Thứ Sáu, 8 tháng 3, 2019

Thế hệ của tôi – Một thế hệ vứt đi?


Lê Vi
Tôi nghĩ, cháu đã biết đặt câu hỏi rồi (cho phép một ông già 87 tuổi xưng hô với một người trẻ chưa quen như vậy nhé). Khi người ta biết đặt câu hỏi, thế nào người ta cũng sẽ tìm câu trả lời. Bác nghĩ rằng cháu đang làm theo một ngụ ngôn: “Thà thắp một que diêm còn hơn ngồi nguyền rủa bóng tối”. Bác cầu chúc cháu mạnh khỏe và sẽ cùng nhau (cả thế hệ của bác và của cháu) đi tim câu trả lời.
Người già ở ô Đồng Lầm – Hà Nội.
Nguyễn Khắc Mai

 
(G
i nhng người bn ca tôi, nhng người khuyên tôi nên dng li, không nên quan tâm chuyn chính tr...h cho rng không làm gì được đâu, mt thi gi vô ích...)

Bn ca tôi , bn hi tôi đang nghĩ gì trong đu ư ?
Tôi cũng như bn vy. Tôi không hiu các bn nghĩ gì trong đu.
Các bn không thy mt ngày ca các bn trôi qua bun t sao. Các bn trao nhau nhng câu t nht thếch. Các bn tung nh t sướng. Các bn vào mng xã hi chi mt thng hiếp dâm. Mt thng đâm cha , chém m, và châu đu vào cái qun lót ca 1 người mu đ mà bình phm... Các bn tung tăng khp nơi, trn mt dòm dòm t cái chung xí tr đi, ming trm tr xuýt xoa: “, l quá, đp quá”. Các bn v ưỡn bng, vt chân ch ngũ mà thm nh ta là người hnh phúc nht đi.
Các bn có bao gi mơ thy nhng gì ln lao hơn chuyn ngày mai s sng thế nào chăng ? Tôi chc là không. Cái xã hi này đã dy cho các bn cách sng mà chng cn phi tư duy gì c ri. Các bn chng cn tri thc, chng cn s tht. Các bn thm chí cũng chng cn b não na. C ct các bn li, như ct nhng con cu y, ri ném cho mi người mt bó c. Thế là xong.

Các bn có dám dn thân vào cuc sng này không, có dám thay đi cuc sng này không ? Các bn có thy bun không khi hòa bình đã bn chc năm mà đt nước vn chưa có ni mt ngày sung sướng ? Các bn có thy nhc nhã không khi tng tp sinh viên Vit Nam va dí bưu nh vào mt người nước ngoài va gii thích bng th tiếng Anh lp ba lp bp : “Đây Vit Nam, đây H Hoàn Kiếm, đây Hoàng Thành“ ? Người ta quan tâm đến cái x này cũng chng nhiu hơn h quan tâm đến sao Ha. Mà có khi còn chng bng đâu các bn .
Các bn có đau không khi mnh đt quê hương mình b người ta xâu xé, khi đp thy đin b v, khi đng bào các bn lang thang không ca không nhà ? Các bn có bun không khi T quc nghn ngào nhìn ngoi bang ln dn tng phân đt, tng mnh rng đu ngun và ch đi tng tn tài nguyên. Các bn có mun khóc không khi mt ông già cúi gp người bôi xi lên giày ca mt ông Tây, và rưng rưng cm kích vi my đng tin l nát ?
Tt c ni đau hn xung mnh đt này có đáng làm cho các bn quan tâm hơn mt cái túi xách Gucci, mt ht-g h trên h dưới hay chng may toc váy h ni y , hay mt cô ca sĩ hay người mu mi ni vi nhng phát biu “đy cht xám”, mt trn đu bóng hay mt cun tiu thuyết ba xu không ? Mun hiu được ni đau các bn chng cn tìm chúng trong mt cun tiu thuyết ba xu làm gì. Cách các bn không xa, người ta đang khóc, người ta đang phi gng mình lên mà chng chu và nut nước mt vào trong lòng. Mt con đê đang v. Mt con tàu sp chìm. Rt nhiu tp đoàn kinh tế v n mà chính các bn phi gánh ly phn tr n . Mt khúc sông sp mt. Người dân ngm đng nhìn k thù ln tng tc đt có máu tht t tiên.
Còn các bn thì sao? Các bn trong nhà, trùm chăn kín đu, đánh đánh gõ gõ trao cho nhau nhng li nht phèo và foward nhng tin nhn vô v. Tôi không nói như thế tc các bn phi ôm súng xông ra chiến trường hay phi đao to búa ln hay phi là cái gì cho ln lao. Mà rng các bn chng thiết làm gì c, chng thiết tìm hiu, chng thiết suy ngm, chng thiết tìm tòi.
Tt nhiên khi đc đến đây , các bn s tn công li cá nhân tôi bng nhng câu hi đi loi như sau : “ Thế mày đã làm được cái quái gì ra hn chưa mà ln tiếng la li và ch trích”. Tt nhiên tôi s thng thng trung thc tr li, tôi cũng không khác my các bn là bao – bi thế h chúng ta – Mt thế h vt đi. Tôi cũng s thành tht tr li rng :
- Tôi vn không biết phi làm thế nào không khiến TQ phi hãi s buông tha VN.
- Tôi vn không biết phi làm thế nào khiến VN có li ch quyn bin đo.
- Tôi vn không biết phi làm thế nào đ ngư dân VN không b hi quân TQ đánh, có nói gì, làm gì cũng không làm các ngư dân có cái ăn và nhng người đã chết sng li.
- Tôi ch làm gì được đ khiến nhng t nn chm dt.
- Tôi ch làm gì được đ khiến các ông lãnh đo hết tham nhũng và dân bt kh.
- Tôi cũng ch làm gì được đ làm cho đin hết cúp và giao thông hết tc, và xăng thôi không tăng giá.
- Tôi ch làm gì được hay có gii pháp gì làm cho cô gái tr các tnh nghèo ngưng đi ly chng ĐL, HQ.
- Tôi không biết làm gì hay có kế sách gì đ khiến các người dân nghèo thôi bán nhà sang xut khu lao đng Malaysia hay Đông Âu.
- Tôi ch biết làm gì đ ngăn các cô gái tr không lơ ngơ b la sang làm điếm Campuchia..
- Tôi vn không biết làm thế nào đ các tp đoàn kinh tế bt làm ăn tht thoát, kém hiu qu, tham nhũng tràn lan
- Tôi ch biết làm gì, và làm thế nào đ bla bla bla ,………….
Tôi biết bn s chúng ta s chng làm dược gì hơn,  nhưng bn , chúng ta, khi chưa có mt hành đng thc s c th và mt gii pháp rõ ràng, ít nht có th lên tiếng đ làm thc tnh và tác đng. Mt hành đng nh nhoi là quan tâm và lên tiếng vn còn hơn ngi yên đó th đng chết chìm trong o tưởng và t thõa mãn t phong .
Và tôi đã sng, và tôi đã hiu ti sao cái xã hi này vô cm đến vy, vô tâm đến vy r. Vì nơi đó còn mt lp người không biết tư duy, không ý chí tiến th, không tri thc, không ngh lc, không ước mun, không lý tưởng, không c nim tin ? H gii hn hnh phúc ca mình trong hai mươi mét vuông nhà, bàn chuyn thiên h và tính xem ngày mai nên đi xem phim hay lượn ph. H không đòi hi mt điu gì hết, h không ý thc được v trí ca mình, chng cn rung đng, chng cn xót xa. H chng có đng lc đ làm bt c điu gì tr khi người khác ly roi qut vào mông h.
Gn 3 gi rưỡi sáng.
PS: nếu bn có cùng tâm trng xin chia s !!!
L.V.
Tác gi
gi BVN


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét