Chủ Nhật, 8 tháng 9, 2019

Thông điệp về Sinh lộ và Tử lộ


Hà Sĩ Phu
Lời kêu gọi chống Trung quốc xâm lược (gọi tắt là kêu gọi Thoát Trung) là bước đầu gửi thông điệp gửi tới ĐCS Trung quốc, ĐCSVN và cả nhân dân VN. Đó là thông điệp về bản chất của mâu thuẫn Việt Trung và về những lối thoát.
Trung quốc là kẻ thù đáng sợ nhất của nhân loại với hai sức mạnh kinh khủng là số dân 1 tỷ rưỡi người và một chế độ toàn trị Phong kiến Đại Hán, một đặc sản không giống bất cứ quốc gia nào trên thế giới. Mối nguy Đại Hán thời hiện đại vượt xa mối nguy Đức quốc xã và mối nguy CS Liên xô trước đây.
Chế độ toàn trị Đại Hán ấy kết tinh hai mặt Nho gia và Pháp gia, phối hợp nhuần nhuyễn giữa Đức trị mị dân với bạo lực đàn áp quyết liệt đã giữ cho cái nước khổng lồ ấy không bị tan vỡ thành các nước nhỏ, đã đồng hóa được lý thuyết toàn trị Cộng sản, và đồng hóa luôn nền kinh tế tư bản tiên tiến của Âu Mỹ khi du nhập vào. Dù là lý thuyết Mác-Lê, dù là đồng tiền và kỹ thuật của các nước tư bản lớn nhất, những sức mạnh CS hay Tư bản ấy vào đến Trung quốc đều bị đồng hóa để mang một “màu sắc Trung quốc”, tức là rốt cuộc chỉ tăng cường sức mạnh cho nền Phong kiến toàn trị Đại Hán mà thôi.
Vì thế khi Liên xô và CS Đông Âu tan rã, ĐCSVN quyết định dựa hẳn vào vòng tay Trung quốc như lối thoát duy nhất cho ĐCSVN là điều dễ hiểu, vì nghĩ rằng chỗ dựa ấy là vĩnh cửu, bất kể phải trái, bất kể bản chất thiện ác, bất kể thế giới có diễn biến ra sao, dựa vào Trung quốc vĩ đại là lối thoát trường cửu.

