Thứ Bảy, 11 tháng 2, 2017

Những Điều Nên Biết Về Nhân Quyền

Nguyễn Thanh Trang


Lời Tác Giả: Ngày nay do trào lưu dân chủ hóa toàn cầu, lý tưởng Nhân Quyền càng ngày càng được đề cao khắp nơi trên thế giới. Nhưng tại một số quốc gia chưa có Dân Chủ thật sự như Việt Nam, rất ít người am tường tầm quan trọng của Nhân Quyền. Trong khi đó, Chính Phủ thường ngăn cấm và không muốn dân chúng tìm hiểu Nhân Quyền. Đó là lý do tại sao chúng tôi đã biên soạn tài liệu ngắn gọn nầy nhằm góp phần giúp Cộng Đồng người Việt khắp nơi, nhất là đồng bào tại quê nhà hiểu rõ hơn những Nhân Quyền phổ quát và Luật Quốc Tế Nhân Quyền của Liên Hiệp Quốc (LHQ).
Tài liệu nầy tác giả không giữ bản quyền, trái lại chúng tôi nhiệt liệt hoan nghênh mọi cá nhân và tổ chức xã hội dân sự tham gia chiến dịch phổ biến tài liệu nầy đến đồng bào khắp nơi bằng mọi phương tiện truyền thông như báo chí, truyền thanh, emails và Facebooks, v.v.
*

Thứ Sáu, 10 tháng 2, 2017

Bạo lực cách mạng là Đổi mới lần 2 của Đảng?

Mẫn Nhi

Bằng những cách thức khác nhau, Đảng đang tự tô vẽ nhằm làm mới mình, đó có thể là một Chính phủ kiến tạo do ông Nguyễn Xuân Phúc phát động; cũng có thể là cuộc chiến chống tham nhũng nhằm giữ gìn chế độ của ông Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng.
Khó có thể nói được, ĐCSVN sẽ làm được điều gì trong cải tạo kinh tế - xã hội. Nhưng rõ ràng, họ sẽ làm mọi thứ để bảo vệ được chế độ. 
Đảng tô vẽ?
Trong những bất trắc mà Đảng đối diện, tham nhũng vẫn là một Đảng nạn số 1. Cơ chế độc quyền chân lý đã khiến Đảng tràn quyền lực, khiến mỗi cá nhân trong Đảng nắm giữ chức vụ đều tìm mọi cách để lung đoạn quyền lực nhằm thu vén cá nhân.

Đảng tiếp tục phụ thuộc vào lực lượng vũ trang trong xoa dịu bức xúc nhân dân?

Lãnh đạo tốt, ắt phải biết xấu hổ trước hiện trạng đất nước

Posted by adminbasam on 10/02/2017
Tranh Scream của Evard Munch
Tranh Scream của Evard Munch
Trên trang facebook của mình, luật sư Lê Ngọc Luân có viết rằng ông đột nhiên nhận được rất nhiều câu hỏi, xin ý kiến, về việc phải làm sao khi bị công an bắt về đồn. Tóm tắt các thư và tin nhắn hỏi về vấn đề pháp lý, ông Luân nói mối quan tâm lớn của dân chúng chỉ là “Nếu bị bắt, phải làm thế nào để tự bảo vệ bản thân và không bị chết?”.

Thứ Ba, 7 tháng 2, 2017

NHỮNG KẺ MÙ CHỮ Ở QUẢNG NINH CÃI CÙN VỀ CÁI ẤN LỪA ĐẢO

Tranh luận về dòng chữ trên ấn khai bút 
đầu xuân ở Quảng Ninh

VNE

Chủ nhật, 5/2/2017 | 15:37 GMT+7 

Lễ khai bút, khai ấn đầu Xuân Đinh Dậu 2017 ở Quảng Ninh vừa diễn ra hoành tráng. Tuy nhiên, đang có tranh luận chiếc ấn được dùng trong dịp Lễ này có sai chính tả hay không. 

Hội Văn hóa Nghệ thuật tỉnh Quảng Ninh vừa phối hợp với UBND TP Hạ Long tổ chức Lễ khai bút, khai ấn đầu Xuân Đinh Dậu 2017 (ngày mùng 6 Tết). Tuy nhiên, theo một số chuyên gia, chiếc ấn dùng trong Lễ này có nhiều lỗi chính tả.

Chuyên gia Hán Nôm, TS Nguyễn Tuấn Cường cho hay mặt ấn có khắc 6 chữ để đóng lên giấy phát cho công chúng đã sai 2 chữ quan trọng.

Cụ thể cột chữ bên phải khai ấn “Hồng Đức hiệu” (
洪德號), viết đúng phải là chữ Hồng () với nghĩa "lớn", thì lại khắc thành chữ Hồng () với nghĩa "màu đỏ". Cột chữ bên trái khai bút “Tao Đàn hội” (騷壇會) thì viết chữ Tao () nghĩa là "phong nhã" thành chữ Tao () có nghĩa "gặp gỡ". Cả hai đều là lỗi sai đồng âm Hán Việt. Lỗi này thường do tra từ điển để viết chữ.

Minh định về con đường đấu tranh!

FB Lang Anh

7-2-2017
Gần đây trên trang facebook của tôi sau loạt bài phân tích về chế độ hiện tại, có nhiều comment vào hô hào cách thức lật đổ chính quyền bằng bạo lực. Đại loại những ý kiến này tập trung vào ý tưởng chờ đợi hoặc thúc đẩy khủng hoảng kinh tế ở Việt Nam, trông đợi nền kinh tế rơi vào đáy khủng hoảng và đói nghèo, trên cơ sở đó thúc đẩy sự bức xúc và tiến tới lật đỏ chính quyền hoặc bằng áp lực hoặc bằng bạo lực. Tôi muốn nói rõ rằng, đó là sự ảo tưởng và ngu đần. Đó là một dạng khác của cực đoan và nó cũng xấu xa không kém sự độc tài cộng sản.

Thứ Hai, 6 tháng 2, 2017

Thư ngỏ gửi ông Trần Đại Quang và Nguyễn Xuân Phúc

 Posted by adminbasam on 05/02/2017

Vũ Công Minh
Hải Dương ngày 03/2/2017

THƯ NGỎ

 Kính gửi: Ông Trần Đại Quang chủ tịch nước
Ông Nguyễn Xuân Phúc thủ tướng chính phủ nước CHXHCNVN
Thưa hai ông,
Tôi hoàn toàn đồng tình, ủng hộ ý kiến ông Nguyễn Khắc Mai
Trưa ngày 30 tết Đinh Dậu tình cờ tôi đọc được thỉnh nguyện thư của ông Nguyễn Khắc Mai, nguyên vụ trưởng vụ nghiên cứu Ban dân vận TW.  Theo nội dung bức thư gửi tới Hai ông chủ tịch nước, thủ tướng chính phủ, tôi tìm được 14 tội danh có tính phản quốc, làm hại đến chủ quyền lợi ích quốc gia liên quan tới ông Nguyễn Phú Trọng tổng bí thư ĐCSVN. Tôi cùng nhiều người thực sự bàng hoàng với những nội dung này. Trước đó tôi cũng đã nghe những thông tin đại loại như vậy được phát ra từ đài truyền hình Việt Nam, bằng những dòng tin ngắn ngủi về sự kiện giàn khoan HD 981 của Trung Quốc xâm phạm lãnh hải Việt Nam, sau đó là vài động thái phản ứng yếu ớt, qua loa chiếu lệ, công thức xáo mòn mang tính bịp dân, có thể nói với một thái độ bạc nhược của nhà nước Việt Nam trước hành động xâm lược ngang ngược, trắng trợn từ phía Trung Quốc.

Chủ Nhật, 5 tháng 2, 2017

Đầu Xuân, đối thoại với Hồ Ly tinh và đám Tuyên giáo Cộng sản

Nguyễn Tiến Dân

4-2-2017
Hồ Ly tinh ạ, từ giác độ của nhà lão, trước hết, phải nói với cậu câu này: “Đảng Cộng sản của các cậu, gồm một cái lũ: nửa lưu manh – côn đồ, nửa còn lại, là khốn nạn”. Nợ hàng chục tỷ VND của lão Dân già, chúng cố tình lờ đi, không trả. Đã thế, chúng còn câu kết với nhau, triệt hết đường làm ăn của lão. Năm hết – Tết đến, thằng lớn bảo thằng bé thu hồi mặt bằng và không cho lão thuê nhà để mở quán nữa.
Đồ đạc, thì nhiều – thời gian, lại gấp gáp. Kèm thêm vào đó, nửa phải chuyển về Xuân mai – nửa còn lại, đưa về nơi ở trọ mới (Cách nhau, trên bốn chục cây số). Việc, chất như núi – chạy, như cờ lông công. Giữa lúc túi bụi, nhận được tin nhắn của người thân: “Hồ Ly tinh, chưa chừa. Nó vừa gửi lời thách đấu đến em rồi đó”. Sốt ruột, nhưng cũng chẳng có thời gian và cũng chẳng có cách nào mà đọc được. Bởi, mạng ở 544 đường Láng, đã bị cắt. Tạm ổn định được nơi ở mới, ưu tiên hàng đầu, là nối thông mạng. Đánh vào từ khóa: “Tiếp chuyện nhà dân chủ Nguyễn Tiến Dân”, lòi ra 3 trang mạng cùng có bài này: “Nhân văn Việt nam” – “Học viện Chính trị” và “Giữ trọn lời thề”.

Thứ Bảy, 4 tháng 2, 2017

Tại sao trận đấu Biển Đông giữa Mỹ và Tàu – nếu xảy ra – thì vừa là Stalingrad lại vừa là Pearl Harbor của thế kỷ 21?

Cao Tuấn
Ít lâu nay, qua những lời tuyên bố hùng hổ của ông tân Tổng thống Hoa Kỳ và một vài chiến hữu nổi tiếng ghét Tàu Cộng do ông mới bổ nhiệm và được QH Hoa Kỳ chấp thuận, cả thế giới đang sục sôi, nóng lòng chờ đợi một chuyện gì nghiêm trọng trong quan hệ Trung-Mỹ ở biển Đông sắp sửa xảy ra với thái độ nửa tin nửa ngờ. Giá thử nếu có một cuộc đụng độ Trung-Mỹ trong tương lai gần, ai sẽ thủ thắng? Cục diện hậu chiến tranh sẽ như thế nào?
Đã có nhiều bàn luận theo hướng “nói xuôi” nghe cũng rất hợp lý, nhất là trong tâm lý của người Việt Nam vốn ôm ấp trong tim mối thù Tàu Cộng như điếu đổ, – nói như Trần Quốc Tuấn – “chỉ giận chưa thể xả thịt, lột da, ăn gan, uống máu quân thù” khi tàu HD 981 của chúng nghênh ngang đi vào vùng lãnh hải thuộc chủ quyền đất nước, hoặc khi tên đầu sỏ Đại Hán ngạo nghễ bước chân vào điện Diên Hồng dạy dỗ quan lại nước ta bằng những lời xỏ xiên, trước một vài mái đầu bạc cứ cúi rạp mà không dám ngẩng lên.
Bây giờ xin gửi đến bạn đọc một tiếng “nói ngược” khác với những tiếng nói xuôi mà ta đã nghe. Một tiếng nói ngược nhưng lại xuất phát từ một con tim cũng nồng nàn yêu nước không kém gì ai.
Việc cân nhắc giữa “ngược” và “xuôi” để tìm ra trong đó những gì hợp với lý trí cũng như tình hình hiện thực mà ta đang đón chờ, đó là thẩm quyền của quý bạn.
Bauxite Việt Nam 
Trận Pearl Harbor ngày 7/12/1941 là trận tập kich chiến lược đại qui mô do Hải quân và Không quân Nhật thực hiện, chỉ trong 7 tiếng đồng hồ đánh tan nát lực lượng Hải quân, Không quân của Mỹ phụ trách khu vực Thái Bình Dương mênh mông, ngay tại căn cứ chính trong quần đảo Hawaii. Ngay sau Pearl Harbor hai nước Nhật, Mỹ chính thức tuyên chiến nhưng Nhật đã có một lợi thế ban đầu hết sức quan trọng là mặc sức tung hoành và chiếm đóng Mãn Châu, phần lớn lục địa Trung Hoa, các nước Đông Nam Á - Phi Luật Tân, Nam Dương, Mã Lai, Singapore, Miến Điện, Đông Dương, uy hiếp Australia, Ấn Độ, khống chế Biển Đông, bá chủ Á Châu một thời gian khá dài trong Thế chiến thứ Hai. Mỹ thua to vì để cho bị đánh bất ngờ, bất thình lình, mặc dù trước đó bang giao Nhật-Mỹ đã  căng thẳng. Mỹ đã ước đoán tình hình sai, tính toán sai hoặc mù tịt về đối thủ, thờ ơ,  ỷ y, trễ nải... Nhật thắng lớn, vì Nhật chuẩn bị trận chiến đánh úp từ lâu,  nghiên cứu mọi khía cạnh, lập kế hoạch, tập dượt rất cẩn thận, giữ kín ý định thực đến phút chót. Pearl Harbor là trường hợp điển hình của "tiên hạ thủ vi cường", " binh bất yếm trá", "xuất kỳ bất ý" mà từ đó quyết định thắng bại.
75 năm sau trận Pearl Harbor, Thái Bình Dương lại nổi sóng. Lần này điểm nóng nhất là vùng Biển Đông rộng 3 triệu rưỡi cây số vuông nằm giữa các nước Tàu, Việt Nam, Mã Lai, Brunei, Singapore, Nam Dương và Phi Luật Tân chạy dài từ eo biển Đài Loan ở phía Bắc cho đến eo biển Malacca ở phía Nam. Biển Đông là nơi tranh chấp chủ yếu giữa Tàu và Mỹ hiện nay và cũng có thể là nơi đụng độ chính sẽ xẩy ra. Bang giao giữa 2 nước mạnh nhất thế giới căng thẳng từ nhiều năm qua giống như tình trạng bang giao hai nước Nhật Mỹ trước Pearl Harbor với những bất đồng không thể giải quyết. Ngôn ngữ diều hâu chống Tàu của tân Tổng thống của nước Mỹ Donald Trump cùng các cộng sự viên thân tín như đổ thêm dầu vào lửa. Tàu không lùi, Mỹ cũng không lùi. Thảo luận đã rất nhiều nhưng không ai đưa ra được giải pháp nào ổn thoả, đụng độ dường như không thể tránh khỏi. Chiến tranh liệu có thực sự xẩy ra? Nếu xẳy ra, giới  hạn hay toàn diện? Một Pearl Harbor mới của thế kỷ 21? Có leo thang thành chiến tranh nguyên tử? Tàu có định "xuất kỳ bất ý" đánh úp Mỹ như Nhật đã làm năm xưa? Donald Trump đã công khai khiêu khích Tàu nhưng quả thực nước Mỹ đã sẵn sàng chưa? Các chiến lược gia của Mỹ và của Tàu ai thuộc sử hơn ai?

Đảng cộng sản Việt Nam, ngã ba đường lịch sử: Tồn tại và diệt vong? (Trọn vẹn cả 4 kỳ)

Lang Anh
“Những người cộng sản thế hệ của ông Hồ Chí Minh, khi tin vào lý thuyết cộng sản, bản chất là đã tin vào một con đường không có lối ra. Lý thuyết của Marx về một xã hội công bằng tuyệt đối, bản chất là một sự lừa bịp và ảo tưởng. Chừng nào loài người còn tồn tại thì sẽ luôn có sự khác biệt giữa người với người. Sẽ có những người có năng lực tạo ra của cải cao hơn, và do đó họ sẽ phải có quyền thụ hưởng cao hơn người khác. Sẽ là cực kỳ vô đạo đức và cực kỳ đê tiện nếu người ta bắt những người như Bill Gates hay Steve Jobs phải có mức thụ hưởng cào bằng như bất cứ ai, trong khi đóng góp của họ cho văn minh nhân loại là vượt trội so với đại chúng. Nếu ngay tại thời điểm này, toàn bộ của cải của thế giới được chia đều cho bất cứ ai đang tồn tại trên trái đất, thì chỉ một giây sau, sẽ lại có sự chênh lệch giữa người với người. Vì những người có năng lực sáng tạo và tài năng hơn, sẽ luôn tạo ra được của cải nhiều hơn trên những gì họ có. Một xã hội theo hình dung của Marx chỉ là một xã hội ảo tưởng và hoàn toàn lừa phỉnh. Ngay cả việc những kẻ cuồng tín cộng sản có nắm được quyền hành và chia đều tất cả của cải, thì ách cai trị của chúng sẽ chỉ dẫn tới sự triệt tiêu sáng tạo của nhân loại: "Những người tài năng hơn sẽ lười đi vì họ không thể cứ mãi làm cho người khác hưởng, còn những kẻ lười biếng sẽ càng lười hơn vì chúng sẽ trông đợi người khác tạo ra của cải để chia cho mình". Sự thất bại của Liên Xô, Việt Nam và tất cả các nước cộng sản trong quá khứ trong việc tạo ra các giá trị vật chất so với phương Tây có căn nguyên gốc rễ chính từ sự ảo tưởng và bịp bợm ngay từ đầu trong lý thuyết mà họ tôn sùng”.
[... ...]
“Quay lại Việt Nam, tôi cho rằng những người cộng sản thuộc thế hệ đầu tiên là những người yêu nước và có lý tưởng. Nhưng họ chính là một đám cuồng tín luôn tin rằng mình duy nhất đúng và sẵn sàng tiêu diệt không thương tiếc những ai khác ý kiến với mình. Về mặt này, họ không khác gì nhà nước hồi giáo IS hiện nay, chúng phạm những tội ác không gớm tay nhưng vẫn luôn tin rằng mình đúng. Tôi luôn kính trọng Đại tướng Võ Nguyên Giáp, ông ấy là một danh tướng và là một anh hùng dân tộc. Nhưng cũng chính ông Giáp là người đã tiến hành những chiến dịch tàn sát thẳng tay với những người Quốc dân đảng vào năm 1946, khi họ cũng có chân trong Chính phủ lâm thời. Họ vốn là hậu duệ của anh hùng dân tộc Nguyễn Thái Học và nhiều tiền bối khác, nhưng họ có niềm tin lý tưởng khác những người cộng sản. Lịch sử sẽ ghi công ông Giáp với tư cách một anh hùng, nhưng cũng chính niềm tin cuồng tín là thứ thúc đẩy ông ta phạm vào những tội ác ghê gớm với chính đồng bào mình. Những vụ trấn nước, thủ tiêu, ám sát của những người cộng sản cuồng tín giết hại một số lượng không nhỏ người Việt Nam, và phần lớn trong số đó cũng chính là những người yêu nước. Một lý tưởng sai lầm và sự cuồng tín mê muội chính là đặc trưng căn bản của những người cộng sản thế hệ của ông Hồ Chí Minh. Họ để lại một di sản sai lầm và những kẻ hậu duệ của họ biến đi sản ấy thành một thứ quái vật tiêu diệt mọi tiềm năng đất nước.
“Khi những hậu duệ cộng sản ở Việt Nam lựa chọn nền kinh tế thị trường và cố bấu víu nền cai trị độc tài, họ đã vi phạm mọi nguyên tắc căn bản nhất để tạo ra một xã hội minh bạch, văn minh và công bằng về mặt cơ hội phát triển cho con người (tôi muốn nhấn mạnh là công bằng về cơ hội phát triển cho con người, chứ không phải công bằng về thụ hưởng). Bộ máy cai trị độc tài với quyền lực không được kiểm soát, đã nhanh chóng biến tất cả những thành phần của Đảng Cộng sản Việt Nam thành một đẳng cấp ưu tiên. Sự kìm kẹp và tiêu diệt mọi tư tưởng độc lập của giới trí thức đã tạo ra một xã hội cúi đầu. Chút lý tưởng của họ không còn vì thực tại đã cho thấy lý tưởng của Marx chỉ là ảo tưởng. Khi một đám người không còn lý tưởng và nắm quyền lực tuyệt đối trong tay, chúng nhanh chóng tha hoá và biến thành tội phạm. Hiện nay bộ máy của chế độ cộng sản Việt Nam gồm hầu như toàn bộ là những kẻ tham nhũng, vô đạo đức cả về vật chất lẫn quyền lực. Sự lưu manh hoá của họ lớn dần theo thời gian và gây ra những bức xúc ngày một lớn trong xã hội. Mọi chủ trương, mọi định hướng, mọi chính sách phát triển quốc gia đều chỉ đẹp trên khẩu hiệu và bị bộ máy tham nhũng bóp méo thành những thứ đem lại lợi ích cá nhân. Các khoản đầu tư công, các chính sách phát triển... hầu như mọi thứ đều trở thành nguồn tham nhũng của bộ máy công quyền. Bộ máy ấy khiến hiệu suất vận hành của nhà nước càng ngày càng giảm, càng ngày càng tệ hại và càng ngày càng khiến những nguồn lực của quốc gia bị teo tóp, những cơ hội phát triển bị bỏ lỡ. Tất cả họ đều nhúng chàm, tất cả họ đều là tội phạm. Và mức độ thì ngày một tệ hại hơn theo thời gian cho đến khi nào quyền lực độc tài của họ bị tước bỏ”.
[... ...]
“Trong nhiều năm qua, Đảng Cộng sản tuyên truyền về công lao của họ trong phát triển kinh tế quốc gia. Họ lờ đi thực tế là tài nguyên đất nước, môi trường sống vốn là những của cải cần được sử dụng dè sẻn và để lại cho đời sau thì nay đã bị họ đốt hầu hết cho hiện tại, mà phần lớn trong số đó đã rơi vào túi những tay tham nhũng. Và số nợ mà chế độ này đã vay thì đã vượt quá khả năng cân bằng của họ. Tất nhiên chế độ này khi kết thúc sẽ không trả nợ, người trả chính là người dân Việt Nam. Và tình trạng nợ công của Việt Nam đến nay đã cực kỳ nguy ngập. Từ năm 2016 trở về trước, người ta nói về số liệu nợ công đã vượt ngưỡng trần tính trên tỷ lệ GDP và năng lực cân đối dòng tiền của ngân sách. Từ lúc ông Nguyễn Xuân Phúc nắm quyền cho đến khoảng tháng 9/2016, Chính phủ của ông ta đã vay nợ ròng thêm trên dưới 8 tỷ USD. Cái gọi là giới hạn hay trần an toàn giờ là thứ không còn ai nhắc tới. Trong vòng 5 năm tới, khả năng rất cao Việt Nam sẽ rơi vào tình trạng vỡ nợ quốc gia, khi Chính phủ không thể trả nổi các khoản nợ đáo hạn. Tình trạng của Venezuela sẽ là viễn cảnh của Việt Nam.
“Tuy nhiên chế độ hiện nay có thể trì hoãn cái chết bằng cách dựa dẫm vào nguồn tiền từ Trung Quốc. Và chẳng có bữa trưa nào miễn phí trên đời, đi kèm với đó sẽ là những cuộc mặc cả đen tối mà chủ quyền đất nước bị bán rẻ. Tất nhiên, khi sự thật lộ ra thì đất nước này sẽ chìm vào một biển máu mà sự phẫn nộ của người dân sẽ tàn sát tất cả. Và trong tình huống nổi loạn diễn ra, đất nước này sẽ bị kéo lùi lịch sử trên dưới 20 năm.
“Tôi muốn tránh cái viễn cảnh bi đát ấy và bất cứ người Việt Nam nào cũng đều muốn tránh, tôi tin, bao gồm cả những người cộng sản. Đơn giản là bất cứ ai cũng sợ chết, đặc biệt là những người giàu, trong khi đó các hậu duệ cộng sản và gia đình họ thì đã quá giàu. Vì thế tôi kỳ vọng rằng những cuộc đối thoại sẽ đến để tránh một kết cục bi đát cho tất cả. Chế độ rồi sẽ đi đến điểm kết, nhưng đó có thể là một điểm kết đau đớn hoặc một sự chuyển biến sang văn minh trong hoà bình.
“Người Myanmar đã làm được điều đó, khi Chính phủ độc tài của Tổng thống Thein Sein đứng về phe dân tộc. Họ cũng đã từng đi theo con đường chủ nghĩa xã hội trong trên dưới 25 năm (1963 đến những năm 1980), họ cũng là những kẻ độc tài bị thế giới cô lập và lệ thuộc nặng nề vào Trung Quốc. Họ cũng có hơn 1.000 km đường biên giới với Trung Quốc và có những phe nhóm ly khai gốc Hoa đang cầm súng chống lại chính quyền. Nhưng với con đường hoà giải và hợp tác, hiện nay họ đã đi trên đúng lộ trình để văn minh hoá đất nước. Con đường của Myanmar không dễ đi, nhưng họ đã thoát được khỏi màn đêm.
“Tôi muốn nói rằng, đó là một tấm gương cho chế độ cộng sản Việt Nam. Họ có thể thay đổi để tiếp tục tồn tại như một lực lượng chính trị giữ vai trò quan trọng trong một tương lai không hề ngắn. Họ có thể cải cách để giữ lại quyền tồn tại của mình, và điều quan trọng nhất là điều đó sẽ mở ra cánh cửa để Việt Nam đi theo đúng lộ trình văn minh hoá quốc gia.
“Tất nhiên những cải cách không phải có thể đến ngay một sớm một chiều. Ngay từ lúc ngày, chế độ Việt Nam có thể tiến hành những bước đi đầu tiên:
1. Nới lỏng kiểm duyệt báo chí và mạng xã hội. Đó là cách tốt nhất để góp phần giảm tham nhũng và minh bạch quốc gia. Nó cũng là bước đi đầu tiên để cải thiện hình ảnh của chế độ trước mắt công chúng. Nới lỏng kiểm duyệt không đồng nghĩa với việc những lời chỉ trích Chính phủ sẽ tăng lên, trái lại, xã hội sẽ ghi nhận và bước đầu ủng hộ khi chế độ đi trên đường đúng.
2. Sa thải và tái bố trí việc làm cho ít nhất 30% người hưởng lương ngân sách, chỉ có bằng cách đó mới đảm bảo được việc cân đối giữa nguồn thu, nguồn trả nợ và các khoản đầu tư công cần thiết phục vụ phát triển đất nước. Tăng thu nhập cho toàn bộ đội ngũ công chức còn phục vụ, đảm bảo mức thu nhập của khu vực công về mặt chính thức là ngang bằng hoặc tương ứng với 80% thu nhập của khu vực tư. Đây là cách duy nhất để giúp chặn làn sóng ăn cắp và tham nhũng bắt buộc của những công chức có thang bậc đãi ngộ thấp hiện nay.
