính nơi làm nên cái oai phong cho nó”.
Nguyễn Huệ Chi
Hà Nội sắp vào thu, một mùa “vu lan báo hiếu” sắp đến. Tôi lại nhớ tới những ngày này của 15 năm trước.
Sau Tết Nhâm Ngọ (2002), Cha tôi – Trần Độ trở bệnh nặng. Cha tôi lại vào bệnh viện Hữu Nghị với chẩn đoán ung thư bàng quang. Nằm ít lâu, sức khoẻ ông xuống rõ do suy hô hấp, tháng 5/2002 ông phải đưa ống xông vào để thở và nằm ở phòng cấp cứu. Mặc dù nằm một chỗ, không nói được, đi tiểu qua ống dẫn nhưng ông vẫn tỉnh táo. Ông rất vui khi có người thân, bạn bè tới thăm. Không nói được nhưng ông ra hiệu hoặc bút đàm với mọi người. Giữa tháng 7/2002, ông ra hiệu cho tôi về lấy di chúc của ông ra đọc và thực hiện các việc ông dặn. Trong di chúc ông viết: xin được hoả thiêu và hài cốt đưa về nằm bên mẹ ở nghĩa trang làng Thư Điền, xã Tây Giang, huyện Tiền Hải.
Vào 14g 10p ngày 9/8/2002 (tức 1 tháng 7 năm Nhâm Ngọ) Cha tôi trút hơi thở cuối cùng tại phòng cấp cứu, bệnh viện Hữu Nghị, Hà Nội.
Ngày hôm sau, Văn phòng Quốc hội họp với gia đình bàn về lễ tang cho ông. Các vấn đề lễ tang, hoả táng, đưa hài cốt về quê… được thống nhất. Lời điếu của Ban tổ chức lễ tang, và lời cảm ơn của gia đình sẽ được soạn trước và đưa hai bên thống nhất. Gia đình đề nghị có 4, 5 quyển sổ tang để mọi người chia buồn, Văn phòng Quốc hội đồng ý. Đám tang được lùi lại 5 ngày vì… Quốc hội đang họp.
Ngày 11/8, anh Hùng phó Ban lễ tang mang tới nhà cho tôi xem lời điếu. Trong đó có một đoạn khoảng chục dòng tôi yêu cầu bỏ vì nó “không thích hợp” và trái đạo lý “nghĩa tử nghĩa tận” của ông bà ta. Tối đó anh Hùng đưa tôi bản sửa, chỉ còn lại hơn một dòng “không thích hợp” và tôi cương quyết đòi bỏ. Anh Hùng nói: Bộ Chính Trị, Ban Bí Thư cho ý kiến là không bỏ, nhưng tại lễ tang sẽ đọc rất nhỏ hoặc tạm tắt tăng âm… Tôi nói: Tuỳ các ông, nhưng nếu xảy ra chuyện gì gia đình không chịu trách nhiệm. Còn lời cám ơn của gia đình tôi đã soạn và đánh máy. Anh Hùng xem và không có ý kiến gì.
Sáng 14/8/2002, gia đình, họ hàng, thân bằng quyến thuộc của Cha tôi đã có mặt rất sớm ở nhà tang lễ số 5 Trần Thánh Tông.

Thứ Ba, 28 tháng 8, 2018

TƯỚNG LÊ MÃ LƯƠNG VÀ CỘNG SỰ GỬI THƯ LÊN LÃNH ĐẠO ĐẢNG

Thiếu Tướng Lê Mã Lương và một số người gửi thư cho lãnh đạo đảng và nhà nước


Nguyễn Văn Phước
27-8-2018

Thiếu Tướng Lê Mã Lương – Anh Hùng LLVT – Chủ Biên Tác phẩm “Gạc Ma – Vòng Tròn Bất Tử”, Chuẩn Đô Đốc Lê Kế Lâm – Nguyên Phó Tham Mưu Trưởng kiêm Trưởng Phòng Tác Chiến của Hải quân Nhân dân Việt Nam, anh Lê Hữu Thảo đại diện CCB Gạc Ma… đã vào TP. HCM đã trực tiếp cùng với nhóm tác giả soạn, đứng tên, ký tên văn bản chính thức và gửi đi sáng nay:

Kính gửi: – Ban Tuyên Giáo Trung Ương
– Bộ Thông Tin Truyền Thông
– Thanh Tra Bộ Thông Tin và Truyền thông
– Hội Cựu Chiến Binh Việt Nam
– Ban Tuyên Giáo Thành ủy TP. HCM
– Sở Thông Tin Truyền Thông TP. HCM
– Thanh tra Sở Thông tin Truyền thông TP. HCM
– Liên hiệp các Hội Văn Học Nghệ Thuật TP. HCM
– Cục An Ninh Truyền Thông – Bộ Công An

