Nguyễn Khắc
Mai
Đọc Tuổi Trẻ
(Sài gòn) số ra hôm nay, 13-1-2017, thấy một số nghịch lý, tôi xin nêu ra để dư
luận tham khảo.
1. Nghịch lý
trong bài Tăng cường quan hệ hợp tác Việt Trung
Bài này, Tuổi
Trẻ đăng lại của đặc phái viên VNTTX, tháp tùng Anh Trọng, đưa tin.
Nghịch lý thứ nhất, “…đưa quan hệ đối tác, hợp tác chiến
lược toàn diện Việt Trung phát triển lành mạnh, ổn định theo phương châm “16
chữ” và tinh thần “4 tốt”. Ai cũng biết, vành ngoài 16 chữ, vành trong 4 tốt là
gì trong những năm qua. Nếu không phải là sự bịp bợm vĩ đại do Trung quốc đưa
ra làm hỏa mù cho những hành động kẻ cướp trên biển và cả trên đất liền của họ
đối với Việt Nam, thì là một thứ thòng lọng mềm mại và khá lợi hại để quàng vào
cổ, trước hết là của ban lãnh đạo Việt Nam, để biến ban lãnh đạo Việt Nam như
một con ngựa chạy lẻo đẻo bên cổ xe “bá quyền đại Hán” của Trung Hoa. Nhiều năm
qua người Việt Nam 
Nghịch lý thứ hai ngay trong bài này, ”phía Việt Nam Nam 
Thứ
ba là về Biển
Đông. Cái nghịch lý là “lập trường nhất quán” của Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng
chỉ là ”vũ như cẩn”, không có gì khác. Những lập luận cũ rích, nhàm chán, và họ
Tập không mong gì hơn thế. Nó ru ngủ nhân dân và để mặc cho phía Trung quốc một
mình một chợ, tung hoành, hết 981, thì bồi đắp các bãi đá cướp được ở Trường Sa
của Việt Nam thành căn cứ hải quân và không quân uy hiếp ngay con đường hàng
hải và hàng không của Việt Nam, mặc sức cho dân quân đội lốt ngư dân để làm hải
tặc cướp bóc và xua đuổi ngư dân Việt Nam bám biển làm ăn sinh sống trong vùng
biển chủ quyền của mình! Nguyễn Phú Trọng không phân biệt được tư tưởng của
giải pháp là hòa bình và tôn trọng luật pháp quốc tế. Còn giải pháp thì phải cụ
thể, kể cả giải pháp tranh luận tay đôi với Trung quốc, chưa nói đến việc đưa
ra nhờ các thiết chế khu vực và quốc tế phân xử. Điều mà Trung quốc sợ là Việt Nam Nam 
2. Nghịch lý
trong bài Cần Tìm Được “Đồng cảm, Đồng thuận, Đồng tâm”
Bí thư Đinh La
Thăng hai lần nói đến đồng cảm đồng thuận đồng tâm: ”với tinh thần quyết tâm,
không chỉ dành riêng cho những người cộng sản, mà phải thành sự đồng cảm, đồng
thuận, đồng tâm của các tầng lớp nhân dân”. “Ông Thăng cho rằng tìm được sự
“đồng cảm, đồng thuận, đồng tâm” là việc khó”. Đúng là khó vì ông đã đặt vấn đề
trong sự nghịch lý. Làm sao bằng các giải pháp tư tưởng và các nghị quyết mà có
thể làm cho các tầng lớp nhân dân đồng cảm, đồng thuận, đồng tâm được! Ví dụ
như việc phá ngôi chùa Liên Trì bên quận 2. Nhìn thấy ảnh mấy vị sư ngồi lặng
lẽ trên đống hoang tàn của ngôi chùa đã bị các anh đập phá, tôi cũng không thể
đồng cảm, đồng thuận với các anh. Các tăng ni và phật tử làm sao đồng tâm cùng
các anh phá chùa được. Tôi thấy các anh nên sang Singapore 
3. Nghịch lý
“phát triển mà quá trời ung thư”
Đó là câu
chuyện Thủ tướng Nguyễn xuân Phúc đã “chọc khe” Bộ Y tế. Chọc khe là bình luận
của vài nhà báo khen anh Phúc như một cầu thủ đưa vài đường bóng chọc khe rất
hiểm hóc. Đây là cuộc chọc khe ở y tế. Anh Phúc nói: ”Có người nói Việt Nam Nam Formosa 
Ung thư ở Việt
nam đâu chỉ là bệnh cơ thể người. Nó còn là ung bướu của xã hội, của thể chế,
của chế độ, nó có trong đảng, trong chính quyền, mà sự di căn đã lan tràn, mà
các phương trị liệu lui tới chỉ là hô khẩu hiệu và lặp lại nghị quyết bốn, hai
lần chứ đến bốn lần cũng chỉ là bôi thuốc ngoài da cho một căn bệnh trong lục
phủ ngũ tạng.
Thành ra tôi
càng lo lắng khi thấy anh Trọng đi ký kết những 15 văn kiện hợp tác với Trung
quốc, một xứ sở của ung bướu. Nó mà lây lan, di căn sang mình thì chết! Không
biết phải làm gì để giải quyết mấy cái nghịch lý này!
N.K.M.
 
 
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét