Thành phố Hồ Chí Minh, ngày 20.5.2016
Kính gửi Ngài Tổng thống Hợp Chúng Quốc Hoa Kỳ Barack Obama
Thưa Ngài,
Chúng tôi rất vinh dự và có trách nhiệm gửi thư trực tiếp đến Ngài
Tổng thống qua Tổng Lãnh sự Quán Hoa Kỳ tại Thành phố Hồ Chí Minh để bày tỏ ý
kiến và nguyện vọng của chúng tôi, một nhóm trí thức, nhân sĩ Sài Gòn nhân
chuyến thăm của Ngài đến Việt Nam và sẽ thăm thành phố Hồ Chí Minh.
Với lòng kính trọng và tin tưởng, chúng tôi muốn trình bày với
Ngài Tổng thống mấy vấn đề sau đây:
1. Chúng tôi hiểu rất rõ tầm quan trọng có ý nghĩa sống còn của
dân tộc Việt Nam trong mối quan hệ mật thiết giữa Việt Nam và Hoa Kỳ, hiện đang
là đối tác toàn diện trên mọi lĩnh vực, đặc biệt là trên lĩnh vực kinh tế,
thương mại và đầu tư với những bước tiến vượt bực trong những năm qua từ khi có
Hiệp ước Thương Mại Việt Mỹ sau khi Việt Nam gia nhập WTO.
Những thành tựu đó là điểm tựa cho những hoạt
động khác, đưa sự phát triển của Việt Nam bước vào một giai đoạn mới để giảm
bớt sự lệ thuộc quá nguy hiểm bởi sự thao túng và áp lực của Trung Quốc. Bằng
những hành động cụ thể của đối tác đáng tin cậy để trở thành đối tác chiến lược
giữa Việt Nam và Mỹ có ý nghĩa hết sức quan trọng đối với tình hình đất nước
chúng tôi hiện nay trong bối cảnh khu vực và quốc tế đang có nhiều biến động.
Gay gắt nhất là hành động hung hãn của Trung Quốc trên Biển Đông nhằm thực hiện
“giấc mơ Trung Hoa” của Tập Cận Bình, một Frankenstein thế kỷ XXI như cảnh báo
của Tổng thống Nixon trước khi qua đời “Chúng ta có thể đã tạo ra con quái
vật Frankenstein”.
2. Chẳng phải hôm nay, mà trước đây hơn nửa thế kỷ, Việt Nam đã
biểu tỏ mong muốn có mối quan hệ chiến lược với Hoa Kỳ. Trước và sau ngày đọc
Tuyên ngôn Độc lập 2.9.1945, Chủ tịch Hồ Chí Minh đã gửi 14 lá thư cho lãnh đạo
Hoa Kỳ, trong đó có Tổng thống Truman, đề nghị thiết lập quan hệ “hợp tác
toàn diện với Hoa Kỳ”. Ngay sau Tuyên ngôn Độc lập của Hồ Chí Minh, trong
diễn văn tiếp theo Võ Nguyên Giáp đã khẳng định: “Mỹ là nước dân chủ, không có tham vọng về đất đai mà lại có công nhất
trong việc đánh bại kẻ thù của ta […] nên ta coi Mỹ như một người bạn tốt”.
Cơ hội lịch sử đã bị bỏ lỡ và cả hai nước chúng ta đã phải gánh chịu những đau
thương mất mát quá lớn không đáng có.
Một Việt Nam Dân chủ Cộng hòa, với mục tiêu Độc lập, Tự do, Hạnh
phúc như đã từng Tuyên bố trước thế giới ngày 2.9.1945, trải qua bao thăng trầm
biến động, nay đang cố gắng hội nhập và đóng góp có trách nhiệm cho cộng đồng
khu vực và quốc tế là phù hợp với lợi ích của hoà bình, an ninh, hợp tác và
phát triển ở Châu Á - Thái Bình Dương và các nước khác trên thế giới. Một Việt
Nam giàu mạnh, phát triển bền vững, có đủ tiềm lực kinh tế và quốc phòng là phù
hợp với lợi ích của Hoa Kỳ. Cùng chung lợi ích, đó là nhân tố quyết định cho
việc thắt chặt mối quan hệ đối tác toàn diện sớm trở thành đối tác chiến lược
Việt Nam – Hoa Kỳ đang là đòi hỏi nóng bỏng nhất hiện nay, cũng là khát vọng
mãnh liệt của nhân dân Việt Nam chúng tôi hôm nay.
Là một khát vọng mãnh liệt, vì chúng tôi đang đối diện với những
áp lực nặng nề của Trung Quốc, mà Trung Quốc thì hiểu rất rõ rằng Mỹ là cường
quốc duy nhất có khả năng ngăn chặn và đập nát âm mưu độc chiếm biển Đông
của họ. Họ biết rằng, nếu có một Hiệp định An ninh Việt Mỹ, thì đó sẽ là
lưỡi gươm sắc bén đủ để chặt đứt cái lưỡi bò tham vọng ngông cuồng và lố
bịch mà họ đang theo đuổi.
Vì thế, nếu Mỹ tuyên bố dỡ bõ lệnh cấm vận vũ khí sát
thương cho Việt Nam và cam kết hỗ trợ Việt Nam trong cố gắng bảo vệ
chủ quyền chính đáng và hợp pháp của mình thì đó là một hành động có ý
nghĩa nhất đối với đất nước chúng tôi hiện nay. Chính vì thế, chúng tôi chân
thành cám ơn Thượng nghị sĩ John McCain với thông cáo ngày 18.5.2016 khẳng định
“Chúng ta tăng cường khả năng của Việt Nam đóng góp vào hoạt động hàng hải
bằng việc gỡ bỏ lệnh cấm vận bán vũ khí với chính phủ Việt Nam”.
Cùng với điều đó, việc hoàn tất tiến trình Việt Nam tham gia TPP
sẽ tạo điều kiện đẩy mạnh đầu tư của Hoa Kỳ vào Việt Nam, tạo điều kiện thuận
lợi hơn nữa cho thương mại giữa hai nước, giữa Hoa Kỳ và ASEAN bởi lẽ hàng hoá
Hoa Kỳ sẽ vào thị trường Việt Nam của hơn 90 triệu dân, được kết nối với thị
trường ASEAN hơn 600 triệu dân. Việc Hoa Kỳ sớm công nhận nền kinh tế thị
trường của Việt Nam là bước đi cần thiết cho cả hai bên theo hướng đó. Cũng vì
thế, chúng tôi cám ơn Ngoại trưởng John Kerry khi ông nhìn nhận “Không ai có thể tưởng tượng nổi Hoa Kỳ và Việt Nam
bắt tay cùng mười quốc gia khác để đạt được một cơ hội giao thương vô giá”.
Theo chúng tôi, nếu thực hiện thành công những vấn đề nói trên,
những điều đang được thế giới quan tâm theo dõi, Ngài sẽ đi vào lịch sử với
những quyết định có tầm cỡ lịch sử bằng Hiệp Định TPP, bình thường hóa quan hệ
với Cuba sau hơn 60 năm đối đầu căng thẳng, thỏa thuận hạt nhân với Iran, và
nay là bãi bỏ lệnh cấm vận vũ khí, mở rộng cửa cho Việt Nam vào TPP, một quốc
gia cựu thù mà hội chứng Việt Nam vẫn chưa phai trong lòng nước Mỹ. Chúng tôi
hoàn toàn tin tưởng vào sự sáng suốt và bản lĩnh của Ngài như chúng tôi đã
chứng kiến.
3. Để làm được những điều ấy, chúng tôi hiểu rõ Ngài phải đối diện
với những thách thức khá gay gắt, mà đáng buồn nhất trước hết – vì lí do nào đó
– lại là với thái độ không minh bạch và sòng phẳng của một bộ phận những người
trong bộ máy quyền lực của Việt Nam về mối quan hệ Việt-Mỹ đang chịu áp lực
nặng nề và sự chi phối thường xuyên và xảo quyệt của Bắc Kinh.
