Thứ Bảy, 14 tháng 7, 2018

QUÝ ÔNG


FB Thai Ba Tan

Thuyền phó Titanic
Sau hơn nửa đời người,
Đã kể một câu chuyện
Còn trên cả tuyệt vời.
Chuyện rằng khi tàu đắm,
Nhiều quí ông, trong đêm
Đã nhường phao cứu hộ
Cho phụ nữ, trẻ em.

Người giàu nhất thế giới
Thời ấy, Ngài Astor,
Đã cương quyết từ chối
Món quà quý bất ngờ.
Đó là suất cứu hộ
Thuyền trưởng dành cho mình,
Ông nhường cho cô bé
Người Ireland rất xinh.
Cả mười con tàu ấy
Chưa bằng gia tài ông
Nhưng ông chấp nhận chết,
Không chút vấn vương lòng.
Giàu thứ hai thế giới
Là ông bà Straus.
Nhường thuyền cho người khác,
Hai người chết cùng nhau.
“Em không thể, bà nói,
Xa anh đúng lúc này
Chúng ta từng hạnh phúc
Bên nhau bao năm nay”.
Trùm ngân hàng lừng lẫy,
Là ông Guggenheim,
Chờ chết, viết cho vợ
Bức thư nhỏ: “Yêu em,
Nhưng anh đã từ chối
Phao cứu sinh của anh
Vì còn nhiều phụ nữ
Và trẻ em xung quanh.
Con người khác con vật,
Biết thương yêu cộng đồng.
Em yêu, anh sẽ chết
Đúng như một quý ông”.
*
Ngày bé nhà trường dạy
Ta, học sinh Việt Nam,
Về người giàu độc ác,
Ích kỷ và tham lam.
Vì nghèo, ta hậm hực
Khinh và ghét người giàu.
Hình như nay đã khác.
Ai cũng muốn thành giàu.
Vật chất không quyết định
Cái tâm của một người.
Quyết định là giáo dục
Và trải nghiệm cuộc đời.
Nhưng thường sự giàu có
Làm nên chất thượng lưu.
Thường nghèo đói, rất tiếc,
Dễ biến người thành cừu.
*
Dẫu muốn hay không muốn,
Phải thừa nhận một điều:
Thời nay quý ông ít
Mà lưu manh thì nhiều.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét