Thứ Hai, 16 tháng 1, 2017

HƯỞNG ỨNG THƯ NGÀY 14/1/2017:



TRUNG QUỐC TỪ NGHÌN ĐỜI NAY ĐÃ THÈM MUỐN VIỆT NAM CHÚNG TA, ĐÓ LÀ VẤN ĐỀ KHÔNG PHẢI BÀN CÃI.

(Hoàng Thế Nhân)



Họ dùng biết bao cuộc chiến nhằm thâu tóm nước ta nhưng đều thất bại, và họ biết nếu tiếp tục tạo ra những cuộc chiến kéo dài hàng chục hay hàng trăm năm như cách họ đã làm trong quá khứ thì kết quả cũng chẳng khả quan hơn.
Vậy Trung Quốc đối phó với một Việt Nam cứng đầu bằng cách nào để có thể bất chiến tự nhiên thành?
Đơn giản là họ sẽ huỷ diệt Việt Nam bằng cách tạo ra một chính phủ đầy rẫy tham nhũng, huỷ diệt nền giáo dục với việc tạo ra những thói xấu cực kỳ lợi hại như đố kị, tham lam, ích kỷ và háo danh.
Từ sự huỷ diệt đó, họ biến Việt Nam thành một XH mà quan chức thì mặc sức vơ vét, bán rẻ tài nguyên đất nước để làm giàu bằng mọi cách. Người nghèo thì khinh ghét người giàu, kẻ vô học khinh bỉ người trí thức, đám trí thức thì say đứ đừ với những loại học hàm học vị và vô số các danh hiệu, dân chúng thì vì chút lợi nhỏ sẵn sàng đầu độc giết hại lẫn nhau.
Họ đề cao tệ sùng bái cá nhân, dựng những con người bình thường thành các bậc thần thánh, đặt tên họ cho các địa danh hay những con đường để dẫn dụ dân chúng sùng bái và thèm khát được trở thành giống họ.
Cứ như vậy, vài chục năm sau, chúng sẽ có một đất nước gồm toàn những bọn tham lam và ngu dốt, được cai trị bởi bọn ăn cướp cũng tham lam và ngu dốt hơn bội phần.

Bất chiến tự nhiên thành là ở đó chứ đâu!

Thứ Bảy, 14 tháng 1, 2017

HỊCH TƯỚNG SĨ thế kỷ 21.


Ta cùng các ngươi
Sinh ra phải thời bao cấp
Lớn lên gặp buổi thị trường.
Trông thấy:
Mỹ phóng Con thoi lên vũ trụ chín tầng
Nga lặn tàu ngầm xuống đại dương nghìn thước
Nhật đưa rô bốt na nô vào thám hiểm lòng người
Scôtlen dùng công nghệ gen chế ra cừu nhân tạo.
Thật khác nào:
Đem cổ tích mà biến thành hiện thực
Dùng đầu óc con người mà thay đổi thiên nhiên!
Ta thường tới bữa quên ăn, nửa đêm vỗ gối, ruột đau như cắt, nước mắt đầm đìa
Chỉ giận chưa thể đuổi kịp nước Nga, vượt qua nước Mỹ, mà vẫn chỉ hơn Lào, hao hao Băng la đét.
Dẫu cho trăm thân này phơi trên sao Hỏa, nghìn xác này bọc trong tàu ngầm nguyên tử, ta cũng cam lòng.

THƯ NGỎ


                                                                              
                                                                                                Ngày 14 tháng 1 năm 2017
Kính gửi tất cả tâm hồn yêu quê hương, …
Đất nước Việt Nam Tổ quốc của chúng ta đang rơi vào tình trạng nguy hiểm MẤT NƯỚC TỪNG NGÀY TỪNG GIỜ.
Hàng ngàn cây số vuông lãnh thổ dọc theo biên giới phía Bắc đã bị cắt lìa và các bản đồ vẫn bị giấu kín cho đến ngày nay. Ý chí đòi lại các đảo thuộc Hoàng Sa, Trường Sa và bảo vệ hải phận Việt Nam đều đã tan biến. Ngay cả biện pháp đưa hồ sơ xâm lược ra tòa án quốc tế cũng đã bị bác bỏ.
Hậu quả là các bước xâm lược của Trung Quốc ngày càng trắng trợn và dồn dập hơn, từ dàn khoan HD 981, đến các máy bay quân sự đồn trú tại Hoàng Sa - Trường Sa, đến tàu sân bay Liêu Ninh đang tiến vào Biển Đông. Và còn nguy hơn thế nữa, nhiều khu vực biệt lập, trú đóng lâu dài, của người Trung Quốc đã được cài cắm khắp những vùng hiểm yếu của Việt Nam mà ngay cả chính quyền địa phương cũng không được tiếp cận. Các thực phẩm và hàng hóa độc hại từ Trung Quốc nay tự do tràn ngập xã hội và đầu độc con người Việt Nam.

Những nghịch lý trong một số báo

Nguyễn Khắc Mai
Đọc Tuổi Trẻ (Sài gòn) số ra hôm nay, 13-1-2017, thấy một số nghịch lý, tôi xin nêu ra để dư luận tham khảo.
1. Nghịch lý trong bài Tăng cường quan hệ hợp tác Việt Trung
Bài này, Tuổi Trẻ đăng lại của đặc phái viên VNTTX, tháp tùng Anh Trọng, đưa tin.
Nghịch lý thứ nhất, “…đưa quan hệ đối tác, hợp tác chiến lược toàn diện Việt Trung phát triển lành mạnh, ổn định theo phương châm “16 chữ” và tinh thần “4 tốt”. Ai cũng biết, vành ngoài 16 chữ, vành trong 4 tốt là gì trong những năm qua. Nếu không phải là sự bịp bợm vĩ đại do Trung quốc đưa ra làm hỏa mù cho những hành động kẻ cướp trên biển và cả trên đất liền của họ đối với Việt Nam, thì là một thứ thòng lọng mềm mại và khá lợi hại để quàng vào cổ, trước hết là của ban lãnh đạo Việt Nam, để biến ban lãnh đạo Việt Nam như một con ngựa chạy lẻo đẻo bên cổ xe “bá quyền đại Hán” của Trung Hoa. Nhiều năm qua người Việt Nam đã từng phỉ nhổ, vạch trần cái phương châm mà ông Lê Khả Phiêu từng gọi là vàng ấy. Tưởng nó phải được quên đi. Ai ngờ tổng bí thư Trọng lại “trân trọng “nó đến thế. Đây là một nghịch lý kép. Nó vừa là sự bịp bợm Trung Hoa vừa là thái độ chư hầu không thể chấp nhận.

Trích Hồi Ký Tống Văn Công: THÁP TÙNG ÔNG VÕ VĂN KIỆT ĐI “XÉ RÀO”

Tống Văn Công
13-1-2017
Ảnh bìa sách Hồi Ký Tống Văn Công. Nguồn: internet
Ảnh bìa sách Hồi Ký Tống Văn Công. Nguồn: internet
Từ tháng 12-1976 ông Võ văn Kiệt làm bí thư Thành ủy thay ông Nguyễn Văn Linh được điều lên làm Trưởng ban cải tạo Trung ương. Ngày 16– 2–1978 Đỗ Mười thay Nguyễn Văn Linh làm Trưởng ban Cải tạo, nâng số hộ tư sản từ 6000 lên 28.787 hộ và “quét sạch sành sanh” tư sản công thương nghiệp trong mấy ngày. Sau đó cơ chế quản lý xã hội chủ nghĩa được thực hiện nghiêm nhặt. Chẳng bao lâu sau tất cả các xí nghiệp bắt đầu vấp những khó khăn giống nhau: Máy móc hư hỏng không có phụ tùng thay thế; nhiên liệu, nguyên liệu cạn kiệt không có ngoại tệ để nhập khẩu. Bí thư Thành ủy Võ Văn Kiệt đi khảo sát hàng chục xí nghiệp đang gặp khó khăn lớn.
Biết đây là việc quan trọng, tôi xin ông cho được tháp tùng hầu hết các chuyến đi. Ông Võ văn Kiệt không chỉ nghe giám đốc báo cáo mà sau đó ông gặp từng trưởng phó phòng, ban, chủ tịch công đoàn, bí thư thanh niên và một vài tổ trưởng. Sau mỗi chuyến đi, ông còn hỏi nhận xét của chúng tôi, những người tháp tùng. Ví dụ, trong cuộc làm việc với ngành sản xuất thuốc lá có mặt các vị cục trưởng, tổng giám đốc, các giám đốc, các trưởng phòng. Sau khi ra về ông hỏi: “Theo cậu hôm nay phát biểu của anh nào có giá trị ‘tháo gỡ’ nhứt”? Ông đồng ý với tôi: “Đúng, cái cậu nói tiếng Huế vạch ra những điều phi lý và chỉ rõ cách giải quyết rất căn cơ”. Đó là anh Phó phòng kỹ thuật Lê Đình Thụy, người có cấp bực thấp nhất hôm đó. Ông Kiệt gợi ý Bộ công nghiệp nhẹ bồi dưỡng, đề bạt anh Thụy trở thành Tổng giám đốc Tổng Công ty Thuốc lá Việt Nam.

Thứ Sáu, 13 tháng 1, 2017

Ðức Thánh Trần đối đầu Tập Cận Bình

Ngô Nhân Dụng
Lâu nay, BVN vẫn chủ trương không bàn đến những nhân vật lịch sử như Hồ Chí Minh, bởi thấy chứa phải lúc, và tình hình đất nước hiện tại có nhiều vấn đề sống còn nóng bỏng đáng bàn hơn rất nhiều. Vả chăng, đào xới lại lịch sử thì phải có đủ tư liệu đáng tin cậy để lật đi lật lại vấn đề cho thấu đáo. Nhưng nhân chuyện đang xảy ra ở Lâm Đồng là việc một pho tượng Trần Hưng đạo đặt trên bệ ở vườn nhà một người dân bị những kẻ cầm quyền địa phương, do giáo dục của thể chế trong bao nhiêu năm làm cho ngu tối như một lũ mù lòa đui điếc, thui chột đến kiệt cùng những tình cảm yêu nước sơ đẳng nhất, khăng khăng bắt hạ xuống khỏi cái bệ cao 1 mét, khiến người Việt trên khắp thế giới đều công phẫn, nên xin mượn bài này của ông Ngô Nhân Dụng để gửi đến bạn đọc xa gần.
Hồ Chí Minh vẫn được chúng ta xem là một nhà ái quốc chân chính, rất khôn khéo trong chính sách ngoại giao với Trung Quốc trong suốt thời kỳ chống Pháp và chống Mỹ. Sau khi quân đội Trung Hoa vào làm đường ở phía Bắc đất nước – nhân dó chúng đã làm không ít điều tệ hại, như đào xuyên lộng cả quả núi ở Côn Sơn, nơi Nguyễn Trãi ở ẩn (cùng nhiều địa điểm khác nữa), có vẻ như vì tin vào thuyết phong thủy mà chủ tâm phá long mạch của nước ta; hay chém đứt đầu tượng Hoàng đế Trần Nhân Tông cũng như đập phá cả khu lăng mộ nhà Trần ở Yên Sinh Đông Triều... – ông Hồ Chí Minh đã bằng mọi cách “mời” được toàn bộ 320 ngàn quân Trung Hoa rút về nước vào cuối 1968, không để họ vin vào bất kỳ lý do nào mà trú đóng lại...
Định luận trước nay thì vẫn là thế, tuy nhiên đòi hỏi bức thiết hàng đầu đối với nhà nghiên cứu lịch sử là phải khui ra được nhiều tư liệu quý đang cất giữ đây đó để tham bác, bổ sung. Trong bài viết này, tác giả Ngô Nhân Dụng đã cung cấp cho chúng ta một nguồn tư liệu từ một cuốn sách Trung Quốc, tuy chưa hẳn đáng tin cậy hoàn toàn song cũng có thể giúp soi sáng thêm một vài khía cạnh vấn đề nêu trên.
Xin trân trọng giới thiệu cùng bạn đọc.
Bauxite Việt Nam

Hưng Ðạo Vương Trần Quốc Tuấn được dân Việt Nam tôn thờ như một vị thánh. Ngay ở khu vực Tiểu Sài Gòn, California, nước Mỹ, người Việt xa xứ cũng dựng tượng Ðức Thánh Trần tại hai địa điểm. Nhưng ngay trong nước Việt Nam thì tượng ngài lại gặp rắc rối! Chắc Ðức Thánh phải lắc đầu: Thời đại Nguyễn Phú Trọng thật không hiểu nổi!

VỤ ÁN HỒ DUY HẢI: Ai đang bóp chết nền tư pháp nước nhà?

Nguyễn Đăng Quang

hai
Trên thế giới không một quốc gia nào dám khẳng định là nước mình không có án oan sai, nhưng cũng không một nhà nước nào lại nhẫn tâm bỏ qua, không xem xét những chứng cứ oan sai, dù chỉ là một dấu hiệu rất nhỏ! Song trong vụ án Hồ Duy Hải ở Long An thì lại hoàn toàn khác!
Cách đây 9 năm, vào tối 13/1/2008, hai nữ nhân viên Bưu cục Cầu Voi (huyện Thủ Thừa, tỉnh Long An) bị sát hại dã man. Ngay sáng hôm sau, Cơ quan Cảnh sát Điều tra Công an tỉnh Long An vào cuộc. Tất cả những ai có mặt tại Bưu cục Cầu Voi tối hôm trước (13/1/2008) đều bị CQĐT triệu tập, lấy lời khai. Sau khi sàng lọc, CQĐT “khoanh” nghi can có dấu hiệu đáng ngờ nhất là Nghị (trong vụ án này, danh tính Nguyễn Văn Nghị được thể hiện rõ trong Hồ sơ vụ án, một thanh niên nghiện ma túy, quê ở Cai Lậy, Tiền Giang). Nghị được CQĐT xác định là nghi can số 1. Nghị không chỉ là bạn của nạn nhân Hồng mà là người thường xuyên lui tới Bưu cục Cầu Voi thăm Hồng. Tất nhiên, Nghị là người có mặt tại hiện trường trong buổi tối xảy ra vụ án. Nhưng sau mấy ngày bị tạm giữ để phục vụ điều tra, Nghị được trả tự do một cách bất ngờ và đầy khó hiểu!
Người dân đang rất thắc mắc và nghi ngờ, thì 2 tháng sau, ngày 21/3/2008, CQĐT đột nhiên triệu tập Hồ Duy Hải để hỏi về tội cá độ bóng đá, rồi đọc lệnh bắt và khởi tố Hải về tội danh sát hại 2 nữ nhân viên Bưu cục Cầu Voi! Trong quá trình điều tra và xét xử Hải, cả 3 cơ quan tố tụng của tỉnh Long An là Điều tra (Công an), Truy tố (Kiểm sát), Xét xử (Tòa án) phạm phải rất nhiều sai sót, vi phạm nghiêm trọng thủ tục tố tụng hình sự. Luật sư Trần Văn Tạo, nguyên Phó Giám đốc CA Tp.HCM, một trong các luật sư được gia đình bị cáo mời bào chữa, nhận định về bản án tử hình tuyên cho Hồ Duy Hải như sau: “Bản án được xác lập theo một trình tự vi phạm nghiêm trọng quy định pháp luật tố tụng!”. 
Người viết bài này xin nêu lên 5 trong số các sai sót nghiêm trọng trong quá trình điều tra, truy tố và xét xử mà các cơ quan tố tụng tỉnh Long An mắc phải:
1/. Dấu vân tay để lại tại hiện trường không phải là của Hồ Duy Hải.
2/. Không có nhân chứng nào khẳng định nhìn thấy Hồ Duy Hải, và CQĐT cũng không chứng minh được đương sự có mặt tại hiện trường trong buổi tối xảy ra vụ án.
 3/. CQĐT không tìm thấy và thu giữ được những tang vậy mà bị cáo Hồ Duy Hải khai đã dùng để gây án. CQĐT phải nhờ người ra chợ mua mới (dao và thớt) hoặc dùng chiếc ghế tương tự khác để thay thế cho “hung khí thật”!
4/. Hồ sơ vụ án bị làm sai lệch: Lời khai của Hồ Duy Hải trong bản cung bị tự tiện tảy xóa, sửa chữa, không có sự xác nhận của bị cáo.
5/. HĐXX chỉ chọn và sử dụng những chứng cứ, lời khai có lợi cho việc buộc tội, ngược lại không sử dụng và loại bỏ những chứng cứ, lời khai có lợi cho việc gỡ tội!

Thứ Năm, 12 tháng 1, 2017

Thư ngỏ gửi ông Tất Thành Cang: Hãy đối thoại mặt đối mặt

 Posted by adminbasam on 11/01/2017

Phạm Chí Dũng
11-1-2017
phamchidung
Kính gửi: Ông Tất Thành Cang – Phó bí thư thường trực Thành ủy TP.HCM
Đồng kính gửi:
– Ông Đinh La Thăng – Bí thư thành ủy TP.HCM
– Ban Tổ chức thành ủy TP.HCM
– Ban Nội chính thành ủy TP.HCM
– Ban Tuyên giáo TP.HCM
– Văn phòng thành ủy TP.HCM
– Một số cơ quan và báo đài trung ương
1.                Ba tôi – Phạm Văn Hùng, một cán bộ lão thành đã 86 tuổi, đã hết chức vụ từ lâu và phải chống nạng vì xương háng bị gãy – vào ngày 10/1/2017 đã bị ông “triệu” đến Thành ủy để “làm việc” về những vấn đề liên quan đến tôi.
Không thư mời, chỉ thông báo qua điện thoại. Gia đình tôi đánh giá cách đối nhân xử thế của một người sinh năm 1971 như ông với ba tôi là trịch thượng và vô lễ.
Tháng 7/2014, ngay sau khi Hội Nhà báo độc lập Việt Nam do tôi chủ xướng ra đời, ba tôi cũng bị “triệu” đến để nghe gần hết Ban thường vụ thành ủy TP.HCM “đấu tố” về tôi.
Đôi khi tôi thật sự ngạc nhiên là với cả một bộ máy khổng lồ có trong tay, đặc biệt là Công an và Tuyên giáo, tại sao Thành ủy lại không gặp trực tiếp tôi để trao đổi, hoặc nên hơn cả là đối thoại mặt nhìn mặt và chỉ nói sự thật chứ không phải chụp mũ quan điểm hay hình sự hóa hành vi dân sự?
Sự thật ấy chính là những bài viết của tôi về sự thật chế độ hiện hành, quốc nạn tham nhũng, thực chất nền kinh tế, phản kháng xã hội tràn ngập, các quyền tự do căn bản của người dân bị từ chối hoặc bị đàn áp… mà các cơ quan đảng và chính quyền từ cấp trung ương xuống địa phương đều cố bưng bít, chứ không phải là cách quy chụp “xuyên tạc” như ông và những cán bộ của ông một chiều chỉ trích tôi.

Năm Gà Đinh Dậu, Ngẫm Nghĩ về “Kê Minh Thập Sách”

Posted by adminbasam on 11/01/2017

Nguyễn Khắc Mai
11-1-2017

Kê Minh Thập Sách tại đền thờ bà Nguyễn Thị Bích Châu. Nguồn: internet
Kê Minh Thập Sách, nghĩa là Mười Chính Sách (dâng) Lúc Gà Gáy Sáng, tương truyền là của Nguyễn Cơ Bích Châu, một vị phi hậu của vua Trần Duệ Tông (1336-1377).
Theo Truyền Ký Tân Phả của Đoàn Thị Điểm, Bà “là con gái nhà quan, tính cách cứng cỏi, tư dung tươi đẹp, thông hiểu âm luật Lê viên, theo đòi văn từ nghệ phố, vua Trần Duệ tông nghe tiếng cho tuyển vào cung”. Nhân thấy chính sự triều Trần, sau khi Dương Nhật Lễ tiếm quyền, ngày càng suy kém, Bà liền thảo bài “Kê Minh Thập Sách” dâng lên (Kê Minh, tên một bài thơ trong Kinh Thi, nói về một bà Hậu, nghe gà gáy sáng liền khuyên nhà vua trở dậy đi dự phiên chầu. Tên bài thơ về sau được dùng để nói việc vợ khuyên chồng lo việc quốc gia).
Các nhà nghiên cứu Kê Minh Thập sách như Vũ Ngọc Khánh, Chương Thâu, Hữu Ngọc… đều khẳng định tiếng gà gáy là hình tượng của sự thức tĩnh. Hữu Ngọc trong một bài viết đăng trên Le Courrier du Vietnam có nhan đề “Tiếng gà gáy vọng về qua nhiều thế kỷ”. Liệu tiếng “Kê minh” đã vang vọng từ bảy thế kỷ nay, có làm thức tỉnh điều gì trong chúng ta, khi bước vào thời kỳ mới của công cuộc chấn hưng và phát triển đất nược hay không? Quả thật mỗi điều là một minh triết. Nó không phải là tư duy duy lý, mà là những chân lý giản đơn, có tính khái quát, phổ cập rất cao. Chúng giống như những công thức, mà mỗi thời đều có thể đem dùng trong những bài toán cụ thể về chính trị, kinh tế, văn hóa, dân sinh của thời đại mình.