Thế lực này bị ràng buộc về mặt lợi ích và cái ghế quyền lực được
khoác cái mặt nạ cùng chung ý thức hệ Xã hội chủ nghĩa với cộng sản Trung Quốc.
Những vi phạm về nhân quyền đặc biệt được thể hiện rõ trong việc đàn áp đánh
đập dã man những người tuần hành ôn hòa trong tay không có một tấc sắt, kể cả
phụ nữ và trẻ em nhằm thực hiện quyền biểu tình vốn đã được ghi trong Hiến
Pháp, nhằm lên tiếng trước thảm họa môi trường, cá biển chết suốt dọc bờ biển
Miền Trung. Nhiều nghi vấn đặt ra, tại sao người ta lại đàn áp người dân như
vậy trước chuyến thăm của Tổng thống Hoa kỳ vốn được nhân dân Việt Nam mong đợi?
Người ta biết quá rõ, vấn đề dỡ bõ lệnh cấm vận vũ khí sát
thương cũng như vấn đề Việt Nam gia nhập TPP gắn liền với đòi hỏi về cải thiện
nhân quyền ở Việt Nam. Phải chăng, một thế lực nào đó được sự hỗ trợ của Bắc
Kinh muốn ngăn cản tiến trình ấy sẽ được đẩy mạnh với chuyến đi của Ngài Tổng
thống? Ngăn cản tiến trình đó đồng nghĩa với việc thực thi chiến lược và sách
lược của Trung Quốc trói chặt Việt Nam trong quỹ đạo áp đặt của Bắc Kinh, biến
Việt Nam thành chư hầu ngoan ngoãn của Trung Quốc như những triều đại phong
kiến Trung Hoa hàng ngàn năm trước đây đã làm. Bắc Kinh rất lo ngại quá trình
dân chủ hóa ở Việt Nam được đẩy mạnh sẽ gây một phản ứng dây chuyền với chế độ
toàn trị phản dân chủ đang kìm kẹp nhân dân Trung Quốc.
Tập Cận Bình đang hung hăng thực thi luật rừng, coi trọng quyền
lực cứng mà coi nhẹ quyền lực mềm, tập trung quyền lực cá nhân, phục hồi “sùng
bái cá nhân”, và công khai thách thức Mỹ. Tập đang thực hành chính sách “bên
miếng hố chiến tranh” nhằm đưa mâu thuẫn ra bên ngoài, không chỉ uy hiếp đe
dọa và cướp biển, cướp đảo của Việt Nam, mà còn làm cho quan hệ Trung-Nhật căng
thẳng, thách thức Mỹ trong việc thay đổi nguyên trạng ở Biển Đông. Chính vì
thế, Trung Quốc hết sức lo ngại khi Việt Nam sẽ ngả hẳn về phía Mỹ.
Một mặt khác, thực tế tình hình cho thấy, nếu thỏa hiệp và nhượng
bộ những toan tính của Trung Quốc ở Việt Nam để mong giữ được ổn định, nhằm dồn
sức cho những mục tiêu chiến lược dài hạn khác của Mỹ, thì sẽ phải trả giá đắt.
Tình hình Việt Nam sau chuyến đi của Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng đến Mỹ và
cuộc diện kiến của Tổng bí thư với Ngài Tổng thống tại Phòng Bầu dục và tiếp đó
là Đại hội XII của Đảng Cộng sản Việt Nam đã không tốt lên như một số người lầm
tưởng, mà ngược lại. Chúng tôi phải đau đớn và thẳng thắn nói lên điều đó.
Không cần phải có cuộc điều tra nghiên cứu công phu, chỉ bằng sự
chứng kiến và miêu tả lại của các phóng viên và khách du lịch nước ngoài đến Hà
Nội và Thành phố Hồ Chí Minh mấy tháng qua cho thấy tình hình đã xấu đi nhiều,
niềm tin của người dân ngày càng giảm sút, thiên tai và nhân họa đang đẩy xã
hội Việt Nam vào những biến động mới rất đáng lo ngại. Chúng tôi biết rõ điều
này khiến Bắc Kinh rất hài lòng, vì Việt Nam càng yếu, càng mất ổn định thì sự
lệ thuộc về kinh tế, về chính trị vào Trung Quốc càng thắt chặt hơn, những toan
tính thâm độc của chủ nghĩa bành trướng Đại Hán muôn thuở càng có điều kiện
thực hiện hơn. Dân tộc Việt Nam chúng tôi hiểu rõ hơn ai hết tham vọng này của
Bắc Kinh.
Là những trí thức có sự hiểu biết về tình hình trong nước và quốc
tế, sống trong nỗi đau của người dân trước thảm họa của môi trường đang uy hiếp
nghiêm trọng đời sống, công ăn, việc làm của mọi tầng lớp nhân dân, nhất là mấy
chục triệu dân nghèo đang khốn đốn cần phải được cứu trợ khẩn cấp cũng như cần
những giải pháp lâu dài để cải thiện đời sống cho hơn 90 triệu dân, chúng tôi
hiểu rõ cần phải có một chuyển biến mang tính đột phá. Chuyến đi của Ngài Tổng
thống đến Việt Nam là một cơ hội vàng để những nhà cầm quyền có trách nhiệm
thực hiện ý chí và nguyện vọng của nhân dân tìm thấy những chuyển biến mang
tính đột phá ấy để đưa đất nước vượt qua những thách thức hiểm nghèo mà bứt lên.
Chúng tôi đặt nhiều hy vọng vào Ngài Tổng thống.
Về phần chúng tôi, những trí thức từng đọc và tìm hiểu về những
hoạt động của Ngài Tổng thống, chúng tôi hiểu rằng hai nhiệm kỳ Tổng Thống của
Ngài diễn ra trong một bối cảnh thế giới nhiều biến động và quá nhiều những
thách đố. Ngài đã vượt qua những thách đố đó một cách ngoạn mục nhờ vào bản
lĩnh, trí tuệ và phẩm chất mạnh mẽ của một người hành động vì mục tiêu cao cả.
Chính vì thế, chúng tôi kỳ vọng về chuyến đi của Ngài đến Việt Nam lần này.
Khẩu hiệu tranh cử của Ngài “Change – Yes, we can” cũng đã
trở thành phương châm hành động chúng tôi trong cuộc đấu tranh cho tự do và dân
chủ mà chúng tôi đang dấn bước. Chúng tôi cám ơn Ngài Tổng thống đã tiếp thêm
nghị lực cho chúng tôi và mong mỏi Ngài sẽ thổi một nguồn sinh khí mới vào đất
nước chúng tôi từ cuộc viếng thăm của Ngài.
Chào mừng Ngài Tổng thống đến Việt Nam và kính chúc sức khỏe.
Danh sách những người ký tên
An Open Letter to His Excellency Barack Obama, President of the
United States of America
Ho Chi Minh City, May 20, 2016
Dear Mr. President,
On behalf of the concerned citizens and notables in Vietnam, we
send this Open Letter to you through the US General Consulate in Ho Chi Minh
City, to express our own views on our country’s current issues on the occasion
of your visit to Hồ Chí Minh City. It is an honor and a responsibility for us
to do this.
With all our respect and trust, we would like to present you, Mr.
President, the following issues:
1. We fully understand the degree of importance of a close
relationship between the United States and Vietnam. It is a matter of survival
for the Vietnamese people. This relationship encompasses a comprehensive
partnership between the two countries particularly in the areas of economic
cooperation, trade and investment that have come into fruition with tremendous
progress in recent years, following the US-Vietnam bilateral trade agreement
and Vietnam’s participation in the WTO.
These achievements have proved vital for other areas, as well.
They have ushered a new phase of development into Vietnam, thus reducing our
dangerous dependence on China, a country that never hesitates to use
manipulatitive tactics and pressure to achieve its goals. Through concrete
actions of a trusted alliance, Vietnam and America can become strategic
partners. We recognize and value the importance of this partnership within the
context of regional and international affairs particularly in the face of the
aggressive actions of China in the Eastern Sea [the South China Sea]. The aim
of Chinese aggression is to implement Xi Jinping’s “Chinese Dream", a
twenty-first century Frankenstein as warned by the late President Richard
Nixon.
2. More than half a century ago, Vietnam did express a strong
desire to have strategic relations with the United States as we are doing so
today. During the time surrounding the Vietnamese Declaration of Independence
on September 2, 1945, President Ho Chi Minh sent 14 letters to US leaders,
particularly to President Truman, proposing the establishment of a
“comprehensive cooperation” with the United States. Immediately after the
Declaration of Independence was announced by President Ho Chi Minh, General Vo
Nguyen Giap in his following speech said "America is a democratic country
which has no territorial ambition and has helped defeat our enemy [ ...] so we
should consider America as our good friend". Historical opportunities were
missed. As a result we all have suffered painful consequences and unnecessary
losses.
The Democratic Republic of Vietnam, with its aspirations for
Independence, Freedom, and Happiness, as declared to the world on September 2,
1945, has gone through many historical upheavals. The country is now ready to
accept responsibility and contribute our part to the regional and international
integration, security and peace in the Asia-Pacific region and in the world. A
prosperous Vietnam with sustainable development and sufficient economic and
defense strenghts is – we believe – in line with US interests. Sharing the
common interests is a decisive factor in tightening [đề nghị dùng
strengthening, deepening] strategic partnership between the US and Vietnam. The
United States presence is not only indispensable to the peace and stability of
the region in the face of China’s expansionist ambitions but also consistent
with the strong desire of the Vietnamese people today.
It is a strong desire of the Vietnamese people to share a
comprehensive partnership with the United States as we face a heavy pressure
from China. The Chinese government is well aware that the United States is the
only power in the world that has the will and the capability of curtailing
their ambitions of occupying the whole Eastern Sea. Beijing also understands
that if there is a Vietnam-US security agreement, they will recognize it as a
sword sharp enough to cut off their unjustified and ambitious “nine dotted
line”, and put an end to their ridiculous claims in the Eastern Sea.
Therefore, if the United States decides to lift the lethal arms
embargo and pledge to support Vietnam in an effort to protect this country’s
legitimate sovereignty, this will be the most significant American action for
our country today. For this reason, we would like to thank Senator John McCain
sincerely for supporting a complete lifting on the ban, pointing out “the value
in forging closer maritime security collaboration with Vietnam’s fast-growing
military”
Along with that action, the completion of the process for Vietnam
to join the TPP will also create favorable conditions for more US investments
in Vietnam and between the US and ASEAN countries as well. American goods will
flow into the Vietnamese market of over 90 million people and connect with the
ASEAN market of over 600 million people. The early recognition of Vietnam as a
full market economy by the United States is a necessary step in the right
direction of mutual benefits.
Likewise, we thank Secretary of State John Kerry, as he
acknowledged that "No one could imagine that the United States and
Vietnam have began with ten other countries to advance an invaluable business
opportunity."
In our opinion, if you successfully implement the above-mentioned
propositions, together with the normalization with Cuba after more than 60
years of tense confrontation, the Iran nuclear deal, and now the lifting of
lethal weapons embargo against Vietnam combined with its entrance in the TPP,
Mr. President, you will have a place in history that you richly deserve. Mr
President, we firmly believe in your wisdom and your bravery as we have
witnessed your actions as President of the United States of America. [Thật ra,
khác với trong lúc đối thoại thông thường, việc dùng “Mr. President/thưa Tổng
thống” nhiều lần trong bài văn không phải là American style. Câu này có nội hàm
phán đoán, mang tính ca ngợi trẻ em.)
3. We recognize that you will face several ostinate challenges in
implementing these objectives [goals] (actions là những điều đã được thực
hiện). And no doubt, they will affect your actions. Sadly, one of the
challenges facing you is the non-transparency and non-fairplay on the part of
some leaders in the Vietnam’s power apparatus who are under heavy pressure and
constant cunning manipulation by Beijing, a powerful force to reckon with.
