THÀNH PHỐ THÁI BÁ TÂN
Thái Bá Tân
Không đâu tự nhiên cáu
Phải đi trên con đường
Mang tên một lãnh tụ
Bán đất, đảo quê hương.
Từ cái tên dân dã
Như quả mít, quả xoài,
Thành một dạng khẩu hiệu,
Vừa chối lại vừa dài.
Thế mà người ta bảo
Việc đổi ấy rất cần.
Nguyện vọng dân muốn thế.
Tội nghiệp cái thằng dân.
Cái kiểu nói lấy được.
Dân nào? Dân là tôi.
Tôi sống trên phố ấy.
Ai hỏi tôi một lời?
Lại nữa, từ khi đổi,
Phố ấy, không hiểu sao
Ít người tử tế đến.
Nhiều đĩ điếm mời chào.
Đúng là thật khó chịu.
Phố lạ, dẫu thân quen.
Không đi phố này nữa,
Mà rẽ sang phố bên.
Nhưng phố bên, khốn nỗi,
Cũng đổi tên từ lâu.
Một lãnh tụ xôi thịt,
Hơn thế, lại thân Tàu.
Vậy thì đếch đi nữa.
Đâu cũng thế mà thôi.
Coi như mất buổi dạo.
Thật khốn khổ thằng tôi.
PS
Nghe nói, cả lãnh tụ,
Khi chết phải mất tiền,
Chạy như chạy dự án,
Để xin một cái tên.
Ừ, hay làm chính trị,
Thành lãnh tụ sau này,
Mình cũng làm như thế
Cho chết bọn chúng mày.
Và thủ đô Hà Nội,
Theo ý nguyện của dân,
Sẽ có cái tên mới -
Thành phố Thái Bá Tân.
Hà Nội, 15. 7. 2012
*
SÀI GÒN
Thái Bá Tân
Tôi sống ở Hà Nội
Hơn bốn chục năm nay.
Chính xác - dân xứ Nghệ.
Chính xác nữa - dân cày.
Giờ về hưu, rỗi rãi,
Thỉnh thoảng vào Sài Gòn.
Tôi nói Sài Gòn nhé -
Vào Sài Gòn thăm con.
Sài Gòn, tên thật đẹp.
Con gái Sài Gòn xinh.
Tôi nói Sài Gòn nhé,
Không phải Hồ Chí Minh.
Nếu cần, đảng cứ việc
Xây thành phố thật to
Thật đẹp và hiện đại,
Đặt tên cho Bác Hồ.
Còn Sài Gòn yêu quí,
Sài Gòn của muôn đời,
Thì làm ơn để đấy
Cho tôi và mọi người.
Nhớ xưa đảng có nói,
Thể nguyện theo ý dân
Mà đổi tên thành phố,
Rằng việc ấy rất cần.
Vì tôi không được hỏi,
Nên khi vào thăm con,
Ai gọi gì mặc kệ.
Tôi cứ gọi Sài Gòn.
Nhớ nhé, Sài Gòn nhé.
Chỉ cái tên này thôi.
Xin đừng gọi tên khác
Khi nói chuyện với tôi.
Hà Nội, tháng Bảy, 2012.
NẾU TÔI LÀ THỦ TƯỚNG
Ta, tuy còn cộng sản,
Nhưng đã khá hơn xưa.
Có tự do, dân chủ,
Dẫu chỉ mức vừa vừa.
Thế là đã rất tốt.
Nhưng tôi muốn thế này.
Vì tính tôi, xin lỗi,
Được voi đòi máy bay..
Nếu được làm thủ tướng,
Thực chất và thực quyền,
Dưới đây là những việc
Tôi sẽ làm đầu tiên.
Giảm công an một nửa.
Giảm tướng hai phần ba.
Bỏ dân phòng dân phố.
Bỏ cả mấy chiếc loa.
Bỏ các hội đoàn thể
Phụ nữ và thanh niên,
Văn hóa và nghệ thuật..
Vớ vẩn, chí tốn tiền.
Bỏ chức danh nhí nhố,
Ưu tú và nhân dân.
Ngừng đào tạo tiến sĩ,
Lập tức hoặc dần dần
Cấm tiệt các khẩu hiệu.
Cấm phát động thi đua.
Cấm cả ban tuyên giáo.
Thật mà cứ như đùa.
Cấm không được nhắc đến
Mười sáu Chữ thằng Tàu.
Nói thầm cũng không được.
Ai trái sẽ chém đầu.
Bỏ cái luật vớ vẩn
Đất là của toàn dân.
Cấm cán bộ không được
Làm đầy tớ của dân
.
Nhiều lắm, cấm, bỏ tiếp
Thì có đến hết ngày.
Nhưng điều quan trọng nhất
Thì lại là thế này;
Bỏ chế độ độc đảng
Để tiến tới đa nguyên.
Trong quản lý nhà nước
Phải Phân lập Tam quyền.
Bỏ mấy chữ xã nghĩa,
Chí ít đỡ rườm rà
Và từ nay tên nước
Chỉ đơn giản Cộng hòa.
Cũng bỏ mấy chữ ấy
Trong kinh tế thị trường.
Được thế thì đất nước
Mới phát triển bình thường.
Ấy là tôi nghĩ vậy.
Có thể nghĩ tầm phào.
Cũng có thể nghĩ đúng.
Xin ý kiến đồng bào.
Tower bridge, London.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét