Toàn bộ thuyết tiến
hóa, kể từ cuốn “Về nguồn gốc các loài” (1859) và cuốn “Nguồn gốc loài người”
(1871) của Darwin đến những lý thuyết hiện đại sau này, đều là những giả thuyết
tưởng tượng, những phỏng đoán không chắc chắn. Phỏng đoán “vĩ đại” nhất của
Darwin là sự tồn tại của những thế hệ quá độ chuyển tiếp giữa các loài – vì sự
tiến hóa diễn ra liên tục và dần dần tứng tí một (continuously and gradually)
nên nếu loài A tiến hóa để biến thành loài B thì ắt phải có những loài trung
gian nằm giữa A và B, được gọi là những thế hệ hay những mắt xích quá độ chuyển
tiếp trong chuỗi tiến hóa từ A đến B. Những thế hệ này đã tuyệt chủng, nhưng
theo Darwin, hóa thạch của chúng ắt phải nằm dưới lòng đất với số lượng lớn, và
trước sau khoa học sẽ tìm thấy và phải tìm thấy. Nhưng phỏng đoán ấy càng “vĩ
đại” bao nhiêu thì Darwin càng lo lắng bấy nhiêu về việc liệu có tìm thấy lượng
hóa thạch đó hay không. Nếu không, lý thuyết của ông sẽ lâm nguy. Vâng, chính
Darwin đã bầy tỏ nỗi lo lắng này trong cuốn “Về nguồn gốc các loài” (Chương 9)
như sau:
“… số lượng những sinh vật chuyển tiếp quá độ, vốn đã tồn tại trên trái đất,
thật sự là khổng lồ. Nhưng tại sao mọi tầng vỉa địa chất không chất đầy những
mắt xích chuyển tiếp quá độ đó? Khoa địa chất chắc chắn không tìm thấy bất kỳ
một sợi dây xích hữu cơ biến đổi dần dần từng tí một nào như thế; và có lẽ điều
này là sự chống đối rõ ràng nhất và nghiêm trọng nhất có thể được nêu lên để
chống lại lý thuyết của tôi”.
Có nghĩa là ngay trong
thời của Darwin, người ta đã ra công đào xới, tìm kiếm hóa thạch của các thế hệ
chuyển tiếp quá độ, và không tìm thấy gì cả. Từ đó đến nay, 156 năm đã trôi
qua, kể từ ngày cuốn “Về nguồn gốc các loài” ra đời, vẫn chẳng hề tìm thấy gì
cả. Thời gian đã quá đủ để thấy sự thật, rằng KHÔNG TỒN TẠI những thế hệ chuyển
tiếp, đơn giản vì KHÔNG CÓ SỰ TIẾN HÓA. Nói cách khác, phỏng đoán “vĩ đại” của
Darwin là SAI – sai vì tin rằng có tiến hóa.
Một lần nữa xin nhấn
mạnh rằng Darwin ý thức rất rõ rằng vấn đề hóa thạch sẽ quyết định “sinh mạng
lý thuyết” của ông. Bằng chứng là ông dành hẳn một chương trong cuốn “Về nguồn
gốc các loài” để bàn về vấn đề này. Đó là Chươn g 9, nhan đề “On the
Imperfection of the Geological Record” (Về thiếu sót trong hồ sơ địa chất),
trong đó ông viết: “Sự giải thích, như tôi tin, nằm trong sự cực kỳ thiếu sót
của hồ sơ địa chất”.
Thế đấy, Darwin đã
cảnh báo rằng hồ sơ địa chất (tìm hóa thạch) là cực kỳ thiếu sót.