3. Ban hành một đạo luật chống tham nhũng mới, theo đó ấn định một sắc lệnh ân xá cho tất cả các hành vi tham nhũng phát sinh trong quá khứ, đồng thời đề ra những mức án cực nặng cho các vụ việc tham nhũng mới phát sinh sau thời hạn ân xá.
4. Thành lập một cơ quan tư pháp mới, một cơ quan điều tra mới hoàn toàn tách biệt với tất cả những cơ quan tư pháp và điều tra hiện nay. Chọn lựa những người có đạo đức và lý tưởng phụng sự quốc gia vào những cơ quan này và cấp cho họ chế độ đãi ngộ đặc biệt. Những cơ quan này được trao quyền điều tra, truy tố và xét xử tất cả các vụ việc tham nhũng mới phát sinh sau thời hạn ân xá được ấn định trong luật chống tham nhũng mới.
6. Giải tán Mặt trận Tổ quốc hiện tại, thành lập một mặt trận toàn dân mới theo đó các đại diện được lựa chọn thông qua bầu cử một cách công khai, minh bạch. Các đại biểu này sẽ cùng thành lập một hội đồng soạn thảo Hiến pháp mới. Cần đề ra một lộ trình thay đổi Hiến pháp, ấn định thời điểm chấp nhận việc thành lập tự do chính đảng (có thể là một lộ trình 5 năm). Nội dung cơ bản nhất của Hiến pháp mới cần có những nhân tố căn bản của một xã hội văn minh, trong đó yếu tố nền tảng phải được xây dựng xoay quanh quyền lập chính đảng và bầu cử tự do. Để tránh các xung đột với chế độ hiện tại, có thể học theo đúng mô hình Myanmar đang thực hiện: Chế độ cũ nắm quyền chỉ định 25% số ghế nghị viện không cần bầu cử, và nắm quyền phủ quyết Hiến pháp. Đây là một sự cải cách nửa vời, nhưng nó là cách tốt nhất để bắc một cái cầu giữa hiện tại với tương lai, cho đến khi đất nước đủ văn minh để có một bản Hiến pháp thực sự tiến bộ.
7. Trên tất cả, cần thực sự cầu thị, cần thực sự thiện chí vì đó là cách duy nhất giúp đất nước tránh khỏi vực thẳm hoang tàn của bạo loạn và chiến tranh.
“Sẽ chỉ có hai con đường với chế độ cộng sản hiện nay: Hoặc tiếp tục cố níu kéo quyền lực, vay nợ mọi thứ, bán rẻ mọi thứ cho đến ngày tàn dìm đất nước và chính chế độ này vào lò lửa chiến tranh, hoặc bắt đầu thay đổi, để tạo cơ sở cho đất nước này hướng tới tương lai trong đó bao gồm tương lai của chính Đảng Cộng sản”.
Lang Anh
I
Phong trào cộng sản toàn cầu, được khởi xướng từ những nhà tư tưởng thủy tổ là Marx và Engels, cho đến khi được nhào nặn thành một nhà nước thực tế bởi một người có tư duy thực dụng là Lenin, đã trải qua một thời kỳ dài với những phép thử liên tiếp về mặt tư tưởng. Hầu hết những lý luận cốt lõi của lý thuyết cộng sản đều khá mù mờ, với nền tảng là một xã hội ảo tưởng dựa trên khao khát và hiện nay thì đã bị phủ nhận hoàn toàn. Trong khi đó, con đường mà những đệ tử của Marx tìm cách đến với xã hội chỉ có trong mơ đó thì lại đầy rẫy sai lầm. Kết quả của những phép thử về mặt tư tưởng này là một thế giới bị cày xới bởi những biến động xã hội sâu sắc. Có nhiều triệu sinh mạng đã phải trả giá trong những cuộc chiến đẫm máu, nhiều quốc gia chìm vào vài chục thập niên trong bóng tối để đến lúc nhận ra thì đất nước đã phải trả giá nặng nề và họ lại phải bắt đầu lại từ vạch xuất phát, trong khi phần còn lại của thế giới đã có những bước tiến quá xa trong lộ trình hướng tới văn minh.

Thứ Sáu, 3 tháng 2, 2017

Muốn chống “suy thoái”, Đảng phải có cơ chế kiểm soát quyền lực và tự do báo chí!

Nguyễn Đăng Quang
“Trước hết, cần khẳng định, cũng như THAM NHŨNG, hiện tượng SUY THOÁI là khuyết tật của riêng Đảng, khởi nguồn ngay trong nội bộ Đảng chứ không phải là tác động khách quan từ bên ngoài dội vào hàng ngũ Đảng, càng không phải là của “các thế lực xấu, thù địch chống phá Đảng”! Trong vấn đề này, hoàn toàn không có thế lực nào chui được vào trong nội bộ Đảng để có thể bôi nhọ hoặc làm mất uy tín của Đảng! Thứ đến, xem chừng hiện tượng này đã đến điểm nút và rất nguy cấp, đến mức ông Nguyễn Phú Trọng phải lo lắng thốt lên có thể gây ra những hậu quả khôn lường!’”
Xin phép được bổ sung: đúng là Đảng CSVN đã suy thoái đến độ tồi tệ nhất trong lịch sử như ông Nguyễn Đăng Quang nói. Giờ đây người dân nhìn Đảng không với sự băn khoăn thắc mắc “Đảng có còn tính chính danh không...” như trước nữa, bởi vì băn khoăn như thế là hoàn toàn vô ích khi mà danh không chính nên ngôn không thuận – ngôn không thuận trở thành ngôn ngớ ngẩn, ngu lú – đã là một hiện hữu phổ biến từ tận cấp thấp lên đến đỉnh cao chót vót, không thể đảo ngược hoặc đổi thay.
Nhưng điều nguy hại hơn, vì là một đảng cai trị, mà cai trị toàn diện, cả phần xác lẫn phần hồn, sự suy thoái không cưỡng được của Đảng CSVN đã làm phá vỡ hết tất cả: phong tục, đạo lý, nếp sống, quan hệ tốt đẹp vốn có từ hàng ngàn năm nay trong mọi tầng lớp xã hội Việt Nam, đẩy cả một dân tộc được tiếng thuần hậu, thủy chung, gan góc, kiên cường trong lịch sử trở thành một dân tộc kém văn minh, say bạo lực, thiếu vắng tình nhân ái đến rợn người, hễ bước ra đường là nhìn thấy nhan nhản những cảnh chửi bới, tranh giành, chém giết, cướp bóc; hễ ra nước ngoài đi đến đâu là người nước khác phải để mắt trông chừng, thậm chí còn treo biển bằng tiếng Việt cấm người Việt Nam vi phạm điều này việc nọ. Nỗi nhục khủng khiếp ấy người dân phải âm thầm gánh chịu trong khi chính danh thủ phạm lại nhơn nhơn, bình chân như vại, chỉ lo giữ chiếc ghế để dễ dàng xoay xở và kéo bè kéo cánh, mặc cho tiếng oan dậy đất không mảy may nghĩ đến trách nhiệm, ở bất cứ cấp nào.
Tất nhiên, sự chịu đựng nào cũng có giới hạn của nó. Xin các vị hãy khắc ghi vào lòng đừng quên hình ảnh những cơn lũ miền Trung kinh hoàng trong năm vừa qua, để hiểu rằng nhân dân miền Trung cũng đang tích chứa những cơn lũ. Đó là luật Trời: có nhân có quả, không một ai, một tổ chức nào thoát được.
Bauxite Việt Nam
Trung tuần tháng 10/2016, Hội nghị Trung ương 4 ĐCSVN (Khóa XII) họp trong 6 ngày. Hội nghị tập trung bàn thảo chủ yếu về công tác xây dựng Đảng, mà đề tài nóng bỏng là sự SUY THOÁI đang diễn ra trong Đảng lúc này! Kết thúc Hội nghị, theo lệ thường, là sự ra đời một bản Nghị quyết quan trọng! Lần này bản Nghị quyết có tên khá dài là “Tăng cường xây dựng, chỉnh đốn Đảng; ngăn chặn, đẩy lùi sự suy thoái về tư tưởng, chính trị, đạo đức, lối sống, những biểu hiện “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong nội bộ; và một số vấn đề khác”. Ngay trong bài diễn văn khai mạc Hội nghị, TBT Nguyễn Phú Trọng đã cảnh báo: Tình trạng suy thoái, “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” vẫn chưa được ngăn chặn và đẩy lùi; có mặt còn diễn biến tinh vi, phức tạp hơn, có thể gây ra những hậu quả khôn lường!