Thứ Hai, 3 tháng 2, 2020

Kính gửi Ngài António Guterres, Tổng Thư ký Liên Hiệp Quốc



(Kính nh Đi s Đng Đình Quý, Trưởng phái đoàn Đi din thường trc Vit Nam ti LHQ chuyn trc tiếp)


Kính thưa Ngài Tng Thư ký Liên Hip Quc,
Chúng tôi, Huỳnh Tn Mm, nguyên Ch tch Tng hi Sinh viên Sài Gòn, Đi biu Quc hi Khóa VI, y viên Mt trn T quc Tp H Chí Minh, nguyên Tng Biên tp Báo Thanh Niên; Hunh Kim Báu, nguyên Tng Thư ký Hi Trí thc yêu nước Tp H Chí Minh; Lê Công Giàu, nguyên Tng Thư ký Tng hi Sinh viên Sài Gòn trước năm 1975, nguyên Phó Tng Giám đc Saigon Tourist, Ch tch HĐQT Hãng Hàng không Pacific Airlines, Giám đc Công ty SAVIMEX; Tương Lai, nguyên Vin trưởng Vin Xã Hi hc Vit Nam kính gi đến Ngài li khn cu và kiến ngh vi Ngài quan tâm xem xét vn đ sau đây:


Ti Vit Nam, đt nước chúng tôi, rng sáng ngày 9.1.2020 đã din ra mt mt v tp kích ca lc lượng cnh sát vũ trang đông hàng ngàn người vào thôn Hoành, xã Đng Tâm, huyn M Đc thuc th đô Hà Ni, cách trung tâm ca thành ph khong hơn 50 km. Cuc tp kích được chun b rt t m vi nhiu phương tin vũ khí và cơ gii hin đi, cùng nhng khí tài phá sóng đ bt thông tin ca dân làng, cho hc sinh trong thôn ngh hc trước my ngày đ vào 4 h sáng thì đng lot n súng. Lc lượng vũ trang đã giết chết dã man mt lão nông 84 tui đang nm trên giường trên tng 2 ca ngôi nhà đã được xác đnh là mc tiêu phi trit h. Ti mt thôn làng chưa đến 1000 dân, my người con trai trong gia đình mà lc lượng tp kích chn làm mc tiêu trit h đã b bt đi, hin nay có người vn chưa rõ tung tích.
C lão nông Lê Đình Kình vn đang phi ngi xe lăn vì t năm 2017 nhng k nhân danh chính quyn đã la bt cóc C đ gây áp lc và trn áp ý chí ca dân làng quyết tâm đu tranh gi đt, làm gãy chân C phi phu thut, vết thương chưa lành. Nay h li bn v đu gi gãy nát xương đùi, dí súng bn v tim, v óc C già 84 tui ri mang đi. Đến khi h trao li thì thân nhân chng kiến thi hài ca người xu s đã b rch mt nhát dài t c xung đáy bng. H còn đòi thân nhân ca c lão nông y, nếu mun nhn thi hài ca người b h thm sát, thì phi ký nhn là C b bn t cánh Đng Sênh vì “đã chng đi li người thi hành công v. Thân nhân ca C lão nông y đã quyết không ký.
Cui cùng, nn nhân thm khc ca v giết người man r đã được gia đình khâm lim và chôn ct. C thôn Hoành, xã Đng Tâm chít khăn tang đưa tin người mà h tng tôn kính và khâm phc v quá trình cng hiến cho đt nước, luôn bn b đu tranh cho quê hương, gi gìn mnh đt thm máu và m hôi ca ông cha không cho nhng thế lc đen ti dùng bo lc và la m đ cướp bng được bt chp s kiên trì tranh lun, thuyết phc mt cách ôn hoà ca lão nông Lê Đình Kình và nhng đng s vi nhng chng c và lý l mà h không th chi cãi.