This powerful force has shackled the Vietnamese power elite with
their owned vested interests, donning the same socialist ideological mask as
the Communist Chinese. The blatant human right violations are quite evident in
the recent crackdown on people who are marching peacefully and unarmed -
including women and children to exercise their Constitutional right to voice
their opinions on the environmental disaster that caused the multitude of dead
fish floating along the Central coast of Vietnam. Many questions have been
asked such as: Why has the Government suddenly become so repressive before the
visit of an American President who is most welcome by the Vietnamese people?
People know too well that the issues of lifting lethal arms
embargo and the Vietnamese participation in TPP are associated with demands for
improvement of human rights in Vietnam. Recent crackdowns on eedom of
expression and assembly prior to our arrival lead many intellectuals to believe
that a certain faction in the government, backed by Beijing, may likely want to
prevent these efforts from moving forward and see in your visit an intention to
deepen the US-Vietnam partnership at China’s expense. Preventing that
process implies the Chinese strategy to use force to keep Vietnam in China’s
orbit, making Vietnam a vassal of feudal China as it was one thousand years
ago. In our opinion, Beijing is very concerned about the process of
democratization in Vietnam, because to allow this to happen will trigger a
chain reaction against the undemocratic regime in China.
Xi Jinping is enforcing the law of the jungle, favoring hard power
over soft power. By consolidating power into his own hands, restoring
personality cult, and openly challenging the US, Xi is practicing a strategy of
brinksmanship to channel Chinese colossal domestic problems into conflicts with
the outside world: illegally grasping seas and islands outside the Chinese borders,
creating tensions with Japan, and challenging the status quo of the Eastern Sea
even by challenging the presence and freedom of navigation of the US. For this
very reason, China does not want to see Vietnam leaning toward the US.
On the other hand, if the United States decides to compromise and
give in to the Chinese pressure in this region in order to pursue its own
strategic interests elsewhere in the world, it will have to pay dearly for this
miscalculation in the future. Since the visit of the General Secretary Nguyen
Phu Trong to the US and his meeting with you in the Oval Office and then the
XII Congress of the Communist Party, the situation in Vietnam has not been as
positive as some may have claimed. Frankly, it is quite painful for us admit this
much.
One does not need to carry out a meticulous investigation to show
that the situation in Vietnam has deteriorated in many ways in the last few
months. You only have to read reports, ask media persons and foreign tourists
to Hanoi and Ho Chi Minh City. Natural as well as man-made disasters have been
pushing the Vietnamese people to the brinks of despair (or: into the abyss of
despair) . We know that as our people become weaker, Beijing will be happier.
As the more unstable our country is, the more politically and economically
dependent on China we will be come. China’s century-long expansionism is
looming large and very real in our eyes. We, the Vietnamese people, understand
this Chinese ambition better than anyone else.
As researchers in culture and history, we understand challenges
and dangers faced by our country and the world. We share the pain of victims
sufferring from the severe consequences of the recent environmental disasters,
which have threatened life, work and food supplies. Tens of millions of poor
people are now in dire need of immediate assistance as well as long-term
solutions to improve their living conditions. We understand the need for a
breakthrough. Mr President, your trip to Vietnam represents a golden
opportunity for our Vietnamese leadership to strengthen their resolve to
implement the will and aspirations of our people in order to find the necessary
breakthrough. We must overcome the obstacles that endanger the government’s
will to govern its people responsibly. We put a lot of hope on your visit, Mr.
President.
On our part, as the Vietnamese intellectuals who read and learn
much about your activities, Mr. President, we understand that during your two
terms as President of the United States and leader of the free world, you have
faced and dealt with several crises and challenges. You have overcome those
challenges in a spectacular and responsible way thanks to your bravery,
intelligence and virtues. Those are qualities of a man in action with lofty
goals. We have high hope in your trip to our country this time.