Chúng tôi đứng tên dưới đây là Thiếu Tướng Lê Mã Lương – Anh hùng LLVT, Uỷ viên đoàn chủ tịch MTTQ Việt Nam – Chủ tịch Hiệp hội doanh nghiệp của Thương binh và người Khuyết tật Việt Nam, chủ biên cuốn sách “Gạc Ma – Vòng Tròn Bất Tử”, Chuẩn Đô Đốc Lê Kế Lâm, Đào Văn Lừng, nguyên Vụ trưởng, Trưởng cơ quan Thường trực Ban Tuyên Giáo Trung Ương tại TP. Hồ Chí Minh, nhà sử học Dương Trung Quốc, Ban Biên Tập Công ty Văn hóa Sáng tạo Trí Việt – First News, Cựu chiến binh Gạc Ma Lê Hữu Thảo – trưởng ban liên lạc Cựu binh Gạc Ma cùng đại diện tập thể tác giả, nhà báo và First News – Trí Việt (đơn vị tổ chức thực hiện xuất bản – phát hành cuốn sách “Gạc Ma – Vòng Tròn Bất Tử” liên kết với NXB Văn Học) trân trọng chính thức gửi đơn này đến quý Cơ quan để trình bày việc nghiêm trọng sau đây:

Thứ Bảy, 25 tháng 8, 2018

Nhóm biên soạn ‘Gạc Ma - Vòng Tròn Bất Tử’ phản đối sự quy chụp chính trị(*)

Kính gửi:

- Thưa ông Trung tướng Nguyễn Thanh Tuấn
- Ông Nguyễn Chí Hiếu, Tổng biên tập Tuần báo Văn Nghệ TP.HCM
V/v: Về bài báo của Trung tướng Nguyễn Thanh Tuấn vu khống tác phẩm “Gạc Ma - Vòng Tròn Bất Tử” đăng trên tuần báo Văn Nghệ ngày 16/8/2018
Chúng tôi đại diện tập thể ban biên soạn cuốn sách “Gạc Ma - Vòng Tròn Bất Tử”thuộc Công ty Văn hóa Sáng tạo Trí Việt - First News, gồm: Chuẩn Đô đốc Lê Kế Lâm, Thiếu tướng Lê Mã Lương, nhà sử học Dương Trung Quốc, nguyên Vụ trưởng Ban Tuyên giáo TW phía Nam Đào Văn Lừng cùng 68 nhà báo và các Cựu chiến binh Gạc Ma đã tham gia thực hiện cuốn sách do First News - Trí Việt liên kết với NXB Văn học, phát hành ngày 25/6/2018 theo Quyết định Phát hành số 629/QĐPH-NXBVH.
Sau khi đọc bài báo “Hãy thu hồi và tiêu huỷ cuốn sách” của tác giả: Trung tướng Nguyễn Thanh Tuấn, đăng trên Tuần báo Văn nghệ TP.HCM ngày 16-8-2018, chúng tôi hết sức ngỡ ngàng, bất bình và bức xúc trước những lời lẽ vu khống, cáo buộc nặng nề thiếu căn cứ và những yêu cầu cực kỳ vô lý, trái sự thật và pháp luật của tác giả, kéo theo hàng loạt tranh luận nhiều chiều trên các diễn đàn và mạng xã hội, vì vậy chúng tôi chính thức yêu cầu Trung tướng Nguyễn Thanh Tuấn và ông Tổng biên tập phải cải chính, xin lỗi bằng văn bản và đăng trên Tuần báo Văn Nghệ thành phố Hồ Chí Minh trong số báo kế tiếp.
VỀ NHỮNG CÁO BUỘC TRONG BÀI BÁO:

Ukraine: Ngưng bán quả địa cầu in sai bản đồ VN

Việt Nam, Trung Quốc, chủ quyềnBản quyền hình ảnhNGUYEN VIET LONG
Image captionQuả địa cầu bán ở Ukraine được cho là in sai bản đồ Việt Nam
Quả địa cầu bán ở Ukraine xếp nhiều tỉnh biên giới Việt Nam vào lãnh thổ TQ, và không hiển thị hai quần đảo Trường Sa và Hoàng Sa, làm xôn xao cộng đồng mạng tiếng Việt.
Trong email trả lời BBC ngày 24/8, công ty Globus Plus của Ukraine cho hay họ đã ngưng bán sản phẩm quả địa cầu in sai hình bản đồ Việt Nam.
"Chúng tôi không phải là nhà sản xuất những quả địa cầu này."
"Và, thật không may, chúng tôi không biết rằng bản đồ thế giới đã được in lỗi."
"Chúng tôi đã ngưng bán những sản phẩm địa cầu này."
"Chúng tôi xin lỗi vì sai sót này," email từ người quản lý công ty, tên Alexander, cho hay.
Tuy nhiên Globus Plus không trả lời BBC Tiếng Việt quả địa cầu có xuất xứ từ đâu.

Thông tin từ mạng xã hội

Thứ Sáu, 24 tháng 8, 2018

GIÁO DỤC NGÀY CÀNG BUNG BÉT

Đỗ Huy Tấn
Hiện nay không có một quốc gia nào có nền giáo dục kiểu như Việt Nam, có thể xem như một hiện tượng lạ của thế giới. Qua rất nhiều vụ việc xẩy ra trong ngành giáo dục những năm gần đây cho thấy, ngành này như một cơ thể đang mang nhiều căn bệnh trầm trọng, càng chữa bệnh càng nặng thêm. Những căn bệnh “thâm căn cố đế” đã đến giai đoạn di căn thì đương nhiên các cái “ung nhọt” nó phải vỡ ra. Chính vì thế, các vụ việc như những cơn địa chấn của ngành giáo dục đã liên tiếp xẩy ra kể từ khoảng hơn chục năm về trước đến gần đây, cụ thể:
Thứ nhất, giai đoạn 2006-2010 khi chỉ số tiêu cực của ngành GD đã lên đến cực đại. Thời đó, một ông Bộ trưởng mới của ngành có thể nói như một thầy lang cao tay đã bắt mạch đúng căn bệnh của ngành giáo dục, ông lập tức bốc thuốc điều trị bằng phong trào “Ba không” (nói không với tiêu cực trong thi cử, với bệnh thành tích, với không đạt chuẩn trong ngành GD). Nhưng có lẽ chuyên môn về GD của ông cũng chỉ làng nhàng, không bốc được thuốc đặc trị để chữa các căn bệnh trầm kha này. Khi ông rời ngành GD, đã để lại hậu quả là hàng chục vạn giáo viên phải oằn mình lên vì phong trào “nói không với tiêu cực trong thi cử và bệnh thành tích trong giáo dục”, mà bệnh vẫn hoàn bệnh. Đặc biệt, phong trào “Ba không” của ông đã tạo cú "phanh gấp" gây chấn động cả nước. Hậu quả là: kỳ thi tốt nghiệp THPT năm 2007, kỷ lục về số học sinh trượt tốt nghiệp (400.000 em), có trường trống trắng không đỗ một học sinh nào...
Cú sốc, đã làm chấn thương tâm lý học tập của số đông học sinh phổ thông, nhất là vùng khó khăn. Sau kỳ thi đó, không khí hoang mang, bao trùm cả ngành Giáo dục...

Thứ Năm, 23 tháng 8, 2018

GẠC MA “Vả mõm” Nguyễn Thanh Tuấn(*)

Phan Trí Đỉnh

(thương binh chiến trường Qung Tr năm 1972)
Có bn cho tôi xem bài viết ca Trung tướng Nguyn Thanh Tun, trong đó có nhng dòng ch trích, bôi nh tôi như sau: “…Có th khng đnh mt cách chính xác Đnh và nhng k như ông thc cht là bn đng loã vi đám tr c chng Đng …’’.
Thưa ông Trung tướng, ông nói mt na s tht thì không phi là s tht vy mong ông hãy chu khó đc k nhng gì tôi viết sau đây đ phn bác ông. Ông hãy nghiên cu có h thng các tài liu đã công khai by lâu ri s dng tư duy LÀNH MNH đ t mình kết lun nhé:
1/ Ni dung hi ký ca v Th trưởng B Ngoi giao, ông Trn Quang Cơ. Người tng có 44 năm công tác trong B này và được BCT giao rt nhiu nhim v ti quan trng.
2/ Tng kết ca B Tng tham mưu v nhng sai lm khuyết đim ca quân đi trong chiến tranh Trung - Vit và chiến dch bo v Gc Ma (có nh chp kèm theo cui bài).
3/ Ni dung bài phát biu ca ông Lê Đc Anh ti Trường Sa ngày 7/51988. Ngay sau khi gic TQ đánh chiếm Gc Ma và thm sát 64 chiến s HQ li có nhng ni dung l lùng, đc bit, khó tin” trong bi cnh toàn dân, toàn quân đang ngút tri căm hn (http://vietnamnet.vn/vn/tuanvietnam/tieudiem/loi-the-cua-dai-tuong-le-duc-anh-o-truong-sa-nam-1988-435629.html)
4/ Ni dung đon trích ca cun Lch s Quân chng Hi quân khng đnh rõ có phương án tác chiến Không n súng nhưng quyết tâm gi đo (có nh chp kèm theo cui bài - trang 383)(**).
5/ Ni dung mt bài báo đăng trên t Nhân Dân t 1988 có tường thut rt c th cách đ/c Thiếu tá Trn Đc Thông L đoàn phó L 146 truyn đt mnh lnh Không được n súng TRC TIP ti cán b chiến s khi sp xy ra s kin gic TQ n súng tn công (có nh chp kèm theo cui bài).
Xin các bn chú ý: Trước đó BCH đã có cuc hp khn trên tàu 604 đ quán trit phương án tác chiến Không n súng nhưng quyết tâm gi đo. Khi sp n ra s kin thì Thiếu tá Trn Đc Thông trc tiếp đng trước mũi tàu quát to mnh lnh Không được n súng khi chưa có lnh ca tôi. Điu này góp phn gii thích ti sao có chiến s nghe rõ lnh (ví d anh Thng, anh Lanh) li có chiến s không biết có lnh (Anh Lê Hu Tho chng hn).
6/ Không phi là ngu nhiên mà mt Hi đng Thm đnh Quc gia đã được thành lp dưới s ch đo trc tiếp ca Ban TGTW và Ban Bí thư TW đ làm bà đ cho cun sách này!