Quá trình này tng được báo chí trong nước và quc tế đưa tin mt cách chi tiết. V cuc thm sát ngày 9.1.2020, các hãng truyn thông ln như BBC, VOA, RFI, RFA v.v cũng đã kp thi đưa tin. Công lun thế gii đã nghiêm khc lên án. Ti Hà Ni cũng như khp c nước, không ch nhng trí thc nhân sĩ có tên tui và nhiu nhà hot đng ca xã hi dân s kp thi t cáo, mà rt nhiu nhng người dân Vit Nam bình thường cũng đang chăm chú theo dõi và phn n lên án cuc tp kích và thm sát rng sáng ngày 9.1.2020, cn Tết c truyn ca dân tc.
Trước s kin gây chn đng ca quyết sách điên r do mt thế lc cm quyn Vit Nam gây nên cuc thm sát tri không dung đt không tha y, chúng tôi thiết tha gi đến Ngài Tng Thư ký vì s mnh cao c mà Ngài đang gánh vác li khn cu mnh m sau đây:
Mong Ngài có tiếng nói kp thi đ ngăn chn gii pháp tàn bo ca mt nhà nước va được đm nhn vai trò U viên không thường trc ca HĐBALHQ nhim k 2020-2021. Chúng tôi đ ngh Ngài c ngay mt phái đoàn điu tra ca LHQ đến Vit Nam càng sm càng tt đ tìm hiu c th, nhm đưa ra nhn đnh khách quan và trung thc v s kin đm máu mà chúng tôi va t cáo.
Như Ngài đã biết, trên qu đt này, có l dân tc Vit Nam chúng tôi là mt dân tc khao khát được sng trong hoà bình và loi b bo lc nht, bi l chúng tôi đã phi tr mt cái giá quá đt cho nhng gii pháp bo lc sut hơn na thế k XX. Bước sang hai thp niên đu ca thế k XXI, dân tc chúng tôi vn đang phi đi phó tng ngày tng gi như hàng ngàn năm lch s trước đây vi nhng k xâm lược vn chưa thôi tham vng xâm lược bin tri, tài nguyên, đt đai ca T quc chúng tôi.
Khát vng hoà bình, loi tr bo lc là ni nim sâu xa nht, dài lâu nht ca dân tc chúng tôi. Điu y được th hin trong câu nói ca danh nhân văn hoá thế gii Nguyn Trãi v nn tng xây đp văn hoá dân tc: Hoà bình là gc ca nhc, thanh âm là văn ca nhc. Phi làm cho khp thôn cùng xóm vng không có mt tiếng hn gin oán su, tc là gi được cái gc ca nhc [mt biu trưng văn hoá]”. Phi chăng đó cũng là đim ta cơ bn nht đ người anh hùng dân tc Vit Nam chúng tôi được trao danh hiu danh nhân văn hoá” cao quý trên.
S kin bo lc thm khc mà chúng tôi va t cáo đang hu hoi nn tng văn hoá ca đt nước chúng tôi, làm băng hoi đo lý truyn thng ca dân tc chúng tôi, đó là lý do khiến chúng tôi phi đau đn và thiết tha gi đến Ngài li khn cu cp bách nói trên.
Kính gi đến Ngài li chào trân trng.
Thành ph H Chí Minh ngày 31.1. 2020

90 NĂM ĐẢNG BÚA LIỀM


Phạm Đình Trong
Đảng búa liềm Việt Nam chọn ngày 3.2.1930 là ngày khai sinh tổ chức của họ. Từ đó, sau khi cướp được chính quyền và cướp được một vùng lãnh thổ để vỗ ngực xưng hùng xưng bá và ngạo ngược cưỡi đầu cưỡi cổ dân, hàng năm, cứ đến ngày sinh của đảng búa liềm, cả hệ thống truyền thông dối trá, lừa bịp của nhà nước búa liềm lại chạy hết công suất kể công lao tưởng tượng của họ. Nhờ có đảng, đất nước mới có độc lập, người dân mới có được cuộc sống như ngày hôm nay.
Ngoài những tội ác man rợ với người dân, đảng búa liềm khát máu đã để lại những trang đau thương đẫm máu nhất trong lịch sử Việt Nam. Ngoài những tội tày trời với quá khứ dựng nước và giữ nước vẻ vang của cha ông, đảng búa liềm ô nhục đã xẻ hàng ngàn cây số vuông đất biên cương, hàng vạn hải lí biển dâng cho vương triều búa liềm Đại Hán. Đảng búa liềm Việt Nam còn tội ác thăm thẳm không thể định lượng, không thể cân đo bằng đại lượng vật chất mà chỉ có thể tính bằng đại lượng vô giá là thời gian, bỏ phí thời gian vàng phát triển, giết hại, đọa đày, uổng phí những thế hệ vàng người Việt.
1. TRĂM NĂM PHÁP THUỘC BIÊN CƯƠNG VIỆT NAM MỞ RỘNG VÀ BỀN VỮNG, VĂN HÓA VIỆT NAM ĐƯỢC BẢO TỒN TRỌN VẸN VÀ PHÁT TRIỂN, QUYỀN CON NGƯỜI ĐƯỢC BẢO ĐẢM. THỜI VƯƠNG TRIỀU BÚA LIỀM, ĐẤT ĐAI CỦA CHA ÔNG BỊ MẤT, QUYỀN CON NGƯỜI CỦA NGƯỜI DÂN KHÔNG CÒN.
Là thuộc địa của Pháp, nhưng nước Pháp xâm lược vẫn coi Việt Nam là một dân tộc có bản sắc văn hóa độc đáo riêng và rất coi trọng bảo tồn nền văn hóa đặc sắc Việt Nam. Cùng với việc mở đường sắt, đường nhựa, xây nhà máy phát điện, xây nhà hát, Pháp còn xây những tòa lâu đài ánh sáng làm bảo tàng, thư viện lưu giữ nền văn hóa đặc sắc Việt Nam. Nước Pháp còn có những nhà khoa học lớn giành cả cuộc đời khoa học cho việc sưu tầm, ghi chép, lưu trữ bản sắc văn hóa Việt Nam như nhà dân tộc học Georges Condominas (1921-2011).