Mr. President, your campaign slogan "Change – Yes, we
can" eight years ago has become the motto of our actions in our struggle
for the ideals of freedom and democracy to which we are deeply committed. We
thank you, Mr. President, for energizing us. We hope that your visit will bring
the wind of change to our country.
Welcome to Vietnam and wish you good health, Mr. President.
List of Signees
1. Hồ An, nhà văn, nhà báo
2. Bùi Tiến An, cựu tù Côn Đảo
3. Vũ Thị Phương Anh, giảng viên về hưu
4. Huỳnh Kim Báu, nguyên Tổng Thư ký Hội Trí thức yêu nước TPHCM
5. Huỳnh Ngọc Chênh, nhà báo
6. Tống Văn Công, nguyên Tổng Biên tập báo Lao động
7. Nguyễn Đình Đầu, nhà nghiên cứu
8. Huỳnh Tấn Mẫm, nguyên Chủ tịch Tổng hội Sinh viên Sài Gòn,
nguyên Tổng Biên tập báo Thanh niên, hiện là Ủy viên Ủy ban Mặt trận Tổ quốc
TPHCM
9. Hoàng Dũng, Phó Giáo sư, Tiến sĩ, giảng viên Đại học
10. Lê Công Giàu, nguyên Phó Bí thư thường trực Thành đoàn TPHCM
11. Nguyễn Văn Hạnh, Giáo sư, nguyên Phó trưởng Ban Văn hóa Văn
nghệ Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam, nguyên Thứ trưởng Bộ Giáo dục
12. Mai Hiền, nhà báo, nguyên Tổng Biên tập báo Phụ nữ Thành phố
Hồ Chí Minh
13. Ngô Kim Hoa (Sương Quỳnh), nhà báo tự do
14. Lại Thị Ánh Hồng, nghệ sĩ
15. Hà Thúc Huy, Phó Giáo sư, Tiến sĩ, giảng viên Đại học
16. Hoàng Hưng, nhà thơ
17. Tuấn Khanh, nhạc sĩ
18. Lê Phú Khải, nhà báo, nguyên phóng viên thường trú Đài Tiếng
nói Việt Nam tại đồng bằng sông Cửu Long
19. Nguyễn Sỹ Kiệt, Tiến sĩ, nguyên cán bộ Tổng Công ty Dầu khí
20. Tương Lai, nguyên Viện trưởng Viện Xã hội học Việt Nam
21. Nguyễn Văn Ly, nguyên thư ký của ông Mai Chí Thọ Chủ tịch
UBNDTPHCM
22. Huỳnh Công Minh, linh mục
23. Kha Lương Ngãi, nguyên Phó Tổng Biên tập báo Sài Gòn Giải phóng
24. Hạ Đình Nguyên, cựu tù Côn Đảo
25. Nguyễn Minh Nguyệt, nguyên giảng viên Khoa Sinh vật, Đại học
Tổng hợp Hà Nội
26. Phan Đắc Lữ, nhà thơ
27. Ý Nhi, nhà thơ nữ
28. Hồ Ngọc Nhuận, nhà báo
29. Phan Thị Hoàng Oanh, Tiến sĩ, giảng viên Đại học
30. Huỳnh Sơn Phước, nhà báo, nguyên Phó Tổng Biên tập báo Tuổi trẻ
31. Trần Minh Quốc, nhà giáo nghỉ hưu
32. Tô Lê Sơn, kỹ sư
33. Thiều Thị Tạo, cựu tù Côn Đảo
34. Thiều Thị Tân, cựu tù Côn Đảo
35. Trần Công Thạch, nhà giáo về hưu
36. Nguyễn Quốc Thái, nhà báo
37. Lê Thân, cựu tù Côn Đảo
38. Võ Văn Thôn, nguyên Giám đốc Sở Tư pháp TPHCM
39. Đào Công Tiến, nguyên Hiệu trưởng trường Đại học Kinh tế TPHCM
40. Hà Quang Vinh, Cao học Luật, nguyên Phó Chủ tịch Ủy ban Nhân
dân quận Bình Thạnh, TPHCM
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét