Thứ Sáu, 13 tháng 12, 2019

NHẬP TỊCH...


Fb Le Văn Đạt



Ông Park mà nhập tịch
Không biết có gì vui
Nhưng chắc là thuế, phí
Sẽ khiến ông ngậm ngùi...

Việc thứ hai, có lẽ
Đó là gánh nợ công
Với mức lương đang nhận
Liệu có gánh nổi không?...

Việc thứ ba, hộ chiếu
Mang hộ chiếu Việt Nam
Ông đi ra quốc tế
Chịu khó mà xếp hàng...

Tư Sang nham hiểm hay “bất độc bất anh hùng”?


 Người Buôn Gió

Tư Sang nham hiểm là tên của một trang website do đối thủ của Trương Tấn Sang dựng lên, nhưng nếu đã là cuộc chiến thì người khách quan có thể gọi một cách khác thay thế như chẳng hạn là '' bất độc bất anh hùng ''
Tư Sang rời chính trường cùng lúc với Nguyễn Tấn Dũng, sau khi Sang huy động hết tay chân làm truyền thông vào cuộc, dùng đến những giáo sư trường đảng và cựu uỷ viên trung ương để tăng sức tấn công lên Nguyễn Tấn Dũng.
Vì sao giữa hai uỷ viên bộ chính trị gốc Miền Nam cùng được Võ Văn Kiệt nâng đỡ này lại thù hận nhau như vậy? Vì quan điểm, đường lối, chính sách chăng?
Không hề, tất cả chỉ là một người đàn bà. Đó là đại gia ngàn tỷ Đặng Thị Hoàng Yến.
Yến là bồ của Tư Sang, lúc Tư Sang đang thịnh, Sang cho Yến về Long An quê mình để ứng cử đại biểu quốc hội. Yến là kẻ tham lam, háo danh, thích quyền lực đã làm nhiều điều quá trớn bị Nguyễn Tấn Dũng trừng trị. Đặng Thị Hoàng Yến không phải chịu bi kịch như nhiều đại gia khác bây giờ táng gia bại sản, thân bại danh liệt, ngồi tù hàng chục năm. Yến chỉ bị phải sang Hoa Kỳ sinh sống, không được tung hoành ngạo nghễ trên chính trường, thị trường Việt Nam oai như xưa.

Thứ Tư, 11 tháng 12, 2019

NGUỒN GỐC HÁN CỦA HOÀNG TRUNG HẢI

 (https://longnguyen48.blogspot.com/2019/12/nguon-goc-han-cua-hoang-trung-hai.html?fbclid=IwAR2Tx70hn5nNLM5fY0IzMMF3OVuDaSh8rQS-Ojs6ZKVWysHaoHWxCQyJdms).

                                       


Hình 1: Từ phải trái sang phải, Phạm Văn Đồng, Trường Chinh, Nguyễn Chí Thanh, Hồ Chí Minh, Trần Canh, Hoàng Tranh (chú họ Hoàng Trung Hải) và La Quý Ba.

Hình 2: Khu lăng mộ dòng họ Hoàng Trung Hải ở làng Đồng Sơn, xã Quỳnh Giao, huyện Quỳnh Phụ, tỉnh Thái Bình có dựng cột vàng, đề chữ Tàu: Hoa Kiều Tiên Hữu Tổng Mộ.

Thật bất ngờ, qua cuộc nói chuyện với GS Trần Kinh Điền (cháu ruột của GS Trần Kinh Hòa) ở Đại học Cao Hùng mà tôi biết thêm về nguồn gốc của Hoàng Trung Hải.

Ông cố của Hoàng Trung Hải tên là Hoàng Lâm (Fòng Lỉn), người xã Đông Nguyên, huyện Long Khê, phủ Chương Châu, tỉnh Phúc Kiến, Thanh Quốc; nay là thị trấn Đông Nguyên, thành phố (cấp quận) Long Hải, địa cấp thị Chương Châu, tỉnh Phúc Kiến, Trung Quốc. Ông Hoàng Lâm sinh ra hai người con trai, Hoàng Mậu (Fòng Mào - ông nội Hoàng Trung Hải) và Hoàng Tân (Fòng Xin - cha Hoàng Tranh).

Đầu thế kỷ XX, ông nội Hoàng Trung Hải đến Hải Phòng làm ăn. Hoàng Mậu có bốn con trai, Hoàng Quốc Anh (Coọc Dzếnh), Hoàng Tài (Sì Sói, cha Hoàng Trung Hải), Hoàng Quốc Khánh và Hoàng Quốc Chi.

Năm 1945, cả nhà Hoàng Mậu đi theo Việt Minh. Năm 1950, Hồ Chí Minh xin Mao Trạch Đông cử đoàn cố vấn Tàu sang Việt Nam. Trong đoàn cố vấn có Hoàng Tranh (Fòng Chèn), giữ chức Tổ trưởng Tổ phiên dịch (Hình 1). Hoàng Tranh là con trai trưởng của Hoàng Tân. Hoàng Tranh gọi Hoàng Mậu là bác ruột, nên cũng là anh em chú bác ruột với Hoàng Tài (cha Hoàng Trung Hải). Nhờ thông thạo tiếng Tàu và tiếng Việt nên Hoàng Tài được Hoàng Tranh giới thiệu vào Tổ phiên dịch Đoàn cố vấn Trung cộng. Đích thân Cố vấn trưởng La Quý Ba giới thiệu Hoàng Tài vào đảng Lao động Việt Nam.

Hồi cải cách ruộng đất, Hoàng Tài cướp được một cuộc đất tốt, thế phát vương, ở làng Đồng Sơn, xã Quỳnh Giao, huyện Quỳnh Phụ, tỉnh Thái Bình để làm nghĩa trang gia tộc. Bên trái khu lăng mộ Hoàng Mậu có dựng cột vàng, đề chữ Tàu: Hoa Kiều Tiên Hữu Tổng Mộ (Hình 2). Năm 1958, Hoàng Tài được phong quân hàm Đại úy, phó Ban Văn thư, Văn phòng Tổng cục Chính trị. Năm 1959, gia đình Hoàng Tài có thêm một cậu con trai, Tài đặt tên con là Hoàng Trung Hải, ngụ ý họ Hoàng luôn trung thành với Trung Nam Hải.

Chủ Nhật, 8 tháng 12, 2019

Thơ Thái Bá Tân ( vừa viết )




CÓ ĐÚNG THẾ KHÔNG NHỈ?
Bạn viết một bài lớn
Về thảm họa môi trường
Hay nguy cơ mất nước,
Biển đảo và quê hương.
Bài viết hay, thuyết phục,
Suy ngẫm mấy ngày trời.
Thế mà đọc, like nó
Chỉ khoảng dăm ba người.
Nhưng bạn chụp bát phở,
Up lên cùng ảnh mình,
Rồi viết: Phở ngon quá.
Cô chủ cũng rất xinh.
Thì lập tức số like
Sẽ gấp mười, thật ghê.
Bạn viết tiếp: Đã quá.
Đúng thịt bò Kobe...

Tổ quốc nếu lần này đã mất, thì không bao giờ còn có thể phục quốc được nữa


Đàm Ngọc Tuyên
“Đặc khu, Đảng vẫn dựng xây - Thằng dân phản đối, tù đày mọt gông”.
Chỉ với hai câu thơ lục bát này, 14 từ thôi, nhưng cá nhân chủ quan cho rằng nó đã phổ quát đủ đầy về thực trạng biên cương, bờ cõi, hải đảo của Việt Nam ta, giờ đây còn hay đã mất.
Ngày 10/6/2018, là ngày mà toàn dân VN ở nhiều tỉnh thành, đã đồng loạt xuống đường biểu tình, để phản đối chính quyền CSVN, sẽ thông dự Luật Đặc khu (ĐK) và Luật An ninh mạng (ANM). Cuộc biểu tình này xét về không gian, về lượng người tham gia là rộng khắp, và lớn hơn rất nhiều, so với lần nhân dân biểu tình phản đối tập đoàn Formosa xả độc giết biển miền Trung, hồi thượng tuần tháng 5/2016.
Có thể nói, cuộc biểu tình ngày 10/6, là lớn nhất trong suốt 43 năm, kể từ ngày 30/4/1975, ngày ĐCSVN thống nhất đất nước về mặt địa lý.
Quyền biểu tình là một quyền Hiến định, tại Điều 25. Và, để phản đối Luật ĐK nếu chính quyền CSVN thông qua là sẽ mất nước (điều này đã có nhiều bài viết xác tín của những học giả rồi), cho nên sẽ không quá ngạc nhiên khi cuộc biểu tình ngày 10/6, lại có quy mô lớn nhất như vậy. Bởi nước mất thì nhà tan. Bởi có thể một nhóm người, một tổ chức chính trị, một đảng phái cam tâm quỳ mọp làm nô lệ ngoại bang, chứ đại đa nhân dân VN thì không đớn hèn như vậy (ước tính 92 triệu người - tổng dân VN là 97 triệu).

Điều đáng ngạc nhiên, biểu tình là quyền Hiến định, nhưng số biểu tình viên bị bắt trực tiếp trong ngày 10/6, hoặc bị bắt sau đó (gián tiếp liên quan đến biểu tình) cho đến hạ tuần tháng 11 này: ước tính hơn 1.000 người. Bởi lượng biểu tình viên bị bắt quá nhiều, thành thử những nơi vốn dĩ là địa điểm cho người dân vui chơi tinh thần ngày nghỉ, lại trở thành những trại giam giữ, na ná trại tập trung thời Phát-xít Đức, điển hình như công viên Tao Đàn (SG).

Tất nhiên, biểu tình viên bị bắt có quốc tịch VN, gốc Việt, và họ đang sinh sống ở đất nước của Cha, Ông họ để lại. Nhưng giờ đảng phái tiếm quyền cai trị, nên huyễn hoặc gọi là đất nước "độc lập, tự do, hạnh phúc", với khẩu hiệu hư cấu: "Sống và làm việc theo Hiến pháp, Pháp luật". Cần nói rõ điều này, để độc giả không nhầm lẫn với bọn phát-xít Đức, ngày xưa, hay ISIS ở Trung Đông, hôm nay, mà là đang ở Việt Nam - một đất nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa.

Thứ Hai, 2 tháng 12, 2019

CÂU CHUYỆN NIỀM TIN


Giáp Văn Dương
TS Giáp Văn Dương sinh năm 1976 (quê ở Lạng Giang, Bắc Giang), tốt nghiệp kỹ sư ngành Hoá dầu đại học Bách khoa Hà Nội năm 1999, thạc sĩ ngành Công nghệ hoá học Đại học quốc gia Chonbuk (Hàn Quốc) năm 2002, tiến sĩ ngành Vật lý kỹ thuật Đại học Công nghệ Vienna (Áo) năm 2006. Ông từng làm việc tại Đại học Liverpool (Anh) và Đại học Quốc gia Singapore (NUS )
1. Như bao bạn trẻ khác, tôi rời quê khi học hết phổ thông. Rồi cũng như bao người khác, tôi ra nước ngoài học tiếp khi xong đại học.
Gần mười hai năm học tập và làm việc ở nước ngoài, tôi có bạn bè mới, thầy cô mới, đồng nghiệp mới. Trong công việc không có định kiến, không có phân biệt. Tất cả diễn ra trong một sự trung thực và cởi mở hồn nhiên. Hồn nhiên đến mức ngạc nhiên.
Tôi chìm đắm trong bầu không khí dân chủ, bình đẳng và tinh thần tự do học thuật. Tôi thấy mình được tôn trọng, và ý thức được mình có quyền được người khác tôn trọng.
Tôi phải làm đủ thứ giấy tờ nhưng không bao giờ thấy những con dấu đỏ. Chỉ cần một chữ ký cá nhân là đủ, một cuộc điện thoại, một lá email là xong. Không ai hạch sách, không ai đòi kiểm tra, không ai đòi công chứng bản gốc.
Tôi lên tàu điện: không có người soát vé. Họ tôn trọng chúng tôi, và tin chúng tôi. Thỉnh thoảng họ có đi kiểm tra định kỳ thì cũng rất lịch sự, không gây cho mình cảm giác khó chịu.
Tôi ra siêu thị: không ai bắt tôi phải gửi đồ trước khi vào mua hàng. Không ai kiểm tra chúng tôi khi ra. Họ TÔN TRỌNG và TIN Ở CHÚNG TÔI.
Tôi và một người bạn đi mua bảo hiểm xe. Điều khoản cho biết, nếu mất xe thì sẽ được đền xe mới. Bạn tôi hỏi: nếu chúng tôi bán xe rồi báo mất thì sao? Nhân viên bảo hiểm ngạc nhiên mất một lúc lâu mới nghĩ ra được câu trả lời: tôi tin các anh không làm thế.

NHÂN QUỐC KHÁNH LÀO, NHẮC LẠI KẾT CỤC BI THẢM CỦA HOÀNG GIA LÀO SAU NGÀY 02/12/1975.



Ngày 02/12/1975, Pathet Lào chiếm được thủ đô Vientiane, quốc vương Savang Vatthana từ Hoàng cung ở Luang Prabang thoái vị, Vương quốc Lào chấm dứt tồn tại sau 622 năm (1353 - 1975). Thời thế đổi thay, những người lãnh đạo mới đã đối xử tàn bạo đối với gia đình vị quân chủ cuối cùng của đất nước Triệu Voi.
Sau ngày 02/12/1975, cựu hoàng Savang Vatthana từ chối đi sống lưu vong tại nước ngoài và được bổ nhiệm làm cố vấn tối cao cho chủ tịch nước, hoàng thân Souphanouvong. Sau đó một thời gian, cựu hoàng Savang Vatthana bỗng dưng lặng lẽ biến mất. Trong lần đến thăm Pháp năm 1989, ông Kaysone Phomvihane cho biết cựu hoàng mất vì già yếu vào năm 1981. Sự thật hoàn toàn không phải như thế.
Ngày 11/3/1977, cả gia đình Hoàng gia bị bắt và áp giải đưa đến trại học tập cải tạo Sam Neua (Sầm Nưa) tại Bắc Lào. Hoàng hậu Khamphoui bị tách khỏi gia đình và giam riêng trong khu dành cho nữ giới.
Tháng 9/1977, đại diện cuối cùng của đất nước Triệu Voi được nghe tuyên cáo: tất cả những phạm nhân bị bắt đều bị coi là kẻ thù của nhân dân và dân tộc Lào, không quyền công dân, giam không xét xử.

SỰ RA ĐỜI CỦA CHỮ QUỐC NGỮ VÀ HỌC GIẢ NGUYỄN VĂN VĨNH VỚI VIỆC PHỔ CẬP CHỮ QUỐC NGỮ ĐẦU THẾ KỶ 20


Nhà văn Hoàng Quốc Hải
                                                        Ông Nguyễn Văn Vĩnh
Quốc ngữ có nghĩa là chữ của nước nhà. Chữ ấy phải ghi lại được chính xác tiếng nói của người mình. Nước ta có thuận lợi là toàn dân tộc nói cùng một thứ ngôn ngữ. Các vùng miền có thể có những thổ âm khác nhau, nhưng khi đã ghi âm các âm vị ấy thành chữ đọc lên ai cũng hiểu. Đó là thứ chữ chúng ta đang dùng hiện nay.
Thứ chữ như thế từ cổ đại đến cuối thể kỷ 19, nước ta chưa có. Thuần phải mượn chữ của người Trung Hoa để ghi lại tư tưởng, văn chương và lịch sử của giống nòi. Các học giả xưa cũng cố sáng tạo cho dân mình một loại chữ riêng, gọi là chữ NÔM. Nôm có nghĩa là Nam, ý muốn có nghĩa là chữ của ta. Nhưng chữ ấy lại không theo một quy tắc ngôn ngữ nào để phiên âm, mà tùy thuộc vào các nhà nho tự nghĩ ra để cho thêm vào chữ gốc, mỗi người một kiểu. Nhưng chữ gốc lại là chứ Hán. Vậy muốn đọc được chữ Nôm phải thông thạo chữ Hán. Thành thử ta phải học quốc ngữ bằng ngoại ngữ. Đó là một thứ đại bất tiện. Hơn nữa đọc các sách Hán cổ phải nhập tâm ít nhất 5000-7000 từ và phải học sà sã ít nhất từ 5 năm đến 7 năm, nếu không nói là 10 năm như lối dạy ngày xưa.
NGUỒN GỐC CHỮ QUỐC NGỮ
Tôi cam đoan nếu các thầy giáo trong hệ thống trường phổ thông ở nước ta đặt câu hỏi trước các em học sinh: “Chữ quốc ngữ ta đang học có từ bao giờ, và lịch sử ra đời của nó như thế nào”. Chắc chắn trong số 10 em được hỏi thì hơn 9 em không trả lời được. Và nếu như các em đặt lại câu hỏi ấy với thầy cô, chắc chắn sẽ đưa phần lớn các thầy cô vào ngõ cụt.

Chủ Nhật, 1 tháng 12, 2019

TUYÊN BỐ VỀ VIỆC LÀM ĐƯỜNG SẮT LÀO CAI – HÀ NỘI – HẢI PHÒNG


Các tổ chức và cá nhân đồng ý ký tên xin ghi rõ: Tên tổ chức và tên người đại diện/ Tên cá nhân và chức danh/nghề nghiệp (nếu có), tỉnh/thành (và quốc gia nếu ở nước ngoài) đang cư trú. Gửi về địa chỉ email: tuyenboduongsatcaotoclaocai@gmail.com
I. TÌNH HÌNH
Báo chí ngày 25/11/2019 cho biết Bộ GTVT thông tin: “Viện khảo sát thiết kế số 5 đường sắt Trung Quốc đã lập quy hoạch xây dựng tuyến đường sắt chạy qua 8 tỉnh thành của Việt Nam: Lào Cai - Yên Bái - Phú Thọ - Vĩnh Phúc - Hà Nội - Hưng Yên - Hải Dương - Hải Phòng. Tổng chiều dài 392 km, với 38 ga, 73 cầu dài hơn 130 km, 25 hầm dài 25 km; dự kiến kinh phí xây dựng hết 100.000 tỷ đồng. Dự báo năng lực vận tải hàng hóa trên tuyến là 10 triệu tấn, với 15 đôi tàu. Kinh phí khảo sát, lập quy hoạch là 10 triệu nhân dân tệ (32 tỷ đồng Việt Nam) được Chính phủ Trung Quốc cấp viện trợ không hoàn lại”.
Tuyến đường sắt này sẽ nối với thành phố Côn Minh, tỉnh Vân Nam, Tây Nam của Trung Quốc qua cửa khẩu Lào Cai (Việt Nam) - Hà Khẩu (Trung Quốc) nằm trong Đại dự án chiến lược kinh tế-chính trị-quốc phòng mang tính toàn cầu của Tập Cận Bình
1. Về mặt an ninh quốc phòng