Nước Pháp cũng rất có trách nhiệm trong việc bảo toàn lãnh thổ Việt Nam đã được xác định trong lịch sử. Năm 1887, Pháp đã kí công ước với nhà Thanh xác định biên giới, dựng cột mốc phân chia rạch ròi giới hạn quốc gia hai nước Việt Nam – Trung Hoa. Tám năm sau, năm 1895, Pháp lại đòi nhà Thanh kí công ước biên giới Việt – Trung lần thứ hai. Với lí lẽ của lịch sử Việt Nam, với tầm văn hóa của nhà nước đang quản lí đất nước Việt Nam, người Pháp đàm phán và kí công ước biên giới 1895 đã giành lại cho Việt Nam một dải đất lưu lạc đang thuộc tỉnh Vân Nam, Trung Hoa quản lý, nay là đất gồm các huyện Mường Tè, Phong Thổ, Sìn Hồ, Tam Đường thuộc tỉnh Lai Châu, các huyện Mường Chà, Mường Nhé, Tủa Chùa thuộc tỉnh Điện Biên.
Một điều cần khắc ghi là: Cả hai công ước 1887 và 1895 đều xác định biên giới Việt – Trung cách xa thác Bản Giốc về phía Bắc 12 km.
Kế tục triều nhà Nguyễn, người Pháp quản lí giữ gìn nguyên vẹn hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa, dựng bia chủ quyền mang tên nước Việt Nam, đặt trạm khí tượng ở Hoàng Sa và Trường Sa. Pháp cũng xây dựng lại cổng nước bề thế, uy nghiêm trấn giữ phía Bắc ở Lạng Sơn, nơi diễn ra cuộc chia tay lịch sử của cha con Nguyễn Trãi. Cha bị giặc Minh bắt đưa sang đất giặc. Con dừng lại ở vạch giới hạn biên ải đau đớn nhìn theo cha rồi mang mối thù giặc trở về làm lên trang lịch sử chói lọi, cùng Lê Lợi dấy binh đánh tan giặc Minh xâm lược.
Nay vương triều búa liềm Hà Nội đã cắt nửa thác Bản Giốc ở Cao Bằng và toàn bộ cổng nước ở Lạng Sơn dâng cho vương triều búa liềm Bắc Kinh. Thừa hận thù giai cấp, thiếu vắng lòng yêu nước, không đủ tầm quản lí đất nước và nhân cách thấp hèn của vương triều búa liềm Hà Nội đã giúp cho vương triều búa liềm Bắc Kinh dễ dàng thôn tính toàn bộ quần đảo Hoàng Sa và một phần trọng yếu trong quần đảo Trường Sa.
Là một nền văn hóa lớn, nước Pháp đã đi đầu trong triết học Ánh Sáng với những nhà tư tưởng lớn Montesquieu (1689-1755), Voltaire (1694-1778), Jean-Jacques Rousseau (1712-1778) đã mở ra một thời kì sáng lạn cho loài người: Xác nhận sự có mặt của mỗi cá thể con người. Tách cá nhận khỏi bầy đàn. Khẳng định quyền con người: Mọi người đều bình đẳng trước pháp luật. Nước Pháp cũng đi đầu trong cách mạng công nghiệp khởi đầu từ cách mạng tư sản dân quyền 1789.