Thứ Bảy, 7 tháng 9, 2019

TRAO ĐỔI NHANH VỀ CHUYỆN BIỂN ĐÔNG

Vũ Ngọc Hoàng

1. Âm mưu của Trung Quốc về việc cưỡng chiếm Biển Đông của VN đã có từ lâu. Âm mưu đó có nguồn gốc từ bản chất Đại Hán của đế chế Phương Bắc này. Sau một thời gian tích cực chuẩn bị, đến nay cảm thấy đủ điều kiện nên họ đang quyết tâm thực hiện một bước nhảy vọt đáng kể để thực hiện âm mưu này.
Việc tàu Trung Quốc vào ra vùng biển chủ quyền của VN vài tháng nay không phải là một cuộc “dạo chơi” mà là một bước leo thang ngoạn mục. Thế mà phía VN ta cũng có ý kiến cho rằng “nó vào rồi nó ra chứ đã làm được gì đâu”. Nghĩ vậy thật đơn giản và thơ ngây quá! Nó vào rồi nó ra, nó ra rồi nó lại vào. Nó muốn vào thì vào, muốn ra thì ra, vào nhà người ta mà cứ nhà của nó. Một đất nước có chủ quyền mà sao có thể chịu vậy. Kiểu này thì có ngày nó bảo “hai nhà là một”, nhập chung thôi, rồi lấy tiếng Trung làm tiếng phổ thông vì đại đa số dân chúng đang nói thứ tiếng này. Thế là nó hoàn thành âm mưu thôn tính và đồng hóa, đạt mục đích mà hơn 4000 năm nay họ chưa làm được. Thật nhẹ nhàng, ít tốn công tốn sức. Biển của VN mà họ bảo của họ, yêu cầu cùng khai thác. Theo luận điệu đó thì VN mất biển. Mà mất Biển Đông là mất nước. Phần còn lại nhỏ hẹp, không gian sinh tồn của dân tộc mất đi hơn một nửa, lục địa bị bao vây tứ bề, phần tài nguyên khoáng sản lớn và quý giá nhất bị cướp hết, không còn cửa để ra đại dương - cái mà rất nhiều quốc gia đều cần đến để thành cường quốc, hàng không cũng mất tự do, con cháu muôn đời sẽ bị o ép và lệ thuộc họ đủ điều, mất lần này là mất hẳn, mãi mãi không bao giờ đòi lại được, niềm tự hào về lịch sử bất khuất của một dân tộc văn hiến cũng sẽ mờ nhạt và bị tan biến, đất nước anh hùng chỉ còn lại một cái xác như một mãnh nhỏ vô hồn, một dân tộc sẽ mãi tụt hậu, tủi nhục và đau đớn.
Vào lúc này công việc lớn lao nhất, quan trọng nhất, hơn bất cứ thứ gì, là bảo vệ Đất nước, trước mắt là Biển Đông. Tổ Quốc trên hết! Có thể đình hoãn nhiều việc khác, kể cả việc quan trọng, để tập trung suy tính kỹ cả chiến lược, sách lược và giải pháp cụ thể (đừng chủ quan nói đã tính kỹ hết rồi). Đây mới chính là “đại cục” chứ còn cái đại cục gì nữa? Đây là nội dung quan trọng nhất và là cốt lõi, chính yếu của Đại hội lần nầy, chứ không thể nội dung nào hơn được. Đây là phương hướng và quan điểm để chọn nhân sự chứ không có bất cứ tiêu chí gì quan trọng hơn vào lúc vận mệnh đất nước như thế này. Theo đó, tiêu chí đầu tiên để chọn cán bộ lãnh đạo các cấp các ngành là thái độ rõ ràng, mạnh mẽ và tư duy mạch lạc trong vấn đề bảo vệ chủ quyền quốc gia ở Biển Đông.

Thứ Sáu, 6 tháng 9, 2019

CÒN BAO NHIÊU NGUYỄN BẮC SON?


Nguyễn Ngọc Chu
Bắt Nguyễn Bắc Son là thành tựu của TBT Nguyễn Phú Trọng trong công cuộc chống tham nhũng. Nhưng câu hỏi “ Còn bao nhiêu Nguyễn Bắc Son?” sẽ cho thấy con đường chống tham nhũng không có hồi kết. Mà câu trả lời buộc mỗi người có hiểu biết phải nghĩ sang giải pháp khác.
CHÁY NHÀ MỚI RA MẶT CHUỘT
Việc ông Nguyễn Bắc Son khai đưa tiền cho con gái, mà con gái chối bỏ, là sự đớn hèn của bậc làm cha, là nỗi hổ thẹn của đạo làm con, là nỗi đau của toàn xã hội.
Khai đưa tiền cho con gái - dù là quỷ kế thoát tội cứu tiền, thì ông Son cũng không thoát được 5 tội lớn ở đời:
1. Tội của mình lại đẩy sang cho người khác.
2. Khai đưa tiền cho con, đúng sai chưa biết, là lôi con vào vòng nguy hiểm.
3. Khai đưa tiền cho con, nếu không đúng mà con cứ nhận để giữ đạo hiếu là bắt con phải chịu tội oan.
4. Khai đưa tiền cho con, buộc con phải trả lời, dù đúng sai con đều chối bỏ, là đẩy con vào tội bất hiếu.
5. Không dám che chở con là trái đạo lý tự nhiên của trời đất.
Từ khi nào bố không gánh tội mà phải đổ tội cho con? Từ khi nào con không dám chịu tội thay cho bố? Đạo Cha Con mà còn không giữ được thì cầu mong chi tính kẻ sĩ liều thân của người dưng? Cay đắng thay điều đó lại xảy ra ở tầng lớp “thượng thư” của xã hội – thua xa những người dân chân đất đầu trần.
THẤY GÌ TỪ TRƯỜNG HỢP ÔNG NGUYỄN BẮC SON?
Trường hợp ông Nguyễn Bắc Son cho ta thấy rất nhiều điều, mà dưới đây chỉ là một phần trong số đó.
1. Lôi con vào vòng tội lỗi như ông Nguyễn Bắc Son là hủy hoại Đạo Cha Con.
2. Không dám gánh tội mình là thất bại của nhân cách khí khái.
3. Hàng ngũ bộ trưởng đáng ra phải là hàng ngũ tinh hoa hoa của xã hội, nhưng ăn hối lộ như ông Nguyễn Bắc Son thì là thuộc vào hàng sâu bọ ở đáy xã hội.
4. Ăn hối lộ chỉ 3 triệu USD mà để mất 300 triệu USD là sự ngu dốt. Nó phản ánh trình độ của tập hợp mà ông Son là thành viên.
5. Ở cương vị bộ trưởng mà ông Son ăn hối lộ trắng trợn và nhiều như vậy thì thấy được tình trạng tham nhũng trong xã hội thảm họa đến mức độ nào.
6. Ông Son là kẻ trộm cướp mà lại rao giảng đạo đức dạy đời, thì biết sự giả dối trong xã hội kinh khủng ra sao.
7. Ông Son là trợ lý tin cậy của người lãnh đạo cao nhất nước, thì ai dám tin vào lãnh đạo cấp cao?
8. Ông Son là tội phạm nặng mà lại được khen thưởng huân huy chương cao, thì ai tin vào giá trị huân huy chương?
Có thể còn kéo dài danh sách này. Nhưng càng kéo dài càng tê tái.
ĐIỀU RÚT RA
“ Còn bao nhiêu Nguyễn Bắc Son?”là câu hỏi mà đáp số là một số quá lớn, khó đếm. Câu hỏi hợp lý ngược lại là “ Có ai không phải là Nguyễn Bắc Son?”
“ Còn bao nhiêu Nguyễn Bắc Son?” là một câu hỏi đau đầu những ai muốn làm trong sạch hàng ngũ Đảng và thành viên Chính phủ. Bởi vì đó là con đường không có điểm cuối. Người bình thường cũng thấu hiểu, rằng cách tốt nhất chỉ có thể là xây mới, chứ không phải là gia cố.
·        




Kỷ nguyên bấp bênh sắp tới của châu Á


Robert D. Kaplan
Hoàng Thủy Ngữ dịch

Thủ tướng Nhật Shinzo Abe và TT Mỹ Donald Trump tại thượng đỉnh G7 ở Pháp ngày 25/8/2019. Nguồn: NICHOLAS KAMM/AFP/Getty Images

Tại sao cuộc khủng hoảng ở Hồng Kông và mối bất hòa giữa Nam Hàn và Nhật Bản chỉ là bước khởi đầu của thời kỳ chuyển đổi rộng lớn hơn ở Châu Á

Năm 1942, khi thủy quân lục chiến Hoa Kỳ đang tham gia trận chiến khốc liệt không thấy hồi kết trên đảo với người Nhật, Nicholas J.Spykman, một chiến lược gia người Mỹ gốc Hòa Lan, giảng dạy tại Đại học Yale, đã thấy trước một liên minh thời hậu chiến giữa Mỹ và Nhật chống lại Trung Quốc, sau đó là sự chỉ trích về các đồng minh trong thời chiến của Hoa Kỳ.
Ông cho rằng, Nhật Bản sẽ vừa trung thành vừa hữu ích bởi lẽ họ sẽ cần Hoa Kỳ bảo vệ các tuyến đường biển để có thể nhập khẩu thực phẩm và dầu hỏa, đồng thời số lượng lớn những người tiêu dùng của quốc gia này sẽ đặt nền tảng cho mối quan hệ thương mại vững chắc. Mặt khác, ông cho rằng Trung Quốc cuối cùng sẽ nổi lên từ cuộc chiến như một cường quốc lục địa hùng mạnh và nguy hiểm mà Hoa Kỳ sẽ cần phải tái cân bằng chống lại. Spykman cũng chỉ ra Nhật Bản sẽ có vai trò như Vương Quốc Anh, đối với Châu Á: một đồng minh lớn, ngoài khơi của Hoa Kỳ.
Spykman chết vì bệnh ung thư vào năm sau, không bao giờ thấy được dự đoán của mình được hình thành. Trong thực tế, đó là tầm nhìn vừa định rõ vừa ổn định Châu Á và đem lại hòa bình cùng sự thịnh vượng về kinh tế cho khu vực này trong gần ¾ thế kỷ. Tổng thống Hoa Kỳ Richard Nixon đã mở đường cho Trung Quốc năm 1972, tạo ra một nếp nhăn trong tầm nhìn đó, bằng cách đưa Hoa Kỳ đến gần Trung Quốc hơn để cân bằng chống lại Liên Xô. Nhưng liên minh Mỹ - Nhật vẫn là nền tảng vững chắc cho một Châu Á ổn định. Nếu không có sự hợp tác của Mỹ với Nhật Bản, Nixon đã không thể thực hiện cú đảo chính ngoại giao tại Trung Quốc.

D.TRUMP: NƯỚC MỸ PHẢI CHỐNG TRUNG QUỐC ĐẾN CÙNG




Tin đặc biệt quan trọng: 
TỔNG THỐNG TRUMP GỬI THÔNG ĐIỆP TỚI NHỮNG AI CÒN MÙ MỜ: 
NƯỚC MỸ PHẢI CHỐNG TRUNG QUỐC ĐẾN CÙNG

Đó là tình hình mới nhất về cuộc chiến Mỹ Trung mà giới quan sát vừa đưa ra. Theo đó tổng thống Trump đã gửi thông điệp đến toàn nước Mỹ rằng cuộc chiến chống Trung quốc không thể lùi bước và những hòa hoãn chẳng qua là để giảm thiểu thiệt hại cho nền kinh tế Mỹ chứ không phải ông hy vọng vào sự biết điều của Trung quốc.

“Nếu tôi không làm gì với Trung Quốc, thị trường chứng khoán sẽ tăng 10.000 điểm so với hiện nay”, ông Trump nói trong cuộc gặp mặt các phóng viên ở Nhà Trắng và nhấn mạnh: “Nhưng cần phải có một ai đó làm điều đó. Với tôi, điều đó quan trọng hơn cả nền kinh tế. Bởi tình hình rối loạn quá mức. Trung Quốc làm loạn quá mức”. Cụm từ "Với tôi, điều đó quan trọng hơn cả nền kinh tế" là thông đệp quan trọng nhất và mạnh mẽ nhất của ông.

Giới quan sát cho rằng đây là thông điệp rõ ràng nhất, xóa tan sự mù mờ của nhiều người nhiều giới ở Mỹ trong cuộc chiến này.

CHÍNH SÁCH CỦA OBAMA HOÀN TOÀN THẤT BẠI

Đây cũng là một nhận định hoàn toàn mới của giới quan sát, theo đó những chính sách cởi mở thân thiện với Trung quốc để hy vọng nước này tốt hơn về kinh tế và chính trị đã thất bại hoàn toàn. Do đó phải kết thúc những chính sách thân thiện đó và thay thế bằng những chính sách đối đầu để cứu nước Mỹ.

“Chiến lược trước đây của Mỹ là tương tác với Trung Quốc và hi vọng rằng các chính sách và đường hướng của Bắc Kinh sẽ không đe dọa Washington. Nhưng trong 5 năm qua, hi vọng đó đã tan biến”, tờ Business Insider dẫn lời chuyên gia Martin Chorzempa thuộc Viện Kinh tế Quốc tế Peterson cho biết như vậy.

Theo nhà phân tích Chorzempa, các cố vấn của ông Obama cho rằng việc tăng cường trao đổi thương mại với Trung Quốc sẽ đem lại những kết quả tích cực, biến nước này thành một thành viên tích cực của các tổ chức quốc tế, nhưng điều đó không diễn ra mà ngược lại Trung quốc ngày càng dối trá và lấn lướt nước Mỹ.

ÔNG TRUMP CHẤP NHẬN NƯỚC MỸ SUY THOÁI ĐỂ ĐẤU VỚI TRUNG QUỐC

Theo Business Insider, giới chuyên gia nhận định ông Trump đã công khai rằng ông chấp nhận nước Mỹ suy thoái một thời gian để quyết đấu với Trung quốc trên mọi phương diện. Về kinh tế ông Trump sẽ dùng chiến thuật phân ly Mỹ - Trung hoàn toàn.

Điều quan trọng là ông Trump tin tưởng nước Mỹ cuối cùng sẽ chiến thắng. Nhà phân tích Chorzempa nói: “Ông ấy hoàn toàn tin tưởng vào cuộc chiến này và vai trò của bản thân”.