“MỪNG ĐẠI THỌ ĐCSVN (90 TUỔI)", CỰU ĐẢNG VIÊN LÃO THÀNH NÊU 10 LÝ DO THOÁI ĐẢNG

ĐÔI ĐIỀU BỘC BẠCH KHI NHẬN ”QUYẾT ĐỊNH XÓA TÊN”
-Nguyễn Đăng Quang-

Thằng con trai 46 tuổi của tôi hồ hởi báo tin: “Nhà mình hôm nay có tin vui. Bố phải thông báo cho tất cả anh chị em nội ngoại và bạn bè thân thiết biết để mọi người mừng cho bố. Có lẽ bố phải mở tiệc chiêu đãi cả nhà để đánh dấu sự kiện này”. Nói đoạn, nó mở bì thư, trịnh trọng đọc quyết định của Quận ủy Cầu Giấy v/v xóa tên tôi khỏi danh sách đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam (ĐCSVN) “do đã vi phạm quy định chuyển sinh hoạt Đảng”.
Tôi quyết định “thoái Đảng” (tức lẳng lặng bỏ Đảng, không chuyển sinh hoạt Đảng) từ giữa năm 2003 ngay sau khi nhận quyết định nghỉ hưu. Ngày 3/2/2020 này, tôi đã “thoái Đảng” được suýt soát 17 năm! Còn trong thực tế, xin tiết lộ điều “bí mật” sau đây: Ngay khi còn đang phục vụ trong lực lượng vũ trang, tôi đã âm thầm “khai trừ Đảng khỏi lòng tôi” rồi! Tôi đã thực hiện điều này trong lặng lẽ, tức chỉ có tôi biết. Chính xác việc trên là từ khi nào, tôi không nhớ rõ, chỉ biết nó bắt đầu ngay sau khi nhận ra mình đặt lòng tin nhầm chỗ! Mãi sau này, khi chính thức “thoái Đảng”, tôi mới biết là đã có rất nhiều đảng viên ĐCSVN cũng hành động giống tôi, nghĩa là âm thầm “khai trừ Đảng trong lòng” khi còn tại chức, không đợi sau khi nghỉ hưu mới “thoái Đảng”!
Công bằng mà nói, lý tưởng cộng sản đã từng một thời là khao khát và ước vọng của biết bao thế hệ trẻ. Trong thập kỷ 1960’s và 1970’s, lý tưởng cộng sản đã thôi thúc hàng triệu thanh niên trai tráng, trong đó có tôi, tự nguyện viết đơn xin đứng trong hàng ngũ ĐCSVN! Hồi tưởng lại, niềm tin vào lý tưởng cộng sản thật là trong sáng, nó đã không chỉ lay động trái tim tôi, mà còn sưởi ấm tâm hồn tôi. Chẳng thế mà Milovan Djilas (1911-1995) cố Chủ tịch Quốc Hội Liên bang Nam Tư, cố Uỷ viên BCT Đảng Cộng sản Liên bang Nam Tư, đã để lại một câu bất hủ cho hậu thế: “20 tuổi mà không theo cộng sản là không có trái tim! 40 tuổi mà không từ bỏ cộng sản là không có cái đầu!”. Vì thế, lòng tin vào lý tưởng cộng sản trong tôi phai nhạt dần, cho đến đầu thập niên 1990’s thì nguội lạnh và lịm tắt hẳnyHHH. Tôi thực sự đã mất hết lòng tin vào ĐCSVN, vào chủ thuyết Marx-Lenine, vào CNXH và CNCS, và cả vào cái gọi là “Đỉnh cao trí tuệ” nữa!
Tôi “thoái Đảng” vào thời điểm hiện tượng trên còn hãn hữu, nhưng đến nay nó đã trở nên phổ biến. Các đảng viên ĐCSVN, khi nhận quyết định nghỉ hưu, thường họ không chuyển giấy sinh hoạt cho các đảng bộ địa phương, mà lặng lẽ cất kỹ dưới đáy tủ như kỷ niệm của “một thời đáng quên!”. Họ lặng lẽ, âm thầm thực hiện hành động đó, không ồn ào và công khai với bất cứ ai, trừ khi là bạn rất thân của nhau. Đến nay, đã bao nhiêu đảng viên cộng sản chọn cách này để “tạm biệt” Đảng, không một ai có thể biết chính xác, bởi Đảng giấu rất kỹ. Nhưng theo nhiều người dự đoán, con số này ước khoảng 45%! Số còn lại, mang tiếng là “vẫn yêu Đảng”, nhưng thực tế đa số họ đã “chán Đảng”, họ miễn cưỡng phải tiếp tục ở lại sinh hoạt vì nhiều lý do khác nhau, trong đó phải kể đến lý do hàng đầu là sợ liên lụy đến con cháu, tiếp đến là sợ ảnh hưởng đến “sổ hưu”, tức kế sinh nhai hàng ngày của họ.
Vậy phong trào “thoái Đảng” do đâu mà có? Từ kinh nghiệm của bản thân, tôi có thể khẳng định nó bắt đầu từ lòng tin (vào ĐCSVN) bị giảm sút, đến chỗ hồ nghi sự lãnh đạo của Đảng, và cuối cùng là mất sạch lòng tin vào Đảng. Thế là bệnh “chán Đảng”, như một hệ lụy tất yếu, nó xuất hiện trong sâu thẳm tâm can rất nhiều đảng viên. Bệnh “chán Đảng” nhanh chóng trở thành phong trào “thoái Đảng”. Căn bệnh này lây lan rất nhanh, song nó không gây nguy hiểm cho đất nước và xã hội, nhưng lại rất nguy hiểm cho đảng cầm quyền. Xét về khía cạnh luật pháp hay đạo đức, nó không vi phạm điều khoản nào trong mọi văn bản quy phạm pháp luật, vì vậy nó không thể bị quy kết là “có tội”. Lượng tích tụ lâu dần, từ ngày này qua tháng khác, sẽ biến thành chất. Đây là một quy luật tất yếu, không một ai có thể ngăn cản nổi!
*****************