Có một vài nhà doanh nghiệp Việt Nam từng tham vấn ý kiến tôi về cuộc chiến Mỹ Trung trước đây để họ quyết định đầu tư và tôi cũng đã từng trả lời họ, cuộc chiến Mỹ Trung sẽ vô cùng quyết liệt trên mọi mặt trận và không có chuyện Mỹ nhượng bộ Trung quốc, trừ khi Trung quốc chấp nhận ký vào một bản hòa ước với tư cách là nước đầu hàng trong cuộc chiến này.


Thứ Năm, 5 tháng 9, 2019

TẢN MẠN NGÀY KHAI TRƯỜNG




Nhớ giáo dục nên lướt qua xem không khí Khai giảng Năm học mới ra sao. Rồi không đừng được, xin có vài lời chia sẻ.

Ưu điểm của Năm học này là hầu như các trường tổ chức “Lễ khai giảng” ngắn gọn, nhẹ nhàng hơn; bớt các vị lãnh đạo Trung ương và địa phương đến đánh trống và phát biểu răn dạy Thầy, Trò nhà trường phải thế này, thế kia... Năm trước tôi đã có bài viết, xin các vị đừng đến rao giảng đạo đức ở nhà trường nữa, vì, một là, giáo viên, học sinh bây giờ qua thông tin trên mạng và dư luận xã hội, họ biết nhiều vị chả sạch sẽ gì đâu, phát biểu thêm phản tác dụng; hai là, các vị nói hầu hết là sai về quan điểm giáo dục ... Tốt nhất các vị chỉ nên chúc mừng và hỏi giáo viên, học sinh, xem chính quyền cần làm gì để nhà trường tốt hơn?

Đây năm nay các vị phát biểu sai bét:

- Thư của của TBT, CT nước gửi tất tật mọi người trong Ngành Giáo dục sao lại bắt các cháu HS bé tẹo phải nghe. Mà đoạn viết cho các cháu HS thì như cho học viên trường Đảng... “noi theo các thế hệ cha anh đi trước, phấn đấu học tập tốt, rèn luyện tốt để sau này trở thành những người vừa “hồng” vừa “chuyên” như di nguyện của Chủ tịch Hồ Chí Minh"... Các cháu HS bé tẹo, biết “hồng” với “chuyên” là cái quỷ quái gì? Các cháu phải hướng về tương lại, chứ bắt các cháu “noi theo các thế hệ cha anh đi trước” thì đời các cháu vứt đi, xã hội tụt lùi? Hầu hết quan chức đều cho con đi Tây học đó thôi?

- “Thủ tướng căn dặn các thầy cô giáo, nhà trường, BÊN CẠNH học văn hoá, các thầy cô cần quan tâm hơn nữa đến giáo dục đạo đức, lối sống, kỹ năng cho học sinh”... “Dạy chữ rất quan trọng nhưng việc DẠY LÀM NGƯỜI còn quan trọng hơn”... Thủ tướng ơi, “Văn dĩ tải đạo”. Các môn học ở nhà trường là có đủ mọi thức để để HS lĩnh hội thành con người đủ Chân, Thiện, Mỹ, Ích; dạy môn gì cũng phải đủ cả tri thức, kỹ năng thái độ, được trải nghiệm, tích hợp thành các Phẩm chất và Năng lực của người công dân hiện đại, không chỉ của Việt Nam mà còn hội nhập thành Công dân toàn cầu...

- Có lẽ Thủ tướng bị cái anh Bộ trưởng GD-ĐT ngu ngơ này xui dại, vì anh ta tuyên bố “Năm học mới ưu tiên 'dạy người' (?) Một câu nói chứng tỏ anh ta chẳng hiểu gì về giáo dục! Thật xấu hổ và tội nghiệp cho nền giáo dục nước nhà.

- Rồi lại đến ông chủ tịch UBND tỉnh Thừa Thiên Huế nhắn nhủ: 'Hãy học để làm người tốt chứ đừng nghĩ chỉ học để lấy tri thức”..."Các em hãy là những tấm gương tốt để mọi người có thể soi vào cùng làm theo”... Ông còn “luôn nhắc đến việc xây dựng "Giấc mơ Huế"... Rất trân quý tấm lòng của vị Chủ tịch tỉnh đối với giáo dục, nhưng cần khuyên các cháu có Giấc mơ rộng lớn hơn. Hãy nhớ gần 100 năm trước, ở Huế, ông Phạm Quỳnh từng khuyên HS, đại ý: Bên Tây người ta học vì Nhân loại; Dân ta hãy trước hết học vì Đất nước, vì Dân tộc đã...(Chứ sao các cháu chỉ có “Giấc mơ Huế”)?

- Còn mấy anh nhà báo xuống trường phản ánh về giáo dục mà viết thế này: ... “học sinh giờ diễn văn nghệ đủ thể loại, cực sung”... và “Hình ảnh ‘đốn tim’ của các nữ sinh ngày khai giảng”... Cậu Nhà báo này coi chừng nhé, mải nhòm ngó mấy em nữ sinh mơn mởn, khéo chưa kịp “đốn tim”, đã bị bọn Nam sinh “đốn” cho một trận như đòn đấy!

Đấy, mới lướt qua Lễ khai giảng Năm học mới mà đã thấy bao nhiêu “sạn” trong Giáo dục rồi. Khó quá đi thôi!

05/9/2019


NGÀY KHAI GIẢNG: ĐÔI ĐIỀU VỀ NHỮNG LÁ THƯ


Bài của Hà Thanh Tùng
Mỗi năm, ngày khai giảng như đã thành thông lệ với nhiều lứa tuổi. Ngày mà cả hệ thống giáo dục cả nước đều được nghe bức thư chúc mừng của Chủ tịch nước, chủ tịch UBND cấp tỉnh. Nhưng nghe mãi nghe hoài đó là giọng văn chung chung không điểm nhấn, không lối thoát. Lúc nào cũng luôn nhấn mạnh mọi lứa tuổi học sinh phải: “Học tập, làm theo…” những từ ngữ sáo rỗng.
Trong bức thư Tổng Bí thư, Chủ tịch nước gửi thư dịp khai giảng năm học 2019-2020 có đoạn: “Tôi mong các em học sinh, sinh viên tiếp tục phát huy truyền thống hiếu học, “tôn sư trọng đạo” của dân tộc, noi theo các thế hệ cha anh đi trước, phấn đấu học tập tốt, rèn luyện tốt để sau này trở thành những người vừa “hồng” vừa “chuyên” như di nguyện của Chủ tịch Hồ Chí Minh".
Chính những quan niệm này tạo thành một lối tư duy mòn, không có khả năng tư duy độc lấp, khám phá ra những mới lạ, không khẳng định được cái “tôi” tự do trong mỗi con người. Cứ “học tập và làm theo…” một thế hệ học sinh - sinh viên sẽ thành con cừu non dễ chăn dắt.
Mục đích của nền giáo dục không phải là lối mòn theo những lề thói cũ mà là khai phóng và nhân bản. Mục đích của giáo dục không phải là sản sinh ra những nhà khoa học những người vừa “Hồng vừa Chuyên”. Mà nó cố tìm cách để phát triển những giá trị nhân bản của con người biết cách sử dụng trí tuệ của mình và có thể độc lập suy nghĩ. Mục đích hàng đầu của giáo dục không phải là phát triển khả năng chuyên môn, dù một nền giáo dục khai phóng là không thể thiếu được đối với bất kỳ một nghề chuyên môn về đầu óc nào.
Nền giáo dục khai phóng và nhân bản sản sinh ra những công dân có thể sử dụng quyền tự do chính trị của họ một cách có trách nhiệm. Nó phát triển những con người trí thức có thể sử dụng thời gian của họ một cách hữu ích. Nó là một nền giáo dục cho tất cả những người tự do, dù họ có ý định trở thành nhà khoa học hay không.
Học tập phải luôn sáng tạo và không lệ thuộc về ý thức hệ, đó phải là một nền giáo dục khai phóng và nhân bản. Các môn học khai phóng, theo truyền thống, đều nhằm phát triển những năng lực trí tuệ của con người, những năng lực trí tuệ và trí tưởng tượng mà không có chúng thì ta không thể hoàn tất được một công việc trí tuệ nào. Giáo dục khai phóng không bị trói buộc vào những môn học nào đó, kiểu như triết học, lịch sử, văn chương, âm nhạc, nghệ thuật, và những môn được gọi là “khoa học nhân văn” khác.
Khi đã bàn về giáo dục thì phải đề cao khả năng khai phóng và nhân bản đó mới là mục đích chính của giáo dục. Những đứa trẻ của một nền giao dục như vậy trong quá trình trưởng thành được cung cấp cả một gói tri thức có cấu trúc tương đối hài hòa gồm những kiến thức phổ thông kết hợp với những hiểu biết phong phú về thiên nhiên, con người và các mối quan hệ xã hội, đặc biệt là kỹ năng hợp tác. Điều đó giúp chúng có nhiều cơ hội trở thành một con người nhân văn, tự tin với sức khỏe tâm lý lành mạnh để hòa nhập vào cuộc sống tự lập và phát triển cá nhân. Đó cũng có thể được coi là một nền giáo dục tôn trọng tuổi thơ của trẻ em.

Trung Quốc đang thực hiện chiến thuật nuốt từng hải lý biển Việt Nam


Thường Sơn
Trong lúc 6 tàu ngầm lớp Kilo của Hải quân Việt Nam được cho là còn phải đi chống ngập ở Hà Nội và Sài Gòn, còn các tàu chiến khác, kể cả ‘tàu buồm hiện đại nhất thế giới’ mang tên Lê Quý Đôn mất dạng, toàn bộ lực lượng hải quân Việt Nam vẫn phủ phục trong tư thế bất  lực và kiên định… bám bờ, các tàu Trung Quốc đã thả giàn tung hoành ở Biển Đông và ngay trong ‘vùng chủ quyền không thể tranh cãi’ của Việt Nam.
Chỉ trong vòng khoảng một tuần, nhóm tàu khảo sát Hải Dương-8 của Trung Quốc đã tiến sâu thêm 30 km vào vùng biển Việt Nam và chỉ còn cách bờ biển tỉnh Ninh Thuận, miền Trung Việt Nam khoảng 155 km, theo dữ liệu theo dõi tàu biển của trang Marine Traffic vào sáng sớm ngày 1/9.

Họa đồ di chuyển của Hải Dương 8.
Trước đó vào ngày 24/8, Hải Dương 8 cùng các tàu hải cảnh của Trung Quốc chỉ cách bờ biển Phan Thiết của Việt Nam khoảng 185 km.
Vụ tàu Trung Quốc lấn dần từng chục hải lý như thế đã gián tiếp tiết lộ một sự thật bi thảm: trong suốt thời gian từ đầu tháng 6 năm 2019 khi tàu Trung Quốc bắt đầu xâm nhập bãi Tư Chính, Bộ Quốc phòng và Cảnh sát biển Việt Nam đã đối phó tệ hại đến mức Trung Quốc hoàn toàn coi thường những hành động đối phó này.

ĐÀ NẴNG : 20.000 TỶ ĐỒNG TIỀN THUẾ CỦA DÂN VÀO TAY AI ?


20.000 tỷ đồng ( gần 1 tỷ tiền Mỹ ) được 20 đồng chí ở Đà nẵng có tên trong danh sách dưới đây đã cùng Vũ Nhôm chiếm đoạt và chia nhau:
1. Trần Văn Minh, SN 1955, trú tại quận Hải Châu, cựu Chủ tịch UBND TP Đà Nẵng (2006-2011)
2. Văn Hữu Chiến, SN 1954, trú tại quận Hải Châu, cựu Chủ tịch UBND TP Đà Nẵng (2011-2014)
3. Nguyễn Điểu, SN 1958, cựu Giám đốc Sở TN&MT;
4. Nguyễn Ngọc Tuấn, sinh 1958, cựu Phó chủ tịch UBND TP Đà Nẵng(từ 1/2012-2/2019).
5. Nguyễn Văn Cán, sinh năm 1954, cựu Chánh Văn phòng Ủy ban nhân dân TP Đà Nẵng.
6. Đào Tấn Bằng, sinh năm 1975, nguyên Chánh Văn phòng Thành uỷ ĐN
7. Nguyễn Viết Vĩnh, sinh năm 1978, nguyên Trưởng phòng Quản lý đô thị, Ủy ban nhân dân TP Đà Nẵng, Giám đốc Cảng vụ đường thủy nội địa TP.
8. Phan Xuân Ít, SN 1954, cựu Phó Chánh Văn phòng UBND TP Đà Nẵng.
9. Nguyễn Thị Thu Hà, SN 1957, cựu Phó giám đốc Sở Tài chính TP Đà Nẵng, Chủ tịch Hội đồng định giá tài sản công.
10. Nguyễn Thanh Sang, SN 1957, cựu Phó giám đốc Sở Tài chính TP Đà Nẵng.
11. Trương Duy Nhất, sinh năm 1964 cựu Trưởng VPĐD báo Đại đoàn kết tại Miền trung- Tây nguyên.
12. Lê Cảnh Dương, SN 1975, Giám đốc Ban xúc tiến và hỗ trợ đầu tư TP.
13. Nguyễn Công Lang, sinh năm 1954, trú tại quận Hải Châu, TP Đà Nẵng, cựu GĐ Công ty Quản lý nhà Đà nẵng .
14. Phan Ngọc Thạch, sinh năm 1961, cựu TGĐ công ty CP Du lịch Đà Nẵng.
15. Trần Phi, sinh năm 1955, trú tại quận Hải Châu, TP Đà Nẵng, cựu TGĐ công ty CP Xuất nhập khẩu Đà Nẵng.
16. Huỳnh Tấn Lộc, sinh năm 1952, trú tại quận Hải Châu, TP Đà Nẵng, cựu TGĐ công ty Công nghệ phẩm Đà Nẵng.
17. Phan Minh Cương, SN 1971, nguyên Giám đốc Công ty TNHH I.V.C, Tổng giám đốc Công ty CP Xây dựng 79.
18. Lê Anh Tuấn, SN 1959, Chủ tịch HĐQT Công ty CP Cung ứng tàu biển Đà Nẵng
19. Nguyễn Đình Thống, SN 1954, cựu Giám đốc Công ty Quản lý và Khai thác đất Đà Nẵng.
20. Trần Văn Toán, SN 1957, cựu Phó giám đốc Sở TN&MT.
Kết luận điều tra cũng cho thấy, Trần Văn Minh, Văn Hữu Chiến và đồng bọn, đã giúp Vũ Nhôm chiếm đoạt của Nhà nước số tiền hơn 20.000 ngàn tỷ đồng, tức gần một tỷ đô la.


Chủ Nhật, 1 tháng 9, 2019

ĐỒNG CHÍ


Thơ: Văn Cao

Người ta các đồng chí của tôi
Treo tôi lên một cái cây
Đợi một loạt đạn nổ
Tôi sẽ dẫy như một con nai con
Ở đầu sợi dây
Giống như một nữ đồng chí
Một anh hùng của Hà Tĩnh
Tôi sẽ phải kêu lên
Như mọi chiến sĩ bị địch bắn
Đảng Lao động Việt Nam muôn năm
Cho mọi người hiểu khi tôi chết
Vẫn còn là một đảng viên
Cho mọi người hiểu khi tôi chết
Máu của tôi vẫn còn là máu của Việt Nam
Ở dưới gốc cây có các cụ già các bà mẹ
đã nuôi cách mạng
Các em nhỏ từ ba tuổi đứng nhìn tôi
dẫy chết
Có mẹ tôi
Ba lần mang cơm đến nhà tù
Hãy quay mặt đi
Cho các đồng chí bắn tôi
Tôi sợ các cụ già không sống được
Bao năm nữa
Để nhìn thấy xã hội chủ nghĩa
Của chúng ta.
Chết đi mang theo hình đứa con
Bị bắn
Tôi sợ các em còn nhỏ quá
Sẽ nhớ đến bao giờ
Đến bao giờ các em hết nhớ
Hình ảnh tôi bị treo trên cây
Bị bắn
Hãy quay mặt đi
Cho các đồng chí bắn tôi...
Nước mắt lúc này vì Đảng nhỏ xuống
Dòng máu lúc này vì Đảng nhỏ xuống
Đảng Lao động Việt Nam muôn năm
Đảng Lao động...
(1956)
Bài thơ do nhạc sĩ, nhà thơ Nguyễn Trọng Tạo cung cấp.